Vũ Thần
Chương 1230
Lực lượng linh hồn phản ứng vô cùng mãnh liệt, chỉ giây lát đã bao trùm khắp Băng Cung.
Trong sơn môn đám Thần đạo cường giả Băng Tiếu Thiên đều cảm nhận biến hóa bên ngoài. Bọn họ hiển nhiên không biết đây là do Hạ Nhất Minh đại triển thần uy, dùng thủ ấn mới sáng tạo khu trừ oán niệm cùng âm sát khí.
Bọn họ cho rằng, cho dù Hạ Nhất Minh thần thông quảng đại nhưng muốn hóa giải âm sát khí không phải chuyện dễ dàng. Cho dù thành công cũng tạo ra động tĩnh vang dội, tuyệt đối không thể vô thanh vô tức. Lúc này bên ngoài sơn môn sát khí cuồn cuộn, oán khí ngập trời.
Đám người Băng Tiếu Thiên thậm chí không cần chứng minh đã choằng Hạ Nhất Minh bắt đầu khu trừ âm sát khí. Cũng chỉ thanh thế vang dội như lúc này mới đúng với suy nghĩ trong đầu họ.
Bất quá lúc này động tĩnh bên ngoài thật sự quá lớn, bởi thế đám người Băng Tiếu Thiên toàn lực ứng phó, không dám coi thường.
Chỉ là bọn họ cẩn trọng hồi lâu đột nhiên phát hiện, âm sát khí bên ngoài mặc dù cuồn cuộn không ngớt nhưng bị lực lượng nào đó kiềm chế, căn bản không có dấu hiệu khuếch tán, càng đừng nói tới công kích sơn môn.
Đám người Băng Tiếu Thiên không khỏi đưa mắt nhìn nhau, không biết Hạ Nhất Minh làm sao có thể thần kỳ tới vậy.
Bảo trư cùng Lôi điện chớp mắt liên hồi, sau khi liên lạc cùng Hạ Nhất Minh, hai đầu Thần thú đã hiểu rõ.
Khi toàn bộ tinh thần Hạ Nhất Minh tập trung nghiên cứu võ đạo, ý niệm hai đầu Thần thú tuyệt không lai vãng xung quanh.
Bất quá nếu Hạ Nhất Minh bắt đầu khu trừ oán khí, chúng đương nhiên không cam lòng yếu thế. Sau khi liên lạc hai tiểu gia hỏa hưng phấn nhảy nhót.
Là Thần thú cường đại, mặc dù chúng không tu luyện công pháp nhân loại nhưng biết dung hợp toàn bộ lực lượng sẽ cường đại ra sao? Một đội quân dù cường đại tới đâu nhưng rời rạc cũng không cách nào chống lại một đội quân kỷ luật nghiêm minh.
Từ nay về sau tu vi võ đạo Hạ Nhất Minh đã đạt tới nấc thang mới, cho dù Thiên hạ đệ nhất Thần đạo nhân loại Ngao Mẫn Hành cũng không cách nào so sánh với hắn. Nhìn vẻ mặt hai đầu Thần thú, đám người Băng Tiếu Thiên vô cùng thắc mắc.
Vô tình sức ảnh hưởng của Hạ Nhất Minh với các vị Thần đạo cường giả không chút thua kém Ngao Mẫn Hành.
Đối với biến hóa bên trong sơn môn, Hạ Nhất Minh không nghe không hỏi. Khi gặp ý niệm của bảo trư cùng Lôi điện, hắn chỉ đáp lại để chúng biết quyết định của chính mình. Lúc này vô cùng vô tận âm sát khí ùa tới.
Cũng may thân thể Hạ Nhất Minh cường hãn, thực lực đạt tới Ngụy thần cảnh siêu cấp, nếu không giờ phút này e rằng không thể chống đỡ với đông đảo âm sát khí quỷ dị như vậy.
Hơn nữa sau khi thực lực đề thăng, tốc độ tinh lọc oán khí đề thăng tới tình trạng khó tin.
Lực lượng linh hồn sau khi được tinh lọc qua Hắc ám tẩy lễ lập tức bị phong ấn trong Huyền quy xác.
Những linh hồn này mặc dù tới từ quái thú khác nhau nhưng lúc này chúng hòa làm một, không xuất hiện sự bài xích. Tình huống này cũng giống Thú thần hồn phách Hạ Nhất Minh đã gặp tại Thú thần điện.
Thú thần hồn phách do hơn hai mươi đầu Thần thú buông tha oán niệm, cam tâm tình nguyện tiến hành dung hợp, bảo vệ Đồ đằng nhất tộc.
Lúc này Hạ Nhất Minh dùng Quang Ám ấn thần kỳ tinh lọc âm sát khí cùng hung phách, được Hắc ám tẩy lễ khiến lực lượng linh hồn trở thành năng lượng thuần túy nhất.
Hắc ám lực lượng không chỉ đại biểu cho tà ác cùng tử vong, nó còn có tác dụng an tâm tĩnh khí.
Đối với lực lượng linh hồn bị tổn thương, sử dụng Hắc ám lực lượng vô cùng thích hợp. Hiệu quả thậm chí tốt hơn Quang minh lực lượng rất nhiều.
Cũng như nhân loại dưới ngọn đèn chiếu sáng rất khó ngủ nhưng đổi lại hoàn cảnh yên tĩnh, họ rất dễ dàng chìm vào giấc ngủ. Tinh thần Hạ Nhất Minh hoàn toàn đắm chìm vào đó.
