Sau khi được cho phép, Samuels đi tới di tích để điều tra. Đã xảy ra chuyện như vậy, quốc vương lập tức hạ lệnh đem di tích cổ tại hoa viên kia phong toả chặt chẽ, các pháp sư bên ngoài cùng nhau tạo ra một phép ấn để đè áp hắc ma pháp nọ, bên cạnh đó còn có một vòng vệ binh vây bên ngoài tuần tra. Samuels đi một vòng, cậu thực sự có thể cảm nhận được một tia khí tức oán độc hung tàn còn vương vấn lại, tựa như rắn độc uốn lượn bò trên da, xúc cảm băng lãnh dính trượt rợn người, đây hẳn phải là một loại hắc ma pháp vô cùng lợi hại mới có thể tạo ra dấu ấn mạnh mẽ như vậy. Samuels trời sinh đã có năng lực nhận biết các lời nguyền và hắc ma pháp, cậu đối với ác ý này kia cực kì mẫn cảm, cho nên cũng được tính là một chuyên gia trong phương diện này, cơ mà cậu lại chưa từng thấy loại ma pháp này bao giờ. Cậu đang định xông vào địa đạo cẩm thạch để điều tra, Seanal bỗng từ đâu vội vàng chạy tới. “Samuels đại nhân, không xong rồi!” Seanal la lớn, “Ngài cần phải quay lại hoàng cung ngay bây giờ!” “Bly lại xảy ra chuyện gì nữa sao?” Samuels kinh ngạc hỏi, “Không phải ta đã nhờ các ngươi đưa hắn tới thần điện hả?” Bên trong thần điện có năng lực chữa trị và bảo hộ, Samuels đem Bly tới thần điện, cốt để hắn tránh bị hắc ma pháp quấy nhiễu lần thứ hai. “Không phải Bly đại nhân.” Seanal lắc đầu, bất đắc dĩ nói, “Là thần quan lớn, ngài ấy…” Samuels sốt sắng hỏi, “Al thần quan bị làm sao vậy?” Seanal đáp, “Thần quan lớn, ngài ấy… ngài ấy cũng biến nhỏ mất rồi…” Samuels: “…”