Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 659
Lúc này, Cự Phủ tháp chủ lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, mặc dù hắn và Cực Tinh tháp chủ cùng nhau đối phó với Lâm Minh, cũng chưa chắc có thể thắng được, nhưng nếu thấy chết mà không cứu được, vậy thì có khi nguyên chủ Huyết Sát Nguyên sẽ chuyển mối hận mất con sang người hắn, đến lúc đó hắn có bị giết thì cũng không có gì là lạ.
Ngay khi Cự Phủ tháp chủ đang do dự, Lâm Minh vẫn không cho Cực Tinh tháp chủ cơ hội thở dốc, trường thương chỉ lên cao, Lâm Minh bước ra một bước, giống thuấn di đến trước mặt Cực Tinh tháp chủ, đâm một thương về phía trái tim của Cực Tinh tháp chủ!
Oanh!
Thân thể Cực Tinh tháp chủ vội vàng lui ra ngoài, lại bị thương lần nữa, bởi vì lúc trước đã có chút hiểu biết về Không Gian ý cảnh của Lâm Minh, nên lần này hắn cũng có chút phòng bị, chỉ phải ăn một chút thiệt thòi, tuy nhiên cứ tiếp tục như vậy, thất bại cũng sẽ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
- Lâm Minh, ta là con của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên, giết ta, ngươi cũng sẽ phải chôn cùng!
Cực Tinh tháp chủ điên cuồng hô lớn, hắn bị Lâm Minh đánh cho hoa rơi nước chảy, bị buộc phải nói ra thân phận của mình để áp chế Lâm Minh!
- Cái gì? Con trai của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên ư?
Đại đa số võ giả tại đây đều không biết thân phận của Cực Tinh tháp chủ, đột nhiên nghe thấy hắn nói như vậy, tất cả đều ngẩn người ra, nguyên chủ Huyết Sát Nguyên chính là Thiên Ma mười hai cánh duy nhất trên toàn bộ Huyết Sát Nguyên, tu vi nghe nói đã đột phá cấp đế!
Cực Tinh tháp chủ lại là con trai của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên ư?
Tin tức này thật sự làm cho người khác vô cùng kinh hãi, nhưng Lâm Minh lại căn bản không thèm để ý, cho dù ngươi là con trai của nguyên chủ Huyết Sát Nguyên thì làm sao? Giết hết không cần nói thêm!
Một thương lại một thương, từng thương đều đâm vào chỗ yếu hại của Cực Tinh tháp chủ, Lâm Minh thề muốn đẩy Cực Tinh tháp chủ vào chỗ chết!
- A a a...
Đối mặt với công kích như bão tố của Lâm Minh, Cực Tinh tháp chủ bất đắc dĩ đành phải vận dụng tông tộc bí thuật!
- Lâm Minh, đây là ngươi ép ta, ta thà rằng hao tổn tu vi trăm năm, cũng muốn đồng quy vu tận cùng ngươi!
Cực Tinh tháp chủ cắn đầu lưỡi, mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi. Trên Khai Thiên kiếm của hắn bỗng cháy lên ngọn lửa màu đỏ.
Toái Thiên kích!
Một kiếm chém ra, hai bàn tay của Cực Tinh tháp chủ đồng loạt vỡ nát các mạch máu, hư không chấn động, toàn bộ mặt đất vỡ tan, tràn ngập các vết rách rộng hơn một trượng!
Ánh mắt Lâm Minh nheo lại, trên Tử Huyễn thương, lôi đình và ngọn lửa đan vào nhau.
Quán Hồng!
Oanh...
Mỗi một lần va chạm, không gian mấy chục trượng xung quanh hai người đều bị năng lượng quét thành chân không.
Cực Tinh tháp chủ bay ngược ra ngoài. Mà Lâm Minh cũng bị dư chấn quét trúng, trong lúc hắn rút lui, có một luồng năng lượng như rắn độc chạy dọc theo cánh tay phải của hắn, chui vào trong thân thể!
Dù sao thì phẩm chất của Tử Huyễn thương vẫn kém hơn Khai Thiên kiếm cả một đại cảnh giới, Chiến Linh của hắn phải chia ra một phần để bảo hộ Tử Huyễn thương, không thể phát huy ra lực công kích lớn nhất.
Xoẹt...
Tay áo phải của Lâm Minh vỡ tan, thân thể lui ra ngoài, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn.
Mà Cực Tinh tháp chủ thì còn thảm hại hơn, hắn va mạnh vào trong vách núi, đất đá đổ sụp xuống, bụi mù bốc lên bốn phía.
Cảm thụ được chấn động của Tử Huyễn thương, Lâm Minh khẽ nhíu mày, va chạm kịch liệt như vậy, Tử Huyễn thương quả thật có chút không chịu nổi.
Mà đúng lúc này, Lâm Minh bỗng nghe thấy phía bên phải có tiếng kiếm chém tới mãnh liệt, hắn đột nhiên xoay người, thấy cách mười trượng, Huyết Viêm tôn chủ cầm một thanh hậu bối đại đao, giết về phía mình.
Thấy cảnh này, Lâm Minh khẽ lắc đầu, Huyết Viêm tôn chủ bị Cực Tinh tháp chủ dùng nô ấn khống chế, đã không còn cứu được nữa, trừ phi giết chết Cực Tinh tháp chủ, nhưng Huyết Viêm tôn chủ là nô bộc trung thành nhất, làm sao có thể cho phép loại chuyện này xảy ra được?
Lâm Minh thay đổi thương chiêu, chân nguyên bùng nổ.
Chiến Linh rót vào trong Tử Huyễn thương, Lâm Minh đâm ra một thương, điện mãng màu tím lóe sáng, làm cho các võ giả tại đây đều lóa mắt!
- Truy Điện!
Một thương này của Lâm Minh vừa được rót vào Chiến Linh, vừa dung hợp Thời Không ý cảnh, Lâm Minh tin chắc rằng Huyết Viêm tôn chủ cho dù không bị miểu sát, thì cũng bị trọng thương.
Nhưng hắn không ngờ được, Huyết Viêm tôn chủ căn bản không thèm né tránh, mà còn lao thẳng về phía Tử Huyễn thương!
Phốc...
Tử Huyễn thương lập tức xuyên thủng thân thể Huyết Viêm tôn chủ.
Mà trên mặt của Huyết Viêm tôn chủ lại hiện lên một tia điên cuồng, hắn bị Tử Huyễn thương xuyên thấu, vẫn vọt tới trước mặt Lâm Minh, vươn hai tay hai chân ôm lấy Lâm Minh như một con bạch tuộc!
Hai tay bắt lấy bả vai Lâm Minh, hai mắt Huyết Viêm tôn chủ đỏ ngầu như máu:
- Chết theo ta đi!
Hắn phát ra toàn bộ lực lượng, muốn bắt lấy Lâm Minh, cùng nhau hứng chịu công kích của Cực Tinh tháp chủ!
- Đúng là không thể cứu được nữa!
Trong mắt Lâm Minh hiện lên một tia sát khí, hai tay khép lại, lực lượng toàn thân tăng vọt, chỉ nghe “bồng bồng bồng!” Vang lên, trên người Huyết Viêm tôn chủ đã tuôn ra một luồng sương mù bằng máu.
- Làm tốt lắm, Huyết Viêm!
Cực Tinh tháp chủ hét lớn một tiếng, chém một kiếm về phía Lâm Minh, hắn muốn chém cả Lâm Minh và Huyết Viêm tôn chủ chết cùng một chỗ.
- Tên nô tài này thật đáng thương.
Lâm Minh bị Huyết Viêm tôn chủ khống chế, trong lúc nhất thời không thể thoát ra được, mắt thấy Cực Tinh tháp chủ chém một kiếm tới, Lâm Minh vẫn rất bình tĩnh, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, không gian bên cạnh hắn đột nhiên trở nên vặn vẹo.
Lúc trước, tại Vương Giả Tù Lung, Lâm Minh sử dụng Không Gian ý cảnh đã có thể phá vỡ không gian lao ngục, huống chi là cú ôm này của Huyết Viêm tôn chủ.
Không gian vặn vẹo, Huyết Viêm tôn chủ lập tức không ôm được nữa, mà lúc này, Cực Tinh tháp chủ đã bổ tới một kiếm!
Phốc...
Một kiếm chém từ đầu đến chân, trực tiếp chém Huyết Viêm tôn chủ thành hai nửa!
Máu tươi văng ra như mưa trút xuống!
Mà Lâm Minh thì lại nhẹ nhàng hiện ra các đó hơn hai mươi trượng, không chút bị thương nào.
Cảnh tượng này khiến cho các võ giả sợ ngây người, bọn họ chỉ cảm thấy ánh sáng xung quanh Lâm Minh khẽ vặn vẹo, sau đó hắn không biết dùng biện pháp gì mà đã thoát được Huyết Viêm tôn chủ, thuấn di đến ngoài hai mươi trượng!
- Không Gian ý cảnh thật là cao minh!
Đoan Mộc Quần âm thầm cảm khái, hắn cũng hiểu biết không ít về Không Gian ý cảnh, nhưng kiểu gì cũng không làm được giống như Lâm Minh.
- Đáng chết!
Giết lầm nô bộc của mình, Cực Tinh tháp chủ cực kỳ giận dữ, hắn càng lúc càng hiểu được, hôm nay e rằng hắn sẽ thật sự phải chết tại đây!
Mà đúng lúc này, trên thi thể của Huyết Viêm tôn chủ phát ra một luồng sát khí tinh thuần, một nửa sát khí này tản đi mất, một nửa khác thì chia làm hai, lần lượt bay về phía Lâm Minh và Cực Tinh tháp chủ.
Huyết Viêm tôn chủ chết khi cùng bị Lâm Minh và Cực Tinh tháp chủ ra tay, nên sát khí cũng chia đều cho hai người, tuy nhiên Lâm Minh công kích trước, nên mới hấp thu được sát khí.
Hai luồng sát khí bay đến trước mặt hai người, lúc này chỉ nghe một tiếng rít gào vang lên, trên thân thể hai người cùng hiện ra hư ảnh Thiên Ma mười cánh, trực tiếp nuốt hết sát khí.
Thấy cảnh này, các võ giả đều ngây ra, hư ảnh Thiên Ma mười cánh của Lâm Minh lại không nhỏ hơn của Cực Tinh tháp chủ chút nào!
Mười chiếc cánh đã hoàn toàn rõ ràng, đôi cánh thứ sáu đang trong quá trình ngưng tụ thành hình...
Đây rõ ràng là... Mười cánh đỉnh phong!
Trời ạ!
Từ lúc nào thì Lâm Minh ngưng tụ hình xăm Thiên Ma đến mười cánh đỉnh phong vậy?
Các võ giả tại đây đều hoàn toàn bị chấn động, thậm chí còn cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc toàn thân, Thiên Ma mười hai cánh là cấm kị tại Huyết Sát Nguyên, Lâm Minh đã thành tựu mười cánh đỉnh phong, chẳng lẽ hắn muốn thành tựu Thiên Ma mười hai cánh, là địch nhân với toàn bộ Huyết Sát Nguyên hay sao?
Thật là to gan lớn mật!
Sắc mặt của Chuyên Du, Hắc Khôi tôn chủ thì đã sớm tái nhợt, bọn họ rốt cuộc đã biết Lâm Minh điên cuồng tới mức nào, so sánh ra, bọn họ quả thực chỉ giống như lũ trẻ náo loạn mà thôi.
Ngay cả Cự Phủ cũng biến sắc, nếu để cho Lâm Minh giết chết Cực Tinh tháp chủ, hắn có thể trở thành Thiên Ma mười hai cánh hay không đây? Nếu quả thực như vậy, thì nguyên chủ Huyết Sát Nguyên tất nhiên sẽ giận chó đánh mèo, đổ tội lên bản thân mình!
Đúng lúc này, bỗng có tiếng phất phơ vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão già mặc trường bào màu đen đang đạp gió mà đến.
Lão già này chính là người chủ trì lần đi tới Vạn Cổ Ma Khanh này!
- Tiêu trưởng lão! Cứu ta!
Cực Tinh tháp chủ vừa nhìn thấy trưởng lão áo đen, lập tức mừng rỡ, hắn giống như túm được một cọng rơm cứu mạng, vội vàng cầu cứu.
Lâm Minh khẽ nhướng mày, lão già này...
Hắn nhớ rõ tên này chính là giám sát sứ của Huyết Sát thần điện, toàn quyền phụ trách lần mở ra Vạn Cổ Ma Khanh này, hắn đã từng nói qua, nếu trên người kẻ nào có hình xăm Thiên Ma ngưng tụ đến mười cánh trung kỳ trở lên, hắn sẽ ra tay làm tản đi sát khí.
Lại có thêm một địch nhân nữa!
Lâm Minh khẽ vuốt lên mũi thương, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng sát khí trong mắt lại càng đậm hơn.
- Lâm Minh!
Khi trưởng lão áo đen đi tới, vừa đúng lúc nhìn thấy hư ảnh Thiên Ma mười cánh ẩn vào trong người Lâm Minh.
- Một mình ngưng tụ hình xăm Thiên Ma đến mười cánh đỉnh phong, lần này trong hành trình Vạn Cổ Ma Khanh, ngươi đã giết bao nhiêu tôn chủ rồi? Hiện giờ, ngươi lại công kích lãnh đạo trực tiếp của ngươi, phạm vào tội giết chủ! Chẳng lẽ ngươi muốn cướp đoạt sát khí của Cực Tinh tháp chủ, ngưng tụ ra Thiên Ma mười hai cánh, sau đó làm phản Huyết Sát Nguyên ư?
- Ngươi đồng thời phạm vào tội mưu phản, giết chủ, lạm sát, ba tội này, ta phán ngươi tử hình!
Khi lão già áo đen này nói, hắn đã rút ra một thanh trường mâu, mũi mâu chỉ thẳng vào Lâm Minh.
- Tử hình?
Lâm Minh cười ha hả:
- Ngươi muốn giết ta thì không cần nhiều lời vô nghĩa làm gì, Cực Tinh tháp chủ rốt cuộc đã làm gì với Lâm mỗ, trong lòng các vị đều hiểu rất rõ! Nếu ngươi cũng muốn tiến vào theo, vậy thì cũng không gì tốt hơn! Hình xăm Thiên Ma của ta mới bước vào mười cánh đỉnh phong, mặc dù giết Cực Tinh tháp chủ thì cũng khó đủ đạt tới mười hai cánh, cộng thêm bộ xương già của ngươi nữa, thì cũng đủ rồi!
- Tiểu tử cuồng vọng, chết đến nơi mà vẫn còn kiêu ngạo như vậy! Cự Phủ!
Lão già áo đen đột nhiên nhìn về phía Cự Phủ tháp chủ.
Cự Phủ tháp chủ chỉ biết cười khổ, vốn hắn định chờ khi Cực Tinh tháp chủ bị Lâm Minh giết chết, thì hắn sẽ lặng lẽ rời khỏi Huyết Sát Nguyên, tránh cho bị nguyên chủ giáng tội.
Nhưng không nghĩ tới Tiêu trưởng lão lại chạy tới vào lúc mấu chốt này, lúc này thì hắn không có khả năng trốn tránh được nữa.
Tuy nhiên, ba người bọn họ có lẽ cũng không khó để xử lý Lâm Minh, mà ngược lại, nếu hắn không ra tay, chờ sau khi Lâm Minh xử lý hai người này, nếu còn chưa thể ngưng tụ ra Thiên Ma mười hai cánh, chắc gì hắn đã tha cho mình đây!
Nghĩ đến đây, Cự Phủ liền bước ra, cầm trong tay chiếc búa hai lưỡi, đứng cùng với lão già áo đen.
Ba đại cao thủ, đồng thời vây giết Lâm Minh, cảnh tượng này làm cho các võ giả tại đây phải âm thầm nuốt nước miếng, hai đại tháp chủ, một giám sát sứ của Huyết Sát thần điện, đây đều là các nhân vật cực kỳ lợi hại của Huyết Sát Nguyên, nhưng hiện giờ ba người lại đồng loạt ra tay đối phó với một tên tiểu bối.
- Ba đánh một ư?
Lâm Minh nhìn về phía lão già áo đen, khóe miệng hơi cong lên, nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi lợi hại thế nào, có thể một mình đối phó ta, không nghĩ tới... Chẳng qua cũng chỉ như vậy mà thôi!
- Hừ, ngươi không cần phải kích ta, từ xưa tới nay, được làm vua, thua làm giặc, sư tử vồ thỏ thì cũng phải dùng toàn lực, Lâm Minh, ngươi chuẩn bị chịu chết đi!
Lão già áo đen căn bản không có chút động tâm nào, trong Vạn Cổ Ma Khanh này thì không có khả năng liên hệ với bên ngoài, bọn họ chỉ có thể dựa vào số người hiện có để đánh chết Lâm Minh, nhiều nắm đấm thì chắc chắn sẽ mạnh hơn một rất nhiều.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương