Vũ Thần
Chương 1234
- Ầm ầm ầm...
Âm thanh cực lớn vang vọng khắp không trung.
Hạ Nhất Minh điều khiển Ngũ hành chi hoa như những cự trùy ngàn cân giáng xuống. Mặc dù mỗi lần công kích bị ba vị Thần đạo cường giả chặn lại nhưng chỉ nhìn vẻ mặt cũng biết bọn họ đã cố gắng ra sao.
Khiến đám người Mưu Tử Long cảm thấy buồn bực hơn chính là trong Ngũ hành chi hoa có Thổ hệ chi hoa cường đại. Những lực lượng khác trước Thổ hệ lực lượng khó có thể chống đỡ.
Thậm chí lúc này những đóa hoa khác nhau nhất loạt biến thành Thổ hệ chi hoa, khiến ba vị Thần đạo cường giả xúc động muốn hộc máu.
Nếu không phải thấy được màu sắc khác nhau, bọn họ thậm chí hoài nghi đây không phải Ngũ hành chi hoa mà chỉ thuần túy là năm đóa Thổ hệ chi hoa.
Lực lượng như thái sơn đổ xuống khiến ba vị Thần đạo cường giả kêu khổ không ngừng. Trong đầu Mưu Tử Long đột nhiên lóe lên truyền thuyết, lão kinh hô:
- Ngũ hành trao đổi. Hắn đã luyện thành Ngũ hành trao đổi.
Đám người Băng Tiếu Thiên sắc mặt khẽ biến, lão nhanh chóng nói:
- Không có khả năng. Ngũ hành trao đổi là tuyệt học thất truyền của Ngũ Hành Môn, trừ khi tiên thiên Ngũ hành thân thể ngưng xuất Ngũ hành Đại lĩnh vực mới có thể vận dụng. Ngũ hành lĩnh vực của Hạ huynh chẳng phải mới ngưng tụ ba hệ sao? Chẳng lẽ đã đầy đủ?
Mưu Tử Long giật mình, theo sau lắc đầu cười khổ không thôi.
Hạ Nhất Minh tại Băng Cung đại phát thần uy, một kích phá tan cốt kiếm bất quá chỉ phóng thích tam hệ Lĩnh vực. Chỉ qua vài tháng nói hắn đã thành công dung hợp hai hệ còn lại, ngay cả Mưu Tử Long cũng cảm thấy khó tin.
Tiếng cười từ miệng Hạ Nhất Minh truyền ra, hắn cao giọng nói:
- Mưu lão ca. Ngươi thấy rõ rồi chứ.
Cánh tay khẽ vng lên, Ngũ hành chi hoa trong không trung lập tức phát ra quang mang của chúng khiến Mưu Tử Long đôi mắt trợn tròn.
Lúc này nắm đóa hoa lơ lửng trên không trung phát ra năm luồng quang mang đại diện Thổ hệ. Ba vị Thần đạo cường giả vẻ mặt dở khóc dở cười, Mưu Tử Long cao giọng quát:
- Hạ huynh đệ. Ngươi cũng giấu diếm thật tốt hả?
Khi bọn họ chứng kiến Hạ Nhất Minh kết thành Ngũ Hành ấn, hơn nữa phóng thích khí tức Ngũ hành, đương nhiên biết hắn vận dụng Ngũ hành luân hồi chi hoa. Chỉ là không ngờ Hạ Nhất Minh thay trắng đổi đen, biến năm hệ lực lượng thành một.
Cũng bởi phán đoán sai lầm mới khiến ba vị Thần đạo cường giả chật vật tới vậy. Nếu đây không phải luận bàn, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Biến hóa mặc dù rất nhỏ, nhìn qua không phức tạp nhưng đám người Mưu Tử Long biết, để làm được chuyện này khó khăn ra sao.
Mặc dù Ngũ hành trao đổi còn kém xa trong truyền thuyết nhưng đồng thời vận dụng năm đóa hoa thật sự không dễ dàng.
Bất quá thủ đoạn này chỉ có thể dùng bất ngờ, nếu để người khác biết được hiển nhiên sẽ có cách ứng phó.
