Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 703
- Hạnh Hiên, chuyện gì vậy?
- A, không có gì.
Tần Hạnh Hiên cuống quít lắc đầu, tuy nhiên loại biểu hiện này đã có điểm giấu đầu hở đuôi.
Lâm Minh vừa động trong lòng, muốn nói cái gì nhưng không mở miệng.
Tần Hạnh Hiên cẩn thận thu hồi hộp ngọc, để vào Tu Di giới, mấy thứ này, cộng thêm thiên phú Tần Hạnh Hiên hiện có, ngày sau trợ giúp nàng đến Mệnh Vẫn hoàn toàn không thành vấn đề.
Lâm Minh nói:
- Hạnh Hiên, đã khuya, ta về phòng trước.
- Ân, được.
Tần Hạnh Hiên nhu thuận gật đầu, đưa Lâm Minh ra phòng.
Một đêm vô sự, sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Minh mang cha mẹ, muội muội, tính cả Tần Hạnh Hiên, Mục Thiên Vũ quay trở về tiểu thiên thế giới trong Cự Côn, Cự Côn dài mấy chục lý, cao cao nổi lơ lửng, bay hướng Nam Hải Ma Vực.
Lâm Minh tính toán đào ra Nam Hải Ma Vực dược viên, lần trước hắn chỉ cướp đoạt linh dược, không mang đi linh thổ trong dược viên, lần này Lâm Minh tính toán mang đi sạch.
Nam Hải Ma Vực sớm đã bày ra thám báo ở chung quanh, khi Lâm Minh đến gần Nam Hải Ma Vực trong phạm vi năm ngàn lý, thám báo Nam Hải Ma Vực liền phát hiện, đồng thời truyền tin tức trở về.
Khi Huyễn Vũ Thiếp nhận được chân nguyên truyền âm, mặt đều tái. Nàng không nghĩ tới lúc này mới quá hơn nửa tháng, Lâm Minh lại lần nữa chủ trì Cự Côn công kích Nam Hải Ma Vực bọn họ.
Oanh!
Ghế dựa dưới thân Huyễn Vũ Thiếp bị tức giận của nàng đánh mảnh vỡ. Nàng tức giận đến trái tim đều muốn vỡ ra, nhưng thời điểm này, nàng trừ bỏ chạy trốn, không có bất kỳ biện pháp.
Cắn răng, Huyễn Vũ Thiếp hạ mệnh lệnh:
- Tất cả Nam Hải võ giả Ma Vực nghe lệnh, ngưng hẳn hết thảy tu luyện, nhiệm vụ, lập tức rời Ma Vực tam đảo, tập hợp đến một ngàn sáu trăm lý ở ngoài vực.
- A?
Các trưởng lão có chút phát mộng, hắn vừa muốn hỏi một chút đã xảy ra sự tình gì, Huyễn Vũ Thiếp liền phẫn nộ quát:
- Còn thất thần làm gì, nhanh đi!
Trưởng lão kia hoảng sợ, vội vàng truyền lệnh xuống phía dưới.
Còn lại Huyễn Vũ Thiếp, ruột gan đều tức lộn lên, Lâm Minh, ngươi quả thực khinh người quá đáng, bản cung cùng ngươi bất cộng đái thiên!
...
Khi Lâm Minh đi tới Nam Hải Ma Vực, toàn bộ võ giả Nam Hải Ma Vực đã đi sạch, điều này làm cho Lâm Minh cảm thấy ngoài ý muốn, hắn không chút hoang mang khởi động Cự Côn đi tới dược viên Nam Hải Ma Vực, phát hiện linh dược trong dược viên nguyên bản không nhiều lắm đều bị dời đi, hiển nhiên là thời điểm võ giả Nam Hải Ma Vực lui lại mang đi.
Lâm Minh mỉm cười, lơ đễnh, những linh dược rác rưởi kia hắn nguyên bản không coi trọng, lần này hắn đến là vì linh thổ.
Dược viên Nam Hải Ma Vực, diện tích lớn hơn so với Âm Dương huyền cung, chừng hai dặm vuông, Lâm Minh xuất động bốn năm trăm côn tu, đào đi toàn bộ dược viên, nghênh ngang mà đi.
Trên hoang đảo xa xa ở ngoài một ngàn sáu trăm lý, Huyễn Vũ Thiếp thông qua trận bàn phù ảnh nhìn thấy hết thảy, đương trường tức bể phổi, nàng đi trước bảo mọi người mang đi tất cả tài vật, duy chỉ có linh thổ trong dược viên, nàng không nghĩ mang đi, cũng không có khả năng mang đi, hiện giờ ngay cả linh thổ đều bị Lâm Minh cướp sạch.
Hắn quả thực là châu chấu, nơi đi qua đều hoang tàn.
Huyễn Vũ Thiếp rít nhẹ:
- Lâm Minh, ngươi không chết tử tế được!!
...
Lâm Minh chủ trì Cự Côn, phi độn mấy vạn lý hướng chỗ sâu trong Nam Hải, liền chậm rãi chìm vào trong biển. Cự Côn vốn chính là Thần Hải cự thú, có thể tùy ý lặn xuống đáy biển sâu mấy vạn trượng.
Chiều sâu như vậy, áp lực nước biển phi thường khủng bố, mặc dù là cường giả Mệnh Vẫn tầng một, chiến lực trong hoàn cảnh như vậy cũng sẽ suy yếu thật to.
Nhưng mà Cự Côn lại có thể điều tiết áp lực, hoạt động tự nhiên ở đáy biển sâu.
Lúc này, tiểu thiên thế giới ở mi tâm Cự Côn, Lâm Minh nhắm nghiền hai mắt, ở trước mặt hắn, song song bày đặt hai khối địa giai thượng phẩm Ma Thần Chi Cốt.
- Tiểu tử, ngươi tính toán đột phá cảnh giới?
Thanh âm Ma Quang vang lên ở trong đầu Lâm Minh.
Lúc trước Lâm Minh mới vào Vạn Cổ Ma Khanh đã đột phá Toàn Đan, cho tới bây giờ đã hơn nửa năm, ở Vạn Cổ Ma Khanh ngàn dặm vùng cấm, Lâm Minh bế quan một tháng, tu vi Toàn Đan sơ kỳ đại thành, lúc sau lại ngưng tụ hình xăm Thiên Ma mười hai cánh, tu vi đạt tới Toàn Đan sơ kỳ đỉnh phong, hiện nay, ở dưới địa giai thượng phẩm Ma Thần Chi Cốt duy trì, Lâm Minh đột phá Toàn Đan trung kỳ không thành vấn đề, cho nên Ma Quang mới hỏi.
Nhưng mà Lâm Minh lắc đầu:
- Trước đạt tới Hắc Động Toàn Đan, sẽ không đột phá, một ngày không đạt được Hắc Động Toàn Đan, một ngày không đột phá.
Cái gọi là Hắc Động Toàn Đan chính là cơ sở vững chắc đến mức tận cùng, tất cả chân nguyên trong đan điền cùng các năng lượng khác đều ngưng tụ ở trong tinh hạch Toàn Đan, không có chút dật tán, hình thành tinh hạch hoàn mỹ, loại tinh hạch Toàn Đan này như hắc động, lực hấp dẫn lớn kinh người.
Võ giả đạt tới Hắc Động Toàn Đan, chẳng những tổng sản lượng chân nguyên trong cơ thể viễn siêu võ giả bình thường, tốc độ bọn họ hấp thu nguyên khí thiên địa cũng mau hơn so với các võ giả khác nhiều lắm, thực lực căn bản không có cách nào so sánh.
