Vương bài pháp thần

Chương 116 : Tự mình nhốt mình. (1)

"Cũng không phải mời tất cả thánh ma đạo trên đại lục, hiện tại Lai Ân tiên sinh cũng sắp đồng hóa xong rồi, chúng ta tồn tại rất bí mật. Điều cuối cùng chúng ta hướng tới chính là quyền lực chứ không phải là quyền lợi, nếu như vì quyền lợi mà sống vậy chỉ cần tiểu nha đầu nhà ta xuất thủ cũng có thể dễ dàng tiêu diệt một quốc gia rồi. Một cường giả cấp bậc á thần, lực lượng đều mạnh hơn mấy lần so với thánh ma đạo." Lai Ân thế mới biết bây giờ mình mới chân chín bước chân vào một thế giớ hoàn toàn mới, một lĩnh vực mà mình không biết gì cả. Áo Bỉ Khắc cũng không vội vàng thúc dục, hắn ngồi một bên nhâm nhi ly hồng tửu, lẳng lặng chờ đáp án của Lai Ân. “Ta theo các ngươi, bât quá còn có yêu cầu gì không?" "Chỉ còn ba thánh nữa thôi, ngươi mau chóng tu luyện, đạt được cấp bậc pháp sư càng cao càng tốt, sau khi dòng máu thần tộc thức tỉnh tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, nếu một pháp sư lục cấp đến đó phỏng chừng sẽ bị bọn họ xem thường a." Áo Bỉ Khắc xuất ra một khối lệnh bài và một mảnh bản đồ đưa cho Lai Ân, nói:"Lệnh bài là vật làm chứng để tiến vào, bản đồ giúp người tìm được đến đó. Nếu có người hỏi này nọ cứ trực tiếp nói tên ta ra là được." Lai Ân tiếp nhận hai kiện đồ vật này. Áo Bỉ Khắc đứng dậy cáo từ, đột nhiên nghĩ ra một chuyện, lão quay lại nói :"Lai Ân tiên sinh, cuộc đấu giá này sẽ khiến ngài ngạc nhiên lớn, ta nghe nói có người chuẩn bị bán ra phương pháp luyện chế thần khí đó, ngươi góp nhặt nhiều Bỉ Đặc kim chúc như vậy, tin tưởng cũng cần cả phương pháp luyện chế nữa. Còn một ngày nữa là đến hội đấu giá tiếp theo, ác ma áo giáp cùng với thiên sứ chiến kiếm của ngươi nhất định rơi vào tay ta rồi, ta đã được ủy thác mua toàn bộ mấy thứ đồ đó, ngài nên để cho ta, mấy thứ này lưu lại tại mấy gia tộc đế vương rất lãng phí a." Lai Ân cười cười không nói. Hắn biết bọn họ cũng chưa biết được bí mật của mình. Xem ra Áo Tư Đinh vẫn giữ bí mật hộ mình. Sáng sớm mùa thu không khí có chút se lạnh. Lai Ân dậy từ rất sớm, ngày hôm nay chính là ngày quyết định tương lai của mình, nên tâm lý hắn không khỏi có chút hồi hộp. Lai Ân đem hết mọi tài liệu đánh cuộc vào trận này, hắn định thu thập tất cả tài liệu lại luyện chế ra một kiện thần khí. Hơn nữa phải là một kiên trung thần khí có khả năng đâm thủng kết giớ thần phạt, một khi bị thất bại Lai Ân đúng là trắng tay, cho dù có cơ hội phát triển lại cũng khó có thể luyện được một kiện thần khí nữa. Đấu giá hội cử hàng vào lúc giữa trưa. Hôm này phòng đấu giá được canh phòng cẩn mật hơn hai hôm trước. Ngoài ra còn vô số thủ hạ của các thế lực lớn canh phòng ở bên ngoài. Bởi vì vật phẩm đưa lên bàn đấu giá ngày hôm nay cũng khiến bất cứ một kẻ nào nghe tên đều phải sợ hãi. Đều là vật độc nhất vô nhị trên thế giới này. Lai Ân lúc đầu có mười bộ áo giáp, mười thanh thiên sứ chi kiếm, mặc dù có mấy bộ áo giáp đưa cho Bảo Bá mang đi nhưng chuyên này cũng không có ai biết. Lai Ân xuất ra bảy bộ áo giáp và sáu thanh thiên sứ chi kiếm để giao dịch, mấy thứ đồ khác như ác ma chi huyết, Tử Linh nhãn lệ... Đều được đặt trong một chiếc rương lớn trên xe ngựa, do một đội quân hùng hậu hộ tống tiến vào phòng đấu giá. Mây người đấu giá giả cũng lục tục ổn định chỗ ngồi của mình, hôm nay chỉ còn vài người có tư cách tham giá mà thôi. Tổng cộng còn có ba mươi sáu vị. Lai Ân vẫn như mọi khi ngồi ở lô ghế số sáu. Hắn có thể cảm giác được Áo Bỉ Khắc ở lô ghế số hai mươi hai đang mỉm cười nhìn mình. Lầu một không có ai ngoại trừ mấy chiếc rương và hai tay võ sĩ bảo vệ. nhân viên bán đấu giá cũng được thay đổi, người này ước chừng ngoài sáu mươi tuổi. Lão đầu này cả đời chưa bao giờ được tham gia một màn đấu giá lớn như vậy. Kích động đến nỗi toàn thân run rẩy, lão đứng cạnh bàn đấu giá mà cái miệng kích động đến độ hồi lâu không nói lên lời. Người ở hàng ghế số mười nhịn không được lớn tiếng nói :"Bắt đầu đi, không nên nhiều lời, nói thẳng vào vấn đề luôn đi." Lão đầu sửng sốt một chút, liền lập tức chấn định lại, lớn tiếng hô: "Vật phẩm đầu tiên đem ra bán đấu giá là mười hai giọt ác ma chi huyết, là tài liệu tối quan trọng để các luyện kim sư luyện chế ra khối lỗi." Hai gã vệ binh rất nhanh mở cái rương ra, bên trong bày ra mười hai bình thủy tinh nhỏ, bên trong mỗi bình là một giọt máu huyết tròn tròn. Mấy giọt máu huyết này cũng không nằm im trong lọ. Trong mắt mọi người nó không ngừng chuyển động như con trùng dường như không cam chịu bị nhốt ở trong chiếc lọ chật hẹp này vậy. Lão đầu kích động nói: "Đồ vật này vốn không bao giờ xuất hiện trên đại lục, lão hủ cũng là lần đầu tiên được thấy nó, uy lực của nó rốt cuộc mạnh tới đâu ta cũng thật sự không đánh giá được, nhưng ta tin tưởng vào ánh mắt mọi người so với lão già ta còn rõ hơn nhiều." "Lão đầu, bớt sàm ngôn đi, nói cho chúng ta biết giá của nó thế nào." Có người không nhẫn nại được hô lên. Lão đầu xuất ra một quyển trục nói: "Vật phẩm đem ra bán đấu giá ngày hôm nay chắc là các vị đã biết cả rồi, người này không cần tiền, chỉ cần tài liệu, tất cả đều phải dùng tài liệu để đổi. Tất cả ác ma chi huyết này dùng một khắc Trần thiên sứ để đổi, mỗi lần tăng giá ít nhất là 0.2 khắc." "Hai khắc, ta muốn mười giọt." Lão đầu vừa dứt lời, đã có người lớn tiếng ra giá. "2.2 khắc, ta muốn năm giọt." Lai Ân ngồi trong phòng, khóe miệng nhếch lên, Áo Tư Đinh lại ở bên cạnh nhấm nháp mễ tửu. Áo Bỉ Khắc không biết lúc nào đã xuất hiện trong phòng, hắn nhìn Lai Ân lên tiếng nói: " Lai Ân tiên sinh, không phải ngươi muốn thu toàn bộ vật phẩm của đấu giá hội lần này chứ, hắc ,Trần thiên sứ, là vật phẩm chủ yến để tạo thành Quang Minh kết giới a." Lai Ân cũng không quay đầu lại, hắn biết cả A Á Lôi đế quốc cũng không có người nào có đủ năng lực để ngăn cản người này, hắn hăng hắc cười nói: "Áo Bỉ Khắc tiên sinh, ngươi thấy ta mua được một quả hạch tâm lại nghĩ rằng ta có nhiều thứ như vậy để đổi hết tài liệu ở đây sao. Một gia tộc cổ xưa cũng chưa chắc có đủ tài liệu để mua hết được ác ma chi huyết và thiên sứ chi kiếm mấy thứ này đâu." Áo Bỉ Khắc cau mày suy nghĩ một chút, cũng hiểu được lời này có đạo lý, hắn gượng cười một chút , sau đó lặng lẽ lui ra ngoài. Mươi hai giọt ác ma chi huyết đổi được năm mươi khắc Trần thiên sứ, kết quả như vậy thật không tồi. Ngay sau đó là Tử Linh nhãn lệ được đem ra bán đấu giá. Áo Bỉ Khắc cũng chưa có ra tay tham gia, mấy thứ này đều là tài liệu mà luyện kim sư muốn, chỉ có thiên sứ chiến kiếm và áo giáp ác mà là hữu dụng đối với hắn mà thôi. Sau khi mười ba kiện vật phẩm được đem ra bán hết. Trên mặt lão giả đầy mồ hôi, ngắn ngủi hơn hai giờ tổng cộng giá trị của mấy món vật phẩm đã lên tới hơn ngàn triệu, hơn nữa đêu là đồ quý hiếm có một không hai hoặc là vật phẩm đã tuyệt tích trên đại lục. Tất cả mọi người tham gia đấu giá càng lúc càng khẩn trương, bọ họ biết càng về sau cạnh tranh càng kịch liệt, mà mỗi một người đến đây đều muốn chiếm được kiện đồ vật cuối cùng đó. "Vật, vật phẩm thứ mười bốn, thiên, thiên sứ chiến kiếm sáu thanh, dùng sáu khắc phấn thủy tinh để đổi, mỗi lần tăng giá là một khắc." Âm thanh của lão đầu run rẩy, một tên vệ binh chậm rãi mở nắp rương ra, bên trong đúnh là sáu thanh chiến kiếm thánh khiết của thiên sứ, mỗi thanh đều tỏa ra quang huy chói mắt. "Bảy khắc đổi lấy toàn bộ sáu thanh." Áo Bỉ Khắc rốt cuộc cũng mở miệng. Lai Ân cười cười, cuộc cạnh tranh chính thức bắt đầu, cũng không có người nào muốn đơn giản bỏ qua sáu thanh kiêm của thiên sứ như vậy. "Tám khắc đổi lấy toàn bộ, lần này Cách Tư gia tộc ta nhất định phải thu được sáu thanh chiến kiếm này." Lai Ân thầm nghĩ: " Hắc, định hù dọa đối phương sao, ngay cả tên gia tộc cũng báo, hắn cũng không nghĩ lại xem lần này tới đấu giá là những ai? Bọn họ đơn giản buông tha như vậy mới là lạ đó. "Chín khắc, sáu thanh." "Mười khắc, sáu thanh." Mỗi một người đều bị dồn đến tình thế bắt buộc phải ra giá, một thanh cũng không muốn buông tha, một khi gia tộc giành được sáu thanh chiến kiếm này thực lực sẽ tăng lên không ít, huống chi chiến kiếm của thiên sứ sáu cánh mà để cường giả thánh giai sử dụng hắn sẽ trở thành một cường giả siêu cấp thánh giai. Mười ba khắc. Mười sáu khắc. Áo Bỉ Khắc sau khi hô hai mươi ba khắc, toàn bộ mọi người trong trường đều im lặng, bọn họ đang do dự, cái giá này phỏng chừng quá cao rồi, đã vượt quá số lượng vật phẩm mà bọn họ có. "Hai mươi lăm khăc, bốn thanh." Đã có người thay đổi sách lược rồi, từ sáu thanh hạ xuống còn bốn thanh, ra giá kiểu này mọi người may ra còn có thể có cơ hội sở hữu chiến kiếm. Áo Bỉ Khắc ngồi trong phòng hừ lạnh một tiếng, không nhịn được nói: "Các vị, đừng lãng phí thời gian nữa, ta tổng cộng mang theo ba trăm mười sáu khắc phấn thủy tinh, nếu ai có số lượng lớn hơn vậy ta xin nhường người đó." Hơn ba mươi người trong phòng đấu giá đều kêu lên, ba trăm mười sáu khắc phấn thủy tinh, người ngồi ở ghế số hai mươi hai rốt cuộc là có thân phận gì. Lai Ân thiếu chút nữa nhảy dựng lên, không nghĩ tới tên Áo Bỉ Khắc này lại đem đến nhiều phấn thủy tinh như vậy, thoạt nhìn mấy người kia cũng không yếu thế, thậm chí còn là người có thế lực siêu cấp đứng sau nữa. Ba trăm mười sáu khắc phấn thủy tinh, cũng không phải con số mà gia tộc nào cũng có được. "Ác ma áo giáp bảy kiện, dùng một khắc Phấn Trấn của toàn hệ nguyên tố đổi." "Lần này nhất định chúng ta phải thu lấy." Người ở ghế lô số mười tám la hoảng, "Hai khắc đổi lấy toàn bộ." "Ba khắc, đổi lấy toàn bộ." "Mười khắc, ai cũng đưng nghĩ muốn cướp của ta." Áo Bỉ Khắc trải qua một hồi cạnh tranh cuối cùng dùng hai mươi ba khắc để đổi lấy bảy bộ áo giáp. Lai Ân vui mừng muốn phát điên, giấc mộng của mình càng ngày càng gần rồi.