Vũ Thần
Chương 818
Từng tia điện màu bạc không ngừng lấp lóe, có khi hợp thành công kích, có khi phân tán nhưng trong lòng biển lúc này tràn ngập quang mang tử vong.
Với nhãn lực của Hạ Nhất Minh đã sớm thấy, đám sinh vật tại đây đã sớm bỏ chạy không còn một mống, còn lại những sinh vật chậm chạp đã biến thành than đen, phần thì chìm xuống đáy nước, phần yên nghĩ trong bụng những đầu ngân man.
Ở nơi này ngoài ngân man, đã trở thành cấm địa trong lòng đại dương, bất cứ sinh vật nào cũng không thể tới gần.
Bất quá cỡi trên lưng Lôi điện, Hạ Nhất Minh cũng không quá lo lắng.
Lôi điện màu bạc xung quanh mặc dù cường đại nhưng ngay cả Ngũ sắc quang mang của hắn cũng không thể xuyên qua.
Vạn đầu ngân man phóng thích lôi điện còn cường đại hơn bạch mã rất nhiều. Nếu như có thể phát ra lôi điện bậc này không phải vạn đầu ngân man mà chỉ là một đầu, e rằng lúc này Hạ Nhất Minh đã sớm quay người bỏ chạy.
Nhưng lúc này trước mắt hắn, đàn ngân man bắt đầu có biến hóa.
Chúng rốt cuộc cũng ngừng lại, bảo trì khoảng cách mười trượng với đám người Hạ Nhất Minh, giống như trước mặt chúng là một bức tường vô hình, ngăn cản chúng tiến tới.
Thấy được một cảnh thần kỳ này, Hạ Nhất Minh ngược lại càng thêm lo lắng.
Trong đàn ngân man này khẳng định có một chỉ huy, hơn nữa đàn ngân man với Vương của chúng không chút do dự phục tùng, một chút cũng không làm trái.
Chỉ có như vậy mới xuất hiện cảnh tưởng này.
Hai bên đối mặt như đại quân đang chuẩn bị xung trận.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, quang mang nhiều màu càng phát sáng mãnh liệt, hơn nữa mau chóng khuếch tán ra ngoài như bao phủ cả hải vực.
Phía đối diện, đàn ngân man như do dự điều gì, vô số ngân man không ngừng giãy dụa thân hình, nhưng không tiến thêm một chút.
Hạ Nhất Minh trong lòng cảm thán không ngừng, đối với trí tuệ sinh vật chưa từng gặp qua này, trong lòng đột nhiên sinh ra kiêng kỵ. Ngũ Hành Hoàn trong tay phóng xuất toàn bộ uy lực cường đại, chỉ cần Ngân man vương không phải Nhân đạo đỉnh cấp cường giả hay đạt cảnh giới như Long xà, nó có thể cảm nhận hoàn toàn uy lực của Ngũ Hành Hoàn so với đàn ngân man không thua kém. Nếu nó thông minh cũng sẽ nhận ra đám người Hạ Nhất Minh không dễ dàng trêu chọc.
Ngân man vương vì điều này mà chấp nhận rút lui, đương nhiên là chuyện tốt. Cho dù nó không chịu lùi lại, hai bên giằng co, đợi ba chiếc thuyền kia đi xa, bản thân Hạ Nhất Minh cỡi Lôi điện bỏ chạy, tốc độ này không phải đám ngân man có thể đuổi kịp.
Trời sinh vạn vật đều có ưu, nhược điểm.
Đám ngân man mặc dù nắm giữ lực lượng lôi điện cường đại nhưng tốc độ so với các sinh vật khác trong đại dượng rõ ràng thua kém rất nhiều. Nếu không phải vậy, e rằng đại dương không còn sinh vật nào có thể khắc chế chúng.
Hồi lâu sau, mười đầu ngân man dài chừng mười trượng tiến lên, chúng cẩn trọng từ những phía khác nhau bơi lại gần Ngũ sắc quang mang đang bao trùm Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh sửng sốt một chút, trong đầu không ngừng tán thưởng sự thông minh của Ngân man vương, không ngờ nó phát một đội cảm tử tới dò xét.
Trên mặt hắn lộ ra một tia cười khổ, mặc dù Ngũ sắc quang mang khuếch tán ra rất xa, nhưng quang mang này chỉ lòe mắt, không có nửa điểm uy lực. Nếu đám ngân man kia tiến vào sợ rằng sẽ lập tức bại lộ.
Tâm niệm khẽ chuyển, Hạ Nhất Minh đã thấy được quang mang sáng bạc lóe lên mạnh mẽ.
Mời đầu ngân man to lớn tựa hồ nhận được mệnh lệnh nào đó, liều mạng uốn éo thân hình tiến tới.
Quang thân thể chúng từng tia điện màu bạc lập lòe, toàn bộ lực lượng phát ra không hề giữ lại.
Hạ Nhất Minh hừ lạnh một tiếng, chân khí hắn tuôn vào Cực Quang Kiếm, theo sau đầu ngón tay hắn vung lên, thanh kiếm nhất thời phóng thẳng về phía một đầu ngân man.
Chỉ là hắn lập tức phát hiện, Cực Quang Kiếm bay trên không trung dĩ nhiên không lưu lại dấu vết, nhưng khi di chuyển trong lòng nước để lại một vệt như thủy tiễn, căn bản mất đi năng lực ẩn hình.
Phần đuôi ngân man lóe lên tia điện hung hăng đánh lên thân Cực Quang Kiếm.
Bị lực cản của nước, hơn nữa với tốc độ tia điện, cho dù Hạ Nhất Minh dùng ý niệm điều khiển cũng không kịp né tránh.
Cực Quang Kiếm khẽ run lên mãnh liệt, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng xuất hiện cảm giác như vậy.
Bất quá chút thương tổn này với hắn mà nói, không đáng quang tâm. Cực Quang Kiếm sau khi run lên cũng thuận lợi tiến tới bên cạnh đầu ngân man.
Uy lực cường đại lúc này hoàn toàn bộc lộ, Cực Quang Kiếm một mực xuyên qua đầu ngân man.
Bất quá thân thể dài mười trượng của ngân man như gốc đại thụ, mặc dù bị xuyên qua nhưng không phải vết thương trí mạng. Nó giãy giụa một hồi quấy đảo vùng nước xung quanh, theo sau lôi điện lực lượng cường đại từ thân thể phát ra, lấy nó làm trung tâm, bao phủ phạm vi mười trượng.
Hạ Nhất Minh vốn muốn điều khiển Cực Quang Kiếm xin chút lợi tức, nhưng hắn đột ngột phát hiện, lực lượng lôi điện kia vô cùng cường đại, nếu muốn chém chết ngân man, e rằng ý niệm của hắn cũng không chịu nổi công kích của những tia điện kia.
Cười khổ một tiếng, Hạ Nhất Minh thu hồi Cực Quang Kiếm. Bất quá hắn cũng hiểu ra, vò sao đám người trước mặt Lôi điện đều tỏ ra yếu ớt như vậy, lý do bởi lực lượng lôi điện quá sức cường đại.
Ngũ sắc quang mang đột nhiên dài hơn, hình thành đôi tay thật lớn, Ngũ hành lực lượng lúc này phát huy uy lực cực hạn, hai bàn tay mạnh mẽ khép vào.
Số ngân man còn lại đột nhiên gặp phải biến hóa như vậy, lập tức quay đầu bỏ chạy.
Sinh vật thân thể dài tới mười trượng cũng coi như có trí tuệ, đám ngân man này cũng vậy. Đặc biệt sau khi chứng kiến kết quả của đồng bọn, đối với mảnh quang mang kia, trong lòng đã sinh ra kiêng kỵ rất lớn.
Hai bàn tay nhiều màu sau khi khép vào, quang mang màu bạc lóe lên theo sau đám ngân man nhất thời biến mất.
Hạ Nhất Minh hai mắt lộ rõ vẻ kinh hỉ.
