Vương Phi Trắng Nõn
Chương 81 : Trang Thuần Giở Trò
Bên này, giai nhân bị dọa hoảng sợ tới hoa dung thất sắc không nói được câu nào, mất toàn bộ hình tượng trước mặt Tiêu Nguyệt.
“Miên Nhi…ngươi thật không hiểu chuyện, mau bế con thỏ ra chỗ khác.” Liễu Mặc Như giáo huấn.
“Nga…” yếu ớt lên tiếng, sau đó đem con thỏ đưa cho hạ nhân, quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt bốc hỏa của Trang Thuần.
Phỏng chừng là một tiểu thư khuê các mẫu mực bị dọa đến mất hết hình tượng, nàng ta cảm thấy đặc biệt đả kích!
“Tốt lắm…không có chuyện gì lớn, tiếp tục dùng bữa đi.” Hoàng đế lên tiếng làm cho mọi người ngồi xuống.
Tiêu Nguyệt coi như có tính người, còn biết an ủi Trang Thuần vài câu.
Vài người tiếp tục ngồi xuống ăn cơm, vẫn còn đang suy nghĩ vấn đề Hoàng đế đang hỏi đột ngột bị cắt ngang, lại vừa đúng lúc hóa giải bối rối cho Dung Triệt.
Trang Thuần lúc này sắc mặt đen sì, nàng cảm thấy được Nguyễn Miên Miên vừa rồi là cố ý thả con thỏ cắn nàng, chính là muốn cho nàng mất mặt.
Con mắt đảo qua một vòng, bắt đầu giở trò, “Tỷ tỷ ta thấy con thỏ của tỷ thực đáng yêu nha, mua ở ngoài cung sao? Muội muội nghe nói làn trước tỷ tỷ cùng Đại hoàng tử xuất cung đi dạo, không biết có chuyện gì…mới mẻ nha?”
Lời nàng vừa nói ra, hoàng đế cùng Hạ Lan Bạch Thần sắc mặt đại biến, Liễu Mặc Như cũng thực kinh ngạc, Tiêu Nguyệt mặt đen thui.
Nguyễn Miên Miên không nghĩ Trang Thuần sẽ dùng chiêu này, nhất thời không biết trả lời như thế nào, cùng Tiêu Nguyệt ra ngoài là phạm vào điều tối kỵ.
“Con thỏ là ta tặng cho Miên Nhi…Hôm đó ta cũng cùng Miên Nhi xuất cung.”
Dung Triệt nhìn sắc mặt hoàng đế ngày càng khó coi, vội vàng nói, muốn đem chuyện lắng xuống.
“Thật không? Nhưng trong yến hội lần đó, ta nhớ Dung Triệt có mặt, thẳng đến buổi tối mới ra ngoài, mà tỷ tỷ và Đại hoàng tử cho đến lúc hết tiệc vẫn không xuất hiện…” Trang Thuần tiếp tục không biết sống chết nói, hoàn toàn không thấy ánh mắt giết người của Tiêu Nguyệt ở bên cạnh.
“Miên Nhi…Sao lại thế này? Sao ngươi lại cùng Đại hoàng tử xuất cung?” Hạ Lan Bạch Thần chất vấn, nữ nhi phạm phải điều tối kỵ, trước hết hắn phải tự mình giáo huấn, nếu để hoàng đế tự mình thẩm vấn, sự tình liền trở nên nghiêm trọng.
Nguyễn Miên Miên nhinf ánh mắt của Hạ Lan Bạch Thần, hiểu được ý tứ của hắn, hắn là muốn nàng nhanh chóng nói ra một lời giải thích hợp lý.
“Ta…ta…”
“Là nhi thần bảo hoàng huynh mang Miên Nhi xuất cung, nàng không thích buồn chán, nên muốn xuất cung một chút, nhi thần cả ngày bận rộn quốc sự, cho nên cầu hoàng huynh mang Miên Nhi xuất cung.” (chika: cái từ “cầu” kia trong bản trung nó ghi là “please”, liệu có phải tác giả nhầm không nhỉ?! =”=)
Tiêu Nguyệt xuất hồ ý liêu (bất ngờ, thình lình) giải thích, tuy lời giải thích của hắn vừa nghe liền biết là để giải vây cho Nguyễn Miên Miên.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
20 chương
279 chương
23 chương
56 chương