Vương phi lạnh lùng của bổn vương
Chương 19
“Ngươi nói xong rồi ? Nếu xong rồi thì mau ra ngoài.” Sư Lạc Li sao có thể không hiểu điều này, nhưng nàng cảm thấy không cần để ý điều đó, hơn nữa nàng cũng không để ý việc mọi người có thừa nhận chuyện nàng là Vương phi hay không, bởi vì ngay từ đầu nàng đã xác định nàng sẽ không làm Vương phi, Sư Lạc Li ngẩng đầu nhìn Tiểu Ngọc đang có ý định tiếp tục độc hại lỗ tai nàng, không thèm để ý đến nàng ta nữa, nàng xoay người lại nằm trên giường.
“Vương phi, bây giờ là lúc người cần đứng lên trang điểm….” Tiểu Ngọc hơi nhíu mày, nhìn bóng lưng lạnh lùng nói, nhưng đối phương lại giống như không nghe thấy gì, thấy vậy, nàng lại lớn giọng thêm chút nữa, “Vương phi xin người đứng lên trang điểm!”
“……” Sư Lạc Li vẫn giả điếc như cũ, tiếp tục không nhìn đối phương, nhưng nhẫn nại của con người là có hạn, cuối cùng Sư Lạc Li đầu hàng, nàng cực kì không tình nguyện ngồi dậy, nhìn khuôn mặt đắc ý cười của Tiểu Ngọc, nàng lại cảm thấy vô cùng hối hận, tại sao nàng lại đồng ý kế hoạch của Nhan Như Nguyệt chứ !
“Xin Vương phi đừng làm khó cho nô tì.” Tiểu Ngọc thấy Sư Lạc Li ngồi dậy, nàng liền ra hiệu cho Sương nhi đang đứng phía sau tiến lên đỡ Sư Lạc Li.
Ta làm khó dễ ngươi ? Hừm, phải là ngươi khó dễ ta mới đúng… Sư Lạc Li cũng sắp không thể chịu nổi nữa rồi, tại sao mọi người ở đây không thể im lặng được cơ chứ !
“ Vương phi, nô tì biết hiện tại người rất muốn ngủ, nhưng nếu Vương phi buổi tối không ép buộc Vương gia như vậy, nghỉ ngơi sớm thì đã không rơi vào tình trạng như thế này.” Tiểu Ngọc tiếp tục nói những câu gây nội thương cho Sư Lạc Li, lúc này nàng cảm thấy như mình vừa bị đánh một chưởng vào ngực, chỉ thiếu mỗi phun ra máu.
Nơi này khắp nơi đều là những cao thủ không cần nội lực cũng có thể khiến người ta bị nội thương. Sư Lạc Li vô cùng cảm khái nói, ngay lúc nàng chuẩn bị rửa mặt chải đầu, ngoài cửa liền truyền đến tiếng chân, ngay sau đó cửa phòng được mở ra.
“Tiểu Ngọc tham kiến Vương gia.” Tiểu Ngọc quay đầu, thấy là Đoan Mộc Hân liền cung kính hành lễ, nhưng nàng ta lại cảm thấy rất kì lạ, đáng lẽ ra lúc này Vương gia vẫn còn ở trong cung, sao lúc này có thể trở về được ?
“Tiểu Ngọc, ngươi mau đi tìm quản gia, bảo ông ấy chuẩn bị xe ngựa.” Đoan Mộc Hân cười nhẹ nói.
“Vâng…Nhưng Vương gia muốn xe ngựa…” Tiểu Ngọc có chút nghi ngờ hỏi, nhưng trực giác cho nàng biết, xe ngựa có liên quan đến Vương phi.
“Đúng như ngươi suy nghĩ, mau đi chuẩn bị đi.” Đoan Mộc Hân biết nàng ta đang nghĩ đến điều gì, không nói thêm câu nào rồi cứ thế đi qua nàng, hắn không nhìn nàng ta thế nên hắn cũng không hề biết khuôn mặt nàng ta đang vặn vẹo đến mức nào.
“Ngươi muốn xe ngựa làm gì ? Chẳng lẽ lại bắt ta tiến cung tiếp sao ?” Sư Lạc Li hơi nhíu mày, tuy rằng nàng cảm thấy tiến cung không phải là chuyện không tốt, nàng có thể gặp lại người kia, may mắn thì có thể tìm hiểu thêm một chút, nhưng nếu tiến cung, nàng chắc chắn không thể đi lung tung, ngoài ra còn phải đối phó với một số người không thích mình. Nghĩ đến đây, Sư Lạc Li lại cảm thấy thật phiền não.
“Ngươi mau lui ra ngoài.” Đoan Mộc Hân không trả lời câu hỏi của Sư Lạc Li, chỉ quay lại ra lệnh cho Sương nhi còn đang đứng trong phòng.
“Vâng.” Sương nhi gật gật đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng.
“Vì sao lại đuổi nàng ra ngoài.” Sư Lạc Li quay đầu nhìn hắn, thấy Đoan Mộc Hân đang nở nụ cười có chút tà mị, nàng có cảm giác nụ cười kia của hắn cực cực cực kì có vấn đề.
“Chúng ta thân mật, nếu có người khác ở bên cạnh thì thật có vấn đề…” Đoan Mộc Hân còn chưa nói hết, Sư Lạc Li đã giơ nắm đấm về phía khuôn mặt hắn, cũng may hắn phản xạ nhanh nên mới không bị đánh trúng.
Truyện khác cùng thể loại
124 chương
98 chương
40 chương
10 chương
84 chương