Vũ Vương

Chương 237

Động Huyền Thiên Hồn Đài lại là mắt trận của Chiến Hồn Điện đại trận. Mắt trận bị kích thích, tất cả linh hồn lực lượng trong phạm vi đại trận đều sẽ bị tác động. Cho nên, một khi công kích điểm đỏ dưới Động Huyền Thiên Hồn Đài, liền sẽ phải thừa nhận công kích từ tất cả linh hồn lực lượng của Chiến Hồn Điện. Lưc lượng kia bàng bạc cỡ nào, chỉ sợ toàn bộ Thái Huyền Thiên Vực cũng không có mấy người có thể thừa nhận được. Nếu là Mộ Hàn, đoán chừng trong khoảnh khắc sẽ lập tức bị lực lượng cắn trả đánh thành cặn bã. Động Huyền thượng nhân cũng là nhân vật kinh tài tuyệt diễm, hơn nữa còn là một đạo vân sư phi thường lợi hại. Mặc dù Mộ Hàn, đối với Động Huyền thượng nhân cũng có chút bội phục. Chắc hẳn Động Huyền thượng nhân lúc trước sở dĩ kiến tạo Chiến Hồn Điện, lại dùng siêu phẩm đạo khí làm trận nhãn bố trí đại trận, chính là để lưu lại một đường lui cho mình, để vào thời khắc nguy hiểm nhất cứu tánh mạng mình. Sự thật chứng minh, kế hoạch của Động Huyền thượng nhân phi thường khả thi. Nếu hắn có thể hấp thu toàn bộ linh hồn lực lượng trong Chiến Hồn Điện, linh hồn ngủ say có lẽ sẽ lập tức có thể thức tỉnh, khôi phục. Linh hồn một khi khôi phục, một lần nữa ngưng tụ thân thể cũng không phải việc khó. Chỉ tiếc, hắn vốn gặp phải Tư Không Chiếu, sau lại gặp Mộ Hàn. Thiên Hồn Thụ tuy là do khí linh Động Huyền Thiên Hồn Đài diễn hóa mà thành, nhưng lại là công cụ để Động Huyền thượng nhân hấp thu linh hồn lực lượng. Nhưng công cụ này vào mười hai năm trước bị Đại Long Thiên Tử Tư Không Chiếu phong ấn, mười hai năm trước, Động Huyền thượng nhân chắc hẳn không có được bất luận bổ sung nào cả. Tư Không Chiếu chỉ có thể phong ấn Thiên Hồn Thụ, mà tâm thần Mộ Hàn lại có thể trực tiếp tiến vào vân phổ trung tâm Động Huyền Thiên Hồn Đài, dò xét được rõ ràng trạng thái của hắn. Đoàn tàn hồn này của Động Huyền thượng nhân có thể dẫn động tất cả linh hồn lực lượng trong Chiến Hồn Điện, nhưng cường độ bản thân hắn cũng không lớn, chỉ có trình độ Huyền Thai Thất Trọng Thiên. Vô số năm trôi qua, chỉ khôi phục đến tình trạng như vậy, hiển nhiên linh hồn của hắn năm đó bị thương quá mức nghiêm trọng. Bất quá, cái này vừa vặn tiện nghi cho mình. Lúc trước thực lực của mình thấp kém, còn có thể dùng ‘ Tử Hư Thần Cung ’ hấp thụ nhiều linh hồn lực lượng như vậy của Độc Long Thú Tôn và Xà Long Thú Tôn, huống chi hiện giờ đã đạt đến ‘ Huyền Thai tam trọng thiên ’, hấp thụ chỉ là Động Huyền thượng nhân hình thái linh hồn hoàn toàn không thành vấn đề. Mộ Hàn thầm hừ một tiếng, chợt vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, Tử Hư Thần Cung kịch liệt chấn động. Ngay sau đó, thân hình Mộ Hàn liền trôi nổi..., song chưởng đặt ở bên hông Động Huyền Thiên Hồn Đài, Chân Nguyên bàng bạc tuôn ra mà ra, trong khoảnh khắc liền bao trùm vân phổ khu vực trung tâm cực kỳ chặt chẽ. Oanh! Cơ hồ cùng thời khắc đó, đoàn linh hồn lực lượng kia cũng kịch liệt rung rung ..., lập tức, bức vân phổ phiền phức kia nổi lên sóng gió, 4800 vân điểm đều bị kích phát, Động Huyền Thiên Hồn Đài cực lớn phảng phất như biến thành một khối Hồng Ngọc óng ánh sáng long lanh, đạo vân bên trong như ẩn như hiện. Chỉ có điều, tàn hồn Động Huyền thượng nhân giãy dụa cũng chỉ tốn công vô ích. Toàn bộ linh hồn lực lượng của Chiến Hồn Điện đều bị Mộ Hàn hấp thu hầu như không còn, mặc dù đại trận tương liên với Động Huyền Thiên Hồn Đài n phát động, cũng không hấp dẫn được chút linh hồn lực lượng nào tiến đến cả, càng không khả năng mượn nhờ linh hồn lực lượng đánh lui Mộ Hàn. Mà nháy mắt khi tàn hồn rung rung, Thiên Anh trong Tâm Cung Mộ Hàn lại đột nhiên há hốc miệng ra, thân hình như phấn điêu ngọc mài kia giống như biến thành một vòng xoáy mạnh mẽ, đoàn tàn hồn kia đúng là từng chút một từ trên đạo vân trung tâm vân phổ bong ra, bị hút vào trong gương mặt nhỏ kia. Chỉ ngắn ngủn mấy chục giây, đoàn tàn hồn kia liền đi một thành, rung rung vốn chỉ như phản xạ có điều kiện lúc này đã biến thành thống khổ giãy dụa. - Ai? Bỗng dưng, một tiếng gầm lên giận dữ thông qua linh hồn lực lượng bị hấp thụ vang lên trong đầu Mộ Hàn, là ai đang đánh cắp linh hồn lão phu? Cơ hồ nháy mắt khi thanh âm này vang lên, đoàn tàn hồn kia liền ngưng tụ thành một đạo thân ảnh, áo trắng bồng bềnh, râu dài như tuyết, đúng là một lão giả đạo cốt tiên phong. Nhưng giờ phút này, lão giả lại mặt mũi tràn đầy giận dữ. Thời khắc sống còn, đoàn tàn hồn kia của Động Huyền thượng nhân cũng tỉnh lại tử ngủ say. Mộ Hàn không để ý đến, tiếp tục toàn lực vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết. Muốn chết! Động Huyền thượng nhân gầm lên một tiếng, Xích Hồn pháp vực, tụ! Một mảnh khí tức huyết hồng đột nhiên từ trong thân thể do tàn hồn kia biến ảo mà thành nổ bắn ra, liền đột phá phong tỏa Chân Nguyên của Mộ Hàn, trong khoảnh khắc, liền dọc theo đạo vân điên cuồng lan tràn khắp Động Huyền Thiên Hồn Đài. Nhưng chỉ sau một lát, Động Huyền thượng nhân liền khó có thể kiềm chế được la hoảng lên: - Linh hồn lực lượng của lão phu ... Rõ ràng toàn bộ mất hết? - Không có ý tứ, tất cả linh hồn lực lượng trong Chiến Hồn Điện đều bị ta thu rồi! Khi tiếng cười trêu tức của Mộ Hàn trêu tức theo tâm thần truyền đến trong Động Huyền Thiên Hồn Đài, lại từ trên thân thể Động Huyền thượng nhân rút ra một mảnh linh hồn lực lượng. - Làm sao có thể? Chỉ là một con sâu cái kiến Huyền Thai tam trọng thiên, sao có thể thôn phệ sạch sẽ linh hồn lực lượng của lão phu được? Đại lượng linh hồn lực lượng biến mất, khiến Động Huyền thượng nhân kinh sợ nảy ra, thần sắc vô cùng điên cuồng. Bất quá nháy mắt sau, linh hồn lực lượng không ngừng trôi qua liền khiến hắn tỉnh táo lại, sắc mặt dữ tợn, trong miệng gào thét: - Muốn thôn phệ linh hồn của lão phu, không dễ dàng như vậy đâu! Vừa dứt lời, huyết hồng khí tức trải rộng khắp Động Huyền Thiên Hồn Đài liền ngưng tụ thành một đoàn, lao ra khỏi Động Huyền Thiên Hồn Đài, biến ảo thành một cự chưởng hung hăng chụp tới Mộ Hàn. - Nếu như ngươi thật sự là tu sĩ Huyền Thai Thất Trọng Thiên, ta còn có thể sợ ngươi vài phần, đáng tiếc ngươi chỉ là một đoàn linh hồn, hơn nữa còn là linh hồn không trọn vẹn đầy đủ! Mộ Hàn trong nội tâm cười lạnh, căn bản không tránh không né, tùy ý để đoàn huyết chưởng cực lớn kia đập xuống, chỉ không ngừng vận hành công pháp. ... Kình phong gào thét, huyết hồng cự chưởng dùng xu thế vạn quân cuốn đến, nhưng nháy mắt khi bàn tay tiếp xúc với đầu Mộ Hàn, mảnh không gian này lại đột nhiên yên tĩnh lại Cũng không thấy va chạm mãnh liệt, cũng không có tiếng nổ vang mạnh mẽ, huyết chưởng kia như bị hút lấy vậy, chăm chú dính ở đỉnh đầu Mộ Hàn. Nháy mắt sau đó, bộ vị lòng bàn tay huyết chưởng kia liền bắt đầu tan rã ra, hóa thành từng tia khí tức huyết hồng chui vào mi tâm Mộ Hàn. - Sao... Chuyện gì xảy ra? Cảm ứng được màn kỳ lạ kia, Động Huyền thượng nhân trợn mắt há hốc mồm, trên mặt tràn đầy thần sắc khó có thể tin, qua mấy giây, mới như ở trong mộng mới tỉnh, cắn răng rống to: - Xích Hồn pháp vực, thu cho lão phu!