Vốn hắn chỉ muốn ép chết đám ngân man này dằn mặt Ngân man vương, nhưng không nghĩ ra, sau khi đôi tay khép lại, đám ngân man kia lại bị hút vào Ngũ hành không gian.
Ý niệm của hắn đột nhiên cảm nhận được trong Ngũ hành không gian tồn tại thi thể đầu ngân man. Mặc dù lúc này thi thể đã khó xác định nhưng Hạ Nhất Minh liếc mắt cũng đã nhận ra chính là đầu ngân man kia.
Lúc này cho dù đối mặt với đại địch, Hạ Nhất Minh cũng vứt qua một bên, trong đầu chỉ tồn tại suy nghĩ, chẳng lẽ Ngũ hành không gian cũng có thể sử dụng như vật phầm không gian?
Hai mắt hắn đột nhiên lóe sáng, nghĩ tới thần khí Cửu Long Lô bên trong Ngũ hành không gian, Hạ Nhất Minh âm thầm cười khổ. Rõ ràng chuyện này bày ra trước mắt, nhưng tới hôm nay hắn mới vô tình phát hiện.
Ngũ Hành Hoàn trước khi dung nhập Ngũ hành chi hoa đã tự thành không gian riêng biệt, sau khi hắn ngưng tụ thành công Ngũ hành chi hoa, không gian này càng được củng cố hơn.
Hơn nữa khi hắn vụ hóa Ngũ Hành Hoàn, cuối cùng là quang hóa, cũng đã trở thành chủ nhân của thứ thần khí mô phỏng độc nhất vô nhị này.
Như vậy sử dụng Ngũ hành không gian cũng là chuyện đương nhiên.
Đang khi trong lòng mừng rỡ như điên, Hạ Nhất Minh đột nhiên cảm nhận được uy áp cực lớn ép tới.
Hạ Nhất Minh tập trung tinh thần, ngẩng đầu nhìn lại, đàn ngân man trước mặt bắt đầu di chuyển. Lúc này chúng tập hợp thành đội ngũ khổng lồ, không những không lộn xộn mà tia điện trên thân thể mạnh mẽ lóe lên, hơn nữa không ngừng tăng cường.
Ngũ Hành Hoàn phải chịu áp lực này cũng không khỏi run lên, tuy nói hai bên khoảng ách khá xa, nhưng lực lượng lôi điện cường đại như vậy áp chế, bất luận là ai cũng cảm thấy khó khăn.
Lôi điện đột nhiên hí nhẹ một tiếng, từ trên người nó quang mang tím sẫm lóe lên. Bất quá lúc này quang mang đó không mạnh mẽ phóng ra mà lẳng lặng phối hợp cùng Hạ Nhất Minh.
Sau một lát, Hạ Nhất Minh đã lĩnh hội được ý tứ của nó, Ngũ Hành Hoàn vung lên, Ngũ sắc quang mang phối hợp với quang mang tím sẫm trên sừng lôi điện, mạnh mẽ phóng ra.
Chỉ chốc lát, quang mang hỗn hợp này đã tạo lên một vùng xoáy nước vô cùng mỹ lệ,
Đàn ngân man dường như phải chịu một lực lượng cường đại ép tới, thân thể chúng như bị bàn tay vô hình xoay chuyển.
Mặc dù lực lượng lôi điện của bạch mã căn bản không thể so sánh cùng đối phương nhưng quang mang tím sẫm phối hợp cùng Ngũ sắc quang mang, uy lực phát ra có thể đối chọi cùng đám ngân man này.
Liên tiếp sau đó, hơn trăm đầu ngân man biến thành vật hi sinh dưới lôi điện tím sẫm kia.
Mặc dù chúng nó không chết, nhưng trong thời gian ngắn đã không còn năng lực chiến đấu.
Bất quá Hạ Nhất Minh sắc mặt cũng không vì thế mà buông lỏng, ngược lại càng ngưng trọng hơn.
Trước mặt hắn, đàn ngân man bắt đầu biến hóa, hơn nữa chậm rãi xuất hiện một luồng lôi điện sáng rực.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
12 chương
586 chương
14 chương
29 chương
38 chương