Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 621
- Đã xảy ra chuyện gì?
Những người khác chú ý vẻ mặt cổ quái của tôn chủ cầm đầu, khó hiểu hỏi.
- Lâm Minh đi ra từ Đế Giả chi lộ.
- Rốt cuộc đi ra sao? Tên này đi vào bảy tháng...
Đế Giả chi lộ khác với Vương Giả Tù Lung, nếu không có thực lực, thì không thể ở lâu trong Vương Giả Tù Lung được, nhưng Đế Giả chi lộ thì lại có thể ở lại trong đó một thời gian nếu tìm được cách thích hợp, cho nên cũng không phải cứ ở lâu thì càng lợi hại.
- Tuy nhiên... Ta kỳ quái chính là, dường như Lâm Minh còn chưa đột phá Toàn Đan.
Tôn chủ cầm đầu khẽ cau mày, có chút nghi hoặc.
- Cái gì? Bảy tháng mà còn chưa phá Toàn Đan ư?
Lời này vừa được nói ra, các võ giả tại đây đầu tiên là ngạc nhiên, ngay sau đó trên mặt hiện lên một tia mừng rỡ, không ngờ Lâm Minh còn chưa đột phá Toàn Đan, thật sự là một tin tức tốt.
Đối với thiên tài đỉnh cấp mà nói, Toàn Đan không phải là bình cảnh gì lớn cả, sẽ đột phá một cách thuận lợi, huống chi còn tiến vào Đế Giả chi lộ, chỗ đó cực kỳ dễ dàng tăng lên thực lực.
Lâm Minh tiến vào Đế Giả chi lộ bảy tháng, lâu như vậy rồi, vốn bọn họ còn tưởng rằng Lâm Minh đã đột phá Toàn Đan, không nghĩ tới hắn đi ra mà mới chỉ là nửa bước Toàn Đan.
Trong tụ nguyên hệ thống, mỗi một đại cảnh giới chia làm bốn tiểu cảnh giới, lần lượt là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, chí cực, từ Tiên Thiên Chí Cực đến nửa bước Toàn Đan thì căn bản không phải là một tiểu cảnh giới, nửa bước Toàn Đan thật ra cũng chỉ là Tiên Thiên Chí Cực đỉnh phong mà thôi.
Nói cách khác, Lâm Minh tiến vào Đế Giả chi lộ thì mới tăng lên nửa tiểu cảnh giới mà thôi, so với đám người Lam Thấm, Đoan Mộc Quần thì thật sự không tính vào đâu cả.
- Tại sao có thể như vậy được?
Một võ giả khó tin nói, đã quen với việc Lâm Minh sáng tạo kỳ tích, lần này Lâm Minh lấy được thành tích kém cỏi như vậy, làm cho người khá thấy khó tin.
- Hắc hắc, không có gì kỳ quái cả, có lẽ hắn gặp phải bình cảnh nào đó, nếu không thì cũng là do ngộ tính của Lâm Minh không cao, không hiểu được đế giả thạch bi!
Một tên võ giả Ải Ma tộc cười ha ha nói, hắn là Hắc Khôi tôn chủ của Vân Tiêu tháp, toàn bộ Vân Tiêu tháp có mười sáu tôn chủ, Hắc Khôi xếp hạng thứ chín, vốn hắn đối phó với Lâm Minh đạt tới Toàn Đan kỳ thì không tin tưởng nào cả, dù sao võ giả từ Tiên Thiên đến Toàn Đan là một lần bay vọt lớn, nhưng hiện về nghe nói Lâm Minh chưa đột phá Toàn Đan, hắn lập tức thấy tin tưởng hơn gấp trăm lần.
- Không nên sơ suất, ngộ tính của Lâm Minh tuyệt đối không kém, nếu không thì làm sao có thể lĩnh ngộ Thời Không ý cảnh. Tiểu tử này không biết đang làm cái quỷ gì trên Đế Giả chi lộ a!
Tôn chủ cầm đầu có chút nghi hoặc.
- Vân Sát huynh, ngươi quá mức cẩn thận rồi, thực lực của ngươi tại Vân Tiêu tháp chúng ta thì cũng có thể xếp vào trước năm, cần gì phải để ý một tên tiểu bối như vậy, Lâm Minh là thiên tài thì không sai, nhưng hắn còn quá trẻ tuổi, nửa bước Toàn Đan, hừ, lần này đi Vạn Cổ Ma Khanh, hắn không gặp phải chúng ta thì thôi, nếu mà gặp phải chúng ta, hắc hắc...
Hắc Khôi tôn chủ cười âm hiểm, không chút nào che giấu sát ý của mình, danh tiếng của Lâm Minh tại Cực Tinh tháp có thể nói là như sấm bên tai, nhưng đến Vân Tiêu tháp thì lại suy giảm rất nhiều, một là tin tức thì luôn có chỗ phóng đại, hai là thực lực bình quân của tôn chủ Cực Tinh tháp kém hơn Vân Tiêu tháp không ít.
Vân Sát tôn chủ trầm ngâm một chút, cũng không nói thêm gì nữa, mặc kệ Lâm Minh làm gì trong Đế Giả chi lộ, việc hắn không thể đột phá Toàn Đan vẫn là sự thật.
- Được rồi, chuyện về Lâm Minh thì dừng tại đây, chúng ta nói về một cường giả khác cần chú ý, Tam Nhãn tôn chủ!
Nhắc tới tên của Tam Nhãn tôn chủ, tên Hắc Khôi tôn chủ vừa kiêu ngạo khi nãy cũng thu nụ cười lại, Tam Nhãn tôn chủ thành danh đã lâu, hắn cũng không phải là người mà một tên tiểu bối như Lâm Minh có thể sánh bằng được.
...
Cực Tinh tháp, tháp chủ đại điện...
Trong một điện phủ u ám, Cực Tinh tháp tháp chủ mặc áo choàng màu đen đang ngồi trên ghế bằng Hắc Diệu thạch, cau mày nhìn về phía Lâm Minh.
Bên cạnh Lâm Minh còn có vài tôn chủ khác của Cực Tinh tháp, bọn họ đều là thành viên tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh lần này, trước khi Lâm Minh xuất quan, Cực Tinh tháp có rất nhiều phán đoán về thực lực của Lâm Minh được tăng lên tới đâu, mọi người đều cho rằng, Lâm Minh đi ra khỏi Cực Tinh tháp, chiến lực có thể tiến vào trước ba trong số các Cực Tinh tháp tôn chủ, thậm chí còn so được với Huyết Viêm tôn chủ.
Nhưng trên thực tế, từ sau khi Lâm Minh xuất quan, tu vi chỉ đề cao nửa tiểu cảnh giới, làm cho mọi người rất bất ngờ.
Thành tích này cũng quá kém cỏi, cho dù có lĩnh ngộ nhiều pháp tắc đi nữa, thì tu vi cũng không thể chỉ tăng lên một chút như vậy a!
Nếu chuyện này phát sinh trên thân kẻ khác, thì cũng được coi là thông qua, nhưng Lâm Minh chính là thiên tài đỉnh cao Phong Hào Tu La, ngay cả Vương Giả Tù Lung cũng đều có thể ở một trăm lẻ tám ngày, sau khi đi ra thì thực lực tăng vọt đến một trình độ làm cho người khác phải sợ hãi, như vậy thì tiến vào Đế Giả chi lộ còn khủng bố hơn cả Vương Giả Tù Lung, tại sao thực lực lại hầu như không tăng lên chút nào vậy?
- Lâm Minh, ngươi đã trải qua những gì tại Đế Giả chi lộ, tại sao lại trì hoãn lâu như vậy, vì sao ta không cảm giác thực lực của ngươi tăng lên nhiều hơn?
Cực Tinh tháp chủ trầm mặc một hồi lâu, lên tiếng hỏi, lần này hắn cho phép Lâm Minh tiến vào Đế Giả chi lộ, cũng giải trừ mệnh lệnh lúc trước, không cho phép Lâm Minh tự mình đột phá cảnh giới, chính là chuẩn bị tốt cho hắn đột phá Toàn Đan, tuy rằng sau khi đột phá Toàn Đan, nô ấn mà hắn gieo xuống sẽ có chút bất ổn, nhưng vì hành trình Vạn Cổ Ma Khanh, Cực Tinh tháp chủ cũng nguyện ý mạo hiểm như vậy, nhưng kiểu gì hắn cũng không nghĩ tới, Lâm Minh ở trong Đế Giả chi lộ tận bảy tháng, mà mới chỉ là nửa bước Toàn Đan.
Lâm Minh khẽ thi lễ, nét mặt không chút thay đổi, nói:
- Tại hạ chủ yếu tìm hiểu đế giả thạch bi trên Đế Giả chi lộ, lĩnh ngộ thêm một bước đối với pháp tắc, ngoài ra, cũng không có kinh nghiệm gì đặc biệt nữa.
- Ân...
Cực Tinh tháp chủ cũng không nghi ngờ lời này của Lâm Minh, nô ấn của hắn đang ở trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, lúc này hắn vẫn có thể cảm giác được rất rõ ràng, có nô ấn tại đó, Lâm Minh không có khả năng nói dối được.
“Bảy tháng thời gian tìm hiểu đế giả thạch bi, chỉ đạt được một chút đề cao như vậy, cho dù là Khai Dương tiến vào Đế Giả chi lộ, cũng hơn xa thành tích này, ngộ tính của Lâm Minh vốn không chỉ như vậy, nếu không thì làm sao hắn có thể lĩnh ngộ Thời Không ý cảnh? Chẳng lẽ khi ta gieo nô ấn, đã làm bị thương đến ngộ tính của Lâm Minh ngộ tính ư?”.
Theo lý thuyết, nô ấn sẽ không làm bị thương tới linh hồn của võ giả, người bị gieo nô ấn, ngoài việc tuyệt đối thần phục đối với Cực Tinh tháp chủ ra, thì không có bất kỳ dị thường nào, tuy nhiên não và linh hồn của con người đều là thứ khó giải thích nhất, nói không chừng thực sự là do nô ấn này làm bị thương tới ngộ tính cũng nên.
- Ngươi đi xuống dưới đi.
Cực Tinh tháp chủ có chút bất mãn, khoát tay nói.
- Vâng!
Lâm Minh lạnh nhạt đáp, sau đó cáo lui.
- Tổng tôn đại nhân, lần này Phong Thần tiến vào Đế Giả chi lộ, tu vi từ mới vào Yêu Vương nhất tinh, tăng lên tới Yêu Vương nhị tinh, tổng chiến lực tăng lên bao nhiêu thì còn khó nói, một tháng trước, khi ta nhìn thấy hắn, có thể cảm giác được trên người hắn có một tia lực lượng pháp tắc, ta đoán rằng Phong Thần đã có thực lực xếp hạng trước ba trong số các Cực Tinh tháp tôn chủ.
Đợi Lâm Minh đi rồi, một tên tôn chủ trong đại điện nói tới tình huống của Phong Thần sau khi tiến vào Đế Giả chi lộ.
Dù sao thì Phong Thần cũng là thánh địa truyền nhân, không cùng cấp bậc với Diêm Si, Ma Ha, trước khi tiến vào Đế Giả chi lộ, Phong Thần chỉ có thể so được với tôn chủ xếp hạng mười, mười hai tại Cực Tinh tháp, hiện tại xếp hạng thứ tư, thứ năm, tiến bộ này cũng khá là khủng bố.
Tên tôn chủ kia tiếp tục nói:
- Nếu so sánh cảnh giới của Phong Thần với cách phân chia của nhân loại, thì gần như tương đương với nhân loại Toàn Đan sơ kỳ, tăng lên tới Toàn Đan trung kỳ đỉnh phong, năm tháng, Phong Thần tăng lên một tiểu cảnh giới rưỡi trong Toàn Đan kỳ, nhưng Lâm Minh dùng bảy tháng, chỉ tăng lên nửa tiểu cảnh giới trong Tiên Thiên kỳ, chênh lệch quá lớn!
- Quả thật khó có thể lý giải được...
Một tôn chủ khác cũng phụ họa theo, ý ngầm của hắn chính là, thành tích của Lâm Minh thật sự rất kém cỏi, không thể tưởng tượng được loại tình huống này lại xảy ra trên người một Phong Hào Tu La.
- Có một vài thiên tài, đột nhiên tiêu hao hết tiềm lực, cũng không có gì là kỳ quái.
Trong góc của đại sảnh, Thân Công tôn chủ nói, thật ra hắn và Lâm Minh cũng không có cừu oán gì, nhưng do có chuyện của Hình Thiên và Hắc Ám tôn chủ, nếu Lâm Minh gặp xui xẻo, thì Thân Công tôn chủ tuyệt đối sẽ vỗ tay vui mừng.
Trên ghế tổng tôn, Cực Tinh tháp chủ vẫn trầm mặc không nói, bảy tháng tăng lên nửa tiểu cảnh giới, lại còn là Tiên Thiên kỳ, đối với thiên tài cấp đế mà nói, không cần tiến vào Đế Giả chi lộ thì vẫn có thể tăng lên được như vậy.
Chẳng lẽ Lâm Minh cố ý làm vậy, nhưng một là hắn không có lý do gì để làm như vậy, hai là hắn đã bị mình gieo xuống nô ấn, không có khả năng làm như vậy được.
“Nếu thật sự là ngộ tính bị nô ấn làm bị thương... Thì giá trị của tên Lâm Minh này sẽ suy giảm lớn, đã không có tác dụng gì, lại còn chiếm lấy một vị trí nô ấn của ta, thà rằng buông tha cho hắn còn hơn, cũng được, lần này để cho hắn tiến vào một ngàn hai trăm dặm khu nguy hiểm, xem hắn rốt cuộc có thể tìm được cho ta cơ duyên gì, cũng coi như tận dụng hết tên phế vật này”.
“Có thể tìm được thì tốt nhất, nếu cơ duyên mà cũng không tìm được, sau này hắn cũng không trưởng thành được, để cho hắn tự sinh tự diệt đi”.
Cực Tinh tháp chủ nghĩ như vậy, liền đứng lên, trầm giọng nói:
- Cách thời gian Vạn Cổ Ma Khanh mở ra còn hai tháng nữa, các vị sớm chuẩn bị đi, hôm nay dừng ở đây!
Cách thời gian Vạn Cổ Ma Khanh mở ra càng ngày càng gần, mấy ngày nay Lâm Minh đều ở trên giường đá tại Tu Luyện địa của mình, ngồi xuống thổ nạp, đồng thời ma luyện ý chí của mình.
Hai tháng thời gian, dùng để đột phá Toàn Đan thì không có khả năng lớn, nếu đã vậy thì thà rằng ma luyện Chiến Linh còn hơn, để cho Chiến Linh mau chóng trưởng thành, khiến cho lực công kích đạt đến mức chí cực.
Các võ giả của mười hai Thông Thiên tháp đều tự chuẩn bị, có thể đi vào Vạn Cổ Ma Khanh, ít nhất cũng là võ giả cấp bậc bằng Thiên Ma thất tinh, những người khác đi vào thì cũng là đi tìm chết, một đám cường tụ tập cùng một chỗ, tranh đấu sẽ cực kỳ kịch liệt.
Cứ như vậy, thời gian lặng lẽ trôi qua, ngày mà Vạn Cổ Ma Khanh mở ra rốt cuộc cũng đến.
Vào ngày này, bao gồm cả Lâm Minh, tất cả võ giả muốn đi vào Vạn Cổ Ma Khanh đều tụ tập tại tầng thứ tư Thông Thiên tháp, ngoài mười hai tôn chủ ra, trong Thiên Ma thất tinh chỉ có một người tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, đó là Phong Thần.
Đạt Cổ và Toàn Cơ cuối cùng lựa chọn không tham gia, Khai Dương, Ma Ha, Diêm Si đều đã chết, còn có một tên võ giả Thiên Ma thất tinh rời khỏi Thông Thiên tháp, cuối cùng còn lại chỉ Phong Thần.
Vì thế, nhân số tổng cộng của Cực Tinh tháp tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh là mười ba người.
Cực Tinh tháp chủ mang theo mọi người bước vào một Truyền Tống trận tại tầng bốn, ánh sáng lóe lên, bọn họ đã đi tới một không gian khác.
Cực Tinh tháp chủ nhìn mọi người một cái, chậm rãi nói:
- Nơi này là Thông Thiên tháp tầng thứ năm, cửa vào Vạn Cổ Ma Khanh nằm ngay tại tầng này!
Tầng thứ năm...
Lâm Minh khẽ hít một hơi, hắn sớm đã biết Cực Tinh Thông Thiên tháp có tổng cộng năm tầng, nhưng trong tầng thứ năm có cái gì thì vẫn luôn là điều bí ẩn, thì ra nơi này chính là cửa vào Vạn Cổ Ma Khanh.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương