Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1984
Chương 1998: Tái chiến. (1)
Ở bên trong những phù văn này, một thanh niên chậm rãi đi ra, toàn thân hắn quấn quanh lấy lôi điện màu đen, cầm trong tay một thanh trường đao, đạp theo gió mà đến.
Trên thanh trường đao kia có khắc một cái quỷ đầu, dưới quỷ đầu có viết hai chữ Tà Thần!
- Đây là. . .
Mọi người kinh hãi, lại có một đối thủ!
Lâm Minh bước nhanh vào không gian trong Hàn Băng Kính, cầm trong tay Ám Long Thương, trực diện tên địch nhân này.
Còn tu vị của đối phương rõ ràng là Thánh chủ hậu kỳ.
So với Lâm Minh còn cao hơn một tiểu cảnh giới.
Từ trọng kiếm thanh niên Thánh chủ sơ kỳ, đến tên thanh niên cầm trong tay Tà Thần trường đao hiện giờ, thoáng cái đã đề cao hai tiểu cảnh giới, lướt qua Thánh chủ trung kỳ ở giữa .
Tình cảnh như thế khiến cho đám Thiên Tôn trong tràng đều hai mặt nhìn nhau.
Bọn hắn vốn cho là, chiến thắng đối thủ trong Hàn Băng Kính coi như đã vượt qua kiểm tra, không nghĩ tới giết chết một đối thủ, sẽ có đối thủ càng mạnh hơn nữa xuất hiện, liên tục không ngừng!
- Thì ra là thế, bản thưởng của Lâm Minh còn chưa tới lúc cho, hắn phải chiến thắng càng nhiều đối thủ hơn nữa, căn cứ chiến tích của hắn, mới đến đánh giá ban thưởng cuối cùng cho hắn?
Đế Vô Ngân làm ra phỏng đoán như vậy. Phỏng đoán này thoạt nhìn cực kỳ hợp lý, mà nếu là vậy thì bản thương của Lâm Minh cũng quá kinh người rồi, tuyệt đối không phải giống Chân Thần Linh Bảo bình thường có thể so sánh được! Thác Bạt khuê nói như thế, trong nội tâm tràn đầy rung động.
Lâm Minh hiện giờ là đang vượt cấp chiến đấu thiên tài Thượng Cổ.
Phải biết rằng, hư ảnh những thiên tài Thượng Cổ là dựa vào tiêu chuẩn tất thành Chân Thần đã huyễn hóa ra, vượt cấp chiến đấu loại người này, thành tựu tương lai của Lâm Minh sẽ đạt đến tình trạng nào đây?
Chỉ sợ sẽ là Chân Thần tuyệt đỉnh, thậm chí. . .
Thác Bạt khuê nghĩ tới đây, tâm thần có chút phát run, hắn có chút không dám nghĩ đến nữa, trên Chân Thần tuyệt đỉnh chính là đẳng cấp của chủ nhân Tu La Lộ và người sáng tạo 《 Thánh Điển 》, thực lực hai người đã không cách nào đo lường được, vượt ra khỏi phạm trù mà người thường có thể lý giải.
Lúc này, ở thế giới trong kinh, thanh niên đối diện Lâm Minh trên người không ngừng khởi động lấy hắc sắc lôi điện.
Từng đạo hắc sắc lôi điện khoảng cách rất xa, nhưng có thể cảm giác một cổ yêu dị không hiểu phảng phất như muốn đốt cháy cốt tủy vậy.
- Tà Thần và Lôi Đình sao?
Lâm Minh nở nụ cười, trong mắt hiện lên một tia chiến:
- Năm đó, ta ở hạ giới đã từng đạt được phong hào Tà Thần, hôm nay ngược lại thật đúng dịp, ngươi cũng gọi là Tà Thần, cũng dùng lôi điện, vượt qua 10 tỷ năm thời gian, chúng ta giao thủ ở nơi này cũng có thể xem là duyên phận. . . .
Lâm Minh cảm giác, võ giả hư ảnh bên trong Hàn Băng Kính chưa chắc thuần túy là giả dối, có thể là chủ nhân Tu La Lộ căn cứ theo các thời đại Thượng Cổ đẻ huyễn hóa ra.
10 tỷ năm trước, những hư ảnh này có lẽ thực là một người nào đó, chỉ là chưa hẳn đã xuất chúng như vậy.
Lâm Minh chân đạp hư không, từng bước một tiến về phía trước, đột nhiên, hắn xuất thủ.
Thương mang bộc phát, hư không trong gương xuất hiện chút vết rạn, tốc ododj Lâm Minh nhanh đã đến cực hạn!
Mà cùng lúc đó, đối thủ trước mặt Lâm Minh, thanh niên giống như Tà Thần kia trong mắt đột nhiên lóe ra thần mang chói mắt.
Trọng đao trong tay hắn chém thẳng xuống, đao ý đáng sợ bám vào trên thân đao, phảng phất như một đao Khai Thiên, trực tiếp bổ vào trên thương mang của Lâm Minh.
Ầm ầm!
Va chạm đáng sợ khiến năng lượng tàn sát bừa bãi tùy ý bay vụt.
Mà Lâm Minh cùng thanh niên Tà Thần kia đều lui lại một bước, vừa rồi bọn hắn giao thủ chỉ mang tính thăm dò thôi.
Lâm Minh phát hiện, Lôi Đình quanh quẩn trên người thanh niên Tà Thần tựa hồ cùng không gian chung quanh dung làm một thể, tia tia khí tức pháp tắc Tu La Thiên Đạo dọc theo những Lôi Đình hội tụ đến, rót vào trong cơ thể thanh niên Tà Thần, đang chậm rãi bổ sung lực lượng cho hắn.
- Sinh chi ý cảnh của Lôi Đình sao?
Lôi điện sinh sinh bất tức, có thểg thai nghén ra tánh mạng, trong truyền thuyết, thời đại Thượng Cổ, khi Thiên Địa sơ khai, còn là một mảnh Hỗn Độn thì chính là nhờ Lôi Đình bổ vào hải dương Viễn Cổ mới đản sinh ra tánh mạng.
Võ giả lĩnh ngộ Lôi Đình ý cảnh, tạo nghệ pháp tắc cực cao, hiểu được từ trong Lôi Đình hấp thu năng lượng để bổ sung bản thân cũng không hề có gì phải kỳ quái.
Nhưng mà cái này lại khiến chân mày Lâm Minh hơi nhíu lại, hắn không muốn tiêu hao quá nhiều năng lượng ở trên người thanh niên này, hắn đinh chặt đứt đối phương câu thông với Thiên Địa nguyên khí.
Vừa nghĩ đến đây, Lâm Minh lập tức đã có quyết đoán.
Tu La thiên pháp trận trong cơ thể hắn đằng thoáng một phát như tinh trụ trong suốt khuếch tán khắp bốn phía, cuốn khắp bốn phía.
Trên từng căn tinh trụ tràn ngập Tu La pháp tắc lực lượng vô cùng tận, nương theo ý vị đại đạo .
Trong thời gian ngắn, Tu La thiên pháp trận đã bảo lấy Lâm Minh và thanh niên đối diện vào trong đó.
Ông!
Pháp trận dâng lên bí lực vô biên, thôi phát phích lịch thiểm điện, Tu La thiên pháp trận trong cơ thể Lâm Minh cũng là do chủ nhân Tu La Lộ tự mình điêu khắc, pháp tắc ẩn chứa bên trong đã đạt đến cực hạn.
Hai cổ lực lượng không ngừng trùng kích, đồng thời cứ thế ngăn cách liên hệ giữa thanh niên tóc đen huyễn tượng và thế giới trong kích.
Biến hóa bất thình lình khiến trên mặt thanh niên Tà Thần` hiện lên một tia biến hóa.
Tuy rằng bị chặt đứt câu thông với phương không gian này, nhưng trong lòng hắn lại không sợ, kêu to một tiếng liền lao về phía Lâm Minh.
Từ trong trường đao của hắn lao ra Hắc Sắc Lôi Đình, cuốn khắp Thiên Địa, những Lôi Đình này đan vào nhau, bên trong đã đản sinh ra từng gốc hắc sắc liên hoa.
Lôi hải sinh liên, Lôi Đình pháp tắc thực chất hóa, Lâm Minh biết rõ chỉ đơn thuần Lôi Đình pháp tắc thì tạo nghệ của đối phương quả thật cao hơn mình!
Lâm Minh hôm nay bởi vì toàn bộ tâm tư, đều đặt ở trên Tu La pháp tắc và Thánh Điển pháp tắc nên lĩnh ngộ của hắn đối với Lôi Hỏa pháp tắc và Thời Không pháp tắc đều chậm lại.
Bởi vì hắn cảm giác được, 《 Tu La Thiên Thư 》 và 《 Thánh Điển 》 mới chính là căn cơ pháp tắc thế giới này, một cái ngoại vũ trụ, một trong vũ trụ, hai đại pháp tắc cơ hồ bao dung văn minh võ đạo, không chỗ nào mà không bao lấy.
Mà Lôi Hỏa pháp tắc, Thời Không pháp tắc chỉ là chi nhánh trong đó.
Căn cơ đánh vững chắc, mới là trọng yếu nhất!
XIU.... XIU... XÍU... UU!!
Từng đóa hắc sắc liên hoa tản mát ra khí tức khủng bố, phảng phất như từng khỏa ngôi sao.
Ngay cả Lâm Minh cũng cảm thấy chấn động, biết rõ đối thủ bất phàm.
Tất cả hắc sắc liên hoa cùng nhau lay động, phóng xuất ra đại đạo phù văn, mang theo Hắc Viêm âm trầm cuốn tới Lâm Minh.
- Ân?
Chỉ đối mặt một cái, Lâm Minh đã cảm giác được áp lực khổng lồ, phảng phất như có vô số Tinh Hà đang mãnh liệt trùng kích tới vậy, không ngừng trùng kích vào huyết nhục của hắn.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương