Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 720
Tuy rằng không thể tin, nhưng võ giả ở đây đều là cao thủ tinh thông pháp tắc Hỏa hệ, bọn họ sao có thể không nhận ra lực căn nguyên hỏa?
Trong đoàn đoàn quang cầu màu đỏ ẩn chứa lực căn nguyên hỏa tinh thuần khiến người líu lưỡi, mà còn đang tăng nhiều mở rộng không ngừng.
Gã nam nhân Thần Vực mi tâm mọc vảy đỏ hít sâu một hơi, so với những đoàn năng lượng bên cạnh Lâm Minh kia, năng lượng căn nguyên ngưng tụ của hắn trước đó giống như ánh sáng đom đóm soánh trăng rằm, căn bản không thể so sánh.
- Người này rốt cuộc là lai lịch gì, làm sao có thể hòa hợp năng lượng căn nguyên mức độ khủng bố như thế?
Quan sát Cổ Phượng di thư chia làm hai bộ phận, một là ngộ tính của bản thân võ giả và trình độ tìm hiểu về pháp tắc, ngộ tính càng cao, thành tựu về pháp tắc Hỏa hệ càng cao, như vậy tốc độ dung hợp pháp tắc sẽ càng mau.
Hai là mức độ hòa hợp của bản thân võ giả đối với năng lượng căn nguyên hỏa. V càng dễ dàng kết hợp năng lượng căn nguyên, như vậy sau khi võ giả tìm hiểu xong Cổ Phượng di thư, trong cơ thể sẽ hấp thu càng nhiều năng lượng căn nguyên.
Tình huống của Lâm Minh hiện tại ước chừng dùng thời gian nửa nén nhang mới hoàn toàn dung hợp pháp tắc, điều này chứng tỏ lực lĩnh ngộ về Hỏa chi ý cảnh của hắn chỉ là trình độ mới nhập môn, nhưng khiến mọi người bất ngờ là sau khi hắn dung hợp pháp tắc, hấp thu năng lượng căn nguyên lại nhiều hơn gấp trăm lần so với nam nhân Thần Vực mi tâm mọc vảy đỏ kia!
Chênh lệch bậc này, khiến các võ giả Thần Vực trợn mắt há hốc mồm, không thể nói nên lời. Tình huống kỳ hoa cùng loại Lâm Minh này, trên lịch sử Phượng tộc thượng cổ còn chưa từng xuất hiện người nào.
Thời điểm này, mặt ngoài hạt giống Tà Thần trong cơ thể Lâm Minh rốt cuộc hoàn thành khắc văn lộ cuối cùng của vật tổ ngọn lửa. Toàn bộ vật tổ chợt lóe sáng rực rỡ, ngay sau đó, năng lượng căn nguyên bằng cỡ nắm tay ở chung quanh như bách điểu chầu phượng vọt tới hướng thân thể Lâm Minh!
Trong lúc nhất thời, thân thể Lâm Minh bùng cháy lên, bắn ra vạn đạo sáng vàng chói lòa làm võ giả ở đây không mở mắt ra được. Từ trong cơ thể Lâm Minh phát ra một lực lượng căn nguyên đại đạo chỉ thẳng lên trời, tản phát ra khí thế hùng hồn mênh mang, dường như ở trong cơ thể Lâm Minh có một con Phượng Hoàng niết bàn sống lại!
Thấy một màn như vậy, lão nhân áo bào đỏ thở ra một hơi dài, trong ánh mắt nhìn Lâm Minh chớp lóe đủ loại thần thái, không biết lão đang suy nghĩ gì.
Các võ giả khác trong đại điện cũng không biết nên nói gì nữa.
Hỏa Bình thấy những quầng sáng màu đỏ cực kỳ quý báu kia bị Lâm Minh hấp thu toàn bộ, trong lòng đầy rẫy cảm giác thất bại. Nửa nén nhang mới nhập định, còn không bằng đứa nhỏ mười bốn, mười lăm tuổi trong tộc họ, nhưng năng lực hấp thu năng lượng căn nguyên của hắn lại bỏ cách xa bọn họ mười tám dãy phố.
