Ở bệnh viện lại là một không khí khác hẳn Những người đàn ông ngồi một phía người đứng người ngồi nhưng mang trong người một cảm giác khó nhau là lo lắng tực độ Sau vụ này Vương Gia Uy cho thuộc hạ canh gác khá nghiêm ngặt vào chặt chẽ , Anh giao cho A Phi và Mạnh Hiên canh chừng hàng cửa ngoài Hai người còn lại thì đứng như tượng trước cửa phòng " Lão khốn sau khi Thiên cậu ta khỏi hẳn thì cái mạng lão ta coi chừng " " Thành bình tĩnh đi đã đây là phòng bệnh về phần lão ta khoan đã vội đợi khi Thiên bình phục hoàn toàn " ------------------------------------- Màn đêm bắt đầu rươm xuống cũng là lúc một cuộc thảm sát chuẩn bị nổi dậy trong đêm nay chắc có lẽ lại một đêm không dài Lúc chiếc xe cadilac dừng trước khoảng khu đất trống không xa của toà biệt thự xa hoa lộng lẫy trước mặt Nhìn từ chổ đứng cô đây có thể nhìn thấy rõ được thuộc hạ đã được ra hiệu bao vây nhắm từng cây súng tỉa vào đúng mục tiêu " Hạo Hạo làm tốt lắm " " Bây giờ đợi đến khi gia đình lão ta xum họp là lúc chúng ta tấn công cậu phải làm sao dồn lão ta đến đường cùng lúc đó cứ chờ tôi Còn A Thẩm cậu nhớ bảo vệ tốt cậu ta " " Tuân lệnh " Tần Nhi khuôn mặt lạnh tanh nhìn về ngôi biệt thự với vô ngàn cảm xúc A Thẩm là một trong trợ thủ đắc lực của cô , cậu ta mới hoàn thành nhiệm vụ thì ngay trong ngày được lệnh nhận việc này Lập tức giả danh một tiểu thụ vào làm nhân viên quét dọn trong biệt thự này Tất cả lối đi cho đến đường hầm căn cứ , điều nằm trong tay cô như đinh " Nghe cho rõ chuẩn bị hành động 3...2....1 sẵn sàng " Cô hô hào tung hoát đạo tất cả thuộc hạ đi vào căn biệt thự Thương Cương Hoằng Còn cô thì khác dùng một sợi dây leo nhanh như thần lên trên tầng thượng vì đây mới là nơi chôn sống lão ta --------------------------------------- Còn không khí bên trong lại khác xa hoàn toàn bên ngoài Ấm áp hạnh phút của gia đình xum họp bên nhau Hắn có cô vợ xinh đẹp và hai cô con gái chững chạc 7- 8 tuổi Hắn đâu ngờ rằng đêm nay là lần cuối nhìn mặt vợ con , sống tràn đầy ấm áp hạnh phút như thế này nữa cứ từ từ hưởng thụ thêm trọn vẹn nửa tiếng " A Thẫm qua này với anh " Cậu nhìn thấy Nhật Hạo thì lập tức lôi hai tên thuộc hạ đã bị cậu tẩu độc quăng vào trong kho , Hai người nhanh chóng thay đổi y phục trên người của mình " Anh Hạo anh ở đây chị Nhi ở đâu vậy " " Sân thượng nhiệm vụ của hai ta là dụ hắn lên trên , ở đây chúng ta gϊếŧ sạch " A Thẫm nghe thôi cũng đã hiểu được mục đích của Tần Nhi Đã lập tức nhanh chóng thay đổi bộ mặt nghiêm túc lạnh tanh hơn Tần Nhi hạ quan tinh thần với tư thế sẵn sàng , ánh mắt sắc bén láo liên liên tục xung quanh Mọi vật như nằm trong tằm ngắm của cô Nhật Hạo một ngày quan sát mạnh mẽ kĩ càng hơn , Ở phía hai người thuộc hạ đứng có hai tên thuộc hạ đứng gác không cần đến hai người ra tay cũng tự khắc người khác xử lí 30 phút đã đúng giờ đã bắt đầu cuộc tàn chiến , Hai khẽ miệng cả hai điều cong lên một đường tuyệt mỹ vô cùng Và cả hai trở nên hoảng sợ và giả cải hình tượng , Nhật Hạo nhẹ mắt đội nón đen cùng chiếc miệng mặt đen nghiêng đầu bóp tay như chuẩn bị sẵn sàng Anh rút cây súng lục kiểu mới nháy mắt tinh nghịch với A Thẫm đứng bên cạnh mình A Thẫm thì vào vai một tên yếu đuối từ trong phòng bếp bước ra Ánh mắt kiên định gật đầu với Nhật Hạo Bỗng chốc tiếng la hét thất thanh như một thanh âm loa hết cỡ vang dội cả phòng bếp lẫn phòng khách và dĩ nhiên tiếng hét đó đã làm gây sự chú ý cho tất cả người ngoài phòng khách " Ông chủ ....!ông chủ trộm trộm....!hắn còn mang theo súng.. nữa " Thương Cương Hoàng nhìn thấy khuôn mặt kia của cậu trở nên xanh xao lo sợ liền bất giác được có người đến ám sát ông " Mau còn không mau chạy theo " " Thưa ...!ông ....!chủ hắn ta hình như chạy theo hướng sân thượng " Nghe thấy vậy hắn ta lập tức bỏ ngang vợ con của mình mà lập tức chạy theo đám thuộc hạ của mình Dưới sự ngỡ ngàng của cậu hắn ta sợ chết vậy ư ? hắn ta còn bỏ trước sự sống chết vợ con mình ư ? Đúng thật thất cưới nếu vậy A Thẫm này sẽ không tha cho bất cứ ai trong Thương Gia này A Thẫm không từ bước bấm chiếc nút nhỏ ngang hông của mình , Cậu lập tức lui chân lui người khoảng chừng tận tám bước Và hiển nhiên vì sau khi chiếc nút được khai phá hai ba nút bom mini được sáng tạo kích động Nhanh như cắt một tiếng nổ tung vộng cả phòng khác lớn Khói lửa ngùn ngụt cháy lên cao những màng khói xám huyền ảo đó đã hình dung được A Thẫm đã ra tay tàn nhẫn không do dự dù chỉ một lần Với anh một lời chỉ huy ra lệnh của Tần Nhi cho dù có chết ở đâu cậu vẫn nhảy vào làm tận cùng " Ba ngươi đừng trách ta tàn nhẫn máu lạnh như thế này nếu muốn trách thì trách lão ta " Giọng cậu trở nên khàn khàn từ như những lời nói được phát ra từ những khe miệng nghiên nghiến cứng rắc của cậu Nhìn ra bên ngoài những tên thuộc hạ đã được những người đang công kích bên ngoài trừ khử anh mới yên tâm Xoay người bên trong sâu trong ánh mắt lạnh lẽo là những vũng máu hôi tanh Cậu không quan tâm cũng không thiếc nhìn mà lập tức chạy nhanh theo hướng sân thượng Những tên thuộc hạ chạy theo Nhật Hạo đã tử nạn trước họng súng lục của anh Nói không ra thì những viên đạn từ súng anh bắn ra điều chứa đựng hận thù căm phẫn vô cùng Thương Cương Hoằng khi bước đến bục thang sân thượng nhìn rõ quan cảnh đẫm máu trước mặt mà trở nên bàng hoàng , lo sợ trong lòng Nhưng vẫn hiên ngang hóc hách xông cửa sân thượng , đứng một trời với thân hình to lớn , mụp mạp " Mày là ai ra đây cho lão xem , dám to gan xông vào cấm cung của ta " Hắn ta mặc ngoài thì la nhưng trong lòng lại lo sợ cùng với sự rối rắm , Hắn suy nghĩ với thế lực này của hắn ngoài Vương Gia Uy , Hàn Thiên , Tống Hiểu Phàm và Vũ Thành thì còn ai có thế lực khủng thế này Nhưng vẫn tầm ngoài mong đợi ba người họ vẫn đang bên cạnh 24/24 với tên Hàn Thiên kia sao có thể xuất hiện tấn công Thuơng Cương Hoằng ông trong đêm tối như thế này " Tôi phải gọi ngài như thế nào Thương Tổng hay Thương Lão Đại hay Thương Cương Hoằng " " Ngươi là nữ ...!không thể nào mau ra đây ".