Vũ Thần

Chương 823

Trong tay Hạ Nhất Minh là một khối cầu hắn vô cùng quen thuộc. Thần khí, Lôi chấn tử... Sau khi thấy được, hơn nữa nhận ra lai lịch của nó, cho dù kẻ ngu ngốc hơn cũng biết nguyên nhân vì sao Ngân man vương cường đại như vậy. Có thể làm Thánh thú bình thường chống lại Lôi điện cũng chỉ có thể là do phục dụng thiên địa chí bảo nào đó. Lôi chấn tử chính là một trong số những thần khí, mà đầu ngân man kia sau khi nuốt vào thứ này, mặc dù không thể tiêu hóa nhưng bị ảnh hưởng bởi uy năng thần khí mà sinh ra biến dị, trở thành Ngân man vương cường đại nhất từ xưa tới nay. Bảo trư ngẩng lên, nghiên đầu nhìn Hạ Nhất Minh hồi lâu, rốt cuộc cũng phát hiện hắn không có bất cứ biểu hiện nào sẽ trả lại Lôi chấn tử cho nó. Cái mũi dài hừ lên vài tiếng bất mãn, bảo trư cũng không dây dưa với khỏa Lôi chấn tử này nữa, một mực chạy tới thi thể Ngân man vương. Hạ Nhất Minh kinh hỉ không thôi, lập tức chạy theo. Ban đầu hắn nghĩ trong thi thể Ngân man vương chỉ có một khỏa Lôi chấn tử, nhưng xem biểu hiện của bảo trư lúc này tuyệt đối không phải. Quả nhiên cái mũi bảo trư dò xét một chút đã tìm được nơi hung hăng cắm hai móng trước vào. Lần đầu tiên gặp mặt, bảo trư đã bị lôi điện đánh cháy đen một phần thân thể, bởi vậy nó tuyệt đối không có hảo cảm gì với Ngân man vương, lúc này coi như trút giận. Hạ Nhất Minh chứng kiếm màn này trong lòng không khỏi ớn lạnh. Hai móng trước của tiểu tử kia hình như...quá cường đại rồi. Móng của bảo trư chẳng những cường đại mà có hấp lực thần kỳ, bởi tác dụng của hấp lực này mà khỏa cầu thứ hai mau chóng được nó lấy ra. Nhưng vẻ tươi cười trên mặt bảo trư chưa kịp thu lại, một bàn tay đã vươn tới cướp khỏa Lôi chấn tử trong chân nó. Hạ Nhất Minh xoay người đi về phía biển, thuận miệng nói: - Bảo trư. Ta giúp ngươi tẩy rửa sạch sẽ nó, ngươi cung nên tìm kiếm xem còn khỏa Lôi chấn tử nào không? Bảo trư đang muốn lầm bầm kháng nghị, nhưng nghe Hạ Nhất Minh nói xong do dự hồi lâu. Theo sau như cảm thấy có lý, nên tiếp tục nhảy lên thi thể Ngân man vương cố gắng. Sau một lát ngồi cạnh biển, Hạ Nhất Minh trong tay đã có bốn khỏa Lôi chấn tử khiến tâm tình hắn vô cùng vui vẻ. Tuy nói Ngân man vương làm chậm thời gian mười ngày nhưng có thể thu hoạch bốn khỏa Lôi chấn tử này cũng là niềm vui ngoài ý muốn. Bất quá sau kho có được những thứ này, Hạ Nhất Minh cũng hiểu vì sao bảo trư nóng lòng chủ động nhảy xuống biển tìm Ngân man vương. Bởi vì tên tiểu tử này sớm đã phát hiện ra sự tồn tại của Lôi chấn tử, chỉ là không ngờ thứ này nằm trong cơ thể Ngân man vương, bởi vậy mới gặp phải chút giáo huấn. Rửa sạch bốn khỏa Lôi chấn tử, Hạ Nhất Minh cũng ném lại toàn bộ cho bảo trư. Tiểu tử này lấy được một phần thần khí liền hứng chí chơi đùa, Hạ Nhất Minh đứng bên cũng không lo lắng lắm, dù sao tên tiểu tử này tính cả thèm chóng chán, chỉ chơi đùa một lúc những thứ này sẽ rơi vào tay hắn. Ánh mắt nhìn lại thi thể Ngân man vương, Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, lập tức đi tới phần đầu bị cắt ra. Chỉ cần phần đầu này thôi cũng lớn hơn thân thể Hạ Nhất Minh rất nhiều, hai tròng mắt cũng không nhắm lại, làm ra bộ dạng chết không nhắm mắt. Bất quá đối với một đầu quái thú đã tử vong, Hạ Nhất Minh lẽ nào lại sợ hãi? Cổ tay hắn vung lên, Ngũ sắc quang mang lóe lên đã mạnh mẽ đánh xuống phần đầu Ngân man vương. Được Ngũ hành không gian chúc phúc năm lần lực lượng, Ngũ sắc quang mang nắm giữ uy lực không thể coi thường. Sau một tiếng nổ lớn, phần đầu Ngân man vương bị đập bể một khoảng lớn. Hạ Nhất Minh cũng không chút ngừng tay, Ngũ Hành Hoàn huy vũ như bay, trên không trung lóe lên quang mang rực rỡ. Sau một lát, phần đầu Ngân man vương đã tách thành hai nửa. Đưa tay áp chặt lên phần đầu vừa bị tách ra, Hạ Nhất Minh nhanh chóng cảm nhận lực lượng sinh mệnh bên trong. Chậm rãi, hai mắt hắn sáng rực lên, bởi hắn đã tìm được thứ cần tìm. Đưa tay đặt vào nơi vừa xác định được, từ lòng bàn tay hắn xuất hiện hấp lực cường đại. Chỉ trong nháy mắt, huyết nhục theo hấp lực này bay lên, bất quá chỗ huyết nhục này khi tới trước Ngũ sắc quang mang nhất thời ngoan ngoãn rơi xuống. Cỗ hấp lực này dai dẳng liên miên, tận tới khi một vật hình tròn bị hấp dẫn ra, hấp lực này mới ngừng lại. Cổ tay Hạ Nhất Minh khẽ đảo, một chút cũng không để ý tới huyết nhục bám quanh, lập tức chộp lấy thứ này. Thân thể khẽ động, hắn lập tức xuất hiện tại bờ biển tẩy rửa vật này. Theo sau trong tay hắn giơ cao vật vừa tẩy rửa, ánh mắt đầy vẻ hài lòng. Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, thứ này tỏa ra quang mang màu bạc kỳ dị. Quang mang này tựa hồ như có lực lượng thần bí, có thể hấp thu tinh thần con người, nó khiến trong lòng Hạ Nhất Minh nổi lên ý nghĩ mãnh liệt muốn chiếm làm của riêng. Bất quá ý niệm này cũng chỉ lóe lên trong đầu, muốn thứ này phát huy toàn bộ uy lực không thể lưu nó trên người. Hắn xoay người tới trước mặt Lôi điện, hai tay đưa ra khỏa cầu. Thứ này chính là nội đan của biến dị Ngân man vương, bên trong không chỉ có sinh mệnh lực lượng khổng lồ mà còn sinh ra lôi điện lực lượng khó tin. Mặc dù màu sắc lôi điện khác với tử điện của bạch mã nhưng với thực lực của nó hẳn có thể chuyển hóa thành lực lượng của mình. Thấy được động tác của Hạ Nhất Minh, Lôi điện lập tức hiểu ý. Sự thật thì khi Hạ Nhất Minh lấy khỏa nội đan này khỏi phần đầu Ngân man vương, Lôi điện một giây cũng không ngừng chú ý. Là Thánh thú huyết mạch Thần thú, nó với nội đan Thánh thú kỳ thực không quan tâm, nhưng nội đan Ngân man vương tuyệt đối là ngoại lệ. Thân thể Ngân man vương chẳng những nắm giữ lôi điện lực lượng cường đại, mà còn sinh ra biến dị do nuốt phải bốn khỏa Lôi chấn tử. Nếu lấy phương diện uy lực mà nói, cơ hồ đã không dưới Thánh thú huyết mạch Thần thú. Bởi vậy nội đan thuộc tính lôi điện này đối với bạch mã tương đối quan trọng. Đôi mắt mở lớn, Lôi điện đưa cổ ra khẽ cọ đầu vào bên người Hạ Nhất Minh, đồng thời liếm qua khỏa nội đan Ngân man vương trong tay hắn. Hạ Nhất Minh mỉm cười, vỗ vỗ lên cổ Lôi điện, theo sau đặt khảo nội đan trên đất. Hắn sau khi lui lại vài bước, trong lòng mang theo vài phần tò mò. Khỏa nội đan này lớn như vậy, Lôi điện làm sao nuốt được? Chẳng lẽ cắn nát? Ý nghĩ này vừa xuất hiện, hắn đã thấy trên chiếc sừng của bạch mã lóe lên một tia lôi điện. Tia lôi điện này sau khi xuất hiện tạo ra một mảnh quang mang mỹ lệ, theo sau rơi xuống khỏa nội đan. Trong nháy mắt, quang mang đã bao phủ khỏa nội đan, hơn nữa phát ra âm thanh lép bép. Quang mang tím sẫm này càng lúc càng dày đặc tựa hồ một hòa toàn khỏa nội đan. Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng thầm khen. Sử dụng phương pháp này hấp thu lực lượng quả thực văn minh hơn việc trực tiếp cắn nuốt. Đột nhiên một tia điện từ nội đan bắn thẳng về phía Hạ Nhất Minh. Mặc dù không trực tiếp chạm vào thân thể hắn nhưng một cảm giác tê dại truyền khắp thân thể. Hạ Nhất Minh càng hoảng sợ hơn, thân thể lập tức bắn ngược ra sau, nhánh mắt đã rời xa nơi này. Tới tận lúc này hắn mới phát hiện, Bách Linh Bát cùng bảo trư không biết từ khi nào đã rời xa Lôi điện, khoảng cách so với hắn còn xa hơn. Tức nhận nhìn hai tên này, Bách Linh Bát cẩn thận thế cũng không sao, ngay cả tên tiểu tử bảo trư kia cũng trở lên giảo hoạt lui về phía sau chứ không đứng lại xem xét. Một tiếng nổ cực lớn vang lên nhất thời hấp dẫn sự chú ý của Hạ Nhất Minh. Hắn có chút ngẩn ra, trong lòng mơ hồ cảm thấy bất an. Bất quá chỉ là hấp thu nội đan mà thôi, sao có thể xảy ra chuyện quái dị vậy. Quay đầu nhìn quanh, Hạ Nhất Minh khẽ nhíu mày, cảnh tượng trước mắt quả thật nằm ngoài dự tính của hắn. Trước mặt bạch mã, khỏa nội đan bị tử điện bao vây không ngờ hiện lên một thân ảnh hư ảo. Đây là thân ảnh của Ngân man vương, mặc dù thể thích không thể so sánh cùng Ngân man vương lúc trước nhưng thân ảnh này to lớn không kém chút nào so với Lôi điện. Hạ Nhất Minh ánh mắt đầy kinh ngạc, chuyện cổ quái như vậy quả thật làn đầu hắn gặp phải. Trong nội đan Ngân man vương không ngờ ẩn giấu thân ảnh này. Không thể không nói tên biến dịh này trên người đầy cổ quái. Mà hết thảy không nghi ngờ chính là tới từ bốn khỏa Lôi chấn tử. Đương nhiên thần khí như Lôi chấn tử nếu bị sinh vật khác, thậm chí là đầu ngân man khác cắn nuốt, kết cục chỉ có tử vong. Nhưng đầu ngân man này không biết vì sao đã không chết ngược lại có thể tiến hóa mạnh mẽ hơn. Lúc này thân ảnh Ngân man vương mặt mũi hung ác nhìn bạch mã, tựa hồ như nó nhận ra hung thủ sát hại mình, bởi thế bày ra bộ dạng vô cùng dữ tợn. Lôi điện nghiên đầu nhìn hồi lây, tử điện của nó cũng không công kích đối phương, tựa hồ như kiêng kỵ điều gì. Đang khi Hạ Nhất Minh muốn tiến tới trợ giúp, đã thấy Lôi điện mở miệng hút vào, thân ảnh Ngân man vương cũng nhất thời biến mất. Mặc dù nó liều mạng thối lui nhưng hiển nhiên lực bất tòng tâm, chỉ nửa giây sau, đã bị Lôi điện hút vào trong miệng. Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn cảnh này, cho dù tận mắt thấy hắn cũng khó tin tưởng được. Lôi điện không ngờ trực tiếp nuốt thứ này vào.