Vương phi vô tâm

Chương 5 : Cách giải quyết

Từng cơn gió thổi miên man làm lay động những cánh hoa trong vườn thượng uyển, hương thơm của các loài hoa cứ theo cơn gió mà bay đi khắp nơi, thổi vào lòng người một mùi thơm quyến rũ, nhẹ nhàng, thanh tao khiến cho linh hồn ta như được giải thoát phần nào. Thế nhưng không khí xung quanh đây lại quá ảm đạm, trầm mặc đến kì lạ khiến mọi người không khỏi bị áp lực, dù hương hoa có nồng nàn đến đâu thì vẫn không thể nào giảm bớt đi phần nào áp lực mà nơi đây đang có. Nhưng biết làm sao đây, thiên sát chi nữ giáng trần, hơn nữa còn mang mệnh cách phượng hoàng, dưới một người, trên vạn người, quyền khuynh thế thiên hạ, điều đó chẵng phải sẽ khiến cho nhân gian một lần nữa tắm mình trong bể máu hay sao? Thiên hạ vừa thái bình không lâu, chẳng lẽ phải một lần nữa dậy sóng lên nữa hay sao? Mộ Dung Thành trầm ngâm một hồi lâu, rồi bèn lên tiếng hỏi _”Doãn Thiên, khanh nghĩ xem, chuyện này…còn cách nào có thể giải quyết nữa hay không?” _”Khởi bẩm hoàng thượng, trước mắt thì thần vẫn chưa có biện pháp giải quyết vấn đề này ạ?” Uổng công hắn tự cho rằng mình là người uyên bác, ham hiểu hết mọi thứ trong thiên hạ, không gì là có thể làm khó được hắn, nhưng lại không thể nào nghĩ ra được cách giải quyết vấn đề này. Thiên ý khó cãi, số trời đã định, dù cho bây giờ hắn có làm bao nhiêu việc thì cũng không thể nào nghịch thiên sửa mệnh, xoay chuyển càn khôn, thay đổi được một điều rằng thiên sát chi nữ sẽ giáng trần. Hắn…chung quy cũng chỉ là một phàm nhân bình thường như bao người khác thôi. Đột nhiên trong đầu của Doãn Thiên chợt lóe ra một linh quang, hắn nhanh chóng nói với Mộ Dung Thành. _”Hoàng thượng, tuy rằng thần không có cách ngăn thiên sát nữ xuống trần nhưng chí ít thì thần cũng có thể khiến Nguyệt quốc, thương vong giảm xuống mức thấp nhất.” Nghe thấy thế thì Mộ Dung Thành không khỏi phải mừng rỡ, hắn nhào đến ôm chầm lấy Doãn Thiên như thể đã tìm thấy sợ dây cứu mạng của mình, cái gì gọi là uy nghi của hoàng đế, lễ nghi cung đình gì gì đó chỉ là mây bay gió thổi mà thôi a~ _”Doãn Thiên, ha ha ha khanh đúng là vị cứu tinh của ta và của cả Nguyệt quốc này mà, nếu như mà không có khanh thì không biết giờ này ta sẽ ra sao nữa đây ha ha ha.” Bá quan văn võ chứng kiến một màn này mà không khỏi phải một phen quạ bay đầy đầu, hắc tuyến rơi xuống mà không biết điểm dừng, ai ai cũng tự nhủ trong lòng mình rằng ta đây không thấy gì hết, ta cũng không hề nghe thấy gì hết á, người đó cũng không phải là vị hoàng đế của chúng ta, người dưng, đúng vậy,chỉ là người dưng mà thôi. _”khụ khụ hoàng thượng, chú ý hình tượng một chút.” Nghe Doãn Thiên nhắn nhở, Mộ Dung Thành mới ý thức được vừa rồi hắn đã quá khích như thế nào, hắn ngượng ngùng quay người đi trở về chỗ ngồi của mình, quay trở lại làm một vị hoàng đế đúng mực tựa như người vừa nãy không phải là hắn vậy. Này… trở mặt cũng quá nhanh đi. (0.0lll) _”khụ, Doãn Thiên, khanh hãy nói kế sách của khanh cho ta củng mọi người nghe thử đi.” _”Vâng, hoàng thượng, chắc mọi người hồi nãy cũng nghe ta nói là cả hai người mang mệnh thiên nữ và thiên sát chi nữ đều là hoàng hậu của một trong tứ quốc, đúng không? Chính vì lẽ đó, chỉ cần Nguyệt quốc ta đi trước các nước kia một bước, khiến người mang mệnh thiên nữ thuộc về Nguyệt quốc thì chẳng phải nước ta sẽ có thiên nữ phù trợ hay sao, khi đó những thương vong do thiên sát nữ mang lại sẽ giảm đi phần nào.” _”Bên cạnh đó, chúng ta cũng sẽ âm thầm phái người truy tìm thiên sát nữ và giết chết nàng ta, đề phòng nàng ta gây họa cho nhân gian, cũng như là đề phòng nếu như chúng ta không chiếm được thiên nữ để nàng giúp cho Nguyệt quốc . Mặc dù thiên sát nữ nguy hiểm, nhưng ta tin rằng chỉ cần biết nàng ta ở đâu, ta sẽ có biện pháp giết chết nàng ta.” Ánh mắt của Doãn Thiên sâu thẳm , thái độ kiên quyết mà nói ra suy nghĩ của mình, tương truyền, thiên sát nữ chính là mối nguy hiểm cho nhân gian, tàn nhẫn, khát máu,lạnh lùng . Nàng ta mang trong mình vẻ đẹp như yêu tinh, ma mị như hồ, chỉ cần một ánh mắt tùy ý lơ đễnh cũng đủ để khiến nhân thế điên cuồng vì mình. Nếu như ví thiên nữ là một thần tiên mang trong mình hơi thở trong trẻo, thánh khiết của chốn thiên cung thì thiên sát nữ lại chính là yêu tinh câu nhân đến từ nơi đáy sâu của địa ngục, một người là tiên, một người là yêu nhưng cả hai đều có điểm chung là mang những nét đẹp khiến cho cả nhân thần đều phải căm phẫn. Nhưng cũng vì vẻ đẹp đó mà nàng ta- thiên sát nữ đã mang không biết bao nhiêu là hiểm họa cho nhân gian, nghe đồn, năm xưa nguyên nhân mà thiên hạ trở nên đại loạn cũng là vì có một người con gái không biết từ đâu đến, cũng không biết nàng ta làm cách nào mà có thể mê hoặc được cả bốn vị quân vương của tứ quốc khiến họ phải điên đảo, hồn phách lạc lối, nghe theo sai khiến của nàng ta mà mang quân đi chinh chiến lẫn nhau, hòng đoạt lấy toàn bộ thiên hạ, chỉ để đổi lấy một nụ cười của hồng nhan. Khi mà tứ quốc bắt đầu khởi động chiến tranh với nhau thì ngay giây phút ấy nàng ta lại biến mất, không một tung tích, khiến cho các vị quân vương nghi ngờ lẫn nhau rằng nước này bắt nàng đi, nước kia buộc nàng ở lại, thế là chiến tranh vốn dĩ là có thể giải quyết trong hòa bình thì lại một lần nữa đẩy lên cao trào, huyết nhuộm hồng thiên địa, oan hồn than khóc nơi nơi. Sau khi chiến tranh kết thúc thì cũng không một ai biết nàng ấy đã đi đâu, còn sống hay là đã chết chỉ biết rằng lúc sinh thời ,nàng ấy chính là một hồng nhan họa thủy, mãi cho tới sau này, khi mà tra xét rồi phân tích này nọ thì mới biết được rằng nàng ấy chính là do thiên sát chi nữ đầu thai xuống mà thành, nhiễu loạn nơi nhân gian, sau khi xong việc thì rời đi. Thiên sát nữ nguy hiểm bởi là vì nhan sắc như yêu của mình, thêm vào đó chính là mưu trí, nếu dùng một con vật để hình dung trí tuệ của thiên sát nữ thì đó chính là hồ ly, xảo quyệt và đa nghi, ngoài ra thì nàng ta không có gì nổi bật cả, nhưng có lẽ chỉ cần nhiêu đó thôi là cũng đủ nguy hiểm rồi,bởi lẽ từ ngàn xưa tới nay, anh hùng vốn dĩ khó qua ải mỹ nhân mà, huống chi đây còn là một nữ nhân thông minh nữa. Cho nên Doãn Thiên mới nghĩ rằng trong giai đoạn này sẽ giết chết nàng ta rất là dễ dàng,nhưng đó là trước khi nàng ta chưa gặp được đế vương tinh, một khi đã gặp rồi thì…lịch sử ....chắc có lẽ sẽ một lần nữa lặp lại, tứ quốc vì hồng nhan mà tranh đoạt, đánh giết lẫn nhau, khiến nhân dân lầm than, thiên hạ sẽ lại một lần nữa lâm vào thời kì đen tối.