Vương bài pháp thần
Chương 68 : Trắc thí (2).
Nghe Lai Ân nói mình đi nhầm đường, các chiến sĩ có chút ngây người.
Lai Ân vừa giải thích xong liền rời đi.
Ma Căn thở dài một hơi, vừa rồi xuýt chút nữa là thua rồi, hơn nữa lại là một chiêu, tuy hắn tự mình có thể đỡ được mười cái hỏa cầu nhưng tuyệt đối một quyền sau lưng kia thì bò tay, bởi vì hắn đã đem hết sức mình ra chống đỡ mười cái hỏa cầu rồi, nên biết rõ sau lưng bị đánh nhưng không thể nào ngăn cản được.
Bỗng nhiên Ma Căn nhớ lại cảnh Lai Ân thu hồi hỏa cầu, trong lòng chợt nhảy dựng lên, có thể dễ dàng khống chế ma pháp trong tay như vậy, chưa chắc Thánh Ma Đạo sư có thể làm được.
Mặt khác chín tên Chiến Sĩ cũng thầm vuốt mồ hôi lạnh, thầm nghĩ: hên quá, không phải là tìm ta, bằng không cho dù mặt mũi có lớn đến đâu nữa, mình hai ba mươi tuổi đầu rồi mà bị một người mới mười mười sáu mười bảy tuổi knock-out , kể ra cũng thật là mất mặt a.
Lai Ân vừa ra ngoài, lập tức có người đang xếp hàng phía sau gấp gáp hỏi: “Bằng hữu, kết quả thế nào vậy?”
Lai Ân xấu hổ cười nói: “Đi lộn chỗ a, ta vốn đến chỗ thi ma pháp sư, ai ngờ lại lạc vào nơi thi chiến sĩ.”
Tức khắc, mọi người xung quanh truyền ra một tràng cười lớn.
Nơi thi ma pháp sư không giống như nơi thi chiến sĩ, ở đây chỉ có một Đại ma pháp sư cấp chín, chừng hơn sáu mươi tuổi đang ngồi trước ba cái thủy tinh cầu.
Lai Ân vừa tiến vào, Đại ma pháp sư kinh ngạc ngẩng đầu lên, hơn kém nhau 3 cấp nên lão có thể cảm nhận được cấp bậc của Lai Ân, một gã thiếu niên khoảng chừng mười sáu tuổi, lại đạt tới lục cấp, mặc dù không thể nào gọi là thiên tài, thế nhưng thực lực tuyệt đối không tầm thường.
Lai Ân cũng chú ý đến Đại ma pháp sư đang đứng trước ba cái thủy tinh cầu; theo thứ tự màu sắc là: trắng, tím, lam; cái này Lai Ân đã xem qua trong sách nói về ma pháp sư thí nghiệm.
Tư chất trời sinh của ma pháp sư sẽ quyết định thành tựu của hắn sau này; một Ma Pháp Sư có được ba thứ gồm: thần thức, linh hồn lực và tinh thần lực. Năng lực lại bị chia thành mười hai cấp độ. Cuối cùng, thực lực cao nhất sẽ được tổng hợp sau khi kiểm tra thực lực toàn diện .
Ba hạng năng lực này phân biệt này đại diện năng lực phát triển của một người. Thần thức đại diện cho năng lực nhận thức được ma pháp nguyên tố xung quanh , cấp độ càng cao thì tốc độ càng nhanh. Linh hồn lực địa diện cho khống chế lực cùng với lĩnh ngộ lực (điều khiển và hiểu rõ về lực lượng), linh hồn lực càng mành chứng tỏ người này đối với việc khống chế lực càng mạnh. Tinh thần lực cũng có thể xem như là khả năng dự trữ (lưu giữ) ma pháp, ma lực càng mạnh càng hùng hậu thì trên chiến trường có thể cầm cự lâu dài.
Mạnh như Thánh Ma Đạo Sư Cáp Tạp Mỗ, thần thức cùng tinh thần lực của chưởng quản giả này đạt tới cấp bảy, tinh thần lực đạt cấp mười ba, sau khi tổng hợp thực lực lại là cao cấp, đó cũng là yêu cầu cơ bản của một Thánh Ma Đạo Sư .
Lai Ân nghe xong, không ngờ được , lần này có thể biết thêm một chút về khảo thí bản thân, thật sự cảm thấy thú vị.
Đại Ma Pháp Sư nhìn chằm chằm Lai Ân một hồi lâu, rồi chỉ lên thủy tinh cầu màu trắng, bảo: “Tước tiên thử kiểm tra thần thức của ngươi đi. Đem tay đặt ở bên trên, sau đó tập trung tinh thần cảm ngộ nguyên tố ma pháp xung quanh đi.”
Lai Ân đem tay trái trái đặt trên thủy tinh cầu, sau đó thử cảm ứng nguyên tố ma pháp xung quanh.
Đại Ma Pháp Sư nhìn thấy bạch quang (ánh sáng màu trắng) trên thủy tinh cầu chớp động, theo ánh sáng mờ nhạt cuối cùng cũng đã có chút tỏa sáng, sau cùng cũng đứng yên một chỗ.
Đại Ma Pháp Sư kinh ngạc nhìn Lai Ân, nói: “Cấp ba, không có khả năng, ngươi bây giờ là pháp sư cấp sáu. Ngươi đã hoàn thành rồi sao, chắc là kiểm tra sai lầm rồi. Ngươi thử lại lần nữa đi.”
Lai Ân đem tay bỏ lại trên thủy tinh cầu ba lần, nhưng kết quả cũng chỉ có một mà thôi. (3 lần giống nhau y chang)
Đại Ma Pháp Sư sờ sờ đầu, thầm nghĩ: điều này thật không thể nào tin nổi, thần thức mạnh yếu liên quan trực tiếp đến việc ma Pháp Sư lên cấp nhanh hay chậm, thần thức đạt đến cấp ba thì phải là Ma Pháp Sư cấp sáu đã tu luyện ít nhất là tám mươi năm a, người này mới mười mấy tuổi làm sao có thể đạt tới rồi.
Đại Ma Pháp Sư vừa suy nghĩ vừa cho Lai Ân đem tay đặt trên thủy tinh cầu màu tím, nói: “Ngươi thử cái này xem sao?”
Lai Ân đưa hai tay đặt ở trên thủy tinh cầu màu tím đại diện cho linh hồn lực, thủy tinh cầu bắt đầu chầm chậm phát ra quang mang tử sắc. (ánh sáng màu tím)
Ánh mắt của Đại Ma Pháp Sư nhìn chăm chăm vào thủy tinh cầu, nghĩ trong lòng một người mới mười sáu, mười bảy tuổi có thần thức cấp ba , thật sự là một Ma Pháp Sư cấp sáu thì hai hạng mục khác ắt hẳn cũng có chỗ hơn người.
Hào quang của thủy tinh cầu vẫn còn tiếp tục gia tăng, cấp một... cấp hai… cấp ba… cấp bốn… cấp năm… cấp tám…
Quang mang cấp tám đã bắt đầu chói mắt.
Đại Ma Pháp Sư nhíu mắt nhìn vào hào quang đang tiếp tục tăng lên, liền cảm thấy sợ hãi, cái này đã sắp tiếp cận cường độ linh hồn lực của Thánh Ma Đạo Sư rồi.
Cấp chín…
Người bên ngoài trại đã có thể mơ hồ nhìn thấy nhiều điểm ánh sáng nhàn nhạt bay xuyên qua vải lều.
Cấp mười…
Hào quang chói mắt khiến cho Đại Ma Pháp Sư trong lòng nhảy dựng lên.
Cấp mười một…
Ánh mắt Đại Ma Pháp Sư trợn trắng dã, nhìn chăm chăm vào thủy tinh cầu, hoàn toàn không còn để ý tới hào quang chói mắt, hai tay hợp lại thành hình chữ thập, rung giọng nói: “Quang Minh thần a, cái này, cái này… không thể nào, linh hồn lực cấp mười một, mà… mà lại còn đang tăng thêm nữa…”
Cả thủy tinh cầu giống như một mặt trời nhỏ đem lều trại phủ lên một thế giới màu tím mờ mờ ảo ảo.
Hào quang xuyên thấu qua lớp vải nền, thật giống như từng đạo hà quang hoa mỹ lóng lánh trên bầu trời.
Trái tim của Đại Ma Pháp Sư trước giờ chưa từng gặp cái khảo nghiệm nào đáng sợ như vậy, từ trước đến nay, người đầu tiên có linh hồn lực cấp mười hai lại sinh ra ngay trước mắt mình.
Sự khác thường ở bên trong lều trại tạo ra chấn động, hà quang bắn lên trời xen lẫn vào tầng mây, ở bất kỳ nơi đâu của Lam Đế thành đều có thể nhìn thấy.
Tây Tư đang tại Mục Sư Điện tại Lam Đế thành để xem báo cáo, bất ngờ cảm ứng được một cỗ linh hồn lực mạnh mẽ không ai có thể sánh được phát ra, hắn nhảy lên, giật mình sợ hãi, cảm ứng được vị trí, lập tức hạ lệnh: “Lập tức đi điều tra ngay, là ai… là ai có linh hồn lực mạnh đến như vậy.”
Tất cả các Ma Pháp Sư ngoài cấp mười tại Đế Lam thành đều cảm nhận được, vội vàng phái người đi đến phía bên này quảng trường để hỏi thăm.
Đám Ngưu Đầu nhân nhìn lên hào quang trên bầu trời, nghĩ đến thần tích xuất hiện, đồng loạt quỳ rạp xuống đất, cầu nguyện: “Thần ơi! Xin Ngài chỉ dẫn chúng tôi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ bắt được Lai Ân.”
Bên trong lều trại, hào quang đang nhanh chóng tăng lên, giờ này nhìn vào thủy tinh cầu không ai biết được đó là thủy tinh cầu, chỉ thấy nơi đó một mặt trời nhỏ màu tím đang phát ra hào quang bốn phía .
Ánh mắt của Đại Ma Pháp Sư trợn to, so với cái chuông đồng còn lớn hơn. ,giọng nói run rẩy, lập cà lập cập thốt ra: “ Cấp mười hai siêu việt, cái này không thể a, cái này không thể a…”
Lai Ân nhìn thấy hào quang cuối cùng cũng không thể tăng thêm được nữa, mới thu hồi tay về.
Hào quang của thùy tinh cầu lập tức biến mất..
Đại Ma Pháp Sư ngây người nhìn vào thủy tinh cầu, cả nửa ngày sau mới hoàn hồn trở lại, nhìn vào bảng đánh giá linh hồn lực của Lai Ân, suy nghĩ nửa ngày rồi viết vào cấp mười hai.
Hắn tính viết vào là cấp mười hai siêu việt, nhưng điều đó thật khó có thể nào chấp nhận được, phải biết rằng cái thủy tinh cầu dùng để kiểm tra này là từ thời đại Chúng Thần truyền lại, linh hồn lực cực hạn của loài người là cấp mười hai, còn thần thoại về cấp mười hai siêu việt chỉ có thần mới đạt được mà thôi, nhưng trước mắt lại là một con người, nói hắn sở hữu linh hồn lực cấp mười hai siêu việt thì có ma nó tin a.
Truyện khác cùng thể loại
135 chương
513 chương
52 chương
9 chương