Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1827
Chương 1841: Lôi Phạt truyền thừa. (2)
Những Lôi Đình mộng ảo ngày xưa khiến hắn sợ hãi giờ đã không thể tạo thành bất cứ tổn thương nào cho hắn nữa.
Một hơi xâm nhập vào sâu trong Lôi Vực cả trăm dặm, Lâm Minh toàn thân phảng phất như bao phủ một tầng lôi khải màu trắng bạc rậm rạp, rất là quỷ dị.
- Ân?
Trên khuôn mặt yên tĩnh như nước giết của Lâm Minh lộ ra thần sắc ngưng trọng.
Trăm dặm Lôi Vực, t Lôi Đình trước mặt đã hoàn toàn bất động bất động, nguyên một đám lôi cầu yên tĩnh lơ lửng trong hư không, nhìn qua có vẻ vô cùng tường hòa.
Nhưng thần thức Lâm Minh hiện giờ nhạy cảm cỡ nào chứ, hắn có thể chứng kiến rõ ràng nguyên một đám không gian vặn vẹo nghiền nát bị nguyên một đám lôi cầu kia giam cầm, tạo thành một phương không gian bị phong bế.
Ở chỗ sâu trong lôi cầu, còn có từng tòa đảo hoang đang chìm nổi, tản mát ra sinh mệnh khí tức nồng đậm.
Chỗ xa hơn, còn có thể cảm ứng được sinh mệnh lực chấn động càng thêm mãnh liệt, thậm chí có sơn mạch không ngớt, dòng sông, và các loại sinh vật cường đại phát ra khí huyết không hiểu. . .
Những dị tượng này, Lâm Minh lúc trước đã thấy qua một lần. Nhưng là bây giờ nhìn lại lại cảm thấy càng thêm rung động.
Trong mắt của hắn có hàng tỉ phù văn như hằng hà lưu sa đang lóe lên biến hóa, ngưng tụ ở trong nguyên một đám lôi cầu kia.
Bố trí của những lôi cầu kia ở trong lòng hắn hiện ra những đường vân vô cùng rõ ràng.
Những lôi cầu này thình lình giống như một tòa tường thành không ngớt, từng lôi cầu đều giống như một khối gạch cực lớn trên tường thành, bảo hộ những thứ bên trong.
Bên trong lôi cầu có bí lực không hiểu bắt đầu khởi động, ảnh hưởng lẫn nhau, thay đổi, có hàng tỉ biến hóa bảo tồn trong đó, hẳn là một đại trận kinh thế.
Lâm Minh không chút nào hoài nghi, nếu như hắn cưỡng ép trùng kíc vào lôi cầu, vạn nhất kích động một lôi cầu trong đó thì tuyệt đối sẽ dẫn phát một mảnh nổ lớn.
Loại nỏ tung này đủ để đục lỗ hành tinh, mặc dù hắn sẽ không chết nhưng cũng có thể phải chịu chút tổn thương.
Thậm chí sẽ dẫn phát phản ứng dây chuyền, khiến Truyền Thừa Chi Địa của Lôi Phạt Thiên Tôn ở bên trong tự động phong kín, vậy thì được không bù mất rồi.
Lâm Minh ánh mắt chớp động, bình tĩnh tâm tư lại, cẩn thận suy tư đối sách -- Truyền Thừa Chi Địa của Lôi Phạt Thiên Tôn ở nơi sâu trong một mảnh lôi cầu khủng bố này, phải phá giải lôi cầu đại trận thì mới đi vào được.
Lâm Minh giờ phút này tích lũy nội tình cực kỳ khủng bố, trong Tu La chi huyết có rất nhiều trí nhớ của chủ nhân Tu La Lộ, cộng thêm hắn từng thôn phệ qua trí nhớ của bọn người Hắc Ám thần văn sư Hoắc Dật Lưu và Chúc Quang, lý giải đối với trận pháp, phù văn đã trở nên vô cùng thâm thúy.
Trong mắt hắn bùng lên quang mang kỳ lạ, mỗi một tia năng lượng chấn động của lôi cầu đại trận đều hiện lên rõ ràng trong đầu Lâm Minh.
Hắn khoanh chân ngồi ngay ngắn trong hư không, trong lòng bắt đầu nhanh chóng suy diễn.
Thời gian dần trôi qua, toàn bộ lôi cầu đại trận ở trong đầu hắn bị trừu tượng thành một tấm trận đồ cùng loại với thần văn phù.
Trong suy diễn vô cùng vô tận, vô số biến hóa cẩn thận hiện ra trong đầu Lâm Minh.
Trong giây lát, trong mắt Lâm Minh tuôn ra một đám tinh mang, hư không sinh điện, vươn người đứng dậy, Phượng Huyết Thương từ trong huyết nhục chui ra ngoài.
Vèo một thương, hồng mang thê diễm vẽ nên một quỹ tích kỳ dị tuân theo Thiên Đạo pháp tắc, trong thời gian ngắn đậm tới một chỗ của lôi cầu chính giữa, thương hồn cực kỳ lăng lệ ác liệt đánh tới không gian phong bế kia.