Bản thân võ giả đối với trình độ tìm hiểu pháp tắc có thể dùng thời gian để bù lại, nhưng mức độ hòa hợp của thân thể võ giả với năng lượng căn nguyên hỏa lại là trời sinh, bồi dưỡng nó thập phần không dễ dàng. Võ giả có mức độ hòa hợp cao, có thể dễ dàng điều động đại lượng Hỏa nguyên khí trong thiên địa, sức chịu đựng, khôi phục sức khỏe của họ, cùng với uy lực của chiêu thức phát ra đều cường đại hơn một bậc so với võ giả có mức độ hòa hợp thấp.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Hỏa Bình dâng lên cơn ganh tị mãnh liệt cùng cảm giác bất lực thật sâu, hắn cắn răng, nói với thanh niên mi tâm mọc vảy đỏ:
- Long huynh! Thí luyện cấp vương lần này là trận chiến đầu tiên của chúng ta, nếu cho gia tộc thay người, sợ là chúng ta không có biện pháp ở trong thí luyện giai đoạn thứ hai xin quay về Thần Vực. Nếu bị tiểu tử này đè ép, thì dù thành tích trước đây của chúng ta coi như không tệ đều sẽ bị giảm xuống!
Rất nhiều thời điểm, mọi người chân chính coi trọng thường thường là thành tích tương đối, mà không phải thành tích tuyệt đối. Bọn họ để ý chính là ngươi có thể lấy được hạng nhất hay không? Chỉ có người nhận được hạng nhất mới được mọi người chú ý, người giành vị trí thứ hai, cho dù thành tích của hắn xuất chúng hơn so với người thứ nhất của đợt trước, cũng sẽ ảm đạm thất sắc. Vì thế có câu người ta thường nói: “Sinh ra cùng thời đại với người nào đó chính là một loại bi ai!”.
Nam nhân được gọi là Long huynh nói:
- Mức độ hòa hợp chúng ta không thể so với hắn, tuy nhiên mặt khác, đối với lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh hắn cũng còn xa không theo kịp chúng ta! Chúng ta so sánh với hắn có thể nói là có phần ưu thế riêng của mỗi người, đến cuối cùng ai thua ai thắng còn chưa nhất định! Ta phỏng chừng người này, hẳn là ngộ tính không được tốt lắm!
Hỏa Bình nghe nam nhân kia nói mắt sáng lên. Đúng rồi! Hắn vừa mới bị Lâm Minh đả kích một cái, thiếu chút nữa quên mất ưu thế của mình, mức độ hòa hợp của Lâm Minh là cường đại, nhưng hiểu biết về Hỏa chi ý cảnh rất kém cỏi, ngộ tính kém, không thể tìm hiểu chiêu thức đẳng cấp cao hơn, như vậy chỉ có năng lượng không cũng vô dụng.
Nghĩ đến đây, lòng tin của Hỏa Bình vốn thiếu chút nữa sụp đổ lại lần nữa bùng phát lên.
- Long huynh nói đúng! Khẳng định ngộ tính của hắn không được tốt lắm, nếu không tìm hiểu về Hỏa chi ý cảnh không đến mức kém đến mức này! Hơn nữa trong thí luyện cấp vương phải tìm hiểu ba mươi sáu khối đá khắc vật tổ, ngộ tính rất trọng yếu, ngược lại chúng ta còn có ưu thế. Phỏng chừng người kia là hạng người ý nghĩ đơn giản tứ chi thô to, khẳng định không tìm hiểu ra được nhiều. Thật đúng là uổng phí cho mức độ hòa hợp lực căn nguyên yêu nghiệt như vậy!
Hỏa Bình có phần tức giận bất bình nói. Trong lòng lại nghĩ: “Nếu mức độ hòa hợp của yêu nghiệt kia chuyển qua cho mình thì tốt quá!”.
- Thiên phú đã trắc nghiệm xong, kế tiếp chúng ta sẽ tuyển chọn đá khắc vật tổ. Hỏa Bình! Với hiểu biết của ta về ngươi, chọn vật tổ Huyễn Kim Hỏa của tộc trưởng thứ mười hai lưu lại xem ra tốt nhất!
Thanh niên có vảy đỏ dùng chân nguyên truyền âm nhắc nhở. Là tuấn kiệt trẻ tuổi có chút địa vị trong Phượng tộc Thần Vực, gã thanh niên này rất hiểu biết về khắc đá khắc vật tổ bên trong Viễn Cổ hoàng thành.
