Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 607
Lúc trước Lâm Minh phục dụng Ma Thần Chi Cốt, Ma Thần Chi Cốt cùng với Thiên Ma lực trường dung hợp làm một, cùng với năng lượng Vô Danh thần đan luyện chế từ Phạm Thiên Long Căn tương hỗ lẫn nhau, dưới cơ duyên xảo hợp hoàn toàn mở ra Hưu môn.
Từ đó mà xem thì chỉ một viên Thần Chi Cốt vẫn kém hơn một ít so với Phạm Thiên Long Căn và Vô Danh thần đan.
Tuy nhiên nên biết rằng, bất kể là Ma Thần Chi Cốt của Hình Thiên hay là của Hắc Ám tôn chủ đều chỉ đến từ khu vực bên ngoài Vạn Cổ Ma Khanh, chỉ là Ma Thần Chi Cốt bình thường nhất.
Mà những Ma Thần Chi Cốt đẳng cấp cao hơn ở bên trong Vạn Cổ Ma Khanh cũng chính là thứ trong truyền thuyết, lại không có ai lấy được.
Lâm Minh quét qua từng ngọc giản Hắc Ám tôn chủ lưu lại, trừ một ít công pháp đỉnh cấp ra thì có một quả ngọc giản hấp dẫn lực chú ý của hắn.
Nội dung bên trong là ghi lại về Vạn Cổ Ma Khanh!
- Vạn Cổ Ma Khanh...
Lâm Minh thì thào, địa phương thần bí luôn khiến người ta có khát vọng thăm dò, nhất là giống như Vạn Cổ Ma Khanh, có được tài nguyên vô hạn và nguy hiểm tuyệt cảnh, có một ít cường giả phong hoàng lúc đại nạn buông xuống, lựa chọn tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, trừ muốn tìm kiếm tài nguyên ra, thì cũng là hướng về tồn tại thần bí trong Vạn Cổ Ma Khanh, muốn tận mắt vừa thấy, đến tột cùng bên trong Vạn Cổ Ma Khanh có cái gì.
Ý thức chìm vào trong ngọc giản, đầu tiên đập vào đầu Lâm Minh chính là một tấm bản đồ, bản đồ Vạn Cổ Ma Khanh.
Ở trong bản đồ, mười hai Thông Thiên tháp đều được đánh dấu điểm tròn màu đỏ để biểu thị, mà ở dưới mười hai Thông Thiên tháp chính là Vạn Cổ Ma Khanh diện tích mấy vạn dặm.
Một phần bản đồ Vạn Cổ Ma Khanh này hoàn toàn bỏ trống.
Mà ở địa phương mấy ngàn dặm chung quanh Vạn Cổ Ma Khanh, lại có một ít chú giải tỉ mỉ, rõ ràng, các loại hiểm địa, tuyệt địa đều được cẩn thận miêu tả vào, hơn nữa có văn tự chú thích.
Ngoài ra, làm cách nào để dễ dàng khai quật được Ma Thần Chi Cốt, ở trên bản đồ cũng được biểu thị.
Nếu muốn thăm dò Vạn Cổ Ma Khanh, giá trị tham khảo của bản đồ này không nghĩ cũng biết.
Nhìn xuống chút nữa, chính là đủ loại miêu tả về Vạn Cổ Ma Khanh, mà nội dung của nó cũng gần giống như Lâm Minh biết, mấy vạn năm qua, phàm là nhân vật tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh, bất kể là tuyệt thế thiên tài, hay là cường giả phong hoàng, toàn bộ đều ngã xuống, đều không ngoại lệ.
Đừng nói là bên trong Vạn Cổ Ma Khanh mà ngay cả trong vòng ngàn dặm bên cạnh nó, cũng đều là cấm địa, tiến vào là phải chết!
Tất cả võ giả, bao gồm tôn chủ, nếu muốn thăm dò Vạn Cổ Ma Khanh đều phải ở bên ngoài ngàn dặm, thậm chí là ở ngoài hai ngàn dặm.
Càng tới gần Vạn Cổ Ma Khanh, thì khai quật được Ma Thần Chi Cốt đẳng cấp càng cao, nhưng mà nguy hiểm cũng lại càng nhiều, xác suất ngã xuống càng lớn!
- Dựa theo ngọc giản ghi lại, đây là chỉ ngàn năm qua, trong Vạn Cổ Ma Khanh đã có hơn một trăm bảy mươi tôn chủ ngã xuống. Chia đều mỗi lần Vạn Cổ Ma Khanh mở ra, đã có hai vị tôn chủ ngã xuống.
Lâm Minh nhìn thấy số liệu ghi lại bên trong ngọc giản của Hắc Ám tôn chủ âm thầm kinh hãi, mỗi lần Vạn Cổ Ma Khanh mở ra. Tôn chủ đều tự mình ra tay, cũng chính là vì nhằm vào những Ma Thần Chi Cốt cao cấp kia.
Dù sao bình thường nhân vật cấp bậc Thiên Ma thất tinh, thực lực đều kém xa tôn chủ, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ ở ngoài chơi bời một chút mà thôi. Có thể tìm được một hai viên Ma Thần Chi Cốt thì đã không tồi rồi.
Còn muốn có đẳng cấp cao thì không có khả năng.
Nghĩ lại mười hai tòa Thông Thiên tháp có tổng cộng gần một trăm năm mươi vị tôn chủ, mỗi lần mở ra ngã xuống một hai người, xác suất ngã xuống một phần trăm cũng không phải quá khoa trương.
Vì con đường võ đạo, nếu ngay cả điểm phiêu lưu ấy cũng không dám mạo hiểm thì cũng không nên tập võ nữa, an hưởng lúc tuổi già cho rồi.
- Vạn Cổ Ma Khanh... Nếu có cơ hội, ta cũng muốn đi một chuyến.
Đối với loại địa phương đầy nguy hiểm và kỳ ngộ này, Lâm Minh rất có hứng thú đi thăm dò một phen, đương nhiên, trong vòng cấm địa sinh mệnh ngàn dặm Vạn Cổ Ma Khanh, hắn tuyệt đối không dám đi, hắn cũng không cho rằng mạng của mình còn cứng rắn hơn mạng của cường giả phong hoàng.
Tiếp tục xem xuống dưới, trong ngọc giản còn miêu tả Vạn Cổ Ma Khanh bùng nổ, cứ qua mấy chục năm đến mấy trăm năm, Vạn Cổ Ma Khanh sẽ giống như núi lửa phun trào một lần, phun trào ra lượng lớn sát khí, còn có một ít Ma Thần Chi Cốt ẩn giấu ở bên trong Vạn Cổ Ma Khanh.
Mà đây cũng là nguyên nhân mấy vạn năm qua, mọi người có thể tìm được Ma Thần Chi Cốt rơi rụng bên ngoài Vạn Cổ Ma Khanh, toàn bộ đều do Vạn Cổ Ma Khanh phun trào ra.
Sau mỗi lần phun trào, nhóm võ giả tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh đều có thu hoạch rất lớn, nhưng mà tính nguy hiểm cũng rất cao.
Sau khi Vạn Cổ Ma Khanh phun trào, năng lượng dao động dường như tạo thành đủ loại tuyệt địa, khiến cho người ta xương cốt cũng không còn.
Hơn nữa dưới tình huống như vậy, bản đồ cũng sẽ thay đổi lớn, bản đồ cũ không thể áp dụng, chỉ có thể dùng bản đồ mới, mà chuyện này cũng là nguyên nhân khiến người ta càng dễ bị rơi vào tuyệt địa.
Có thể nói, hơn một trăm bảy mươi vị tôn chủ đã ngã xuống ngàn năm qua, có một nửa là vì Vạn Cổ Ma Khanh phun trào.
Lâm Minh một hơi đọc xong ngọc giản, đúng lúc này, trong hào quang Tu Luyện địa của hắn nhoáng lên một cái, một thanh âm cũng theo đó truyền vào trong óc Lâm Minh:
- Ta là Huyết Viêm tôn chủ, Lâm thiếu hiệp, mời đi theo người hầu lên tầng bốn.
- Lên tầng bốn?
Lâm Minh trong lòng vừa động, tầng bốn đúng là nơi chuyên biệt dành cho tôn chủ Thông Thiên tháp.
Mười một tôn chủ, toàn bộ đều ở nơi đó!
Lâm Minh hơi hơi trầm ngâm, đẩy cửa đi ra khỏi Tu Luyện địa.