Lôi cầu pháp trận vốn nhìn qua có vẻ kín kẽ, giữa lẫn nhau có vô số ràng buộc, nhưng giờ lại bị đâm ra một khe hở giống như một tấm vải vậy
Lập tức Lôi Đình bí lực lốm đa lốm đốm giống như Tinh Huy từ trong khe hở kia vọt ra ngoài.
Cổ Lôi Đình bí lực kỳ dị này khác với bất kỳ Lôi đình lực lượng nào mà Lâm Minh từng đụng phải khi tiến vào trong Lôi Vực, nó mang theo thương tự nhiên tức vô tận, phảng phất như từ sâu trong tuế nguyệt lan tràn ra vậy, có sinh cơ bừng bừng.
Mà ngay cả một ít lôi cầu đụng phải Lôi Đình bí lực lốm đa lốm đốm kia, rõ ràng cũng bắt đầu diễn sinh ra ra cành lá màu xanh biếc, đi theo sinh cơ bừng bừng mà bắt đầu... trông cực kỳ quỷ dị.
Sưu sưu sưu!
Lôi cầu đại trận đã có một tia lỗ thủng, Lâm Minh trong thời gian ngắn đâm ra trăm vạn thương, tung hoành xen kẽ trong lôi cầu đại trận, khiến lỗ thủng kia càng ngày càng sâu hơn, rộng lớn hơn.
Lôi cầu đại trận bắt đầu nổ vang, run rẩy, cuối cùng bộc lộ ra một cửa động thâm thúy cao hơn người, có Lôi Đình bí lực vô cùng vô tận hung mãnh tiến ra.
Phảng phất như mở ra một đạo quang chi môn vậy.
Ở phía sau cánh cửa kia, lờ mờ có thể nghe được tiếng cổ thú gào rú nặng nề như sấm rền đại địa, còn có thể trông thấy sơn mạch cực lớn kéo dài vô tận. . .
Lâm Minh trong nội tâm rùng mình, biết rõ giờ chính là thời cơ bởi vậy liền vội vàng lách mình mà vào.
Vừa tiến vào thế giới càng sâu hơn trong trăm dặm Lôi Vực hắn liền cảm giác được một cổ khí tức tuế nguyệt xa xưa bao la mờ mịt.
Dưới chân lại có thổ nhưỡng hoàn toàn do lôi tinh cô đọng thành, ở nơi xa xôi vô tận, có thể nhìn thấy vô số hòn đảo giống như đảo hoang chìm nổi trong hư không.
Trên những hòn đảo này còn có các gốc cự mộc tản mát ra Lôi Đình bí lực bàng bạc.
Trên mỗi một cây đều có vô số tiểu lôi long nhỏ như cô đọng thành thực chất xoay quanh lấy.
Cỏ xanh um tươi tốt mọc lên rất cao, rậm rạp chằng chịt, lóe ra Lôi Đình khí tức, rất là kỳ dị.
Nơi trong tầm mắt, ở xa xa có một tòa sơn mạch biến mất trên bầu trời, bị vô số Lôi Vân che phủ lấy.
Trên đỉnh sơn mạch, Lôi Vân như vòng xoáy vô tận hội tụ lấy, hào quang vạn trượng.
Có thể trông thấy một tòa cung điện nguy nga lờ mờ, đứng vững ở nơi cao nhất trên đỉnh núi.
Cung điện kia cao đến mắt thường không thể nhìn thấy cuối, chỉ có thể thấy được một hoàng kim môn cực lớn giống như sơn phong đang tản mát ra Lôi Đình bí lực vô tận xa xưa.
Phảng phất như một vòng mặt trời đang không ngừng hừng hực thiêu đốt lấy.
-. . . Truyền thừa địa
Cảm giác được khí tức che giấu từ trong cung điện truyền đến, vô số Lôi Long Lôi Đình ngưng tụ quấn quanh trên Tà Thần Chi Thụ trong cơ thể Lâm Minh t cũng bắt đầu phát ra tiếng xi.. xiiii hưng phấn.
Lâm Minh có thể cảm giác được rõ ràng đệ thất trọng Lôi Đình chân ý, linh tính rõ ràng giống như tuôn ra khí tức khát vọng vô tận vậy.
Phảng phất như ở trong tòa cung điện hoàng kim kia có thứ gì đó đang hấp dẫn lấy chúng vậy.
Lâm Minh trong lòng hưng phấn, đang muốn đuổi qua lại bỗng nhiên có một tiếng Xi.. Xiiii.. truyền đến, phảng phất như tiếng dã thú gầm rú, vang vọng khắp Thiên Địa.
- Ân?
Lâm Minh trong lòng rùng mình, nơi này là Truyền Thừa Chi Địa hình thành nên sau khi Lôi Phạt Thiên Tôn chết đi, mặc dù không cường đại bằng truyền thừa c ủa Hỗn Nguyên Thiên Tôn nhưng cũng cực kỳ đáng sợ.
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương