Vương bài pháp thần

Chương 98 : Minh thần

Lai Ân nhếch môi, nói:" Đã từng " "Vậy mà ngươi cũng dám uống, được rồi, chuẩn bị chấp nhận sự trừng phạt đi." " Là ý gì ? Lai Ân nghe A Á Lôi Đức nói như vậy biết là sự việc không đơn giản. "Thần ma huyết nhục kết hợp luyện kim thuật người thường há có thể chịu được a ? Kết quả cuối cùng cũng không tốt đâu." " Không nghiêm trọng như vậy chứ?" Lai Ân toát mồ hôi lạnh. ""Thánh Giả chi đô một nghìn vạn người uống Vĩnh Hằng chi huyết, kết quả chỉ còn lại có hai mươi vạn, số khác ta không cần nói ngươi cũng minh bạch a." Lai Ân há miệng thở dốc, trong cơ thể cái loại năng lượng đang bành trướng đau đớn nói không ra lời, lớp da bên ngoài một hồi hồng một hồi trắng, con ngươi bị một tầng huyết vụ bao phủ. Trước mắt hắn chỉ thấy toàn bóng người màu đỏ. Thời gian từng giây từng giây trôi qua. Thân thể Lai Ân biến hóa càng ngày càng rõ ràng, da thịt hồng sắc phảng phất như muốn xuất huyết. A Á Lôi Đức rất kinh ngạc, trong cơ thể Lai Ân đang hấp thu năng lượng của Vĩnh Hằng chi huyết. Vĩnh Hằng chi huyết có chứa nguồn năng lượng dị thường khổng lồ, chỉ cần một giọt nhỏ bé có thể cho một người bình thường trở thành cấp bậc thánh ma đạo. Huống hồ Lai Ân một ngụm uống hơn phân nửa bình, tương đương với mấy trăm giọt, tuy rằng quá thời hạn sử dụng , thế nhưng năng lượng cũng không thể đo lường. Bất Tử quân đoàn trên người có màu hồng sắc nguyên nhân là bọn họ hấp thu không được Vĩnh Hằng chi huyết, cho nên năng lượng tụ tập tại mỗi một thốn trên thân thể. Cái loại cảm giác đau đớn như xé rách da thịt này vô pháp phát tiết , chỉ trong tử vong và chiến đấu bọn họ mới trở nên thoải mái một chút, Bất Tử quân đoàn thấy máu là giết bọn họ chỉ là dùng loại phương pháp hấp thu năng lượng này để giảm bớt thống khổ. Đó là chuyện tự nhiên. Nhưng Lai Ân lại bất đồng, trên người hắn sau khi xuất hiện màu đỏ đậm , bắt đầu chậm rãi biến mất, huyết vụ trong mắt cũng trở nên nhạt đi rất nhiều. A Á Lôi Đức kinh ngạc, nói:"Tiểu tử ngươi làm cách nào mà tiêu hóa vậy, có dâng thứ đó trước mặt, chúng ta cũng không giám động tới, ngươi cư nhiên uống hết nửa bình mà không sao a." Đau đớn xác thịt dần dần tán đi, chỉ là trên da vẫn còn thoáng đỏ, hắn nói:"Ta như thế này mà gọi là không có việc gì a, ngươi phải thấy người chết mới có chuyện à?" "Ngươi đã không chết thì nên cảm tạ trời đất." A Á Lôi Đức liếc mắt nhìn Lai Ân, sau đó tiếp tục quan sát chiến trường, hiện tại gần hai nghìn bất tử chiến sĩ từ trong băng động chạy ra. Hai nghìn người vây đánh bốn người tựa như đang chiếm thượng phong. Một bên Băng động còn có xuất hiện mấy người bình tĩnh đứng xem náo nhiệt. Lại một tràng chiến đấu kịch liệt khác sắp bắt đầu. A Á Lôi Đức cảm thán, nói:" Đây chính là bất tử chiến sĩ cường đại, bọn người kia chính là đánh không chết, năm đó hai mươi vạn Bất Tử quân đoàn với ba vạn thần ma đại quân đánh suốt mười năm. Kết quả thần ma đại quân toàn bộ mệt chết, bọn người kia lực lượng bất tận , toàn bộ đều hơn hai cấp so với thánh ma đạo và thánh kiếm sĩ, phiền phức chính là đánh thế nào cũng không chết." Lai Ân bên cạnh cảm thán, nói:" Ta cũng không biết sau khi dùng Vĩnh hằng chi huyết thực lực sẽ tăng mấy cấp, chỉ là cảm giác tinh thần lực khôi phục không ít, so sánh với ma dược thủy mạnh hơn nhiều." "Toàn bộ đại lục này chỉ có mình ngươi dùng Vĩnh Hằng chi huyết so sánh với ma dược thủy." Lệ Bối Tạp lo lắng nửa ngày, thấy Lai Ân không có việc gì tức giận châm chọc một câu. Khố Tháp bị vây giữa hai nghìn người, giống như con kiến giữa một đám ong vàng, kêu thảm không ngừng, cố