Vũ Vương
Chương 220
Oanh! Oanh! Oanh...
Đao thế không ngớt, liên tục bổ ra mười đao, khô lâu Quỷ Tướng này không nhịn được nữa, cẳng tay bị cắt thành hai đoạn, thế đi của trường đao cũng không có xuy kiệt, lại bổ vào xương vai của khô lâu Quỷ Tướng, trong tiếng xương cốt đứt vỡ thì nửa người của Quỷ Tướng đã bị chém thành hai đoạn.
- Ah!
Quỷ Tướng kêu lên thê lương, nó bỏ qua một nửa thân thể kia, trực tiếp dùng cánh tay chống nửa đoạn thân thể lao vào sâu bên trong động. Đám khô lâu quỷ binh chung quanh hoảng sợ, cũng theo sau khô lâu Quỷ Tướng tiến vào trong động quật.
Thật vất vả mới tìm được một Quỷ Tướng "Huyền Thai tam trọng thiên", hôm nay linh tinh sắp đến tay, Mộ Hàn làm sao có thể cho nó đào tẩu?
Vèo!
Lưu kim từ trong tâm cung Mộ Hàn bay ra lần nữa, dán chặt vào xương sọ của Quỷ Tướng, lóe lên trong hư không rồi biến mất, đuổi theo nửa đoạn khô lâu kia, mũi nhọn của đạo khí vẫn trực tiếp chui vafot rong ót khô lâu Quỷ Tướng, thoáng cái đóng đinh nó xuống mặt đất.
Khô lâu Quỷ Tướng chỉ hơi giãy dụa vài cái và không còn động tĩnh nào nứa.
Mộ Hàn thu hồi "Lưu kim ", hắn không chờ đợi được lao tới lấy linh tinh.
Một tay cầm Quỷ Tướng lên, từ trong đầu của nó lấy linh tinh sáng óng ánh ra ngoài,trên mặt Mộ Hàn kiềm được ý cưới, dùng linh khí tẩm bỏ tâm cung, một viên linh tinh "Huyền Thai tam trọng thiên" tối thiểu vượt qua năm viên linh tinh "Huyền Thai Nhị trọng thiên", ba mươi viên linh tinh "Huyền Thai nhất trọng thiên".
Đánh chết nhiều khô lâu Quỷ Tướng như vậy, Mộ Hàn tới bây giờ cũng chỉ tìm được ba viên linh tinh "Huyền Thai tam trọng thiên".
- Trong động quật này cất chúa không ít ‘ Huyết Hồn Thạch ’ a.
Mộ Hàn dùng tốc độ nhanh nhất nhặt bốn viên linh tinh còn lại, không thèm quan tâm tới đám khô lâu quỷ binh đang bỏ chạy, hắn sải bước vào trong động.
Không có khí tức khô lâu đạo binh bao phủ, có không ít khô lâu quỷ binh phát hiện Mộ Hàn là nhân loại, nhưng mà trong động quật cũng không còn Quỷ Tướng, nếu không sớm đã bị đánh nhau vừa rồi hấp dẫn qua rồi, về phần những khô lâu quỷ binh, toàn bộ đánh chết là được.
- Hắc... Hắc hắc...
Nhưng mà Mộ Hàn còn chưa đi được vài bước thì một giọng nói khàn khàn âm lãnh từ trong động quật truyền ra.
- Không nghĩ tới ngươi lại là nhân loại!
- Ân?
Sắc mặt Mộ Hàn khẽ biến, thân ảnh xoay lại, hắn giấu sau lưng đạo binh. Chợt nhìn thấy một thân ảnh khô lâu cao hai mét từ trong khúc rẽ đi ra, đầu lâu của nó có hồng quang nhàn nhạt, đầu lâu cực lớn nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn
Khô lâu này vừa hiện thân, một đạo khí tức khủng bố bao phủ động quật.
- Tối thiểu là Quỷ Tướng ‘ Huyền Thai ngũ trọng thiên ’ trở lên!
Tâm thần Mộ Hàn khẽ run, không nghĩ tới trong động quật này vẫn còn một Quỷ Tướng mạnh như vậy. Từ hào quang trong mắt của nó nhìn ra được khô lâu Quỷ Tướng này rất mạnh.s
Đối với khô lâu mà nói, hồng sắc đại biểu cho huyết quang.
Khô lâu lộ ra tình trạng như thế liền ý nghĩa xương của nó đã sinh ra cốt tủy, chỉ cần lại tu luyện thì có thể sinh ra huyết dịch cơ bắp, sau đó thành người, tấn chức Quỷ Vương. Mà muốn diễn sinh cốt tủy, tối thiểu nhất phải đạt tới "Huyền Thai ngũ trọng thiên" .
- Mang khô lâu Quỷ Tướng luyện chế thành đạo khí có thể hoạt động, dùng khí tức của đạo khí ẩn nấp khí tức của bản thân, quả thật là suy nghĩ kỳ diệu.
Hồng mang trong mắt Quỷ Tướng nhấp nháy, chậc chậc than thở.
- Nếu không phải ngươi hiện thân, cho dù ta dò xét được nhưng không phát hiện được.
- Khô lâu thật giảo hoạt!
Tâm niệm Mộ Hàn thay đổi thật nhanh, dĩ nhiên hiểu được Quỷ Tướng này khẳng định đã sớm ở gần đây, nhưng mà vẫn dò xét lai lịch của mình, lúc này mới không có ra tay.
Mà Quỷ Tướng trước mắt thực lực quá mạnh mẽ, mình tuyệt đối không phải đối thủ của nó.
Đồng tử của Mộ Hàn đồng tử hơi co lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khô lâu Quỷ Tướng đối diện đang đi tới, đầu óc của hắn bắt đầu suy nghĩ tốc độ chưa từng có.
- Mặc dù nhân loại ngươi có tu vị ‘ Huyền Thai nhất trọng thiên ’, nhưng mà ngươi có thể giết sáu quỷ bộc của ta, thực lực vượt xa cảnh giới, dễ dàng chém giết sáu phế vật này, trở thành quỷ bộc của ta đi!
Quỷ Tướng cười dữ tợn, âm thanh của nó quanh quẩn trong động quật, lỗ tai của người ta ong ong lên.
Hô!
Đang lúc lúc này đột nhiên thân hình Mộ Hàn lùi lại.
- Hắc hắc, muốn chạy trốn?
Tiếng cười của Quỷ Tướng đột nhiên ngừng lại, thân hình nhoáng một cái giống như lưu quang bắn tới, trong khoảnh khắc đã tiếp cận Mộ Hàn còn mấy mét.
- Tới đây cho ta!
Quát lạnh một tiếng, khô lâu Quỷ Tướng dùng cánh tay xương khô đưa tới, giống như nắm móc sắt mạnh mẽ chụp vào đỉnh đầu của Mộ Hàn. Thoáng cái giống như núi sụp xuống, sóng lớn che phủ, cảm giác sợ hãi bao phủ trước người Mộ Hàn và khô lâu đạo binh.
Khô trảo này vừa xuất hiện Mộ Hàn liền có cảm giác lạnh giá.
Trong nháy mắt này, sắc mặt của Mộ Hàn trở nên vô cùng tỉnh táo, trên khuôn mặt không mang theo chút sợ hãi nào cả, chỉ vội vàng thối lui, sau đó trơ mắt nhìn cự trảo tới gần.
Ngay lức này một đạo kim quang từ trong mi tâm của hắn hiện ra, cự trảo sắp chạm vào tóc của Mộ Hàn, kình phong như xé rách da đầu của Mộ Hàn.
- Chính là thời điểm này.
Hai mắt Mộ Hàn mở to, cánh tay phải đưa lên và gào thét như sấm sét.
- Linh hoàng kiếm khí!
Thoáng chốc trong "Tử Hư Thần Cung" rung động lắc lư, chân nguyên từ trong Huyền Thai tuôn ra ngoài, phóng tới cánh tay phải của Mộ Hàn.
Lúc này một đạo khí tức xanh lam hiện ra, chung quanh có vài đạo khí tức màu trắng quấn quanh.
Lúc chân nguyên bàng bạc dâng lên, những sợi khí tức màu trắng này thất linh bát lạc, đạo khí tức màu xanh lam phát sinh biến hóa to lớn, giống như một con quái vật ngủ say thật lâu đột nhiên tỉnh táo lại, từ cánh tay của Mộ Han lao thẳng về phía trước.
Đây cũng là phong ấn Kiếm Vương Lệ Thu Thủy lưu lại trong người Mộ Hàn, chính là "Linh hoàng kiếm khí" .
Phong ấn vừa vỡ, kiếm khí lập tức phóng xuất ra.
Xùy!
Kiếm khí xanh lam lao ra khỏi tay phải của Mộ Hàn, giống như một đạo lưu quang bắn vào hốc mắt khô lâu đối diện, khí tức cực kỳ khủng bố lan tràn ra. Những nơi kiếm khí đi qua thì nơi đó hóa thành biển màu xanh lam, giống như vòi rồng nhắc lên vô số phong bạo, xoắn nát bắt cứ chướng ngại vật nào dám ngăn cản đường nó đi.
- A? Đây là...
Khô lâu Quỷ Tướng hoàn toàn không nghĩ tới Mộ Hàn tu vị "Huyền Thai nhất trọng thiên" lại có thể bộc phát kiếm khí tương đương "Huyền Thai thất trọng thiên", nó không kìm lòng được hét lên, cũng bất chấp đi bắt Mộ Hàn, khô trảo nhanh chóng quay về, năm ngón tay chụp thẳng vào kiếm khí màu xanh lam.
- Phanh!
Trong va chạm rung trời lở đất, kình đạo cuồng bạo lao ra ngoài như thủy triều, thoáng cái đẩy Mộ Hàn cùng khô lâu đạo khí ra ngoài động.
Hai chân chạm mặt đất, Mộ Hàn nhanh chóng ổn định thân hình.
Thở ra một hơi, Mộ Hàn liền giấu kín vào sau lưng khô lâu đạo binh, không ngừng chạy ra xa. Phía sau hắn có chấn động mạnh mẽ, vô số quang mang màu xanh lam xuyên qua đất đá bắn ra ngoài. Nháy mắt sau đó cả động quật như bả đậu đổ xuống.
Truyện khác cùng thể loại
20 chương
194 chương
52 chương
54 chương
1027 chương
9 chương
18 chương