Làm bất cứ việc gì, hoàn toàn tập trung mới mang lại hiệu quả tốt nhất. Muốn hóa giải âm sát khí khổng lồ tràn ngập oán khí hung phách, cho dù nắm giữ Quang Ám Đại lĩnh vực, Hạ Nhất Minh cũng không dám coi thường.
Cũng không biết qua bao lâu, tầng âm sát khí xung quanh đã trở lên thưa thớt.
Dưới tính huống đa phần lực lượng linh hồn tiến vào Huyền quy xác, đám phù văn trống rỗng trong đó lúc này đã được chứa đầy.
Phù văn chủ phách mặc dù không cần lực lượng linh hồn nhưng cũng không bài xích nó.
Huyền quy xác giống như hắc động vĩnh viễn không thỏa mãn, bất luận bao nhiêu lực lượng linh hồn tiến vào nó đều hấp thu triệt để. Rốt cuộc âm sát khí mênh mông vô tận cũng chậm rãi tiêu tán.
Âm sát khí dày đặc có thể khó xử lý nhưng khi giảm bớt muốn khu trừ tương đối dễ dàng.
Khi âm sát khí tiên tán hoàn toàn, Hạ Nhất Minh chợt ngẩng đầu phát ra âm tiếng huýt vang dội. Cảm nhận lực lượng linh hồn mênh mông trong Huyền quy xác, đôi mắt hắn sáng ngời.
Nếu nói ban đầu hắn không nắm chắc có thể sử dụng lực lượng linh hồn thuần túy thì lúc này sau khi những lực lượng đó dung hợp, khiến Hạ Nhất Minh nghĩ tới một vật.
Nếu những lực lượng linh hồn này có thể luyện chế, hắn sẽ tới phương Tây trừ đi hai mối họa trong lòng. Cổ tay khẽ đảo, tiểu bài tử lập tức xuất hiện. Ánh mắt hắn nhìn xuống tiểu bài tử trở lên thâm thúy khó lường.
Sau vài canh giờ Quang Ám Đại lĩnh vực hấp thu vô cùng vô tận âm sát khí lúc này mọi người đã có thể hô hấp bình thường.
Tuy sơn môn được ba lực lượng cường đại khiến đa số mọi người không nhìn rõ bên ngoài nhưng biến hóa kinh người kia không qua mắt được đông đảo Thần đạo cường giả.
Bọn họ trợn mắt cứng lưỡi nhìn cảnh này, cảm nhận rõ âm sát khí như đại dương dần thu nhỏ, oán khí hung phách biến mất vô tung.
Cho dù biết rõ hành động của Hạ Nhất Minh, Lôi điện cùng bảo tru cũng âm thầm kinh ngạc không thôi.
Thì ra Hạ Nhất Minh đã nắm giữ thực lực khó tin tới vậy.
Không làm thì thôi, đã làm không thể tầm thường.
Đây là cảm giác Hạ Nhất Minh mang lại cho hai đầu Thần thú.
Rốt cuộc âm sát khí bên ngoài sơn môn đã hoàn toàn biến mất, đám Thần đạo cường giả khuôn mặt không chút che giấu vẻ vui mừng.
Vẻ tươi cười của họ tuyệt đối phát ra từ nội tâm, cho dù hai đầu Thần thú cũng vì Hạ Nhất Minh mà cao hứng.
- Có thể mở cửa rồi.
Mưu Tử Long khẽ gật đầu, trầm giọng nói.
Băng Tiếu Thiên gật đầu liên tục. Khi âm sát khí bên ngoài đã không thể ảnh hưởng tới Băng Cung nhưng thân là Tông chủ, lão không dám coi thường. Tới tận lúc này khi toàn bộ âm sát khí biến mất lão mới thật sự yên tâm. Trên không trung Thất thải quang mang lập tức lưu chuyển, bất quá lần này không khuếch tán mà chậm rãi thu lại.
Không chỉ vậy ngay cả Băng Phượng cùng Phích Lịch Thiên cũng đồng dạng di chuyển, chúng chậm rãi thu liễm lực lượng trong không trung, để bầu trời khôi phục bình thường.
Khi ba cỗ thần lực biến mất, các đệ tử Băng Cung lập tức thấy thiên không vời vợi.
Bọn họ đồng thời nhìn xung quanh, cả mảnh trời xanh không còn cảm giác xám xịt như trước.
Đôi tai lắng nghe, bọn họ phát hiện âm thanh hãi hùng khiếp vía lúc trước cũng đã biến mất.
Chậm rãi vẻ vui mừng lan tỏa trên khuôn mặt mọi người. Bọn họ biết Hạ Nhất Minh đã thành công khu trừ âm sát khí.
Mặc dù không ai biết Hạ Nhất Minh hành động ra sao nhưng không che giấu vẻ mừng rỡ phát điên.
Khi âm sát khí bao phủ sơn môn, bọn họ cảm giác tuyệt vọng vĩnh viễn.
Âm sát khí không chỉ ảnh hưởng tới cuộc sống, ngay cả tâm tình của họ cũng bị ảnh hưởng.
Lúc này toàn bộ uy hiếp đã được giải trừ, mọi người cảm giác như được vén tầng mây mù che trước mắt. Chỉ giây lát tiếng hoan hô tràn ngập Băng Cung.
Trong tiếng hoan hô vô tận, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu như vị tướng đắc thắng trở lại Băng Cung.
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
586 chương
227 chương
915 chương