Vương bài pháp thần

Chương 69 : Trắc thí (3).

Tin tưởng ta đi, ma vũ song tu tịnh không có khả năng, vũ lực vĩnh viễn là lực lượng để khi dễ kẻ khác. (TG) **************** Đại ma pháp sư do dự nửa ngày, một bên lo lắng trong lòng, một bên để Lai Ân đặt tay lên viên tử lam sắc thủy tinh cầu, run giọng, nói:" Ngươi, ngươi để tay lên trên kiểm , kiểm tra, phóng, phóng một chút là tốt rồi." Lai Ân gật đầu, hướng bàn tay tới. Đại ma pháp sư cầu khẩn có thể xuất hiện kỳ tích, cũng hy vọng trong lòng ,lực lượng đừng quá cường đại , nếu không bản thân không chịu được kích thích a. Trắc thí Tinh thần lực rất đặc biệt, lam sắc thủy tinh cầu bên trong có vận chuyển một ma pháp trận, nó liên tiếp kiểm tra thân thể người tới trắc thí, sau đó bắt chước ra năng lượng bổ sung của thí sinh, xác định trong cơ thể người trắc thí có thể dung nạp được luồng ma lực lớn nhất. Lai Ân từ từ đặt tay lên, ma pháp nguyên tố từ bốn hướng bắt đầu mạnh mẽ dâng lên, rồi chậm rãi tụ tập, sau đó biến thành một đám tiểu quang điểm đủ màu bị hút vào bên trong thủy tinh cầu. Đại ma pháp sư trong đầu oanh một tiếng, cước bộ lảo đảo, gắng gượng trụ vững nhìn Lai Ân, run run , nói:" Không , điều đó không có khả năng, tử sắc lôi nguyên tố, bạch sắc thủy nguyên tố, hoàng sắc đích thổ nguyên tố, trời ạ, hôi sắc < màu xám > phong nguyên tố, còn có, còn có, bạch sắc quang minh nguyên tố..." Đại ma pháp sư mỗi khi thấy một một loại ma pháp nguyên tố xuất hiện trong thủy tinh cầu, tâm đều không tự chủ được dùng sức véo tai bứt tóc, sắc mặt đỏ lên. Lam sắc thủy tinh cầu trắc thí không những có thể kiểm tra ma lực mạnh yếu của từng người, đồng thời cũng có thể trắc thí ma pháp thuộc tính của một người, ma pháp sư phổ thông đơn hệ, song hệ ma pháp sư thì hiếm thấy, tam hệ chính là vũ khí bí mật của quân đội mỗi quốc gia, tứ hệ đích thực đã là trân bảo của một quốc gia, các quốc gia đều trang bị dược phẩm và đồ dùng tố nhất cho bọn họ. Nếu là toàn hệ a? Trời mới biết người như thế sẽ làm các quốc gia điên cuồng đến mức nào ba? Lam sắc quang mang trong thủy tinh cầu thực đã vọt đến bát cấp, còn đang tiếp tục tăng lên. Bốn phía ma pháp nguyên tố bắt đầu điên cuồng ngưng tụ, toàn bộ khoảng sân rộng ma pháp nguyên tố thực đã bị rút sạch, những chỗ trắc thí khác toàn bộ chẳng biết tại sao đành đình chỉ. Đại ma pháp sư cầm lấy tay Lai Ân lôi ra khỏi khỏa thủy tinh cầu, vẻ mặt cầu xin, nói:" không..., không cần kiểm tra nữa, ta cho ngươi qua là được rồi, ngài, ngài lưu lại một phương thức để liên lạc ba, ta, chúng ta sẽ mau chóng liên hệ với ngươi." Đại ma pháp sư không dám để Lai Ân tiếp tục kiểm tra liền để hắn đi xuống, sợ hắn cứ như vậy mà tử trắc, sẽ hiện ra cái siêu cấp mười hai cũng không chừng, đến lúc đó thủy tinh cầu mà không duy trì được nổ tung , thì cái mạng nhỏ cũng không giữ được... Lai Ân nhìn cái bảng trong tay vị đại ma pháp sư, thần thức tam, linh hồn lực mười hai, tinh thần lực bát, vị trí tổng hợp lại không có ghi rõ, khả năng cần tính toán, Lai Ân thấy không có vấn đề gì , liền để lại địa chỉ, sau đó rời khỏi trướng bồng. Bên người xuất hiện một tên thí sinh khá quen thuộc, vẻ mặt đau khổ đi tới, nói:" Qua không, ta các hạng đều là bốn, xong rồi, đời này tối đa chỉ đạt được ngũ cấp pháp sư a." Lai Ân nhún nhún vai, nói:" Không biết, ta không có làm tổng hợp lại giám định, nên không có quan tâm ba." người nọ đột nhiên kéo Lai Ân, nói:" Huynh đệ, trướng bồng ngươi vừa trắc thí bị sao vậy, thế nào lam sắc quang mang xung quanh ta đều biến mất?" Lai Ân khoát khoát tay, nói:" Ai biết, ma pháp sư phụ trách làm gì, sao ta biết." Người nọ buồn bực buông tay ra, cảm giác hình như đã nghe qua cái loại cảnh tượng này, nhưng nhất thời cũng nghĩ không ra. Mễ Lệ Toa đứng ở cửa vẫn hướng mắt vào bên trong tìm kiếm, bên người một đống ánh mắt mị mị trên người Mễ Lệ Toa ngắm tới ngắm lui, khóe miệng nước miếng tuôn trào. Mễ Lệ Toa thấy Lai Ân đi tới, vui vẻ tiến lên kéo cánh tay , nói:" Ta đã qua, trắc thí đẳng cấp lục cấp, ta được miễn học phí nhập học a. Cái này là một vạn kim tệ đó." "Một vạn kim tệ là cái gì, ta tống cho ngươi một ức, ngươi tự mình cầm đi nha." Lai Ân vui vẻ lôi từ không gian giới chỉ lấy ra một túi chứa một trăm mai ma tinh tệ, nói:" Cái tên Phong Lam sứ giả xảo trá kia bị ta chèn ép , cầm lấy đi. Học phí ta nộp cho, bất quá chỉ giao cho hắn một trăm." Mễ Lệ Toa quơ túi quay mày liễu khẽ nhíu, thở phì phì, nói:" Ai nói ta đòi tiền, hừ, ta bản thân có tiền, không cần tiền của ngươi a." Mễ Lệ Toa ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng rất ngọt ngào, đem tiền mạnh mẽ nhét vào tay Lai Ân. Lai Ân nhu nhu gật đầu, nói:" Vậy ngươi muốn ta thưởng cho cái gì? Chỉ cần ta có thể làm, ta nhất định cho ngươi." Mễ Lệ Toa ngón tay khẽ điểm điểm lên đôi môi, nhìn bầu trời, suy nghĩ nửa ngày mới nói :" Ta nghĩ ta cần một chiến sủng." Lai Ân sửng sốt, trong đầu hiện ra vô số hình ảnh tán loạn. Chiến sủng = ma thú = vong linh. Nôn... "A, xin lỗi, đã quên ngươi a, thực sự xin lỗi." Mễ Lệ Toa vội vã vỗ phía sau lưng Lai Ân. Một gã hắc y nhân theo sát phía sau đặt bút viết hai chữ " chiến sủng ", tuy rằng không biết Lai Ân vì sao khi nghe thấy phát nôn, nhưng chắc có điểm liên quan ba. Hai người ngưu đầu đang muốn hướng tới chỗ Lai Ân, đột nhiên một đống người vọt lại, sau đó cuốn theo hai tên ngu ngốc này tới một điểm trắc thí khác. Một đầu ngưu uể oải, nói:" Địa điểm sai, nhiệm vụ thất bại." Một ngày đêm liên tục nôn vài lần, Lai Ân có chút váng đầu hoa mắt, trước mắt sao kim chạy so với ngưu đầu còn nhanh hơn. Nghĩ đến ngưu đầu lại liên tưởng đến ma thú, kết quả dạ dày Lai Ân lại co thắt, thế nhưng thực đã chẳng còn gì bên trong để mà nôn nữa, cái loại cảm giác dạ dày co bóp thật rất khó chịu. Mễ Lệ Toa thấy Lai Ân cước bộ bất ổn, quan tâm cầm lấy cánh tay Lai Ân, nói:" Ngươi không sao chứ?" "Không có việc gì, chỉ là có chút váng đầu thôi." Lai Ân sắc tâm vẫn không chết hướng người Mễ Lệ Toa dựa vào, ngửi hương khí trên người Mễ Lệ Toa, cảm thụ được thân thể mềm mại mang đến thật thoải mái a. Một đám sắc lang tại đường tràng đã sớm ngưỡn mộ Mễ Lệ Toa , lúc này thấy Lai Ân lớn mật dựa vào trong lòng nữ thần , trong ánh mắt bắn ra hỏa tinh, trong lòng không biết đem Lai Ân giết mấy nghìn vạn lần. "Tiểu Tam , tìm hiểu về tiểu tử này ." "Vâng , thiếu gia." "A Đại, đi, kiếm cho ta một tên sát thủ, đem người này giết đi." "Nhị công tử, ngài chuẩn bị cái giá bao nhiêu?" "Ba nghìn vạn." " Rõ "" "Tiểu Lan, đi tra cho ta thân phận của nam nhân kia..." "Tiểu thư, người?" vóc người giống như heo, bên người một gã nha hoàn vóc người cao gầy, nếu lão hổ có thấy cũng phải hoảng sợ, lạ là hắn luôn dịu dàng với nữ chủ nhân . "Ta thích nữ nhân kia." Rầm... Người bốn phía xung quanh đều ngã xuống một mảnh. Hắc y nhân lại đặt bút viết xuống sắc lang hai chữ, cuối cùng lại bỏ thêm nhất cú, có một bạn gái rất đẹp, bị vô số người đố kỵ , rất có khả năng bị ám sát, cần phải chú ý bảo hộ.