Vương bài pháp thần
Chương 1 : Tên đồ đệ ngu ngốc nhất
Phong lam đế quốc. Trong khu rừng phong đầy ma thú ở biên cương đế quốc có một tòa pháp sư tháp. Tòa tháp này có rất ít người biết, nhưng số ít người đó lại là những nhân vật siêu cấp của đại lục Lôi Minh. Truyện "Vương Bài Pháp Thần " Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Bắt đầu một ngày mới, Jika Mu đến phòng thí nghiệm kiểm tra các thiết bị luyện kim của mình, từ sau khi trở thành Thánh ma đạo sư, luyện kim thuật chính là niềm đam mê lớn nhất của lão, sau đó là chuyện huấn luyện Ryan.
Huyết thống của thần trong người Ryan rất nhạt, không đến một phần tỉ, nhưng từ sau trận tuyết kia sức mạnh của nó đang dần thức tỉnh.
Jika Mu nghiên cứu rất lâu cũng không hiểu được sức mạnh của Ryan là loại gì, nhưng chỉ có loại sức mạnh này mới có thể mở ra Phong ấn chi thư, nói cách khác toàn bộ Lôi Minh đại lục chỉ có Ryan mới có thể sử dụng Phong ấn chi thư.
Khi xưa, Jika Mu tìm đến di tích chiến tranh của các thần, lúc đó xung quanh phủ đầy xương khô mục nát vậy mà Phong ấn chi thư đã trải hàng triệu năm vẫn sáng bóng rõ ràng.
Trên bìa sách dùng thần ngữ viết rõ: Sáng thế chi thư, Phong ấn chi thư và hủy diệt chi thư. (zh:thần ngữ= ngôn ngữ của đám thần)
Jika Mu không rõ 12 kí tự này nói lên cái gì, nhưng nhìn những đống xương khô của những vị thần đã tử vong, lão nhận ra một điều: các thần vì tranh đoạt quyển sách này mà cuối cùng tổn thương nguyên khí mà chết.
Jika Mu đang lo lắng không biết tiếp tục dạy Ryan như thế nào thì một thanh âm non nớt rót vào tai lão.
“Lão sư, lão sư, người xem ta bắt được cái gì này?”
Người mới đến là Ryan, nó là đệ tử duy nhất của Jika Mu, là kẻ học đã học với lão một năm mà vẫn là ma pháp học đồ và là tên đệ tử làm lão muốn đập đầu tự sát.
Ryan mới hơn 10 tuổi, dáng người không cao và có những đặc điểm chung của “cộng động” ma pháp sư-gầy yếu, mặc bộ đồ màu xám trắng. Trong tay Ryan đang cầm một con thỏ không lớn lắm, nó không khác gì những con thỏ khác ngoại trừ một dải lông màu tím trên ót.
“Lôi thỏ?” Jika Mu dùng ánh mắt hoài nghi nhìn con thỏ trên tay Ryan, hỏi:” Tiểu tử, ta bảo ngươi đi bắt ma thú, sao ngươi lại bắt về một con thỏ?”
Ryan thành thật gật đầu, nói:” Đúng vậy, lão sư, con lôi thỏ này không phải là một loại ma thú sao?”
“Cái tên ngu ngốc này, ngươi đi ra ngoài từ sáng sớm đến giờ vậy mà chỉ có thể mang về một con lôi thỏ có cấp bậc thấp nhất, ngươi, ngươi... cái tên khốn kiếp nhà ngươi làm ta thật là đau lòng. Ta tùy tiện ra ngoài, nhấc tay một cái có thể bắt về cả đống, không ngờ ngươi đi dến trưa chỉ bắt được một con.” Jika Mu lấy ra cây đũa thần của mình dùng sức gõ lên đầu Ryan.
“Oa, đừng đánh, đừng đánh, lão sư, con thỏ này lợi hại lắm đó.” Ryan nhanh nhẹn tránh qua một bên, hai tay cầm con thỏ lắc lắc.
Con thỏ bị lắc đến hoa cả mắt, kêu “pika pika” phản đối hành động dã man của Ryan.
Jika Mu nghe thế cũng dừng tay, nói:” Lợi hại, hừ có bao nhiêu lợi hại chứ? Ngươi đừng nói với ta, ngươi bắt con thỏ này vì nó có ngoại hình giống ma thú đấy nhé!”
“Đây là một con lôi thỏ mà.” Ryan bĩu môi rồi nhéo mạnh con thỏ, con thỏ chịu không nổi kêu lên một tiếng thống khổ “pika...chu”, ngay sao đó một tia sét từ cơ thể nó đánh thẳng về Jika Mu đang đứng.
“Rầm!” một tiếng, chai ngã, chậu bể, các loại chất lỏng chảy ra trộn lẫn vào nhau.
Jika Mu có linh cảm không hay, vội kéo Ryan chạy ra.
Hai người vừa chạy khỏi phòng chợt nghe một tiếng nổ vang.
Cả căn phòng bỗng rung lên, ngay sau đó xuất hiện khói đen từ cửa sổ thoát ra.
Ryan hiểu mình đã gây ra đại họa, đem con thỏ giấu sau lưng, dùng ánh mắt biết lỗi nhìn lão sư.
Jika Mu xoay người lại, sắc mắt tím đen khó coi, hai mắt như phun lửa nhìn Ryan, nghiến răng nói:” Xú tiểu tử, ngươi phá phòng thí nghiệm của ta rồi, sao ta có thể nhận một tên đệ tử ngu ngốc như ngươi chứ, trong phòng đó có 3 khối Thiết tinh, hai giọt Mật ngân, còn có tinh hạch của ma thú cấp chín, hết rồi, hết thật rồi. Xem ta có thể đánh chết ngươi không?”
Ryan thè lưỡi, trong mắt hiện lên tia giảo hoạt, sau đó tựa như cá chạch chuồn ra xa.
Jika Mu giơ tay lên, một quả cầu lôi điện dần hình thành không ngừng to ra.
Ryan trốn sau một cây đại thụ, ló đầu cười hì hì, nói:” Lão sư, đừng nóng, giận quá dễ sinh khí hại thân thể người đó, xin người bớt giận!”
“Bớt giận, bớt giận!” Jika Mu cố gắng điều hòa hơi thở, thầm nghĩ: phòng thí nghiệm dù gì cũng đã bị hủy rồi, cho dù trừng phạt Ryan cũng chẳng ích gì. Nghĩ đến đây, quả cầu lôi điện cũng dần tiêu tan.
Jika Mu tận lực khống chế lửa giận trong lòng, hỏi:”Nói ta nghe, ngươi dùng cách gì bắt con thỏ này?”
Ryan núp sau cái cây, giơ hai bàn tay bắt đầu nhẩm tính:” Để coi... ba cái bẫy lồng, hai cân thuốc mê, còn có mười mấy cái...”
Không đợi Ryan nói xong, lửa giận trong lòng Jika Mu đã bùng lên, tay lão vung lên, lập tức có một tia sét từ trên trời giáng xuống.
“Ầm” một tiếng, tia sét đánh thẳng vào đầu Ryan, làm nó và con thỏ bất tỉnh nhân sự.
Sắc mặt Jika Mu càng xám xịt, không ngờ mình thu nhầm tên đệ tử phá sản, bắt có một con thỏ mà cũng tiêu phí nhiều như vậy. Thêm phòng thí nghiệm bị hư hỏng đáng giá gần một vạn kim tệ nữa, cho dù mình có tài lực hùng hậu cũng không trụ được lâu.
Jika Mu càng nghĩ càng giận, mặc kệ Ryan cùng con thỏ bị đánh thành đen thui đang nằm trên đất, một mình lão quay vào thu dọn phòng thí nghiệm.
Hơn nửa ngày Ryan và con thỏ mới tỉnh lại.
Một ngươờ một thỏ ngồi ủ rũ dưới tàng cây, hai tai con thỏ rũ xuống ngang mắt, học theo bộ dáng Ryan, đầu cúi xuống ngồi xổm bên cạnh, thoạt nhìn có chút buồn cười.
Ryan vuốt đầu con thỏ, uể oải, than thở:” Thỏ con, ta không làm gì sai mà, rõ ràng ta đi bắt ma thú, tại sao lão sư còn tức giận chứ?”
“Pika, pika...”
“Quên đi, có nói ngươi cũng không hiểu đâu.”
Ryan nói xong liền lấy từ không gian giới chỉ một quyển sách làm bằng vàng, trên bìa có điêu khắc các kí hiệu cổ xưa, mở ra trang thứ nhất, Ryan nhấc con thỏ lên, cũng không để ý đến phản kháng của con thỏ nhét nó vào trong sách, chỉ thấy trang sách lóe ánh sáng tím, sau đó con thỏ biến mất.
Ryan nheo mắt nhìn quyển sách, cười hắc hắc, khép quyển sách lại rồi cất quyển sách vào không gian giới chỉ.
Lúc này nếu có người nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ bị chấn động.
Bởi vì không gian giới chỉ không phải ai cũng có được, thứ nhất là tư liệu chế tạo rất hiếm, thứ hai giá rất cao, hiện tại trên đại lục, ngoại trừ mười mấy thánh ma đạo sư cùng các đại gia tộc hoặc tầng lớp cao cấp ở đế quốc mới có không gian giới chỉ, còn người thường căn bản không thể có được, cho dù có cũng sẽ dẫn đến họa sát thân. Đương nhiên tên nhóc học đồ này là một ví dụ ngoại lệ.
Ryan đứng lên, phủi sạch bùn đất, đi tắm rửa, rồi thay quần áo mới, sau đó quay về phòng lăn ra ngủ.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Ryan bị Jika Mu lôi từ trên giường xuống đất, sau đó kéo hắn sang một gian phòng. Jika Mu không đợi Ryan kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra đã ném cho nó một cái túi, rồi nắm lấy Ryan bay đến khu rừng bên cạnh tháp. Đến nơi liền ném Ryan xuống đất.
Ryan trưng ra bộ dạng đau khổ, nói:” Lão sư, ta muốn làm ma pháp sư, nhưng ta còn nhỏ như vầy người đã ném ta vào khu rừng đầy ma thú như thế này, người, người đang mưu sát ta, đang ngược đãi trẻ em.”
“Cốp!”
Đầu Ryan bị gõ một cái không nặng không nhẹ, Jika Mu tức giận nói:” Còn muốn làm ma pháp sư, xem lại chỉ số thông minh của ngươi đi, lão sư ngươi năm 11 tuổi đã là pháp sư cấp tám, ngươi cũng 11 tuổi mà chỉ lẹt đẹt làm pháp sư cấp hai. Thật là lãng phí năng lực tu luyện của ngươi. Ngày nào ngươi còn mơ tưởng trở thành pháp sư cấp 12 như ta thì hãy thành thật tu luyện cho ta.”
“Nhưng ta vẫn là ma pháp sư. Lời nói của người đả kích tâm hồn trẻ thơ của ta rồi!” Ryan uể oải phản bác.
“Vậy phải xem ngươi còn sống trở về pháp sư tháp rồi nói tiếp, nơi này là địa bàn hoạt động của ma thú cấp ba, trong túi là quần áo và mấy thứ linh tinh nếu ngươi có thể trở về, huấn luyện chấm dứt. Nếu không may gặp phải ma thú cao cấp, tính mạng ngươi có gì không ổn cũng đừng trách ta.
Nói xong Jika Mu liền bay đi.
Vẻ mặt Ryan đầy đau khổ, nó mở túi ra, cũng giống như mấy lần trước, trừ hai viên tinh hạch của ma thú cấp hai, còn có một cái bao tay có thể khảm tinh hạch.
Ryan đeo cái bao tay vào, nói là cái bao tay nhưng có hình dạng như một cái lợi trảo, năm ngón tay là năm móng vuốt sắc bén, mu bàn tay có một cái rãnh nhỏ, bốn bên cái rãnh được bao lại, cho nên bất cứ cái gì đặt vào rãnh đều được giữ chặt.
Ryan đem một viên tinh hạch đặt vào cái rãnh, rút ra đũa thần, nhắm thẳng hướng pháp sư tháp, nói:” Được rồi, lão gia kia, coi như ngươi lợi hại, đem ta quăng ở cái địa phương chó má này, chờ khi ta có cơ hội nhất định sẽ báo thù.”
Thật ra Ryan là “Người đặc biệt”, người trên đại lục phần lớn chỉ tu được một hệ ma pháp, người có thể tu được hai hệ đã được xưng là thiên tài, ba hệ ngay tức khắc sẽ được tôn vinh là thiên tài trong thiên tài.
Ryan đúng là “siêu cấp quái vật”, nó là “người” duy nhất trên đại lục có thể tu được tất cả các hệ là Phong, Hỏa, Lôi, Thủy, Quang minh, Không gian và Hắc ám, là người mà Jika Mu đã tìm suốt 20 năm, mới tìm được từ một cái thôn nhỏ, là “Người đặc biệt” nhất đại lục.
Jika Mu lấy tất cả chú ngữ từ bằng hữu các hệ giao chi Ryan, ý đồ muốn bồi dưỡng nó thành một pháp sư toàn tài, một đặc thù pháp sư.
Nhưng tư chất của Ryan không được tốt lắm, phương pháp tu luyện bình thường vô dụng với hắn, cho dù suốt đời cố gắng tu luyện cùng lắm chỉ đạt đến pháp sư cấp 5, còn cấp 12 thì đừng mơ tới, điều này thật làm lãng phí năng lực tu luyện của nó.
Nhưng điều này không làm Jika Mu lo lắng, ba mươi năm trước, Jika Mu cùng 3 vị tế tự của Quang Minh thần điện khai quật được một di tích cổ đại, họ kinh hỉ phát hiện đó là di tích trong truyền thuyết có từ thời đại chúng thần, ỏ bên trong họ phát hiện ba món bảo bối. Truyện "Vương Bài Pháp Thần "
Một món là Phong ấn chi thư. Một món là bao tay Ryan đang mang được gọi là Tài quyết chi thủ. Món còn lại là một bí kíp dùng văn tự của thần tộc viết, trong đó ghi lại tất cả phương pháp tu luyện của tất cả các hệ.
Bốn lão thánh ma đạo sư kích động tự phân ra tìm kiếm, nhiệm vụ của Jika Mu là tìm một người có khả năng tu tất cả các hệ ma pháp, mà theo sách vở ghi lại, loại thiên tài như thế một ngàn năm mới xuất hiện một lần, loại như thế cũng chính là chúa tể của các vị thần.
Jika Mu cùng Fatas phải mất hai mươi năm mới tìm được Ryan, ngoài bọn họ còn có hai đại tế tự của Quang Minh thần điện đi thu thập ma pháp chú ngữ, bọn họ không từ bất cứ thủ đoạn nào từ dụ dỗ đến cưỡng bức cướp đoạt để có được chú ngữ của các hệ ma pháp.
Tất cả đều được thực hiện đồng bộ, bốn lão dã tâm bừng bừng, họ không những muốn bồi dưỡng một ma đạo sư siêu cấp mà còn muốn cho Hắc Ám thần điện một địch nhân làm bọn chúng đau đầu.
Ryan không biết điều này, hắn lấy từ Phong ấn chi thư con thỏ ban nãy đã bị biến thành màu đen nói:” Thỏ con, nhiệm vụ của ngươi là thu hút chú ý, có biết không?”.
Con thỏ kêu lên “pika pika” rồi biến mất trước mặt Ryan.
Truyện khác cùng thể loại
135 chương
513 chương
52 chương
9 chương