Vũ Vương
Chương 149
Tương ứng với Mộ Hàn có thực lực Không Cốc Cảnh đỉnh cao, Lôi Cực Âm Cương đạt tới cảnh giới viên mãn quả là có vẻ chẳng khiến người khác giật mình .
- Nhị Chấp Sự Mộ Phi Hổ trước sau chưa từng hiện thân, chẳng lẽ là đã bị ngươi làm hại?
Mộ Huyền Vũ nhìn thẳng vào hai mắt Mộ Hàn, đột nhiên thình lình mở miệng hỏi. Lão còn chưa dứt lời, đám người Mộ Thanh Hải và Mộ Thiết Giang liền nặng trĩu trong lòng. Mộ Phi Hổ và Mộ Tinh Hà có thực lực tương đương, hiện nay liền ngay cả Mộ Tinh Hà đều bị hắn dễ dàng bắt được thì Mộ Phi Hổ rất có thể cũng là lành ít dữ nhiều.
- Chỉ bằng lão gia hỏa kia mà cũng muốn giám thị ta?
Mộ Hàn cười lạnh một tiếng, dù chưa rõ ràng đáp lại, thế nhưng ý tứ trong lời nói cũng đã biểu lộ ra phi thường rõ ràng.
- Mộ Hàn, ngươi thật sự là tội ác tày trời, dám sát hại đồng tộc.
Mộ Thanh Hải tức giận bừng bừng
- Trước kia Mộ Phi Hổ có nói với lão phu, ngươi rất có thể là hung thủ giết chết đám bốn người tộc nhân Mộ Tinh Không và Mộ Tinh Phong, lão phu còn không quá tin tưởng. Thế nhưng bây giờ nhìn lại, lão phu cũng là không thể không tin. Hôm nay ngươi là đừng hòng chạy thoát được từ trong Hắc Ma Điện này!
- A?
Mộ Hàn cánh tay phải vừa nhấc lên, thân thể mềm nhũn của Mộ Tinh Hà lập tức bị giơ lên, đang không ngừng lắc lư trên không trung
- Không biết tộc trưởng và các vị trưởng lão hiện tại có cảm tưởng gì?
Hắn chọc giận Mộ Tinh Hà, đó là muốn tên này ra tay để một chiêu liền bắt lấy, biến thành làm con tin.
Mộ Tinh Hà này chính là cháu đích tôn của Mộ Thanh Sơn , nhưng lại là cao thủ đệ nhất trong lớp trẻ tuổi Mộ gia , tư chất thật tốt. Có hy vọng phi thường lớn trở thành vị cường giả Đạo Cảnh Mộ gia thứ ba kế tiếp sau Mộ Thanh Sơn . Có tên gia hỏa như vậy ở trong tay, không sợ bọn họ phải e dè sợ ném chuột vỡ đồ.
Quả nhiên, thấy hành động của Mộ Hàn, tất cả mọi người Mộ gia đều yên tĩnh trở lại.
- Mộ huynh, không nghĩ tới thiên tài võ đạo của Mộ gia các ngươi lại thành phản nghịch, thật sự là đáng tiếc. Xem ra hôm nay các ngươi phải thanh lý môn hộ .
Hùng Bằng nói với vẻ mặt thương xót, thế nhưng trong ánh mắt cũng là lộ ra ý tứ hàm chứa nhìn có chút hả hê. Tu vi của Mộ Hàn tăng lên, khiến cho các vị tộc trưởng bao gồm lão ở bên trong đều cực kỳ kiêng kỵ.
May mắn chính là, thiên tài võ đạo như vậy đột nhiên trở nên thủy hỏa bất dung cùng gia tộc. Nếu mà Mộ Hàn bị cao thủ Mộ gia giết chết, vậy thì mỗi đại thế tộc Việt Quốc sẽ ít đi một đối thủ mạnh mẽ trong tương lai. Mặc dù là Mộ Hàn trốn thoát được thì tương lai mà bị tai họa lại có thể biến thành Mộ gia.
Có điều loại khả năng này tính ra là quá nhỏ, trong số tộc nhân Mộ gia ở trong Hắc Ma Điện này không chỉ có cao thủ Vũ Hóa Cảnh, còn có cường giả Đạo Cảnh như Mộ Thanh Sơn vậy. Mộ Hàn mặc dù là đạt tới Không Cốc Cảnh đỉnh cao, nhưng dẫu lại có con tin thì cũng không có khả năng lớn chạy thoát được đi ra ngoài.
- Không sai, không sai, Mộ Hàn này có con tin trong tay, Thanh Sơn huynh và các vị trưởng lão sợ là không tiện động thủ, không bằng giao cho Kim gia chúng ta cướp về vậy.
Kim Hậu cũng là cười híp mắt mà nói, ánh mắt cũng là nhìn chằm chằm vào chỗ bụng Mộ Tinh Hà, trong mắt thoáng lộ vẻ tham lam.
Đám người Việt Sách, Lạc Tâm Sâm cũng là có vẻ mặt muốn hành động, tuy nhiên phía mà bọn họ nhìn lại đều không phải Mộ Hàn, mà là Mộ Tinh Hà. Nhận thấy được bọn họ có ánh mắt quái dị, Mộ Hàn khẽ nhíu mày.Lúc này ánh mắt cũng lập tức rơi tại vị trí bụng của Mộ Tinh Hà, bên trong y bào kia hình như có vật gì đó lóe ra ánh sang màu xanh lam như ẩn như hiện.
- Việc Mộ gia chúng ta, cũng không làm phiền các vị .
Nhìn thấy ánh mắt của Mộ Hàn, đồng tử Mộ Thanh Sơn đột nhiên co lại. Lão bỗng nhiên lớn tiếng quát
- Mộ Hàn, ngươi cho rằng bắt lấy hắn là có thể uy hiếp được lão phu ? Thật sự là chê cười, lão phu đã sống nhiều năm như vậy, vẫn còn chưa bao giờ bị người khác uy hiếp! Bốn vị trưởng lão, lập tức bắt lấy nghiệt chướng này cho lão phu !
Mộ Thanh Sơn quả quyết hạ lệnh, chẳng những Mộ Huyền Vũ cùng mọi người Mộ gia khó có thể tin, mà ngay cả đám người Việt Sách và Hùng Bằng ở chung quanh cũng có chút sững sờ.
Xa xa Mộ Hàn cũng là ngẩn ngơ. Nhưng chợt liền giống như nhớ ra cái gì, tay trái hắn đột nhiên cắm vào trong y bào của Mộ Tinh Hà, lại từ bên trong móc ra một chiếc Hải Loa ( ốc biển) xanh lam khéo léo tinh tế.
Trong lòng Mộ Hàn có hơi giật thột một cái, vật này và Bích Loa Pháp Ấn của Tiêu Tố Ảnh tuy lớn nhỏ không giống, thế nhưng hình dạng cũng là giống nhau như đúc.
Liên hệ với những lời nói thầm mà lúc trước nghe được, Mộ Hàn lập tức bỗng nhiên tỉnh ngộ. Thì ra ba người đứng đầu lần thi võ này đều có thể được coi là đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông. Mộ Tinh Hà lọt vào trong ba người đứng đầu thi võ, miếng Hải Loa nho nhỏ tất nhiên chính là bằng chứng đệ tử Hoàng Cực mà hắn thu hoạch được .
- Đó là tín vật Hải Loa của Tố Ảnh cô nương !
Chung quanh vang lên vài tiếng hô nhỏ quả nhiên đã xác minh suy đoán của Mộ Hàn. Mà nhìn thấy Hải Loa phát ra một vầng ánh sáng lấp lánh rực rỡ thì đám người Việt Sách và Hùng Bằng cũng là ánh mắt rực sáng lên, hiển nhiên đều sinh ra lòng ham muốn. Nếu không có kiêng nể đám người Mộ Thanh Sơn, chỉ sợ sớm đã ra tay cướp đoạt .
- Tộc trưởng, Tinh Hà nó . . .
Mộ Huyền Vũ chần chờ hỏi.
- Sinh tử chớ nói!
Từ trong miệng Mộ Thanh Sơn lạnh như băng phun ra bốn chữ này, ý định giết người lộ rõ trong ngữ điệu .
- Vâng!
Bốn vị trưởng lão như Mộ Huyền Vũ nhanh chóng trao đổi ánh mắt, rồi liền cơ hồ đồng thời bắn nhanh về hướng Mộ Hàn ở ngoài mấy chục thước, như tên rời cung.
Thấy thế, đám người Việt Sách và Hùng Bằng đều là âm thầm cảm thấy tiếc hận.
Mộ Thanh Sơn là cường giả Đạo Cảnh bản thân không động thủ đối với Mộ Hàn, lại chỉ hạ lệnh bốn vị trưởng lão Vũ Hóa Cảnh hành động, hiển nhiên cũng là còn đề phòng người của chín gia tộc bọn họ. Tránh để bọn họ nhân cơ hội hành động mà gây ra hỗn loạn, sau đó nhân nước đục để thả câu lấy đi miếng Hải Loa tín vật kia từ Mộ Tinh Hà rồi thuận tiện chuồn mất.
Tín vật kia cho dù bị ai trong số bọn họ lấy mất thì khẳng định là sẽ không thừa nhận, sẽ không giao trả lại cho Mộ gia. Bọn họ mà chiếm được, chỉ cần trực tiếp chọn lựa đệ tử ưu tú đi Vô Cực Thiên Tông báo danh là có thể. Dù sao khi mà Tiêu Tố Ảnh đưa ra tín vật, Vô Cực Thiên Tông chỉ nhận tín vật mầ không nhận người.
Đoán trước có chuyện, vẻ mặt Mộ Hàn cũng là nặng nề đi không ít. Với hiểu biết của hắn đối với Mộ Thanh Sơn, hẳn là khi lão thốt ra câu nói kia tuyệt không chỉ là cách nói đầu môi chót lưỡi.
Truyện khác cùng thể loại
227 chương
7540 chương
67 chương
1328 chương
50 chương
22 chương
118 chương