Trên màn đêm thấm thía bao trùm cả bầu trời đen tối cũng giống như trái tim cô tan nát rồi lại lành nhưng trong đó hoàn toàn chưa khâu Ánh mắt trầm tư nhìn sâu lấn qua các màn đêm , ánh mắt đó đã nói lên sự tuyệt vọng lẫn buồn phiền trong lòng " Tiểu Ngư có phải mẹ không tốt đúng không con " " Mẹ mẹ tốt là người tốt nhất " Tiểu Ngư năm nay đã tròn được hai tuổi nhưng điều kì lạ cô bé biết nói khá sớm , thường ngày lại rất trầm tĩnh không ít khi nghịch ngợm " Mẹ hiểu lầm ba con , nhẫn tâm rời xa ba con suốt ba năm qua vậy mà ba con vẫn không tuyên bố mẹ và ba đã li hôn " " Mẹ hay chúng tay quay về bên cạnh ba ! con nhớ ba con muốn nhìn ba con có đẹp không " Tần Nhi xúc động nhìn thẳng vào cô con gái bé bỏng của mình , mà bật cười thành tiếng Cô không biết ai đã dạy con bé tính như thế thế này " Ba con là một người đàn ông cao lớn , lúc ba con là một thủ lĩnh rất uy nghiêm và hùng hổ lẫn cả rất thương con , Còn về đẹp hay không tất nhiên ba con rất đẹp khỏi chê đẹp hơn những diễn viên người mẫu thế giới " Tiểu Ngư nghe mẹ kể về ba nó mà hai con mắt tròn xoe sáng lên rực rỡ mắt chớp chớp liên hồi Cô bé vội vàng chợp lấy cánh tay của cô mà lay lay nhẹ " Mẹ ! mẹ con xin này được không nhỉ " " Con nói đi " " Mẹ con muốn về gặp ba chúng ta về đi mẹ được không nhất định ba sẽ vui sẽ hạnh phút lắm " Tần Nhi lại một lần nữa bất ngờ nhìn con một cách trầm tư hồi lâu chẳng lẽ con bé rất nhớ rất muốn gặp ba nó thiệt hay sao " Ngư Ngư nói đúng em nên quay về với cậu ta đi " " Tại sao chứ " " Tại sao à chẳng lẽ ba năm qua em còn không hiểu em không thể sống thiếu cậu ta , Ngư Ngư cũng vậy nó cũng cần có ba Nhiều năm rồi anh nghe được nguồn tin xa rằng từ khi em rời xa hai người họ bê bớt sa sút đi rất nhiều Mọi chuyện trong công ty đến bang Eagle đều một tay Vương Tôn và Ngũ Tứ quản lí " Nhật Hạo vừa là một người anh một người bạn người chiến hữu đắc lực theo cô từ nhỏ Cho nên những chuyện tâm tư này của cô anh điều hiểu Dù sao lúc đầu anh cũng rất trách và muốn đến đập cho hắn ta nhưng sau khi hai năm điều tra mới hiểu rõ được đó là một điều hiểu lầm Nên anh muốn chọn ít thời gian nói khuyên cô thử một lần , anh biết bên ngoài dù như vậy nhưng bên trong cô còn yêu anh ta rất nhiều Nếu không cô đã không sinh ra Tiểu Ngư ra đời đó không vì trách nhiệm mà là trong lòng đã thật sự chẳng nỡ bỏ con của anh ta và cô " Hạo Hạo anh nghĩ vậy sao " " Đúng " Cô bỗng chốc suy tư hơn hẳn nhìn sâu qua màn ly thuỷ tinh trên bàn gỗ , Hai người như vậy sao tại sao lại hành hạ nặng bản thân mình vì cô như vậy chứ Thật sự không biết hai người đàn ông đó bây giờ như thế nào Nghĩ đến lời nói của Nhật Hạo mà trái tim đau nhói lên từng cơn " Đúng anh nói thế cũng phải nếu em không vì em nhưng cũng phải thử vì Tiểu Ngư nó không có tội vì em mà không nhận ba " " Rồi