Ở bên ngoài Tu Luyện địa của Lâm Minh, đã sớm có một đôi mỹ nữ Yêu Tinh tộc chờ phục vỬ hai cô gái đều cao như nhau, dung mạo hoàn mỹ không thể hoàn mỹ hơn, tu vi cũng là cùng Hậu Thiên kỳ.
Ở Thiên Vận quốc, tuổi trẻ như vậy mà có tu vi Hậu Thiên kỳ, dung mạo lại hoàn mỹ như thế, có thể nói là thiên chi kiêu nữ trong thiên chi kiêu nữ, nhưng mà ở trong Thông Thiên tháp này lại chỉ là nữ người hầu mà thôi.
- Tôn chủ đại nhân, chúng ta tới đây để dẫn ngài lên tầng bốn, đáp ứng tất cả yêu cầu của ngài.
Thiếu nữ Yêu Tinh tộc nhẹ giọng nói.
- Dẫn đường.
Lâm Minh giọng điệu vừa bình tĩnh vừa lạnh lùng.
Giữa tầng ba và tầng bốn Thông Thiên tháp đều có Truyền Tống trận, Truyền Tống trận trắng xóa cần phải có lệnh bài mới có thể vào được.
Lâm Minh đi tới chỗ này thì ngừng lại, kiên nhẫn nghiên cứu cấu tạo Truyền Tống trận một chút, quả nhiên là thượng cổ Truyền Tống trận, cùng một loại Truyền Tống trận như ở Thần Vực.
Nhìn thấy Truyền Tống trận quen thuộc này, Lâm Minh yên tâm hơn nhiều, kể từ đó, ít nhất hắn cũng không bị vây khốn ở tầng bốn, với thân pháp Kim Bằng Phá Hư vô cùng ảo diệu của hắn phối hợp cùng với thượng cổ Truyền Tống trận, hắn có niềm tin cho dù tôn chủ tầng bốn nổi điên vây công hắn, hắn cũng có thể toàn thân trở ra.
Một bước bước vào trong, ánh sáng lóe lên, ngay sau đó, Lâm Minh đi cùng hai thị nữ Yêu Tinh tộc tới tầng thứ tư Thông Thiên tháp.
Truyền thuyết kể, Đế Giả chi lộ cũng là ở tầng này.
Dọc theo hành lang tăm tối tiến về phía trước, cuối cùng, thị nữ mang theo Lâm Minh đứng trước một đại điện nguy nga, cửa điện nặng chịch cao chừng mười trượng, bên trên điêu khắc đủ loại hoa văn thần bí cổ xưa, không biết là dùng tài liệu gì chế tạo thành.
Lâm Minh vừa tới đại điện, cửa điện tự động mở ra, ổ trục dường như không chịu nổi sức nặng khổng lồ này, phát ra tiếng ken két.
Đằng sau cửa lớn, mười người cùng mặc áo choàng đen, thân cao có, thấp có, đang ngồi trong một cái bàn hội nghị màu đen.
Mười người cùng tụ lại một chỗ, tản phát ra khí tràng có thể nói là khủng bố.
Mà khí tràng này hoàn toàn là nhằm vào Lâm Minh đang đến!
Lâm Minh trong lòng nghiêm lại, Thiên Ma võ ý bùng nổ, lập tức triệt tiêu cỗ áp lực này, cả người chỉ hơi hơi lắc một cái, một bước cũng không lui.
Không hề nghi ngờ, mười người áo đen này, đều là tôn chủ Thông Thiên tháp, mà đối mặt với Lâm Minh, bọn họ chỉ là theo bản năng tản phát ra khí thế, cho Lâm Minh một cái chấn nhiếp mà thôi.
- Chỉ có mười người, còn một tôn chủ nữa đâu?
Lâm Minh trong lòng hơi hơi nghi hoặc, hắn lần lượt đảo qua từng người, giữa mười người này, cũng có chênh lệch thực lực không nhỏ, trong đó có mấy người có thể nói là sâu không lường được, Lâm Minh tự nhận không phải là đối thủ.
- Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên!
Ngồi ở vị trí thủ vị, người áo bào đen cao lớn cười ha ha, giọng điệu vừa trầm vừa vang:
- Tà Thần tôn chủ, đây là phong hào của ngươi sao?
Lâm Minh bình tĩnh nói:
- Phong hào với ta mà nói không có ý nghĩa gì, có thể tùy tiện.
Người áo bào đen cao lớn nói chuyện này, không nghi ngờ gì chính là người mạnh nhất trong mười tôn chủ, Lâm Minh tự nhận nếu chống lại hắn thì không có nửa phần nắm chắc.
- Tốt! Ta rất thích nói thẳng, ta không muốn vòng vo với ngươi, ta chỉ hỏi ngươi một câu, làm sao mới bằng lòng rời khỏi Cực Tinh Thông Thiên tháp?
Lâm Minh nhướng mày:
- Ngươi là Thiên Ma mười cánh, ta cũng là Thiên Ma mười cánh, ngươi dựa vào đâu muốn ta rời đi Thông Thiên tháp? Đơn giản ta là nhân loại, ngươi không phải nghĩ Thông Thiên tháp này là thuộc về Man tộc và Cự Ma tộc các ngươi đấy chứ?
- Hắc hắc, không riêng bởi vì ngươi là nhân loại.
Người áo bào đen ngồi ở vị trí thủ tọa đứng lên, ánh mắt như đêm tối ánh lên vô tận tinh tú:
- Ta cho ngươi rời đi là vì đó là quy tắc ngầm gần vạn năm của Thông Thiên tháp! Thông Thiên tháp không để cho xuất hiện Thiên Ma mười hai cánh, mà ngươi... Để mặc cho ngươi trưởng thành xuống dưới, chỉ sợ chỉ một, hai năm nữa, chúng ta đều không phải là đối thủ của ngươi, đến ngày đó, ai có thể ngăn cản ngươi trở thành mười hai cánh? Có giáo huấn của Bát Vẫn Chiến Đế một lần đã đủ rồi, chúng ta không hy vọng xuất hiện nhân tố bất định, uy hiếp đến địa vị Thông Thiên tháp.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, không nói gì, nói đến cùng, bây giờ nhóm thống trị của Thông Thiên tháp đã đem Huyết Sát Nguyên như là tài sản riêng của bọn họ.
Quả thật, một chỗ có thể sưu cao thuế nặng, tài nguyên khủng bố, lại có rất nhiều Tu Luyện địa nơi đẳng cấp cao, ai mà không tâm động?
Nếu không phải Huyết Sát Nguyên có một cỗ lực lượng thần bí, sẽ trấn sát tất cả võ giả cấp cao bước vào nơi này, thì chỉ sợ Huyết Sát Nguyên đã sớm bị phần đông cường giả cấp đế của Thánh Ma đại lục và thánh địa nhớ thương rồi, đến lúc đó, chung quanh Huyết Sát Nguyên, chắc chắn sẽ có một cuộc đại chiến có một không hai, cuối cùng người thắng được chia cắt Huyết Sát Nguyên.
Mà chiến tranh như vậy, chỉ sợ là mỗi ngàn năm sẽ bùng nổ một lần, một lần nữa phân phối kết cục.
Hiện giờ, Huyết Sát Nguyên bởi vì quy tắc quỷ bí này, hình thành kết cục như vậy, từ ý nghĩa nào đó mà nói, bây giờ Huyết Sát Nguyên chính là một cái tông môn đặc thù, mà nhóm tôn chủ này đều là trưởng lão trong tôn môn.
- Bảo ta rời đi cũng có thể, ta vốn không có ý định trở thành tôn chủ, cũng không có ý định ở lại Huyết Sát Nguyên quá lâu, ta chỉ cần ở lại Huyết Sát Nguyên ba tháng, sau đó tiến vào Đế Giả chi lộ, sau khi đi ra, ta lập tức rời đi!
Lâm Minh làm ra nhượng bộ, hiện giờ với thực lực của hắn, cùng Huyết Sát Nguyên trực tiếp trở mặt thì rất không có lý trí, nên biết rằng, Huyết Sát Nguyên cũng không chỉ có một tòa Thông Thiên tháp như Cực Tinh tháp này, còn có mười một tòa tháp khác, cao thủ nhiều như mây.
- Hắc hắc...
Người áo bào đen nở nụ cười:
- Thật có lỗi, yêu cầu của ngươi, ta không thể đáp ứng, ngươi hoặc là lựa chọn bây giờ rời đi, hoặc là cùng chúng ta chiến một trận!
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương