Trước hai tiếng bay hai người nhanh chóng đi về Tần Gia một chuyến
Tần Nhi muốn chào mẹ mình rồi mới chịu theo anh về Itay vì sắp phải xa mẹ xa ba rồi làm cho cô trong lòng có sự xúc động hơn phần nào
Vừa về tới cổng Tần Gia cô đã chạy một mạch vào bên trong làm cho ai ấy ở trong xe đều hất hẩy cười như được mùa
" Mẹ ơi "
Quan Linh Chi từ trong bếp nghe tiếng vọng của cô hất hoảng rời khỏi trên khuôn mặt đầy lo lắng
Nhưng có thể phải nói Quan Linh Chi đã ngoài 40 nhưng vẻ đẹp ấy không tì vết đẹp xuất xắc
" Mẹ đi rồi con nhớ mẹ chết , mai không thể đưa hai người ra sân bay được con thấy buồn lắm nhưng Uy cũng cần con "
Khi nghe con kể lại bà nở nụ cười khá tự nhiên xoa đầu cô con gái tinh quái của mình
" Không sao Uy cậu ấy yêu thương con như vậy phải biết trân trọng huống chi có anh con rồi không gì phải lo "
" Con đi nha mẹ "
Nói rồi cô ôm mẹ rồi xoay người đi ra khỏi Tần Gia
Chiếc Lamborgi nhanh chóng lên phanh chạy nhanh về hướng cao tốc
12h30 tối , ở Itay trên đoàn xe cadiliac đen xanh huyền bí có hai dáng người khả ái ôm nhau thắm thiết
" Hoàng Minh , Mạnh Hùng cậu cứ để A Phi bên tôi đưa Tần Tần về Vương Cung Gia an toàn cho ta "
" Tuân lệnh "
Kéo cô về Italy về cùng mình không phải vì cấm đoán mà là anh không nỡ cũng không đành rời xa cô
Nhưng nhìn bóng dáng và khuôn mặt mệt mỏi mà trong lòng nổi lên tia đau xót vô cùng
Có phải anh đã cho cô mệt mỏi đến phải ngủ say như thế này không
" Không em muốn đi cùng anh "
Thật ra không phải vì nũng nịu muốn bên anh mà là cô thực muốn biết ai hóng hách dám đụng đến Tảng băng của mình
Với cô Vương Gia Uy chỉ để riêng cô ăn hiếp ngoài ra bất cứ ai dám hổn xược cũng không biết mùi vị của chầu viêm dương thì cứ thử
Chiếc xe nhanh chóng khựng trước toà nhà cao sang , cao ngất trời ba chữ vàng in to lớn như hổ phụng thiên nguy nga Vương Gia Ảo
Hai người được sự bảo vệ an toàn tuyệt đối từ Ngũ Tứ
Khuôn mặt anh trở nên lãnh khốc hơn , lạnh lùng mang vị ma mị tàn ác trong đó
Bước xông thẳng vào căn phòng hội nghị to lớn có bóng dáng một tên côn đồ cầm gôn miệng thì luôn luôn điếu sì gà
Tần Nhi đứng cạnh anh có thể cảm nhận được hô hấp anh càng ngày mạnh hơn
Cũng đủ biết tên côn đồ đó sắp lìa đời coi như cho hắn lần cuối ra vẻ tự cao tự đại
" Chào Vương Tổng ngài khoẻ chứ ài chà chào Vương Phu Nhân cô đẹp làm sao làm tôi chảy nước đến nơi "
Vương Gia Uy tức giận càng thêm tức giận đến hùng hồn cả khuôn mặt
Tần Nhi kế bên cô còn không dám nhúc nhích nửa cự li khi nhìn vào ánh mắt chim ưng đang sôi sục máu như có đốm lửa trong đó và cả hàng ngàn mũi dao
" Ngươi biết Nụ cười Thần chết "
Nghe anh nói đến bốn từ làm cho cô hết sức ngạc nhiên
Nụ cười thần chết nổi danh lừng trong giới Mafia ai mà không biết điều làm cô bất ngờ hơn nữa đó là chính anh là người chế tạo ra
" Thì sao liên quan gì "
" Ngu đúng là ngu sao không liên quan có nghĩa là ngươi sắp rơi vào hang của thần chết "
Vương Gia Uy hài lòng vuốt nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô , thật ra anh đã chờ Tần Nhi mở lời lâu lắm rồi
" Đây để ta nói cho ngươi biết ha , Nụ cười thần chết là một loại thuốc độc vô cùng nguy hiểm một lần uống không hề giải được
Uống vào thì không sao nhưng nó sẽ phá hoại cơ thể từng cơn
Như thế xé thịt xương tan hỏi sao ngươi sống được đây "
Tên đó sau khi nghe cô giải thích công dụng của loại thuốc thì mới phát hoảng ra rằng mình đã đụng đến một người không nên đụng
" Ngài tha cho tôi ...!tha .. cho ...!t...!ô .. i "
Từng lời nói của hắn nấc lên từng hồi vì quá run sợ trước khuôn mặt lãnh khốc Vương Gia Uy
Nhanh như cắt Hoàng Minh rút ra một ống tim trong đó có một chất lỏng đen đỏ nhìn rất long lanh đẹp mắt nhưng lại một chất kịch độc nguy hiểm
Vương Gia Uy nhẹ nhàng dùng bàn tay kéo khuôn mặt kiềm diễm của cô sát vào lòng ngực tránh để cho cô ám ảnh trước việc phía trước đang xảy ra
Hắn nhanh chóng quằn quại co giục cơ thể , từng cơn đau dồn dập liên hồi đến từng cơn
" Chúng ta đi "
Anh chưa từng tha cho một ai đụng đến anh nhất là bây giờ Vương Gia Uy cũng có điểm yếu bên mình
Đụng đến người của anh thì sẽ phải nhận kết quả không tốt đẹp gì
Nhất là đụng đến anh thì không sao nếu đụng đến Tần Nhi thì sớm biết lìa đời.
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
111 chương
48 chương
52 chương
142 chương