Vũ Thần

Chương 1235

Tây Bắc Hạ gia trang. Vài đạo thân ảnh lóe lên, thần không biết quỷ không hay tiến vào tòa thành. Bọn họ vô cùng quen thuộc nơi này bởi thế dọc đường đi không ai phát hiện ra. Lúc này Hạ gia trang đã không còn người ở, cứ cách ba ngày có người tới quét dọn, bởi thế chẳng những vô cùng thanh tĩnh lại rất sạch sẽ. Đẩy cánh cửa lớn, bọn họ tiến vào phía trong. - Hạ huynh đệ. Ngươi vội vã trở về có việc gì? Mưu Tử Long trầm giọng nói. Bọn họ hiển nhiên chính là đám người Hạ Nhất Minh, Mưu Tử Long. Sau khi luận bàn, Băng Tiếu Thiên cố gắng giữ bọn họ ở lại Băng Cung vài ngày nhưng Hạ Nhất Minh chỉ để Viên Lễ Huân đại diện lưu lại, theo sau mang đám người Mưu Tử Long vội vã trở về Tây Bắc Hạ gia trang. Đương nhiên lúc này hắn không tới nơi đệ tử Hạ gia ẩn cứ mà trực tiếp trở về Hạ gia trang. Mưu Tử Long mặc dù không hiểu hành động này của Hạ Nhất Minh nhưng vẫn theo sau. Lúc này về tới nơi đương nhiên lão muốn hỏi nguyên nhân. Hạ Nhất Minh cười hắc hắc nói: - Lão ca. Lúc này ta trở về vì hai việc. Cổ tay khẽ đảo, một chiếc bình ngọc hiện ra trong sự ngơ ngác của Mưu Tử Long. Nhất thời một mùi thơm nồng đậm tràn ngập không gian. Trên thân thể Hạ Nhất Minh xuất hiện dao động lực lượng rất nhỏ, Lĩnh vực lực lượng vừa phóng thích đã lan tràn khắp không gian, bởi thế mùi hương mặc dù nồng đậm nhưng cũng không cách nào thoát khỏi căn phòng. Mưu Tử Long không tự chủ hít sâu vài hơn. Lão là người trí tuệ cực cao, lập tức nhớ ra lai lịch vật này. Lúc này ngay cả ngàn năm kinh nghiệm lão cũng không áp chế được cảm giác hãi hùng khiếp sợ. - Hạ huynh đệ. Đây là Song tu đan? Đôi mắt Hạ Nhất Minh ánh lên vẻ khâm phục. Mưu Tử Long khi nói những lời này có chút run run, chỉ là tới cuối cùng đã kịp bình tĩnh lại. Thậm chí trong âm thanh của lão không nhìn ra bất cứ biến hóa tình cảm nào. Song tu đan quan trọng ra sao với Mưu Tử Long? Đây chính là cơ hội cuối cùng để lão trùng kích Ngụy thần cảnh. Hạ Nhất Minh trong lòng tự hỏi, nếu bản thân trong hoàn cảnh này, tuyệt đối không thể trấn tĩnh tới vậy. - Lão ca. Đây là Song tu đan tiểu đệ luyện chế. Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói: - Khỏa đan dược này hiệu quả rất thần kỳ, không chỉ đề thăng lực lượng linh hồn ngay cả thần thể cũng được tẩy lễ. Thâm chí tăng thêm thọ nguyên. Hắn dừng một chút, nói: - Nếu tiểu đệ đoán không nhầm. Đối với Thần đạo cường giả cũng có tác dụng này. Mưu Tử Long thở dài một hơi. Mặc dù lão sớm biết khỏa đan dược này dược hiệu không tầm thường nhưng không ngờ khoa trương tới vậy. Có thể đề thăng lực lượng linh hồn đã là bảo vật trân quý trong thiên hạ, nếu đã đạt tới Hư thần cảnh, bất kỳ cường giả nào cũng muốn có trong tay. Bởi lực lượng linh hồn chính là điểm quyết định để bọn họ tiến thêm một bước. Nếu lực lượng linh hồn cường