em tính thế nào " Với cô chuyện gì cũng nên đối mặt thôi bản thân không thể nào trốn hai người mãi nếu không vì cô mà làm cho hai người họ tự hành hạ họ hơn thôi " Anh cùng A Thẫm đi cùng em " " Được " Nhật Hạo thở dài rồi bước nhanh chóng ra ngoài ánh mắt thẩn người nhìn Tần Nhi mà hết sức ảo sầu " Tiểu Ngư mẹ dẫn con về gặp ba được không " " Dạ được con yêu mẹ vậy chúng ta đi ngủ sớm " Tiểu Ngư tuột người xuống kéo tay của cô đi về hướng của chiếc giường lớn Tần Nhi không muốn phá vỡ sự vui mừng của con nên cũng nở nụ cười rồi xoay người ôm cô bé vào lòng của mình Cô nhìn lên trần nhà mà không biết đang suy nghĩ về điều gì , Rằng là anh có trách cứ cô hay không , có đau lòng có hận và ghét cô không Có như lời của Nhật Hạo kể hai người đã tự trách và tự hành hạ mình không Nhưng cũng đã nhanh chóng chiềm vào giấc ngủ nhanh chóng không khí căn phòng trở nên im ắng hơn ---------------------------------------- Vương Gia Uy hầu như đêm nào mỗi khi nhắm mắt lại thì lại nhớ đến hình ảnh lúc cô bên cạnh lúc trò chuyện , trêu ghẹo anh Anh thật sự rất nhớ cô từng ngày từng ngày trôi qua không lúc nào anh không nhớ đến cô Nhiều lần quá nhớ cô mà cũng nhiều lần anh rơi nước mắt , nhìn và ôm hai cậu con trai vào lòng mà trái tim anh đau như cắt Luôn tự trách bản thân mình là một người chồng không tốt một người ba tồi tệ Cứ như thế anh cứ ngồi trong một góc tối thường xuyên tay cầm chai rượu ão nề " Ba ba ơi đừng khóc nữa " " Mẹ nhất định sẽ về với ba và con mà thôi " Vương Gia Uy nghe được tiếng của hai cậu con trai thì mới ngẩn đầu đưa chai rượu quăng sang một bên choàng hai cánh tay lớn ôm hai cậu con trai vào lòng " Con nghĩ vậy sao , vậy mẹ có ba không có hận ba không " " Ba đừng như vậy con đau lòng lắm mẹ mà về thấy ba như thế sẽ khóc đấy " Anh ngẩn người nhìn vào con trai của mình mà trầm tư một hồi Cô ấy sẽ quay về bên cạnh anh hay sao sẽ tha thứ hết những sai lầm gây tổn thương đến cô Nếu vậy tại sao ba năm rồi cô chưa chịu quay về bên anh bên con Cô hận anh đến vậy hay sao nếu như thế tại sao không đến tìm anh rồi bắn một viên đạn mạnh vào tim Thà rằng anh chết trong vòng tay chết trong súng của người phụ nữ anh yêu anh cũng sẵn lòng miễn sao cô một lòng tha thứ cho anh " Ba à ba còn yêu mẹ không " " Ba đau khổ đúng phải không " Hai cậu bé bây giờ đã tròn ba tuổi rưỡi đầu óc giống anh vô cùng thông minh , Nó cũng biết buồn cũng biết đau lòng khi nhìn thấy ba nó tự hành hạ bản thân như vậy " Ba rất yêu mẹ con là khác , ba đã làm cho mẹ con tổn thương nên đây là điều ba phải chịu " Hai cậu con trai không chịu được cũng khóc oà lên hai cánh tai nhỏ bé ôm chặt lấy eo của ba nó Nhưng cũng một phần anh rất biết ơn cô đã để hai đứa con cho mình lấy làm niềm an ủi Để khi quay về anh sẽ nói với cô anh chăm sóc cho Gia Nghị và Tần Vỹ rất tốt.