Tam đại Thần đạo cường giả nhìn nhau, thân thể khẽ động lập tức bỏ qua năm đóa hoa Thổ hệ. Bọn họ hoặc trốn tránh, hoặc mượn lực đả lực, vạn bất đắc dĩ mới ngạnh kháng với chúng.
Mặc dù lực lượng Thổ chi hoa vô cùng cường đại nhưng so tốc độ, chúng chậm nhất Ngũ hành chi hoa, cũng biến hóa ít nhất.
Bởi thế ba vị Thần đạo cường giả thay đổi chiến thuật ngay cả Hạ Nhất Minh cũng có cảm giác thúc thủ vô sách.
Đám người Mưu Tử Long thay đổi phương pháp giao chiến, vừa né tránh vừa công kích khiến chỉ giây lát không trung giăng đầy thần quang.
Trong lòng Hạ Nhất Minh thầm than, nếu đối thủ chỉ là một người, bản thân hắn chỉ cần dụng lực chống lực, trừ khi đối phương xoay người bỏ chạy, nếu không khẳng định sẽ bị lực lượng Ngũ hành thay phiên chèn ép.
Đồng dạng nếu đây không phải luận bàn mà đang sinh tử chiến, hắn hoàn toàn có thể sử dụng luân phiên Quang Ám ấn cùng Ngũ Hành ấn. Thậm chí thỉnh thoảng dùng chút công kích linh hồn quấy rối.
Mặc dù lực lượng này không đủ để dồn Thần đạo cường giả vào chỗ chết nhưng đột nhiên người nào trúng công kích cũng không dễ chịu. Thậm chí nếu sử dụng hợp lý có thể một kích tất sát.
Bất quá khi giao thủ với đám người Mưu Tử Long, những điều này trở thành hạn chế, căn bản Hạ Nhất Minh không thể phát huy toàn bộ thực lực. Hơn nữa thân thủ ba vị Thần đạo cường giả vô cùng linh hoạt, muốn tổn thương họ không phải chuyện dễ dàng. Đôi mắt khẽ ngưng, thân thể Hạ Nhất Minh nhoáng động. Nếu bọn họ rối loạn đội hình cũng là cơ hội của hắn. Khi Hạ Nhất Minh bắt đầu di chuyển, trong lòng ba người Mưu Tử Long không khỏi kêu khổ thấu trời.
Cùng bạch mã ở chung, mặc dù nắm giữ lực lượng lôi điện nhưng tốc độ Hạ Nhất Minh so với bạch mã vẫn thua kém như trước, chỉ là không phải Thần đạo cường giả bình thường có thể so sánh.
Thân thể hắn khẽ động, nhất thời như quỷ dị thoát khỏi sự kiềm tỏa khí tức từ ba người Mưu Tử Long.
Ba vị Thần đạo cường giả trong lòng vô cùng kinh hãi, từ trước tới nay Hạ Nhất Minh giao chiến thường cỡi bạch mã, dùng Nhân thú hợp nhất xuất chiến. Cũng bởi vậy chưa ai biết tốc độ của hắn nhanh tới đỉnh phong trong đám Thần đạo cường giả.
Mưu Tử Long mặc dù quen biết Hạ Nhất Minh nhưng khi cùng đối đầu với Tử vong sinh vật, kỹ năng thân pháp không sử dụng nhiều bởi thế lúc này lão mới biết thân pháp hắn cường đại ra sao. Trong lòng lão cười khổ không thôi, vị huynh đệ này quả thực không gì có thể làm khó. Thân thể chớp động, Hạ Nhất Minh lập tức xuất hiện phía sau Mưu Tử Long.
Trong ba người bọn họ mặc dù Viên Lễ Huân nắm giữ Thần khí Băng Lăng Kính nhưng Hạ Nhất Minh cảm giác nguy hiểm nhất chính là lão Thần đạo cường giả Mưu Tử Long.
Kinh nghiệm chiến đấu của Mưu Tử Long vô cùng phong phú, ra tay xảo diệu, lực phòng ngự càng vượt trội hơn. Cho dù Hạ Nhất Minh vận dụng Tiểu thế giới ấn cũng mơ hồ có cảm giác bị lão nhìn thấu.
Bởi thế lúc này khi chiếm thượng phong, người đầu tiên hắn đối phó đương nhiên là Mưu Tử Long.
Đôi mắt lóe sáng, Mưu Tử Long lập tức cảm nhận phía sau truyền tới áp lực vô cùng cường đại.
Mặc dù lực lượng này không bao hàm sát khí nhưng đồng dạng khiến lưng lão sởn gai ốc. Không do dự, Mưu Tử Long cao giọng quát:
- Dừng tay. Ta nhận thua.
Khi lão nói những lời này không có bất cứ vẻ ảo não nào, ngược lại đầy vẻ vui mừng.
Động tác Hạ Nhất Minh nhất thời ngưng lại. Hắn dở khóc dở cười nhìn lão hồ ly Mưu Tử Long trong lòng vô cùng ấm áp.
Ba người bọn họ giao thủ với hắn hồi lâu, mặc dù không cách nào phá vỡ Tiểu thế giới ấn nhưng vẫn bền bỉ, không đạt mục đích không bỏ qua.
Chỉ là khi Hạ Nhất Minh thi triển thân phát, bắt đầu phản kích, Mưu Tử Long không ngờ bỏ qua chống cự, trực tiếp nhận thua. Hành động này quả thực khiến người ta tức hộc máu. Ánh mắt nhìn qua hai người Băng Tiếu Thiên cùng Viên Lễ Huân.
Khi Mưu Tử Long mở miệng nhận thua, hai người bọn họ đồng thời ngưng lại.
Cổ tay Viên Lễ Huân khẽ đảo, Băng Phương trên không trung ngoan ngoãn trở lại Băng Lăng Kính.
Chủ phách Thần khí nắm giữ trí tuệ không thua kém nhân loại, Băng Phương sớm đã cảm nhận lực lượng cường đại từ Hạ Nhất Minh, nếu không phải Viên Lễ Huân kiên trì, nó không muốn đối địch với nhân loại cường đại này. Lúc này Viên Lễ Huân buông bỏ, nó đương nhiên mong còn không được. Băng Tiếu Thiên cất tiếng cười lớn, nói:
- Thần uy Hạ huynh quả nhiên thiên hạ vô song. Lão phu tâm phục khẩu phục.
Viên Lễ Huân khẽ cười, trên mặt nàng không tỏ vẻ ngoài ý muốn, tựa hồ đã sớm đoán ra kết quả này. Trong Băng Cung đông đảo trưởng lão đồng thời cảm khái không thôi.
Thần đạo cường giả giao phong vừa đơn giản vừa thâm ảo khó lường. Bọn họ chỉ có thể cảm nhận khí tức khổng lồ từ trận chiến mà căn bản không nhìn ra huyền bí bên trong.
Chỉ là điều này không ảnh hưởng tới thính giác, bọn họ nghe rõ lời Mưu Tử Long cùng Băng Tiếu Thiên nhận thua. Lúc này bọn họ mới biết, Hạ Nhất Minh dễ dàng chiến thắng tới vậy.
Tới tận đây trong lòng các vị trưởng lão mới tâm phục khẩu phục. Mặc dù bọn họ không biết Hạ Nhất Minh nắm giữ thực lực cường đại tới đâu nhưng chỉ nhìn hắn dễ dàng chiến thắng ba vị Thần đạo cường giả cũng đủ để họ tưởng tượng. Dưới dụng ý của Băng Tiếu Thiên, kết quả lần luận bàn này từ Băng Cung vang khắp thiên hạ.
Một tháng sau tin tức năm đầu Thần thú đền tội, hai vị Ngụy thần cảnh cường giả chạy trối chết, Hạ Nhất Minh ngăn cơn sóng dữ, tấn giai Ngụy thần cảnh, hơn nữa dễ dàng đánh bại ba vị Hư thần cảnh cường giả đã truyền khắp thiên hạ, không ai không biết, không ai không hiểu.
Chỉ là mọi người không ngờ, sự việc này chỉ là sự khởi đầu cho việc phong vân biến sắc mấy tháng sau đó.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
89 chương
3937 chương
44 chương
166 chương
186 chương
10 chương
770 chương