đại, sẽ là cơ hội để bọn họ tiến giai Ngụy thần cảnh. Chỉ riêng dược hiệu này đã đủ để tất cả các môn phái trong thiên hạ điên cuồng. Hạ Nhất Minh lấy ra một khỏa Song tu đan không chỉ có công hiệu đó, thậm chí có thể tăng tuổi thọ. Càng khoa trương hơn phạm vi hiệu quả bao trùm cả Thần đạo cường giả. Tuy nói trên thế giới có vài loại đan dược tăng cường tuổi thọ nhưng đáng tiếc cực hạn phục dụng chỉ là Nhân đạo đỉnh cấp cường giả. Khi tu vi đạt tới Thần đạo cảnh giới đã thoát khỏi cực hạn nhân loại, cơ hồ thuộc về phạm trù khác. Có thể tăng thêm tuổi thọ Thần đạo cường giả, nếu không phải từ miệng Hạ Nhất Minh nói ra, căn bản không ai dám tin tưởng. Ánh mắt nhìn tới bình ngọc, khỏa đan dược không lớn nhưng Mưu Tử Long cảm thấy, bất kỳ ai thấy cũng muốn phục dụng nó. Lão thở dài một tiếng, nói: - Nếu để người khác biết dược hiệu khỏa đan dược này khẳng định sẽ gây lên trận gió tanh mưa máu. Hạ Nhất Minh cười hắc hắc nói: - Cái này gọi là mang ngọc có tội. Giống như Ngũ Hành Môn Động Thiên Phúc Địa, nếu bọn họ không đủ cường đại, không dựa vào Thần thụ vạn năm sợ rằng đã sớm bị người tiêu diệt. Mưu Tử Long chậm rãi gật đầu, đôi mày lão nhíu lại, nói: - Lão đệ. Ngươi định phân phát đan dược này? Hạ Nhất Minh không chút do dự gật đầu, nói: - Khỏa đan dược này mặc dù trân quý nhưng trong nhà tiểu đệ không ít người. Rất nhiều người muốn có nó. Hơn nữa... Hắn do dự một chút, nói: - Tạm thời tiểu đệ có thể luyện chế không ít đan dược như vậy. Mưu Tử Long phất tay áo, nói: - Lão đệ. Thần đan này bất luận ngươi luyện chế bao nhiêu cũng không đủ. Hơn nữa ta có thể khẳng định, nếu ngươi phát chúng cho nhiêu người sẽ dẫn tới đại họa. Hạ Nhất Minh bật cười, nói: - Lão ca. Chỉ bằng huynh đệ chúng ta ở đây, còn ai dám tới cửa? Mưu Tử Long khẽ lắc đầu, nói: - Lão đệ. Ngươi hiện tại không gặp đối thủ trong Thần đạo cảnh giới nhưng cũng chưa phải Thiên hạ đệ nhất. Hạ Nhất Minh giật mình trong đầu hiện lên hai đạo thân ảnh. Một là người đeo mặt nạ thần bí khó lường, người còn lại chính là Hắc Long. Nếu bọn họ cũng vì đan dược này mà ra tay, bản thân hắn có thể ứng phó sao? Trầm ngâm một chút, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói: - Nếu là người đeo mặt nạ tới đây tiểu đệ hẳn miễn cưỡng đối phó. Nhưng Thần long khẳng định không cướp đám đan dược này. Khuôn mặt Mưu Tử Long xuất hiện vẻ trào phúng, nói: - Nếu đan dược này không có tác dụng tăng cường tuổi thọ, Thần long đại nhân có lẽ không để mắt. Nhưng sau khi biết tác dụng này, nhất định sẽ không bỏ qua. Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, nói: - Lão ca xác định? Ánh mắt Mưu Tử Long vô cùng nghiêm nghị, nói: - Lão phu cùng Thần long ở chung đã vài trăm năm lẽ nào không thể xác đinh? Hắc hắc... Lão cười lạnh vài tiếng, nói: - Đông đảo Thần đạo cường giả chúng ta hội tụ lại mở ra thông đạo kia cũng bởi Thần long đi đầu. Hạ Nhất Minh kinh ngạc nói: - Vì sao Thần long làm vậy? - Bởi Thần long đã sống quá lâu, cho dù dùng tuổi tác Long tộc để tính cũng đã quá già. Bởi thế nó muốn tìm được biện pháp trường sinh. Đáng tiếc trên thế giới này thật sự có phương pháp đó sao? Mưu Tử Long khổ não nói. Lão năm đó cũng là một người bị hại, mặc dù năm trăm năm sau trốn thoát khỏi tử địa nhưng lúc này cảnh còn người mất, thế giới đã không còn như trước. Lẳng lặng trầm tư, Hạ Nhất Minh rốt cuộc gật đầu xác nhận, nói: - Lão ca nói đúng. Chỉ là ngươi thấy nên làm thế nào? Mưu Tử Long nghiêm mặt nói: - Đan dược này cần sử dụng cẩn thận, chỉ người phục dụng mới biết tác dụng của nó. Trên mặt Hạ Nhất Minh nhất thời xuất hiện vẻ cổ quái, nghĩ không ra Mưu Tử Long nói ra biện pháp như vậy. Bất quá cẩn thận nghĩ lại, làm như thế mới có đạo lý. Mưu Tử Long khẽ vỗ vai Hạ Nhất Minh, an ủi: - Lão đệ. Nếu có ngày ngươi tiến giai Chân thần cảnh, trở thành thiên hạ đệ nhất nhân. Lúc đó ngươi xuất đan dược làm gì cũng không ai dám có chủ ý. Hạ Nhất Minh khẽ nhíu mày, theo sau thở dài một hơi, chân thành nói: - Chân thần cảnh nói dễ vậy sao? Mưu Tử Long khóe miệng khẽ động, trong lòng không khỏi cảm khái. Chân thần cảnh với người khác mà nói đúng là ước mộng xa vời. Chỉ là Hạ Nhất Minh có khả năng đạt được điều này. Nếu hắn thật sự thành công tiến giai Chân thần cảnh, khi đó mới có thể hành động không cố kỵ. Cầm bình ngọc đưa lại cho Mưu Tử Long, Hạ Nhất Minh nói: - Lão ca. Ngươi cần bế quan ba ngày. Dược hiệu mặc dù rất lớn nhưng đối với Thần đạo không tính là gì. Nếu thuận lợi, một hai ngày có lẽ sẽ đạt được điều lão ca mong muốn. Đôi mắt Mưu Tử Long nhất thời phát sáng, nguyện vọng ngàn năm không thể thực hiện, tâm đã tàn, ý đã lạnh. Nhưng trước mắt có thể thành công, dĩ nhiên lão kích động không thể áp chế. Trong bình ngọc tổng cộng có ba khỏa đan dược, nhìn số đan dược này, Mưu Tử Long hai mắt ngập tràn hi vọng. Hạ Nhất Minh bật cười, nói: - Lão ca yên tâm. Lúc này chỉ thử nghiệm, nếu lực lượng linh hồn đề thăng chưa đủ, tiểu đệ sẽ tiếp tục mở lò luyện đan. Cam đoan lão ca có thể tiến giai Ngụy thần cảnh. Mưu Tử Long cảm khái nhìn Hạ Nhất Minh, trong lòng thầm kêu may mắn. May là năm đó sau khi rời khỏi Tử vong chi địa, lão không có nhà để về nên theo Hạ Nhất Minh tới Hạ gia trang, thậm chí ở lại đây. Lúc này xem ra quyết định đó sáng suốt nhất cuộc đời lão. Sau khi rời khỏi phòng, Hạ Nhất Minh chậm rãi khép cửa, thầm nói: - Lão ca. Lúc này chỉ cần ngươi thành công tiến giai, ta có thể yên tâm rời Hạ gia trang rồi. Hắn quay đầu nhìn phương xa, ánh mắt như xuyên qua vô tận không gian, chứng kiến hai vị Ngụy thần cảnh phương Tây. Chờ xem. Rất nhanh ta sẽ tìm các ngươi. Khi đó ân oán giữa chúng ta sẽ được giải quyết.