Vũ Thần

Chương 1224

Trên bầu trời mênh mông, cuồng phong gào thét, khắp nơi tràn ngập khí tức sâm nghiêm. Trên mặt đất trong phương viên mười dặm tùy tiện có thể thấy những huyệt động lớn. Trong khu vực này không tồn tại bất kỳ khí tức sinh mạng nào. Không sinh vật nào có thể tồn tại trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, cho dù may mắn tránh khỏi nộ hỏa thiêu đốt, tránh né thiên địa chi uy cũng không cách nào tránh khỏi lực lượng công kích linh hồn. Lực lượng linh hồn công kích hiệu quả tới khó tin. Dưới Thần đạo nếu bị lực lượng này công kích, kết quả chỉ là vẫn lạc. Hạ Nhất Minh, Lôi điện, bảo trư còn có Bách Linh Bát biến thân bình thường lẳng lặng đứng trên không trung nhìn tu la địa ngục bên dưới. Đây là kết quả Thần đạo cường giả giao chiến, một mảnh rừng nguyên sinh rậm rạp cứ thế biến mất. Có lẽ mảnh rừng này sẽ phục hồi lại nhưng thời gian sẽ rất lâu. Khẽ thở dài một tiếng, Hạ Nhất Minh nói: - Lôi điện. Dập lửa. Lôi điện hí vang, trên đỉnh đầu xuất hiện Phích Lịch Thiên. Hạ Nhất Minh nhanh chóng vận dụng Ngũ Hành Hoàn, hai kiện Thần khí đồng thời bạo phát lực lượng. Khi hai lực lượng khuếch tán, trên không trung xuất hiện tầng mây lớn. Trong tầng mây vang vọng tiếng sấm đì đùng, từng đạo lôi điện cực lớn rạch ngang trời, theo sau từng hạt mưa nặng nề rơi xuống. Những giọt mưa như tấm màn lớn liên tiếp đổ xuống, nhất thời thiên địa chìm trong mảnh xám xịt. Chín đầu Hỏa long phóng thích đều là Thần lực hiển nhiên thế lửa không nhỏ. Chỉ là dưới sự liên thủ của Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện, đại hỏa chậm rãi bị dập tắt. Một canh giờ sau Hạ Nhất Minh cùng Lôi điện đồng thời thu hồi Thần khí. Trên không trung đám mây đen cũng ngừng trút nước. Nhìn xuống phía dưới, trong mắt Hạ Nhất Minh hiện lên vẻ cảm khái khác thường. Thần đạo chi chiến quả nhiên ảnh hưởng rất lớn tới hoàn cảnh xung quanh. Trên đại lục khi Thần đạo cường giả giao chiến thường chọn đại dương hay sa mạc, đây là truyền thống duy trì bao đời nay. Lúc này nhìn mười dặm mặt đất chịu tai ương, Hạ Nhất Minh càng rõ ràng hơn truyền thống kia. Chỉ cần không phải là người điên cuồng, sau khi gặp cảnh tượng như vậy sẽ khống chế bản thân, tận lực hạn chế giao chiến trên lục địa. Bảo trư liếc mắt quan sát, đột nhiên nói: - Thì ra truyền thuyết tám trăm dặm Hỏa Diệm Sơn là có thật. Hạ Nhất Minh thoáng ngẩn người, không khỏi cười khổ. Trên đại lục phương Đông có một nơi gọi là Hỏa Diệm Sơn kéo dài tám trăm dặm. Truyền thuyết kể lại một vị Thần đạo cường giả thượng cổ trong tay cầm Cửu Long Lô giao chiến với Thần thú Hỏa Phượng hoàng. Bởi Phượng hoàng vẫn lạc mới xuất hiện tám trăm dặm Hỏa diệm sơn kia. Truyền thuyết này không biết lưu truyền bao thế hệ nhưng bởi sự thần kỳ nên ít người