- Hắc, nói không sai! Cơ sở không vững chắc, ngày sau tu luyện dễ dàng hình thành bình cảnh, hiện tại ngươi trọng yếu nhất không phải đột phá tu vi, mà là tạo cơ sở tốt! Ta phỏng chừng Huyễn Vô Cực xuất quan còn có mấy tháng, mấy ngày nay, đủ để ngươi đạt tới Hắc Động Toàn Đan.
Ma Quang tán thưởng nói, mấy năm nay, tuy rằng Ma Quang không thể trực tiếp ra tay, nhưng quả thật chỉ điểm cho Lâm Minh rất nhiều, giúp hắn đi ít đường vòng.
Khoanh chân ngồi xuống, Lâm Minh cầm lấy một khối Ma Thần Chi Cốt địa giai thượng phẩm, bắt đầu hấp thu năng lượng vô cùng tinh thuần trong đó.
Mượn dùng cỗ năng lượng này, Lâm Minh ngưng tụ nén ép một ít chân nguyên kết tinh trong đan điền cùng năng lượng tán loạn trạng thái khí chung quanh quay chung quanh Toàn Đan, để chúng nó dừng ở mặt ngoài tinh hạch Toàn Đan.
Quá trình cực kỳ rườm rà, bởi vì chân nguyên rải rác nhiều như sao đầy trời, không chỉ như thế, nguyên bản chân nguyên đã gắn kết ở trên tinh hạch Toàn Đan còn có thể lại rơi xuống, khiến Lâm Minh lại phải ngưng tụ một lần nữa.
Phải vượt qua những khó khăn này, sẽ không ngừng gia cố nén ép năng lượng.
Làm hết thảy, cần tiêu hao đại lượng thời gian cùng năng lượng, nếu không có Ma Thần Chi Cốt địa giai thượng phẩm duy trì, chỉ sợ Lâm Minh phải dùng thời gian một hai năm cũng không nhất định có thể thành công.
Bởi vậy, cho dù ngươi thiên tài yêu nghiệt như thế nào, nếu không có tài nguyên chống đỡ, cũng chỉ có thể lãng phí tiềm lực, cuối cùng phai mờ.
Tu luyện là một quá trình buồn tẻ mà tịch mịch, một ngày lại một ngày, Lâm Minh tiến vào Không Linh võ ý, toàn tâm toàn ý tập trung tinh thần, chuyên tâm củng cố cơ sở, bởi vì lúc trước nuốt vào Ích Cốc đan, Lâm Minh không cần ăn cơm uống nước, ngay cả nhúc nhích cũng không động một chút.
Mười ngày... Một tháng... Hai tháng... Lâm Minh dường như hóa thành một pho tượng, nếu không phải tiểu thiên thế giới trong Cự Côn không có bụi bặm, trên thân hắn đều sẽ rơi xuống một tầng bụi đất.
Mãi cho đến hai cái nửa tháng, ở trong đan điền Lâm Minh, mấy viên chân nguyên cuối cùng, ở dưới Ma Thần Chi Cốt nén ép năng lượng, cực kỳ không tình nguyện ở trên tinh hạch Toàn Đan.
Trong nháy mắt, dị biến nổi!
Nguyên bản Toàn Đan xoay tròn đâu vào đấy, dường như đột nhiên không chịu nổi bản thân nó dẫn lực, bắt đầu phát ra âm thanh vỡ vang, Lâm Minh Toàn Đan bắt đầu vỡ nát!
Nhưng mà loại vỡ nát này, cũng không phải sinh ra vết rạn, mà là toàn bộ tinh hạch bắt đầu co lại.
Ở trong nháy mắt tinh hạch Toàn Đan vỡ nát, Lâm Minh kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể đột nhiên chấn động, hắn cảm giác giống như là trái tim bị một cái ma trảo bắt lấy, ngạnh sinh đè ép cùng một chỗ!
- Lâm Minh, không cần lo lắng! Đây là bởi vì tinh hạch Toàn Đan vỡ nát, tạm thời mất đi tác dụng, đợi cho nó ngưng kết một lần nữa, ngươi sẽ được sử dụng lại năng lượng.
Thanh âm Ma Quang vang lên ở trong đầu Lâm Minh, từ sau khi võ giả đạt tới Hậu Thiên, thân thể kết hợp với chân nguyên, mà vị trí chân nguyên ngưng tụ, đan điền, sẽ trở thành nhược điểm lớn nhất, một khi đan điền vỡ nát, võ giả lập tức bị mất mạng.
Lâm Minh hiện tại chính là loại tình huống này.
Rất nhanh, Lâm Minh ngay cả hô hấp cũng không có, trái tim ngừng đập, huyết lưu cũng bắt đầu đình chỉ, cả người Lâm Minh khó chịu đến mức tận cùng, nhưng ngay cả một chút vẻ mặt thống khổ đều không thể triển lộ ra, bởi vì cơ thể hắn cũng không thể chỉ huy.
Tình huống như vậy ước chừng giằng co mười tức, khi cảm giác Lâm Minh bắt đầu mơ hồ, tinh hạch Toàn Đan trong cơ thể hoàn toàn vỡ nát đột nhiên phụt ra quang hoa màu đen, từ nguyên bản lớn bằng cỡ hạch cây đào, thu nhỏ lại đến chừng trứng chim cút, tốc độ quay tròn của nó, đúng là tăng vọt mấy lần, màu sắc của nó, cũng nguyên bản từ thâm màu xám, biến thành hoàn toàn màu đen, không thấy chút sáng bóng.
Sau khi Toàn Đan mới ngưng tụ thành, lực lượng mất đi trở lại như thủy triều, chân nguyên trong kinh mạch khôi phục lưu chuyển, huyết lưu cũng bắt đầu khôi phục bình thường, cả người hắn run rẩy một trận, nửa quỳ trên mặt đất thở phì phò, cái loại cảm giác vừa rồi thật sự giống như đã chết.
- Tiểu tử, lại cho ngươi kiếm được, năm đó Ma Đế ở Thiên Diễn đại lục cũng không đạt tới trình độ như ngươi!
Thanh âm Ma Quang có chút lên men, nó không kìm lòng được ghen tị thiên phú cùng cơ sở vững chắc của Lâm Minh, thành tựu Lâm Minh ngày sau không thể lường.
Lâm Minh ngồi dưới đất một hồi lâu, xem đan điền trong cơ thể, Toàn Đan mới tối đen không thấy chút sáng bóng, giống như một thông đạo hắc ám đi thông thời không khác.
Tinh thể Toàn Đan ở dưới tình huống chất lượng không thay đổi, đương nhiên bán kính càng nhỏ, dẫn lực càng mạnh.
Lúc này Toàn Đan trong đan điền Lâm Minh, lực hấp dẫn đối với nguyên khí thiên địa chung quanh chợt tăng lên mấy lần, Lâm Minh có thể cảm giác rõ ràng, nguyên khí thiên địa trong tiểu thiên thế giới Cự Côn bắt đầu hội tụ lại cuồn cuộn không ngừng, cho dù Lâm Minh không chủ động hấp thu, chúng nó cũng sẽ bị Hắc Động Toàn Đan cắn nuốt, ngoan ngoãn trầm ở mặt ngoài Toàn Đan, trở thành một bộ phận của tu vi Lâm Minh.
- Đây là Hắc Động Toàn Đan tự chủ tu luyện?
Lâm Minh cả kinh trong lòng, võ giả luyện thành Hắc Động Toàn Đan, bởi vì tinh hạch Toàn Đan dẫn lực đối với chân nguyên trong cơ thể, lại có thể tự chủ tu luyện, chỉ là điểm này, khiến cho võ giả Toàn Đan bình thường đan theo không kịp.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương