Vũ Vương
Chương 207
- Ba đạo ‘ Linh hoàng kiếm khí ’!
Nghe xong Lệ Thu Thủy nói thù lao thứ hai, trên mặt Mộ Hàn kích động gương mặt ửng hồng, có ba Linh hoàng kiếm khí ngăn cản cường giả "Huyền Thai thất trọng thiên" ba lần, có ý nghĩa chính mình sẽ nhiều ra ba tính mệnh, thù lao này đúng là quá lớn.
Còn không chờ Mộ Hàn bình phục tâm tình, Lệ Thu Thủy nói ra một câu kế tiếp khiến tâm thần của hắn sinh ra sóng to gió lớn:
- Thứ ba, dưới điều kiện tiên quyết không vi phạm nguyên tắc của lão phu, có thể sẽ giúp ngươi một việc. Nhưng mà, mà thù lao thứ ba này sẽ thực hiện sau khi ngươi chữa trị xong ‘ Thu Thủy Kiếm ’...
Mộ Hàn vô ý thức mở to mắt, trong lòng rất khiếp sợ.
Ban đầu là "Kiếm Tâm Lâu" một tháng và badadoj "Linh hoàng kiếm khí ", sau đó là một hứa hẹn nặng cân...
Lệ Thu Thủy đưa ra ba thù lao này quá kinh người.
Nhất là Lệ Thu Thủy đưa ra hứa hẹn cuối cùng kia, cơ hồ có thể khiến cho bất cứ tu sĩ nào đó điên cuồng. Có thể khiến siêu cấp cường giả "Vạn Lưu lục trọng thiên" làm một việc, cho dù sự kiện kia có hạn chế, nhưng nếu như truyền đi sẽ có không ít người nói Mộ Hàn gặp may.
Nhưng mà bởi vì vậy có thể nhìn ra được "Thu Thủy Kiếm" với Lệ Thu Thủy là trọng yếu như thế nào.
Vì có thể chữa trị nó, lại đưa ra thù lao cao với Mộ Hàn như vậy, đây là cơ hội to lớn. Mộ Hàn hiện tại mới là Vũ Hóa Cảnh đỉnh phong, Lệ Thu Thủy cho ra hai điều kiện kia phi thường trực tiếp, một là dùng "Kiếm Tâm Lâu" trợ hắn tăng tu vị, hai là dùng "Linh hoàng kiếm khí" bảo vệ tính mạng của hắn.
Hơn nữa thù lao cuối cùng phải chữa trị "Thu Thủy Kiếm" xong mới thực hiện.
Chỉ như vậy, sợ rằng Lệ Thu Thủy lo lắng Mộ Hàn trước khi có thực lực chữa trị siêu phẩm đạo khí đã vứt bỏ mạng nhỏ. Về phần thù lao cuối cùng có thực hiện hay không thì Mộ Hàn cũng không thèm để ý, hai thù lao trước đã khiến hắn không thể cự tuyệt rồi.
- Trưởng lão, đệ tử ngày sau nhất đinh sẽ dùng toàn lực chữa trị ‘ Thu Thủy Kiếm ’.
Mộ Hàn thở sâu, đè kích động trong lòng xuống, đưa "Thu Thủy Kiếm" về.
Kỳ thật trong lòng Mộ Hàn cũng hiểu rõ ràng, dùng thực lực và thân phận địa vị của Lệ Thu Thủy, chỉ cần mở miệng, mặc dù không ra chút thù lao nào, hắn sau khi đạt tới thực lực đó cũng giúp đỡ.
Nhưng mà Lệ Thu Thủy không có lấy thế đè người, mà là cùng ngang hàng giao dịch với đệ tử Hoàng Cực nho nhỏ như hắn, đây là chuyện đáng quý, Mộ Hàn có hảo cảm với hắn.
- Tốt! Hy vọng ngày đó sớm tới, tiểu gia hỏa, hôm nay ngươi nên ở lại Kiếm Tâm Lâu đi.
Thấy Mộ Hàn đưa ra quyết định, Lệ Thu Thủy cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ mỉm cười gật gật đầu liền thu hồi trường kiếm, cẩn thận từng li từng tí cất vào trong hộp.
- Đa tạ trường lão.
Mộ Hàn cực kỳ cảm kích, khom người thi lễ, sau đó đi xuống lầu.
Sau một lúc lâu, Lệ Thu Thủy mới ngồi xuống bồ đoàn, hai tay nhẹ nhàng ma sát hộp kiếm, trong miệng nỉ non tự nói:
- Hai trăm linh sáu kiện đạo khí, độ phù hợp là mười thành, tiểu gia hỏa này có thiên phú kinh người ở phương diện đạo văn, nghĩ đến chắc có lẽ không làm cho lão phu thất vọng a...
Sau khi đi xuống tầng dưới cùng của "Kiếm Tâm Lâu", Mộ Hàn cũng không đi ra ngoài, mà là trực tiếp ngồi xuống, cực lực vận chuyển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết ", luyện hóa kiếm khí chung quanh. Mặc dù hắn hận không thể lập tức hấp thu toàn bộ kiếm khí ở chung quanh, nhưng mà hắn biết phải làm từng bước một.
- Hô!
Đạo kiếm khí kia bẩm tính ôn hòa, bị Mộ Hàn hấp thu thì chậm rãi dao động trong tâm cung, thời điểm vận hành tâm pháp thì nó phát hiện nguy hiểm tới gần, đột nhiên trở nên vô cùng dữ dằn, trong một chớp mắt đã lao ra khỏi tâm cung, nó trai đâm phải đụng trong người Mộ Hàn, giống như muốn thoát ra khói trói buộc thân thể của Mộ Hàn.
- Đã tiến vào thì đừng mơ chạy ra.
Mộ Hàn thầm hừ một tiếng, chân khí trong người không ngừng lưu động, từ bốn phương tám hướng áp tới, kiếm khí kia dao động càng ngày càng mạnh.
Trải qua mấy giây ngắn ngủi kiếm khí đã giảm tốc độ xuống một nửa, lại qua mấy giây thì chẳng khác gì con trâu đang kẹt dưới bùn, cho dù dốc sức liều mạng giãy dụa thế nào cũng khó nhúc nhích được một chút nào. Mà lúc này chân khí lao tới bao phủ lấy nó vào bên trong.
Kiếm khí bị trói buộc rốt cục trở nên phục tùng, Mộ Hàn vận hành "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết" đến mức tận cùng, tâm cung rung rẩy dữ dội, chậm rãi luyện hóa đạo kiếm khí kia.
Mộ Hàn nội tâm yên tĩnh như trước, không có chút phát giác thời gian trôi qua, từ khi hắn đi vào trong "Kiếm Tâm Lâu" thì không đi ra ngoài, cũng khiến vô số người trong Vô Cực Quán đồn đoán này nọ.
- Mộ Hàn không có đi ra, chẳng lẽ đã bị Kiếm Vương trưởng lão nhìn trúng, lưu hắn lại chỉ điểm tu luyện?
- Chuyện này rất khó nói được. Nghe nói Mộ Hàn này từng giết huynh thí tổ, nhất định là người kiêu ngạo, nói không chừng làm Kiếm Vương trưởng lão tức giận, bị lão nhân gia ông ta diệt!
- Mộ Hàn này không biết làm như thế nào, chỉ có tu vị Vũ Hóa Cảnh liền luyện chế ra siêu phẩm đạo khí, nếu như hắn hóa võ nhập đạo thì thế nào?
...
Trong Vô Cực quán, thậm chí Cổ Linh Thành đều có các cách nói khác nhau, thời gian này không ngừng có người đưa ra phản đoán, trong nháy mắt đã trôi qua hai mươi ngày.
Trong Kiếm Tâm Lâu, Mộ Hàn vẫn ngồi xếp bằng ở đây không nhúc nhích, giống như tượng đá không thay đổi.
Từ đạo kiếm khí ban đầu kia, Mộ Hàn dùng suốt hai ngày mới luyện hóa nó được, nhưng mà theo thời gian trôi qua tốc độ luyện hóa của Mộ Hàn càng nhanh hơn.
Cho tới bây giờ hắn một ngày luyện hóa năm đạo kiếm khí.
Hai mươi ngày qua Mộ Hàn hấp thu luyện hóa hơn bốn mười đạo. Bốn mươi đạo kiếm khí chính là bốn mươi viên linh tinh Quỷ Tướng "Huyền Thai nhất trọng thiên". Mộ Hàn vốn cho rằng mình chỉ cần mười đạo kiếm khí là có thể ngưng tụ "Hạt giống chân nguyên" trong người rồi, hóa võ nhập đạo, bước vào Huyền Thai cảnh.
Nhưng mà vượt qua dự đoán của Mộ Hàn, cho tới bây giờ hắn còn không có nửa điểm dấu hiệu đột phá.
Bốn mươi đạo kiếm khí bị luyện hóa dung nhập vào cơ thể, làm cho chân khí của Mộ Hàn càng cường đại tới mức không tưởng tượng nổi, thân hình của hắn tràn ngập chân khí bàng bạc.
Đồng thời trong tâm cung của Mộ Hàn có một đoàn bạch quang khuếch trương cực kỳ nhanh chóng. So với lúc vừa đạt tới Vũ Hóa Cảnh đỉnh phong lúc thì bành trướng gấp năm sáu lần, mà "Tử Hư Thần Cung" bị che lấp cũng bành trướng lên năm sáu lần, tử quang hiện rõ ràng hơn.
Tuy nói chan khí chưa từng lột xác, Mộ Hàn cũng không nóng lòng, vẫn không ngừng luyện hóa kiếm khí như trước.
Trong bất tri bất giác năm ngày qua đi.
Cộng thêm bốn mươi đạo kiếm khí lúc trước, Mộ Hàn luyện hóa kiếm khí đã đạt tới tám mươi, mà tâm cung so với lúc mới vào "Kiếm Tâm Lâu" lớn hơn gấp mười lần.
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
7540 chương
67 chương
1328 chương
50 chương
22 chương
118 chương