tin tưởng. Cho dù Thần đạo cường giả như Hạ Nhất Minh cùng bảo trư cũng bán tín bán nghi. Chỉ là sau khi trải qua quá trình giao chiến vừa rồi, Hạ Nhất Minh tin truyền thuyết kia có thật. Vì nếu hắn thật sự dùng Cửu Long Lô tiêu diệt Hỏa hệ Thần thú, hậu quả sẽ có thêm Hỏa Diệm Sơn thứ hai. Đường nhiên đầu Thần thú phải nắm giữ thực lực Ngụy thần cảnh đỉnh phong, thậm chí so với Tát Ma Đức cường đại hơn. Bách Linh Bát thu hồi ánh mắt, sự tàn phá kia đối với đám người Hạ Nhất Minh quả có chút chấn động nhưng không hiểu vì sao gã không để ý. Tựa hồ gã đã nhìn quen điều này. Hành động của gã khiến Hạ Nhất Minh trong lòng có chút khó chịu. Chỉ là khi nghĩ tới quê quán của Bách Linh Bát vốn là Thánh địa, Hạ Nhất Minh lập tức bình tĩnh lại. - Chúng ta có tiếp tục đuổi nữa không? Bách Linh Bát đột ngột hỏi. Hạ Nhất Minh trầm ngâm hồi lâu nói: - Bọn họ lúc này đang ở đâu? Bách Linh Bát duỗi hai tay, lúc này trên tay gã hai đồ án không ngừng chuyển động. Đây là năng lực thần kỳ của Bách Linh Bát, cho dù hai vị Ngụy thần cảnh cường giả chạy tới đâu cũng không thoát được. - Bọn họ đã tiến vào thế giới phương Tây. Hơn nữa đã tới tổng bộ Thần điện cùng Nghị viện. Bách Linh Bát không nhanh không chậm nói. Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, phản ứng của hai vị Thần đạo cũng không ngoài dự tính. Chỉ là có tiếp tục truy đuổi hay không, trong đầu hắn đang do dự. Sau một lát, hắn nói: - Bách huynh. Lô Khắc dùng Phân thân thuật bỏ chạy, ngươi có nhìn ra không? Bách Linh Bát không chút do dự lắc đầu, nói: - Không. Hạ Nhất Minh khẽ nhíu mày. Bảo trư cùng Lôi điện liếc mắt nhìn nhau, từ mắt đối phương đều thấy được vẻ quái dị. Bách Linh Bát trong tâm tưởng họ không gì có thể làm khó. Ngàn dặm truy tung, cải tử hồi sinh đều là những việc không tốn sức. Trận chiến hôm nay nếu không phải Bách Linh Bát sử dụng Truy tung khí, cho dù tốc độ Lôi điện đề thăng gấp đôi, đám người Hạ Nhất Minh thực lực đề thăng gấp đôi cũng đừng mong trong thời gian ngắn ngủi tiêu diệt năm đầu Thần thú, đả thương hai vị Ngụy thần cảnh cường giả đỉnh phong. Bởi thế trong tổ hợp này Bách Linh Bát vô thanh vô tức là người có công lớn, thậm chí được tất cả mọi người tôn kính. Hạ Nhất Minh vừa hỏi bất quá chỉ có lệ, ba vị Thần đạo cường giả bọn họ sớm đã nhận định Bách Linh Bát sẽ nhìn ra huyền bí trong đám khói mù. Chỉ là không nghĩ tới, Bách Linh Bát lúc này dội chậu nước lạnh vào tất cả. - Bách huynh. Ngay cả ngươi cũng không cách nào nhìn ra tình huống trong đám khói mờ đó? Hạ Nhất Minh trầm giọng hỏi. - Không thể. Bách Linh Bát trả lời vô cùng dứt khoát: - Trong đám khói mờ đó có thứ ta nhìn không thấu, bởi thế không biết Lô Khắc rốt cuộc từ phân thân nào bỏ chạy. Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, đôi mắt ánh lên vẻ cảm khái, chỉ là vẫn chưa từ bỏ ý định dò hỏi: - Thật sự không còn cách nào? Bách Linh Bát chần chừ một chút, nói: - Nếu cho ta thời gian tính toán, ta nắm chắc chín phần tìm ra phân thân Lô Khắc ẩn mình. Đôi mắt Hạ Nhất Minh nhất thời phát sáng. Mặc dù không phải mười phần nhưng chín phần đã là con số cực cao, hắn không ngại thử nghiệm. Chỉ là thái độ Bách Linh Bát có vẻ kỳ quái khiến trong đầu Hạ Nhất Minh xuất hiện dự cảm không tốt. Hắn chần chừ một chút, nói: - Ngươi cần bao nhiêu thời gian mới có thể tính ra? Bách Linh Bát tùy ý đưa tay nói: - Không sai biệt chừng năm mươi lần hô hấp. Hạ Nhất Minh ánh mắt trở lên xem thường, ngay cả hai đầu Thần thú tròng mắt cũng trợn tròn. Lô Khắc thi triển công pháp này để bỏ chạy, đừng nói năm mươi lần hô hấp, cho dù trì hoãn một lần cũng không được. Càng đừng nói tới chuyện Lô Khắc ngu ngơ dừng lại để Bách Linh Bát tính toán xong. Bảo trư đưa móng trước lên mũi, nói: - Chúng ta không đuổi theo sao? Mặc dù tiểu tử này có chút không cam lòng nhưng nó biết Hạ Nhất Minh khẳng định sẽ có quyết định này. Quả nhiên sau khi trầm tư, Hạ Nhất Minh phát ra tiếng tiếc thở dài tiếc hận, cuối cùng cũng dẫn mọi người trở về Bắc Cương. Mặc dù lúc này bọn họ đại thắng, thu hoạch rất lớn nhưng để hai địch nhân cường đại chạy trốn khiến trong lòng Hạ Nhất Minh có chút tiếc nuối. Chỉ là hai vị Ngụy thần cảnh cường giả nắm giữ thực lực đỉnh phong khiến người ta khó lòng nắm bắt. Lý Áo Ba Đặc độn quang cực nhanh, cho dù Lôi điện cũng cam bái hạ phong. Mặc dù đám người Hạ Nhất Minh biết Lý Áo Ba Đặc đã kích phát tiềm lực bản thân, bởi thế mới nắm giữ tốc độ nhanh tới vậy. Nhưng cho dù thế Hạ Nhất Minh cũng không dám bức bách đối phương. Đồng dạng khi Lô Khắc phóng thích phân thân bỏ chạy, Hạ Nhất Minh dĩ nhiên không dễ dàng buông tha, nhưng trước khi xác định vị trí cụ thể hắn càng không có tâm tư truy đuổi. Nếu Lý Áo Ba Đặc cùng Lô Khắc dùng thủ đoạn kích thích tiềm lực chạy tới Tây Bắc trút giận, Hạ Nhất Minh không biết hắn phải xử lý thế nào mới tốt. Tuy nói khả năng này rất thấp nhưng Hạ Nhất Minh biết, nếu bản thân đuổi không kịp, hai người kia rất có khả năng hành động như vậy. Thân thích được Hạ Nhất Minh âm thầm dời đi nhưng Hạ gia trang vẫn còn hàng vạn người, trong đó không ít già trẻ. Nếu những người này chịu tổn thương, danh tiếng Hạ Nhất Minh đồng dạng bị đả kích trầm trọng. Bởi thế nếu không vạn phần nắm chắc, Thần đạo cường giả sẽ kiềm chế lẫn nhau, không hành động đuổi cùng giết tận. Chó gấp nhảy tưởng, thỏ chết cũng quay lại cắn một cái, hành động lưỡng bại câu thương là chuyện các vị Thần đạo cường giả cố gắng tránh né. Sau một lát đám người Hạ Nhất Minh đã rời khỏi nơi này. Sau một ngày bọn họ thuận lợi trở về Bắc Cương Băng Cung.