- Được! Ta nghe lời Long huynh!
Hỏa Bình thầm vui mừng trong lòng, mọi người chỉ có thời gian một canh giờ lựa chọn Cổ Phượng vật tổ, trong thời gian có hạn mà lựa chọn khắc đá khắc vật tổ thích hợp cho mình cũng không phải chuyện dễ dàng, có người chỉ điểm vậy thì quá tốt.
- Ngươi tên Nặc Ngạn Minh thật không?
Lão nhân áo bào đỏ nhìn về phía Lâm Minh, trên mặt lộ ý cười mờ nhạt.
- Đúng, đại nhân!
Lâm Minh không kiêu ngạo không siểm nịnh ôm quyền hồi đáp.
- Mức độ hòa hợp năng lượng căn nguyên của ngươi phi thường tốt, chỉ tiếc ngươi hiểu biết đối với pháp tắc Hỏa hệ quá kém! Ta còn là lần đầu gặp được loại tình huống như ngươi này, cũng không thể phán định một cái cấp bậc chuẩn xác cho ngươi được, tạm thời tính ngươi là Giáp đẳng nhất cấp đi!
Lão nhân áo bào đỏ chậm rãi nói, lão vừa nói ra lời này, gã thanh niên Thần Vực mi tâm mọc vảy đỏ kia khẽ nhíu mày, Giáp đẳng nhất cấp có nghĩa Lâm Minh còn có quyền lựa chọn ưu tiên hơn hắn. Trong ba mươi sáu khối đá khắc vật tổ trong Viễn Cổ hoàng thành có mấy khối rõ ràng tốt hơn các khối khác, nếu Lâm Minh và hắn lựa chọn cùng một khối, thì hắn phải nhường cho Lâm Minh.
- Tạ ơn đại nhân!
Lâm Minh nhận ra ý tốt của lão nhân áo bào đỏ. Lão không quan tâm trình độ lĩnh ngộ pháp tắc nhập môn của mình, phán định cho mình Giáp đẳng nhất cấp, cũng chính là cho hắn quyền ưu tiên lựa chọn.
- Nặc Ngạn Minh! Loại tình huống của ngươi này, Cổ Phượng bộ tộc ta tuyệt đối hiếm thấy! Lão phu khuyên ngươi một câu, ngộ tính và trình độ lĩnh ngộ về pháp tắc, có rất nhiều thời điểm còn trọng yếu hơn so với mức độ hòa hợp năng lượng căn nguyên, ngươi chớ tự mãn! Trong tông mạch chính của Thần Vực, cũng có tuấn kiệt trẻ tuổi yêu nghiệt có được huyết mạch Phượng tộc hoàn mỹ, ngộ tính và mức độ hòa hợp song song! Ngộ tính của ngươi không tốt, tu ngày đêm tìm hiểu pháp tắc, chớ để lãng phí mức độ hòa hợp năng lượng căn nguyên của ngươi! Có câu thường nói, Chuyên cần có thể bổ khuyết, ngươi tự giải quyết cho tốt!
Lão nhân áo bào đỏ không nhanh không chậm nói ra một hơi, các võ giả trong đại điện đều có phần ganh tị, rõ ràng là lão nhân áo bào đỏ động lòng yêu tài, nếu không sẽ không nói nhiều đề nghị đúng trọng tâm như vậy. Có thể nhận được một tiền bối của Viễn Cổ hoàng thành tán thưởng, ưu đãi có thể nghĩ mà biết.
- Dạ, đại nhân! Vãn bối thụ giáo!
Lâm Minh làm một lễ vãn bối thật sâu, cảm tạ.
Lão nhân áo bào đỏ vừa lòng gật gật đầu:
- Điều nên nói ta đã nói, nếu ngươi có thể đuổi theo ở phương diện trình độ lĩnh ngộ pháp tắc, ta có thể ở thời điểm sau khi ngươi đạt tới cảnh giới Thần Hải, hướng trong tộc tiến cử ngươi đi Thần Vực thí luyện giai đoạn thứ hai, với điều kiện tiên quyết là, ngươi phải giành được hạng thứ nhất trong thí luyện giai đoạn thứ nhất này!
Lão nhân áo bào đỏ vừa dứt lời, toàn trường đều kinh ngạc!
