Vũ Vương
Chương 239
Bàn tay trắng như ngọc khẽ di động, khối ngọc bài màu trắng kia liền tản mát ra kim quang chói mắt.
Đại Long ngự lệnh, Sát!
Một nửa số đạo vân của ngọc bài kia được kích phát thì ngưng tụ lại thành một Long ảnh vô cùng sống động, nương theo tiếng quát của Cơ Vân Yên thì Long ảnh phóng ra từ bên trong ngọc bài, lập tức phóng ra khỏi viên tráo màu xanh, biến thành một đầu Cự Long hoàng kim, gầm thét phóng tới ba tên Quỷ Tướng đang uy phong vô cùng kia.
Đại Long Thiên tử!
Tư Không Chiếu!
Chính là khí tức của cái kẻ đánh chết tên Quỷ Vương kia!
Thấy Cự Long hoàng kim, cả ba tên Quỷ Tướng đều chấn động không thôi, hoảng sợ mà lùi lại, đúng lúc này ở trong viên tráo đột nhiên vang lên một tiếng nổ vô cùng lớn.
Uỳnh!
Bức họa bỗng nhiên nổ tan, mười bốn người bên trong đó tựa như hư thoát, bọn họ phóng ra ngoài, bóng cây ở giữa mấy người đó tựa như là trói buộc của tất cả. Nó bỗng nhiên bành trướng, lá cây bỗng nhiên tươi tốt hẳn lên, ở giữa đó có chin quả tròn căng bỗng nhiên xuất hiện vô cùng rõ ràng.
Xuy lạp!
Cơ Vân Yên đột nhiên thu hồi U Minh quỷ tán, viên tráo màu xanh tất nhiên cũng được tiêu trừ đi.
Phong ấn giải trừ!
Đôi mắt Cơ Vân Trúc đột nhiên sáng lên, khẽ vui mừng kêu lên một tiếng, đồng thời thân hình bay lên phía trên. Lúc trước nàng cũng đã nghe được sự dặn dò của Cơ Vân Yên, khi phong ấn được giải quyết thì Thiên Hồn thụ sẽ tự động khôi phục lại, sau đó nó sẽ đi vào Động Huyền Thiên Hồn đài.
Quá trình lớn lên rồi co rút lại cũng chỉ có khoảng hai lượt hít thở mà thôi.
Cho nên nếu như trong khoảng thời gian này mà không hái được Thiên Hồn quả thì chắc chắn nó sẽ tiến vào bên trong Động Huyền Thiên Hồn đài.
Mà Động Huyền Thiên Hồn đài kia chính là một kiện siêu phẩm đạo khí.
Nghe nói đó là đồ của một chủ tướng ngoại vực dưới trướng Động Huyền thượng nhân mấy năm trước từng xâm lấn tới nơi này. Mười hai năm qua, tỷ phu từng muốn đem nó thu lại, nhưng cuối cùng không thành công cho nên phải tạm thời dùng Động Thiên Huyền Hồn đài để diễn sinh ra Thiên Hồn thụ dùng phong ấn nó.
Cho nên muốn đạt lấy Thiên Hồn quả thì cần phải có tốc độ cực nhanh!
- Thiên Hồn quả.
Ba tên Quỷ tướng đồng thanh kêu lớn, đúng là thứ có thể khiến cho chúng vượt qua được sự sợ hãi đối với Đại Long Thiên Tử Tư Không Chiếu, đang xuất hiện ở trên đỉnh đầu của Cơ Vân Yên kia.
Lúc này, Cơ Vân Trúc ở giữa không trung đã bắt được quả kia tới nơi rồi.
Chỉ là khi trái cây sắp tới t ay thì Thiên Hồn Thụ đang bành trước đột nhiên điên cuồng co rút lại. Cơ Vân Trúc chỉ có thể trơ mắt mà nhìn Thiên Hồn Quả trượt khỏi đầu ngón tay mình, bắt đầu thu dần xuống bên dưới, không khỏi kinh ngạc mà kêu lên:
- Nhị tỷ, cái này…
- Hử?
Cơ Vân Yên kinh ngạc hô lên một tiếng, cũng bất chấp việc phòng bị ba tên Quỷ Tướng thủ lĩnh, thân thể bỗng nhiên phóng thẳng về phía Thiên Hồn Thụ đang co lại càng nhanh hơn, đưa tay chụp lấy một Thiên Hồn Quả.
Đáng tiếc, Thiên Hồn Thụ co rút quá nhanh, nàng vẫn là chậm nửa nhịp.
Nhìn xuống mặt đất, nơi mà Huyết Hồng thụ kia biến mất, không chỉ có Cơ Vân Yên mà còn Cơ Vân Trúc cũng sửng sốt, cho dù là ba tên Quỷ Tướng thủ lĩnh cũng phải dừng lại, hiển nhiên cảm ứng được sự biến mất của Thiên Hồn thụ kia, hồng mang trong hốc mắt của nó tựa hồ có chút khó tin.
- Nhị tỷ, tại sao có thể như vậy?
Cơ Vân Trúc rơi xuống, hoàn hảo không bị gì, chỉ là nhìn vết rách trên mặt đất, đã không bóng dáng của Huyết Hồng thụ kia nữa rồi, tựa như nó chưa hề xuất hiện qua dù chỉ một lần vậy đó.
- Không phải chứ?
Cơ Vân Yên cũng không có nói gì, chỉ là đôi lông mày đột nhiên nhíu chặt lại, âm thanh nỉ non vang lên, bởi xem tình huống vừa rồi thì Thiên Hồn Thụ cũng không hề khôi phục lại bộ dáng ban đầu, mà theo lý thuyết thì nó cũng không thể ngay lập tức mà rụt lại như thế chứ, có thể mợi sự đã vượt qua được dự đoán của nàng rồi.
Trong đầu Cơ Vân Trúc cũng có một điểm nghi vấn:
- Nhị tỷ, chẳng lẽ tỷ phu đoán nhầm sao?
- Cái này…
Âm thanh của Cơ Vân Yên vừa vang lên, thì ba tên Quỷ tướng thủ lĩnh ở ngoài chục thước lại vô cùng ăn ý chạy thoát khỏi đại điện, còn đám quỷ binh quỷ tướng khác cũng đã lui lại từ lâu rồi.
Nội tâm Cơ Vân Yên khẽ đảo, đem Đại Long ngự lệnh cùng U Minh quỷ tán thu lại giao cho Cơ Vân Trúc:
- Tiểu muội, ngươi ở nơi này cẩn thận để ý bọn hắn, ta ra ngoài xem.
Còn Đại Ngự long lệnh kia thì từ trên không trung cuối cùng chui vào bên trong ngọc bài.
Vừa nói xong thì Cơ Vân Yên đã bay thẳng ra bên ngoài rổi.
Những nơi đã đi qua, Kính lãng bài không vừa lên thì đám quỷ binh hai bên đều bị đánh bay, chỉ nháy mắt nàng đã đuổi kịp ba tên Quỷ tướng ở bên ngoài cung. Thân ảnh nàng vừab iến mất thì Cơ Vân Trúc đã điều khiển U Minh quỷ tán, viên tráo xanh lục bắt đầu bao phủ từ nàng tới mọi người vào bên trong.
Chỉ là đám quỷ tướng quỷ binh còn lại giống như không có lòng tấn công, chỉ có vây lại mà không công.
Ở trong U ám địa đạo, Mộ Hàn tựa như U Linh, trong tay đã cầm lấy hai khối Động Huyền Thiên Hồn đài hướng về bên ngoài mà lao ra.
Bởi vì phát giác ra phong ấn bên trong Chiến Hồn điện khu vực bị sụp đổ, thì ý niệm của Mộ Hàn đột nhiên xuất hiện, sau đó liền thu ngay Thiên Hồn Thụ đang bành trướng lại. Hôm nay chin quả Thiên Hồn quả cuối cùng kia đều đã nằm trong người hắn rồi. Đám quả kia chỉ bằng hạt đào, nhưng lại óng ánh màu ngọc nhuận, tựa như là hồng bảo thạch vậy.
Cho dù là cách đi một tầng quần áo những cũng không thể nào che đi được mùi thơm ngát, làm cho Mộ Hàn phải vất vả lắm mới áp chế được sự xúc động muốn phục dụng chúng luôn.
Lúc Thiên Hồn thụ đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, Cơ Vân Yên cùng ba tên Quỷ tướng kia đã sinh nghi, nói không chừng mà đi vào trong địa đạo dò xét thì Mộ Hàn mà gặp đám người đó thì hắn chỉ có nước dùng tốc độ nhanh nhất để rời khỏi nơi này, tránh biến thành con b aba trong hũ cho đám người kia tùy ý bắt giữ.
Ba tên Quỷ tướng thủ lĩnh, Cơ Vân Yên, đều đã tới! Tốc độ thực nhanh!
Còn chưa tới lối ra, Mộ Hàn đã cảm nhận được bốn khí tức mang theo khí tức cường đại hướng tới bên này lao tới. Cho nên Mộ Hàn cũng đoán được thân phận của đám người này, Ở trong phạm vi Chiến Hồn điện lúc này thì chỉ có ba tên Huyền Thai thất trọng thiên Quỷ tướng cùng với Cơ Vân Yên mà thôi.
Trong thời khắc này, Mộ Hàn cũng không thể giữ lại cái gì nữa rồi.
Thái Hư động thần quyết cũng đã vận chuyển tới cực hạn, chân nguyên trong người điên cuồng di động khiến cho Mộ Hàn tựa như nhiều thêm ra một đôi cánh, giống như lưu tinh mà bay đi, tiếp cận lối ra, nhưng tốc độ của ba tên Quỷ tướng với Cơ Vân Yên cũng không hề thua kém chút nào nếu như so với Mộ Hàn hiện giờ.
Cuối cùng, một tia sáng mong manh hiện lên trong đôi mắt lạnh lùng của Mộ Hàn.
Lối ra cuối cùng cũng xuất hiện!
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
194 chương
52 chương
54 chương
1027 chương
9 chương
18 chương