Vũ Thần

Chương 759

Chân khí trong đan điền dần ổn định lại, năm cỗ chân khí ban đầu dưới áp lực Ngũ hành chân khí của Hạ Nhất Minh đã hình thành luân hồi kỳ diệu. Hạ Nhất Minh có thể cảm nhận được Xá lợi tử mang theo Thủy hệ lực lượng đã thẩm thấu vào đan điền, giờ phút này không những không cản trở mà càng thêm dung hợp tạo lên Ngũ hành. Lẳng lặng cảm nhận biến hóa trong đan điền, ánh mắt Hạ Nhất Minh chợt lộ ra vẻ hiểu rõ. Lúc này năm cỗ chân khí hỗn độn đã phối hợp sức đối chọi cùng hắn. Hạ Nhất Minh thậm chí có cảm giác được sự biến hóa trong đan điền này ứng với thân thể của chính hắn, bởi vậy Ngũ Hành luân chuyển hắn đồng dạng có được am hiểu mới. Bất quá Hạ Nhất Minh không kìm nén được cảm giác muốn tới ngay Tàng Kinh các, hắn muốn xem nội dung trong Thần đạo chi thư, muốn so sánh cảm ngộ mới của mình. Một canh giờ sau, Xá lợi tử mang theo Thủy hệ lực lượng hoàn toàn tiêu hao hết. Đại bộ phận lực lượng này đã dung nhập trong cở thể Vũ lão tiên sinh, chính thức tiến vào đan điền cũng chỉ có một nửa mà thôi. Nhưng chỉ non nửa lực lượng này cũng đủ để cơ thể Vũ lão tiêng sinh đạt được chỗ tốt nhất. Chỉ là dưới áp lực chân khí của Hạ Nhất Minh, những dao động trong thân thể lão toàn bộ biến mất, ngược lại chân khí đã hình thành Ngũ hành tương sinh luân chuyển. Tới lúc này Hạ Nhất Minh cũng buông lỏng hơn nửa tâm tư. Bât quá hắn đối với tu vi võ đạo của Vũ lão tiên sinh vô cùng khâm phục. Nếu bản thân hắn không phải bằng vào Ngũ Hành Hoàn tăng gấp năm lần lực lượng, bất luận thế nào cũng không có khả năng ngăn chặn chân khí khổng lồ trong đan điền đối phương. Điều này chính là chênh lệch về thực lực giữa hai bên, Hạ Nhất Minh biết, muốn đạt tới cảnh giới như đối phương cần phải bước tiếp một đoạn đường dài. Bất quá nếu hai bên giao thủ, Hạ Nhất Minh chưa chăc đã phải sợ. Đặc biệt khi hắn cưỡi Lôi điện, tuyệt đối có can đảm khiêu chiến cao thủ dưới Nhân đạo đỉnh cấp. Những ý nghĩ phức tạp xuất hiện trong đầu quá nhiều khiến Hạ Nhất Minh phải lập tức buông bỏ, hắn một lần nữa tập trung tinh thần, chậm rãi thả lỏng áp lực trong đan điền đối phương. Sau một giây, trong đan điền Vũ lão tiên sinh đã hình thành Ngũ hành luân hồi chân khí, theo sau nó lập tức lan ra. Thân thể Vũ lão tiên sinh chợt dao động mãnh liệt. Chân khí cùng kinh mạch trong thân thể mỗi người đều là chỉnh thể hoàn mỹ. Chân khí sau khi thu nạp thiên địa lực lượng bên ngoài lập tức truyền ngược lại đan điền, đây là một chỉnh thể không thể tách rời. Mỗi người tu luyện càng cao. năng lực thân thể càng mạnh, hấp thu lực lượng càng lớn, quá trình này càng thêm chặt chẽ. Nhưng khi một bộ phận trong đó xuất hiện biến hóa, chỉnh thể này sẽ hoàn toàn rối loạn. Tu vi càng cao, sự phản phệ càng thêm nghiêm trọng. Trong đan điền Vũ lão tiên sinh vốn có bốn hệ chân khí, kinh mạch cùng đan điền lão sớm đã quen với bốn hệ chân khí này. Nhưng hôm nay, trong đan điền lão hình thành tổ hợp Ngũ hành chân khí luân chuyển, khi cỗ chân khí này tiến vào kinh mạch nhất thời xuất hiện biến hóa thật lớn. Chân khí bên ngoài tiến vào kinh mạch cũng hoàn toàn khác, chân khí bên trong lại càng dao động mãnh liệt hơn. Hạ Nhất Minh trên mặt lộ ra vẻ cười khổ bất đắc dĩ, hắn sớm biết chuyện này không đơn giản như vậy. Nếu một người chân khí trong đan điền biến đổi sau đó tiến hành nghịch chuyển thiên phú, quá trình nhất định không đơn giản. Lúc này xem ra muốn hoàn thành lời hứa với Dư Vô Sanh cũng phải dốc hết sức một lần. Bất quá Hạ Nhất Minh cũng không có bất cứ do dự nào, quang ảnh trong tay lóe lên, Ngũ Hành Hoàn lập tức ngưng tụ thành hình. Bàn tay nắm chặt Ngũ Hành Hoàn áp sát lên ngực Vũ lão tiên sinh, chân khí nhất thời điên cuồn truyền tới. Dưới sự không chế cẩn trọng đan điền Vũ lão tiên sinh lại chịu áp lực cường đại như trước, bởi vậy tốc độ truyền chân khí lan truyền trong kinh mạch cũng giảm đi rất nhiều. Cảm giác kích thích cường đại cơ hồ vượt quá sức chịu đựng, ngay cả với định lực cùng nhẫn lại của Vũ lão tiên sinh giờ phút này cũng không khỏi run lên. Hạ Nhất Minh duỗi tay, nhẹ nhàng vỗ lên vai lão. Bất luận thân thể lão quằn quại ra sao, Ngũ Hành Hoàn vẫn dính sát một chút không rời. Mặc dù chỉ một chút chân khí lan ra nhưng không giống như châm lửa quẳng vào đống củi khô, một chút thôi cũng đủ bốc cháy mãnh liệt. Trong cơ thể Vũ lão tiên sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, đặc biệt khỏa Xá lợi tử dính máu kia sau khi tiêu tán toàn bộ lực lượng lúc này cũng phát sinh tác dụng kỳ dị. Lấy đan điền làm trung tâm, lấy kinh mạch làm đường dẫn, lấy thân thể làm chiến trường, những biến hóa liên tiếp xảy ra. Hạ Nhất Minh âm thầm sợ hãi, muốn thay đổi thiên phú quả nhiên gian khổ vô cùng. Chẳng những cần nhân lực vật lực khổng lồ trợ giúp, cho dù muốn thay đổi thân đau đớn phải chịu cũng đã không bình thường. Tất cả quá trình này một khi không chịu được, hậu quả không cần phải nói: Thành công thì ngưng tụ Ngũ Hành thân thể, thất bại chỉ một con đường chết. Khi Vũ lão tiên sinh nuốt khỏa Xá lợi tử kia vốn đã không còn lựa chọn khác. Vũ lão tiên sinh run rẩy suốt một canh giờ, trong một canh giờ này, lão mấy lần tự hồ không chịu nổi, bất quá cuối cùng vần kiên cường vượt qua. Mặc dù gương mặt không biểu hiện sự đau đớn nhưng thân thể trướng lên không kém khi Dư Vô Sanh lúc trước. Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm nhận được, cố chân khí này cũng chính là lễ vật cuối cùng Dư Vô Sanh dành cho lão. Rốt cuộc sau hồi lâu thân thể Vũ lão tiên sinh cũng ngừng run rẩy. Lão thở một hơi dài, y phục sớm đã ướt đẫm mồ hôi. Bất quá trong thân thể lão những thay đổi cơ bản đã hoàn thành. Mặc dù nhưng luồng chân khí chưa hoàn toàn bình ổn nhưng sau thời gian tôi luyện, kinh mạch của lão đã bước đầu thích ứng. Đây cũng là sự đau đớn lão còn phải hứng chịu mà không được sự giúp đỡ của Hạ Nhất Minh. Cuối cùng thân thể Vũ lão tiên sinh cũng thích ứng với lực lượng mới trong đan điền, hơn nữa hoàn toàn đón nhận lực lượng Xá lợi tử ngưng tụ thành công Ngũ Hành thân thể. Hai người bọn họ cơ hồ cùng lức thở ra một hơi thật dài, hơn nữa trong mắt đồng thời lóe lên quang mang. Theo sau Hạ Nhất Minh buông tay, quang mang chợt lóe lên Ngũ Hành Hoàn mau chóng biến mất. Vũ lão tiên sinh chậm rãi đứng dậy, bất quá động tác này vô cùng cứng ngắc, giống như thân thể này vốn không phải của lão vậy. Theo sau lão chậm rãi bước từng bước, thân thể lung lay như chực ngã. Nhưng cũng rất nhanh, chỉ chừng mười bước chân thân thể lão đã ổn định vững vàng, sau khi đi lại một hồi đã hoàn toàn khôi phục bình thường. Hai mắt Hạ Nhất Minh ánh lên vẻ kinh ngạc, tuổi tác của Vũ lão tiên sinh khẳng định rất cao, nhưng năng lực thích ứng không ngờ mạnh như vậy. Điều này trừ tu vi cao thâm hẳn cũng liên quan tới thể chất của lão. Bản thân Hạ Nhất Minh sau khi thu nạp thiên địa bổn nguyên lực, thân thể hắn cũng vô cùng đặc biệt, nếu như tự nhận thứ hai, e rằng trên thế giới này không có ai dám đứng nhất. Nhưng Hạ Nhất Minh không cho rằng thiên hạ chỉ mình hắn có thân thể đặc biệt. Nắm giữ thể chất đặc biệt tuy ít nhưng không phải không có. Như vị Vũ lão tiên sinh này thân thể khẳng định có điểm hơn người, chỉ bất qua không bộc lộ ra mà thôi. Vũ lão tiên sinh rốt cuộc cũng bình tĩnh, lão nhìn Hạ Nhất Minh hành lễ thật sâu nói: - Hạ huynh đệ. Xin đa tạ. Hạ Nhất Minh đồng thời đứng lên, bất quá thân thể hắn có chút run lên như muốn ngã. Vũ lão tiên sinh cười ha hả, nói: - Mệt mỏi cho tiểu huynh đệ rồi. Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, lắc đầu nói: - Nghỉ ngơi vài ngày sẽ hết thôi. Vũ lão tiên sinh là ai? Lão là một nhân vật chỉ thấp hơn cường giả Nhân đạo đỉnh cấp. Muốn giúp lão nghịch thiên ngưng luyện Ngũ hành thân thể lẽ nào là chuyện dễ dàng? Mặc dù Hạ Nhất Minh có thể đề thăng năm lần chân khí nhờ Ngũ Hành Hoàn, nhưng bản thân hắn sau khi hoàn thành việc này cơ hồ tiêu hao toàn bộ chân khí. Hít một hơi thật sâu, thiên địa lực lượng bên ngoài không ngừng tiến vào thân thể hắn, bất quá muốn khôi phục e rằng không phải chỉ một ngày. Hoàn lễ xong, Hạ Nhất Minh nói: - Vũ lão tiên sinh không cần đa lễ. Vãn bối chỉ hoàn thành giao dịch cùng hứa hẹn mà thôi. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, ta giúp ngài vì muốn xem Tàng Kinh Các, phần còn lại đáp ứng lời hứa với Dư Vô Sanh cho nên ngài không cần cảm kích. - Thúc. Người thành công rồi? Một âm thanh kinh hỉ vang lên. Vũ lão tiên sinh mỉm cười, thân thể lão khẽ run lên đã đi tới của lớn. Cánh tay áo vung lên, của lớn lập tức mở ra. Lão chậm rãi bước ra ngoài, ánh mắt liếc qua một lượt, thu tất cả vào trong mắt. Trừ ba vị cường giả Tây Phương vẻ mặt phức tạp, đám người Vũ gia mừng rỡ như điên. Mặc dù Lão tổ tông không trả lời nhưng chỉ cần nhìn gương mặt cũng có thể đoán được. Bọn họ nhìn Lão tổ tông của mình đầy vẻ mong chờ. Những người này đều là đệ tử hạch tâm của Vũ gia, bọn họ hiển nhiên hiểu rõ Lão tổ tông ngưng tụ Ngũ hành thân thể đại diện cho thứ gì. Có lẽ mười nắm nữa Vũ gia sẽ đường đường chính chính ngẩng đầu cùng với Linh Tiêu Bảo Điện, Động Thiên Phúc Địa cùng Hoàng Tuyền Môn. - Thúc... Vũ Phi Dương run giọng hỏi. Vũ lão tiên sinh có chút gật đầu, vẻ mặt đầy hãnh diện. Vũ Phi Dương ngẩng đầu nhìn bầu trời, cái đầu bóng lưỡng phản chiếu ánh sáng chói lòa. Rốt cuộc Vũ gia lúc này mới thật sự chói lọi như ánh sáng mặt trời chính ngọ.