Chỉ cần có thể giành được hạng thứ nhất trong thí luyện giai đoạn thứ nhất, như vậy là được đi Thần Vực thí luyện giai đoạn thứ hai!
Thí luyện cấp vương của Thần Vực đấy! Đó là địa phương rất nhiều tuấn kiệt trẻ tuổi chủ mạch của Phượng tộc đều không chiếm được tư cách đi vào! Võ giả của Phượng tộc hạ giới dù có muốn cũng không dám nghĩ tới, nhận được một tư cách đó thật sự quá khó khăn!
Hiện tại, Lâm Minh lại chiếm được một phần cơ hội như vậy, sao có thể không làm bọn họ đỏ mắt?
Có không ít võ giả không kìm lòng được nhìn về phía nam nhân Thần Vực mi tâm có vảy đỏ kia, Lâm Minh muốn lấy được hạng thứ nhất thí luyện, đầu tiên phải qua một cửa của hắn.
Mức độ hòa hợp của Lâm Minh cao, mà nam nhân này lại ngộ tính yêu nghiệt, đây là một trận tranh phong giữa mức độ hòa hợp và ngộ tính, đối chọi gay gắt!
Nam nhân có vảy đỏ nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, hắn không nghĩ tới, vốn tưởng rằng thoải mái nắm lấy hạng nhất thí luyện Viễn Cổ hoàng thành không ngờ lại diễn biến đến tình huống này. Một câu nói của lão nhân áo bào đỏ hiển nhiên là cố ý hất lên tranh chấp, để bọn họ toàn lực tranh giành đến vỡ đầu chảy máu, là ở trong cạnh tranh khai thác tiềm lực hạn độ lớn nhất của mình, là đột phá cực hạn bản thân.
Một trận chiến này nhất định phải tiếp diễn, chẳng những nó quan hệ đến vấn đề mặt mũi, mà cũng vì hắn chính là đại biểu cho Phượng tộc chính thống của Thần Vực.
Gã nam nhân mặt không đổi sắc, dùng chân nguyên truyền âm nói với đám người Hỏa Bình:
- Thí luyện lần này ta nhất định phải giành được hạng thứ nhất, không chỉ liên quan đến vinh quang, nếu ta thua, cũng sẽ rất bị động trong gia tộc, các ngươi có thể phải trợ giúp ta một tay!
Thanh niên mi tâm mọc vảy đỏ này cũng xuất từ bộ tộc họ Hỏa của Thần Vực, tên là Hỏa Văn Long. Các đại gia tộc Thần Vực đều coi trọng vinh quang và truyền thống, trong thâm tâm bọn họ luôn có một cảm giác về sự ưu việt, cho rằng tuấn kiệt trẻ tuổi xuất từ gia tộc Thần Vực luôn phải xếp thứ nhất.
Lần này nếu bị trở thành đá kê chân để Lâm Minh giẫm đạp dưới chân, thì vinh quang sẽ mất hết. Huống chi, vốn Hỏa Văn Long bởi vì mất đi tư cách thí luyện cấp vương Thần Vực mà trong lòng bất hình, ý chí sẽ sút giảm khiến gia tộc xét lại. Nên hắn phải ra sức tranh thủ thí luyện hạng nhất để quay về Thần Vực. Còn nếu thí luyện lần này thua, thì rõ ràng không cần suy nghĩ.
- Dạ, Long huynh! Ta cùng thất muội đều sẽ trợ giúp huynh!
Hỏa Bình lập tức biểu lộ lòng trung thành. Ở trong bộ tộc họ Hỏa của Thần Vực, thiên phú của hắn thật sự không tính là xuất chúng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra tương lai hắn chính là kết cục bị gia tộc phái ra ngoài làm sinh ý chuẩn bị tài nguyên tu luyện. Nếu có thể kết giao tốt với Hỏa Văn Long thì sẽ rất có trợ giúp cho tiền đồ sau này.
- Tốt lắm! Trắc nghiệm đến đây chấm dứt, chư vị bắt đầu lựa chọn đá khắc vật tổ thích hợp cho mình, thời gian là một canh giờ, sau một canh giờ, phải giao ra lựa chọn của các ngươi cho ta!
Lão nhân áo bào đỏ nói xong xoay người, mang theo mọi người đi vào chỗ sâu trong đại điện.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương