Sau khi mọi người dùng xong bữa Ngũ tứ nghe theo lệnh chỉ huy cả mấy chục chiếc xe Lamborgini đen lẫy lừng lấp lánh đậu hàng dài trước cổng
" Tần Tần em lên thay đồ lần này anh không cho em ở nhà "
Anh sợ bỏ cô ở nhà sẽ gặp chuyện không hay dù biết Tần Nhi có võ thuật đi chăng nữa anh vẫn không yên tâm
Tần Nhi lo sợ mọi người hầu trong nhà cũng gặp nguy hiểm nhưng cũng tin anh sẽ có cách cho họ an toàn
Vương Tôn vì được lệnh đi đến chổ hẹn với hai người con lại nên đã rời khỏi được một lúc
Năm phút sau , cô bước nhanh xuống lầu vì sợ sẽ trễ thời gian không như thường ngày ăn mặc nữ tính quyến rũ , hôm nay cô chọn cho mình bộ đồ đơn giản nhất có thể
Tần Nhi đi chính giữa hai người Hoàng Minh tôn kính mở cửa cho cả ba người sau đó mới bước vào sau
Cả binh đoàn lần lượt từng xe từng xe rời khỏi Vương Cung Gia
Trong xe Vương Gia Uy và Hàn Thiên ngồi vào nhau bàn bạc kế hoạch rất kĩ càng không để sơ sót
" Tần Tần khẩu súng anh tặng em vẫn còn "
Tần Nhi đang ngồi xe trước trò chuyện cùng Mạnh Hùng khi nghe anh khỏi cô giật mình quay xuống nhìn anh
" Hoàng Minh đang giữ "
Khi nghe cô nói vậy trong lòng anh yên tâm hơn phần nào , lúc trước anh không hề sơ xót hay có bất kì điểm yếu nào nhưng bây giờ có cô cũng chính là điểm yếu của anh nhất định bọn chúng sẽ tấn công cô
Phút chốc đã tới nơi , Vương Gia Uy dịu dàng yêu thương nắm tay cô sải bước vào trong
Hàn Thiên đi phía sau khi thấy cảnh này anh cũng an tâm khi người em gái anh coi như báu vật cũng có người bảo vệ
" Anh ơi đi nhanh lên "
Hàn Thiên giật mình nghe cô gọi anh , bước chân cũng vì thế mà một nhanh hơn trong lòng biết cô tỏ ra là vậy nhưng lại lo sợ anh sẽ bị thương , nên anh đã cố hết sức dùng biểu hiện trấn an tinh thần của cô hơn
Cánh cửa bất ngờ đóng sầm lại cô được thân hình cao to của anh che chắn bảo vệ cho dù có ngàn con kiến cũng không phát hiện được có phụ nữ trong kế hoạch
Hàn Thiên nằm trong kế hoạch sẽ bị trói và bị cả ba người đánh đập tàn nhẫn nhưng chỉ là vở kịch ,
Đối với ai là vở kịch nhưng với cô trong lòng không muốn nhìn thấy anh trong tình cảnh này
" Thiên sẽ không sao "
Vương Gia Uy thấy được ánh mắt tràn đầy lo lắng , anh biết cô vừa nhận được anh hai không muốn mất một lần nữa cũng vì thế anh cưng chiều trấn an cô hơn
Khoảng mười phút sau có tới mười chiếc xe ô tô và duy nhất chiếc xe hơi Cadiliac , người đàn ông tầm khoảng 30 tuổi đi tới trước mặt Tống Hiểu Phàm và Vũ Thành
Nghênh ngang hóng hách dùng ánh mắt khinh miệt nhìn vào cả ba người
" Tốt không ngờ anh em trí cốt mà có thể làm như vậy không xứng danh chủ tịch đứng đầu thế giới "
Vương Gia Uy bất giác nở nụ cười khinh khi nghe được câu nói vừa rồi của Trần Hoàng một chủ tịch công ty chỉ đứng thứ hai sau Hàn Thị
Tần Nhi bất ngờ trong lòng quả nhiên hắn ta không biết thân phận thật của cả bốn người đàn ông đẹp đến từng mi li mét nhưng có địa vị cao ngất trời
Nếu hắn ta mà biết mình đã đụng đến người không nên đụng thì mới biết được ai cứu rổi được hắn
" Thế ngài tính sao với Hàn Tổng đây "
Tống Hiểu Phàm giả vờ nói ra câu khó nghe đến như vậy nhưng hắn ta nào đâu biết họ đang diễn một màng kịch lớn để dụ hắn vào ổ cá lớn
" Gϊếŧ hắn "
Trần Hoàng hóng hách tự tin ra mặt khi nói lên hai câu gϊếŧ người này ,
Tần Nhi ánh mắt rực lửa bùng phát cay nghiến nhìn hắn qua lỗ hở cánh tay của anh
Trần Hoàng bất ngờ rút súng chỉa thẳng vào Hàn Thiên ,
Tần Nhi lo sợ anh hai sẽ bị thương , bàn tay nhỏ bất giác siết chặt áo vest của anh
Vương Gia Uy cảm nhận được rằng hô hấp của cô một ngày nhanh hơn ,
Trong lòng muốn quay lại ôm cô vào lòng nhưng nghĩ như thế sẽ phá hỏng kế hoạch đành chịu đựng trong lòng
Anh thề sau khi kế hoạch thành công Vương Gia Uy anh không tha cho hắn vì đã làm cho cô sợ đến ngây người
Bổng dưng tiếng súng từ đâu phát ra làm cho tất cả mọi người xung quanh bàng hoàng ,
Không biết tiếng súnh phát ra từ đâu ,
Cả ba người nhìn xuống Hàn Thiên thì đã được Tần Nhi cởi trói
Vũ Thành tức giận tại sao cô lại tự ý như vậy ,
Làm như vậy không phải hại Hàn Thiên hay sao
Nhưng thật ra bọn họ chưa biết được Tần Nhi và Hàn Thiên là anh em của nhau.
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
111 chương
48 chương
52 chương
142 chương