nói:" A Á Lôi Đức, ngươi tên hỗn đản này , mau nghĩ nghĩ biện pháp hỗ trợ a, ngươi thật muốn làm bốn người chúng ta mệt chết phải không." Khô lâu thú đang bên cạnh hỗ trợ, nói:" Chính vậy, chính vậy, bộ xương già của ta cũng muốn rớt ra rồi, ta rốt cuộc đi ra để chơi, hay là để chịu tội a." A Á Lôi Đức hé miệng , phun ra một đạo điện lưu thật nhỏ, nói:" Ta chỉ giúp được như vậy thôi, ai muốn giúp đỡ ta liền tới ngay !" Khố Tháp mấy người bị làm cho tức đến nỗi hít thở không thông. Lai Ân đợi khi tinh thần lực khôi phục đủ mười thành, mất thêm một chút thời gian triệu hoán Phỉ Lợi Khắc Tư, lần thứ hai tiếng niệm chú ngữ lại nổi lên. Phỉ Lợi Khắc Tư lần này xuất hiện tương đối bình thường, thân hình gấp gáp đáp xuống, vừa rơi xuống đất cũng không thèm liếc tới chiến trường, hướng Lai Ân cấp thiết, nói:"Căn cứ hiệp nghị năm đó giữa thần ma, chúng thần không thể tùy tiện xuất hiện tại Lôi Minh đại lục. Bằng không Ma tộc sẽ phá vỡ ước định xâm lấn đại lục, đến lúc đó lại một lần nữa thần ma đại chiến phỏng chừng ta cũng phải đem mệnh nhỏ đi vào a." " Ngươi nói đám Bất Tử quân đoàn này chỉ có thể do bản thân chúng ta tự mình đối phó." Lai Ân trừng mắt nghi vấn hỏi. " Chúng ta không thể tự tiện xuất hiện tại Lôi Minh đại lục, thế nhưng nếu là nhân loại triệu hồi thì không sao." Phỉ Lợi Khắc Tư nhếch môi rốt cuộc nở nụ cười. Lai Ân vươn tay, nói:"Ngươi chuẩn bị cho ta một quyển Chúng Thần Triệu Hoán thư đi?" "Ta làm gì mà có nhiều sách như vậy, triệu hoán chúng thần không phải chỉ dùng vài câu chú ngữ là được, mà cần phỉa có một thông đạo nối giữa đại lục và Minh giới mới được, ta chỉ có thể giúp ngươi phương pháp, làm thế nào thì tự ngươi nghĩ cách." " Minh giới thông đạo?" Lai Ân tựa nghĩ ra điều gì, lôi Phong Ấn chi thư ra. Cáp Địch Nạp Tư nói : “ ma pháp khi tiến thêm một tầng là có thể mở ra đại môn Minh giới sao." Lai Ân giờ phải tự mình mở ra thông đạo Minh giới. Cáp Địch Nạp Tư vừa xuất hiện. Tên vong linh pháp sư Bảo Bá ánh mắt lập tức trở nên tham lam, hài cốt của Minh thần giới, bất kì vong linh ma pháp sư nào cũng tha thiết ước mơ, coi chúng như bảo vật. Phỉ Lợi Khắc Tư con mắt híp lại tựa sợi chỉ, nhìn Cáp Địch Nạp Tư, nói:"Tên Chết tiệt, tiểu tử ngươi như thế nào nghĩ nhiều chuyện vụn vặt như vậy, hài cốt của liên minh thần lúc nào cũng có thể quay về, chỉ là bát cấp , ha ha, có thể mở ra đại môn minh giới a, cái này không trái với ước định . Lai Ân nghe Phỉ Lợi Khắc Tư nói, minh bạch Minh giới đại môn chính là thông đạo giữa minh giới và đại lục, lập tức truyền thần thức đến Cáp Địch Nạp Tư. Bộ xương khô Cáp Địch Nạp Tư gật gật đầu, liên tiếp niệm những câu chú ngữ tối nghĩa. Trên người Cáp Địch Nạp Tư, một đoàn hắc vụ từ từ ngưng tụ thành sợi, sau đó ngưng tụ thành một đạo hắc sắc đại môn cao ba thước rộng hai thước. Cánh cửa chậm rãi mở ra, bên trong truyền đến tiếng bước chân thanh thúy. Giữa sân đột nhiên bao trùm một mảng yên tĩnh. Bảo Bá và Bổn Sâm run sợ, bọn họ có thể cảm nhận được sau cánh cửa, chủ nhân của tiếng bước chân thực lực rất cường đại, hai người lại không tưởng tượng được người đó cường đại đến mức nào, đành nương theo những mẩu truyện truyền thuyết trong các cuốn sách cổ để hình dung. Vóc người thon thả cao một thước tám. Vẻ đẹp khiến người ta hít thở không thông, mỹ nữ mặc áo giáp, hoa văn bên trên theo phong cách cổ xưa, không có mũ giáp, cổ áo dựng đứng. Áo giáp được tạo hình tinh tế, làm nổi bật bộ ngực sữa cao vút, đại thối thon dài tinh tế. Mỹ nữ để tóc dài tùy tiện thả bên hông, phiêu động theo làn gió nhẹ trong băng động thổi tới .