Cự Côn cường đại ở hình thể nó thật lớn, bởi vì hình thể thật lớn, công kích bình thường rất khó xúc phạm tới nó, đồng thời, tổng năng lượng công kích nó phát ra ẩn chứa cũng cực kỳ khủng bố, mặc dù đại trận hộ tông cũng không ngăn được. Mục Dục Hoàng chưa bao giờ nghĩ tới có ai có thể đánh chết Cự Côn, chỉ sợ ngay cả cao thủ Mệnh Vẫn tầng năm tầng sáu đều làm không được, thậm chí có thể phải cường giả phong hoàng. Mà ở Thiên Diễn đại lục, cường giả phong hoàng phổ biến nhiều người biết mới mười mấy người, cộng thêm lánh đời không đến trăm, mà những người này, đại đa số tập trung ở khu vực trung ương đại lục, bọn họ cũng sẽ không sinh ra gút mắc với Nam Hải Ma Vực. Mục Phượng Tiên nói: - Phải xem cao nhân sau lưng vài cái tuấn kiệt trẻ tuổi này rốt cuộc là thực lực gì, nếu là Mệnh Vẫn tầng bốn, tầng năm, chiến tranh Nam Hải còn có cơ chuyển biến! Mặc dù không làm gì được Cự Côn, có thể khiến Huyễn Vũ Thiếp ăn một lần mệt, cũng tốt. Mục Phượng Tiên thủy chung cho rằng, tuấn kiệt trẻ tuổi không đủ ba mươi tuổi bất kể như thế nào cũng sẽ không có năng lực chống lại Huyễn Vũ Thiếp, hơn phân nửa là có cao nhân ở sau lưng. Mục Dục Hoàng nói: - Chúng ta thảo luận cũng vô dụng, an tâm chờ kết quả một trận chiến này mới quyết định, hiện tại, chúng ta không bằng lo lắng vấn đề trùng kiến Thần Hoàng đảo một chút, Âm Dương huyền cung có tâm lang sói, bọn họ căn bản muốn thâu tóm Thần Hoàng đảo chúng ta, sợ là Chu Tước Cấm Thần lục cùng Thanh Loan Huyễn Yêu điển đã ở trong phạm vi bọn họ mơ ước! Nhắc tới Âm Dương huyền cung, thanh âm Mục Dục Hoàng có chút rét run, kỳ thật thời điểm nàng quyết định đầu nhập vào Âm Dương huyền cung, đã sớm nghĩ tới có thể đối mặt với tình huống không xong, tuy nhiên dưới tình huống lúc đó bất đắc dĩ phải lựa chọn. Dựa theo loại tình thế này, sau trăm năm, Thần Hoàng đảo căn bản đừng mong thoát ly Âm Dương huyền cung. Mục Dục Hoàng đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, nàng có một con bài chưa lật không muốn người biết, cũng là nàng cậy vào lớn nhất, đó chính là Lâm Minh! Mục Dục Hoàng đem toàn bộ hy vọng ký thác ở trên thân Lâm Minh. Có Lâm Minh làm một cái tiềm uyên chi long, sau mười năm chỉ cần hắn bình an trở về, hắn hẳn gần Mệnh Vẫn kỳ, thậm chí thực lực Mệnh Vẫn kỳ trở lên, lại ngủ đông vài năm, thực lực đạt tới Mệnh Vẫn tầng ba, hắn có thể là khởi động một mảnh trời cho Thần Hoàng đảo. Đến lúc đó, Thần Hoàng đảo trùng kiến cũng không khó, bởi vì nguyên nhân này. Mục Dục Hoàng mới dám tìm kiếm Âm Dương huyền cung che chở. Ở thời điểm Âm Dương huyền cung mưu trấn áp bức Thần Hoàng đảo, Thần Hoàng đảo cũng đang lợi dụng Âm Dương huyền cung. - Hết thảy phải xem Lâm Minh, nếu hắn có thể bình an trở về ở mười năm sau, cũng đạt tới cảnh giới có thể chống lại Mệnh Vẫn thì tốt. Nếu không... Mục Dục Hoàng nói tới đây, Mục Thiên Vũ chỉ cảm thấy trong lòng co rụt lại, hai chữ nếu không này, khiến nàng có loại cảm giác hết hồn. Nàng cầu nguyện ở trong lòng yên lặng, nàng chỉ hy vọng Lâm Minh không có việc, cho dù là sau mười năm, Lâm Minh dùng hết tiềm lực. Không thể đạt tới Mục Dục Hoàng kỳ vọng cũng không có gì, chỉ cần hắn có thể bình an trở về... Ba người Mục Dục Hoàng, Mục Phượng Tiên, Mục Thiên Vũ hoài tâm sự, một ngày đều tâm thần không yên, mà đến buổi tối, lại truyền đến một cái tin tức khiến họ ngạc nhiên. Huyễn Vũ Thiếp liên hợp tam đại trưởng lão, khống chế Cự Côn hùng hổ công kích thanh niên thần bí kia suất lĩnh thế lực không biết, lại bị thanh niên thần bí phản kích đánh bại! Hơn nữa khiến cho người ta khiếp sợ chính là, dường như Cự Côn là bị cướp đi quyền khống chế. Nó trái lại tập sát tứ đại trưởng lão Nam Hải Ma Vực. Thời điểm biết được tin tức này. Mục Dục Hoàng ngồi yên một hồi lâu mới kịp phản ứng, quả thật rất khó tin, tuy rằng nàng đã đoán trước, nếu thế lực thần bí kia dám đối mặt với Huyễn Vũ Thiếp cùng Cự Côn, như vậy hẳn có một chút cậy vào, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, bọn họ lại có biện pháp lau linh hồn ấn ký Huyễn Vô Cực lưu lại, phản khống Cự Côn! Nên biết rằng, Cự Côn có Huyễn Vũ Thiếp cùng tứ đại trưởng lão chi phối, bốn người bọn họ cũng không phải là xem diễn, tất nhiên hợp lực phản kích. Nhưng mà cỗ thế lực thần bí kia, lại có thể ngạnh sinh phản kích bốn người quấy nhiễu, thành công cướp đi Cự Côn! Đây là năng lực khủng bố như thế nào? Rốt cuộc là cao thủ cấp bậc Mệnh Vẫn tầng bốn? Hoặc là Mệnh Vẫn tầng năm? Trong lòng Mục Dục Hoàng cực độ rung động, thanh niên thần bí không đến ba mươi tuổi kia, còn có cỗ thế lực thần bí kia, ở trong cảm nhận của nàng càng trở nên thần bí khó lường. Nàng suy tư thật lâu, thì thào lẩm bẩm: - Thật không biết cỗ thế lực này rốt cuộc đến từ đâu, vì cái gì hội nhằm vào Nam Hải Ma Vực... - Có lẽ là cừu gia Nam Hải Ma Vực, thậm chí U Ma đế thành trước kia đi... Mục Phượng Tiên chậm rãi nói, trong ánh mắt già nua nhiều thêm một phần thần thái: - Mặc kệ là loại tình huống gì, đối với chúng ta mà nói đều là một lần chuyển cơ. Tuy nhiên cũng không phải quá mức lạc quan, mặc dù bị mất Cự Côn, Nam Hải Ma Vực còn có Huyễn Vô Cực, người này vô cùng đáng sợ! Ma Thần đế cung, Lâm Minh khiến kế hoạch của hắn thất bại trong gang tấc, nhưng hắn đến sau vẫn như trước có thể được Cự Côn, sau khi ra Ma Thần đế cung, hắn lại tìm được viện quân chư tộc đáy biển sâu, triển khai tiến công đối với Nam Hải, hiện tại, hắn lại sưu tập đủ tài nguyên tấn công Mệnh Vẫn tầng bốn, đợi cho ngày hắn xuất quan, mới là lúc bắt đầu chiến đấu chân chính... Ở thời điểm đám người Mục Dục Hoàng biết được cỗ lực lượng thần bí kia đại bại Huyễn Vũ Thiếp, tin tức này sớm đã truyền khắp toàn bộ Nam Hải, Mục Băng Vân đã quay về Âm Dương huyền cung trước thời hạn ba ngày, về phần Ngũ Hành Vực thất tông, tụ tập cùng một chỗ, thương thảo liên thủ công việc có liên quan đến đối phó Nam Hải Ma Vực. Tuy rằng hiện tại Nam Hải Ma Vực liên hợp chư tộc đáy biển sâu, vẫn như cũ chiếm cứ ưu thế thực lực tuyệt đối, nhưng ít nhất có thể khiến người ta nhìn thấy một phần hy vọng, không đến mức giống như trước, khiến người ta căn bản không dậy nổi dũng khí phản kháng. Nên biết rằng, mặc dù Cự Côn ở phương diện tác chiến solo không xuất chúng, nhưng đối mặt với tông môn, chỉ là một lần tụ bắn, có thể phá hủy đại trận hộ tông, ngay cả Thần Hoàng đảo nội tình thâm hậu đều không ngoại lệ, kể từ đó, ai còn dám chiến đấu mặt chính cùng Nam Hải Ma Vực? Ở trong phòng nghị sự Ngũ Hành Vực thất tông liên hợp, Hỏa Dương công chúa Hỏa Như Yên hưng phấn nói: - Thanh niên thần bí kia thật sự rất đáng yêu, thật không biết hắn là thiên tài thánh địa nào chạy ra lịch lãm, nếu có thể nhìn thấy hắn, ta nhất định phải cảm tạ. Triển Vân Gian nhìn thấy biểu tình Hỏa Như Yên hưng phấn, cười ha ha nói: - Như Yên, ngươi không phải yêu thương hắn rồi chứ, lại nói tiếp tuổi tác các ngươi thật ra rất xứng, ngươi cũng là hai mươi tư, hai mươi lăm rồi! Nghe được Triển Vân Gian trêu chọc, Hỏa Như Yên đỏ mặt lên, khẽ gắt một ngụm: - Miệng chó không mọc được ngà voi, ta còn chưa thấy qua, lại nói, người ta hơn phân nửa là thánh địa truyền nhân, như thế nào để ý ta... Hỏa Như Yên nói tới đây có chút u oán, hiện tại nàng mới Tiên Thiên kỳ, người ta đã Toàn Đan, hơn nữa Toàn Đan cũng thôi, còn nghe nói có được chiến lực có thể so với Mệnh Vẫn, thế này còn để cho người khác sống không. Không có biện pháp, đây chính là xuất thân cùng thiên phú bất đồng, nàng xuất thân một cái tiểu tông môn tứ phẩm, như thế nào so với thánh địa? - Ha ha, ta thuận miệng thôi, xem ra ngươi thật có ý tứ phương diện này a, lại nói tiếp người tập võ căn bản không coi trọng bề ngoài, nếu nhân phẩm đối phương không tồi, ta thấy được! Triển Vân Gian lại trêu chọc một câu, lần này hội nghị cơ bản đều là người trẻ tuổi tham gia, Triển Vân Gian trêu chọc lập tức khiến mọi người cười ha ha, nhưng thật ra làm Hỏa Như Yên đỏ mặt, từ khi Nam Hải liên minh thời chiến bị phá hủy, chiến lửa đốt tới Ngũ Hành Vực, bọn họ đã rất ít cười vui vẻ như vậy. - Được rồi, không trêu đùa Như Yên muội muội nữa, lại nói tiếp, nếu đối phương thật sự là thánh địa, Nam Hải Ma Vực sẽ có phiền toái, chúng ta hẳn tìm người đi bàn bạc thanh niên thần bí kia một chút, xem hắn rốt cuộc là tính toán gì. Bạch Ngạo Hiên đến từ Hàn Băng cung nói, những thiên tài những tông môn này, đã dần dần trưởng thành lên, tuy rằng đa số còn chỉ là tu vi Tiên Thiên trung kỳ, nhưng bởi vì thiên phú từng người xuất chúng, thực lực của bọn họ đã gần bằng cao thủ nửa bước Toàn Đan, cộng thêm tâm trí bọn họ từ từ thành thục, đã có thể một mình đảm đương một phía. - Đúng vậy, hẳn là bàn bạc một chút, thật không biết Nam Hải Ma Vực như thế nào đắc tội thế lực lớn như vậy, mặc kệ nói như thế nào, đối phương có đại ân giúp chúng ta! Lôi Cực tông Lôi Chấn Tử cũng mở miệng nói: - Triển huynh, Phong Vân cốc các ngươi thám báo ngay tại phụ cận Thần Hoàng đảo đi, liên hệ thanh niên thần bí kia liền giao cho Triển huynh làm, việc này không nên chậm trễ, sớm bắt đầu một chút. - Ân, Chu huynh nói rất đúng, ta hiện tại kịch liệt truyền lệnh, nếu đối phương có thể trực tiếp giúp chúng ta, không thể tốt hơn! Triển Vân Gian cũng nghiêm túc, lúc này đốt ra một tấm Truyền Âm phù cự ly xa, trương Truyền Âm phù này quay vòng nhiều lần, chỉ non nửa canh giờ sẽ truyền tới trên tay thám báo Nam Hải của Phong Vân cốc. Phong Vân cốc ở Nam Hải có bốn thám báo, đều là tu vi Tiên Thiên Chí Cực, bọn họ tinh thông Phong Độn thuật, lại có bí pháp phụ trợ Phong hệ ý cảnh cộng thêm thính tai, dùng để làm thám báo rất thích hợp. Bốn người xuất phát, thật cẩn thận hướng tới Thần Hoàng đảo, nhưng mà bọn họ vừa tới bên cạnh Thần Hoàng đảo, chuẩn bị liên hệ thử với thế lực thần bí kia, lại nhìn thấy Cự Côn luôn luôn lơ lửng trên mặt biển đột nhiên phóng lên cao! Cự Côn thân dài chín mươi lý, vọt lên tạo thành sóng biển ngập trời, nguyên khí thiên địa phạm vi mấy trăm dặm đều xao động lên trong nháy mắt, khiến người ta cảm giác chính mình dường như ở trong bão táp. - Ân? Bọn họ muốn bay đi! - Phương hướng phải, phía nam? Hai thám báo trơ mắt nhìn Cự Côn bay tới phương nam, hình thể Cự Côn rất lớn, cho nên gia tốc cực kỳ thong thả, nhưng cấp nó đủ thời gian, khiến nó đạt đến tốc độ cực hạn, tốc độ của nó không chậm hơn cường giả Mệnh Vẫn chút nào! Cự Côn thật lớn phi hành tốc độ cao ở trên bầu trời, chỉ là gió áp khủng bố đã hình thành sóng xung kích như sấm rền, ngạnh sinh xé mở biển rộng, nước biển hình thành một hẻm núi, nước biển hai bên hẻm núi bị đẩy ra xong lại như thác nước hạ xuống, hình thành bọt sóng màu trắng phóng lên cao mười mấy dặm. - Bọn họ muốn làm gì? Một thám báo mắt thấy tốc độ Cự Côn càng lúc càng nhanh, không kìm nổi lẩm bẩm. - Phương nam... Nam Thần Hoàng đảo, là Nam Hải Ma Vực a! Bọn họ không phải đi tập kích Nam Hải Ma Vực chứ... Trời ạ! Một thám báo khác hít ngược một hơi khí lạnh, Nam Hải Ma Vực ở mấy năm qua hình thành ảnh hưởng quá nặng, nơi đó chính là đại danh từ Tu La địa ngục, cỗ thần bí thế lực kia không ngờ chủ động đi công kích Nam Hải Ma Vực? Không muốn sống chăng? - Không đúng, các ngươi cẩn thận ngẫm lại, hiện tại Huyễn Vô Cực bế quan, Huyễn Vũ Thiếp trọng thương, Cự Côn lại bị thanh niên thần bí kia cướp đi, dường như... Đúng là thời điểm tốt nhất tập kích Nam Hải Ma Vực! Một cái thám báo đột nhiên nghĩ tới điểm này, mở miệng nói ra, khiến người còn lại hai mặt nhìn nhau! Quá điên cuồng!