Vũ Cực Thiên Hạ
Chương 1806
Chương 1820: Bão cát màu vàng. (1)
Thời điểm Tu La pháp tắc tràn ngập thiên địa, một lực lượng thương cổ không cách nào hình dung, vô số pháp tắc trận văn huyền diệu hiện ra trong hư không.
Đạo lực lượng này ẩn ẩn thay thế tạo hóa chi lực, bỏ vào trong thế giới, làm cho thế giới gào khóc hòa hoãn lại.
Những võ giả cấp thấp vốn cảm thấy đau đớn trong lòng, đột nhiên tốt hơn trước.
- Đây là...
Trong lòng Nhân tộc Thiên Tôn kinh ngạc, bọn họ không biết Lâm Minh vận dụng lực lượng gì, nhưng mà bọn họ có thể nhận ra, Lâm Minh thi triển pháp tắc này đạt tới độ cao không thể tưởng tượng được.
Bọn họ không kịp phán đoán, Lâm Minh dùng hai Tu La bàn quay kia đã va chạm vào kiếm quang màu đen của Tạo Hóa thánh tử.
Ầm ầm!
Sóng triều màu đen ngập trời tỏa ra các nơi, hư không bị đục lỗ, dưới năng lượng phong bạo đáng sợ này ập tới, mặt đất biến thành xa mạc, bị xé rách điên cuồng, tất cả vạn vật của thế gian bị hủy diệt, thôn phệ!
Nhưng mà trong cơn lốc vô tận này, Lâm Minh thi triển hai bàn quay kia lại biến thành tường thành chắc chắn, không thể rung chuyển!
Mặc cho tạo hóa chi lực tẩy lễ, ánh mắt Lâm Minh vẫn lạnh lùng như Tu La xuất thế, hắn cầm hai Tu La chi luân, dùng sức mở hai đạo cung bộc phát ra lực lượng sáu bảy tỷ cân, xé rách tất cả.
Xoạt xoạt xoạt!
Tạo hóa chi lực ngưng tụ thành kiếm quang bị xé rách, Lâm Minh thế như chẻ tre, trọng áp đáng sợ làm thân thể của hắn nổ vang, cơ bắp trên người hở ra như con giun, kinh mạch đứt đoạn.
Nhưng mà hắn vẫn cầm Tu La chi luân, tùy ý ngăn cản kiếm quang như chiến thần tuyệt thê.s
Khi khí thế Lâm Minh đạt tới đỉnh phong, chỉ nghe tiếng long ngâm bay vút lên cửu thiên vang vọng, giống như cả thế giới này đều phải cúi đầu, một kích của Tạo Hóa thánh tử hội tụ sinh cơ tạo hóa của thế giới, cứ như vậy bị Lâm Minh chặt đứt.
Một khắc này kiếm quang vỡ vụn, khí huyết toàn thân của Lâm Minh sôi trào, hai tay đầy máu.
Chém giết tiêu hao thể năng, tự nhiên cũng tiêu hao lực lượng Lâm Minh thật lớn.
Nhưng mà Tạo Hóa thánh tử tiêu hao cũng không nhỏ!
Đột nhiên Lâm Minh ngẩng đầu nhìn qua Tạo Hóa thánh tử, ánh mắt như tia chớp vạch phá bầu trời đêm, nói:
- Đây là Tạo Hóa Thần Công sao! Tốt cho đoạt tạo hóa chi lực! Ngươi còn có thủ đoạn gì cứ dùng ra đi.
Giọng của Lâm Minh tuy mỏi mệt, nhưng mà trong lòng mang theo khí phách và phách lực không cách nào hình dung, trong lúc nhất thời tất cả võ giả ở đây, cho dù là Thiên Tôn hay trẻ tuổi tuấn kiệt đều phải im lặng...
Cuồng phong gào thét, gió cuốn cát vàng, cả hư không tràn ngập năng lượng phong bạo.
Những năng lượng này có Tu La pháp tắc chi lực của Lâm Minh, cũng có Tạo Hóa thánh tử sử dụng Tạo Hóa Thần Công.
Dưới thân hai người có sơn lĩnh kéo dài phập phồng, rừng rậm tươi tốt cũng đã biến thành một khu vực sa mạc, trên sa mạc còn có nhiều hố lớn, trong đó bị Tạo Hóa thánh tử một kiếm chém thành vực sâu đáng sợ, kéo dài ngàn dặm, nhìn không tới giới hạn!
Ầm ầm!
Trong tiếng vang cực lớn, mặt đất rung động lắc lư to lớn, Tạo Hóa thánh tử bổ ra một vực sâu cuối cùng, có cuồng mãnh biển gầm vô cùng mãnh liệt.
Đây là hải đảo, bởi vì chém ra vực sâu cho nên khi tương thông với biển cả, nước biển chảy vào cuồn cuộn.
Nước biển vô cùng vô tận rẻ cát vàng chảy vào trong hố sâu.
Nhìn thấy tràng diện này, cơ hồ tất cả võ giả đều không thể nào nói được gì cả.
Tạo Hóa thánh tử sử dụng Tạo Hóa Thần Công uy lực đúng là khủng bố, nhưng vẫn bị Lâm Minh ngăn cản như trước.
Công pháp Chân Thần đỉnh cấp, Lâm Minh dựa vào cái gì có thể đỡ được?
Trẻ tuổi tuấn kiệt của yêu ma hai tộc đã hoàn toàn ngây người, mà trẻ tuổi tuấn kiệt của Nhân tộc thì sau khi yên lặng một lát, trong nội tâm chiến huyết giống như cuồn cuộn, chiến ý cũng nhen nhóm lần nữa.
Tuấn kiệt của Nhân tộc cũng có thể chiến đấu với thánh tử Thánh tộc, dưới tình huống công pháp, vũ khí thua kém còn có thể chiến ngang tay!
Khác với những tiểu bối của mình, Nhân tộc Thiên Tôn ở đây nhìn nhau, đều nhìn thấy thần sắc không tin nổi trong mắt của nhau.
Nhãn lực của bọn họ bất phàm, càng phân tích tình huống chiến đấu một cách lý trí, tu vị của Lâm Minh không bằng Tạo Hóa thánh tử, mà căn cơ của Tạo Hóa thánh tử cũng vô cùng vững chắc.
Hơn nữa vũ khí chênh lệch quá xa, từ lý mà nóiLâm Minh đối mặt Tạo Hóa Thần Công căn bản không cách nào chống lại chính diện.
Nhưng mà kết quả này ngoài dự đoán của mọi người!
Hơn nữa Lâm Minh căn bản không có sử dụng Phong Thần Đại Pháp, chuyện này có ý nghĩa Lâm Minh sử dụng hai bàn quay kỳ quái kia rất có thể là công pháp thần kỳ hơn cả Phong Thần Đại Pháp.
- Loại công pháp này dường như là một loại pháp tắc độc lập, là cơ duyên Lâm Minh gặp được trong Tu La Lộ sao?
Tâm thần Hạo Vũ Thiên Tôn rung động, trên con đường phát triển của đa số thiên tài, thường thường cho dù ở nơi nào cũng tỏa sáng chói mắt, Tu La Lộ cũng không ngoại lệ
Nhưng mà Hạo Vũ Thiên Tôn xem ra, mặc dù Lâm Minh dùng công pháp nào cũng không thể lại hại bằng Tạo Hóa Thần Công, khó chống lại Tạo Hóa thánh tử mới đúng.
- Lâm Minh... Bị thương, kinh mạch trên cánh tay đứt gãy, hơn nữa chiêu thức vừa rồi cũng tác động tới tính mạng bổn nguyên của Lâm Minh.
Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, nói chuyện là Thần Mộng Thiên Tôn, trong đầu của nàng nhìn qua tinh quang mênh mông bao phủ Lâm Minh.
Loại tinh quang này mang cho Thần Mộng Thiên Tôn cảm giác vô cùng kỳ dị.
Dường như nó là pháp tắc độc lập.
Quả thật như thế, vừa rồi Lâm Minh chẳng khác gì dùng hai loại pháp tắc độc lập.
- Tinh quang này...
Lúc này nhớ lại, Thần Mộng Thiên Tôn ẩn ẩn ý thức được cái gì, đột nhiên thở nhẹ ra, chậm rãi nói ra:
- Lâm Minh hắn... Dường như đột phá Đạo Cung Cửu Tinh! Chín ngôi sao hội tụ ở hai nơi trên người Lâm Minh, chuyện này có ý nghĩa hắn mở ra hai đạo cung...
Giống như sấm sét bên tai Thiên Tôn, Đạo Cung Cửu Tinh sớm đã thất truyền, Thần Mộng Thiên Tôn cũng chưa bao giờ được chứng kiến, nàng chỉ là suy đoán.
Trong lúc nhất thời, tất cả Nhân tộc Thiên Tôn sửng sốt, Đạo Cung Cửu Tinh?
Điều này sao có thể!
Đây là phương pháp tu luyện bị Thiên Đạo pháp tắc giam cầm, Nhân tộc sau đại kiếp nạn ba mươi sáu ức năm trước đã không ai có thể tu luyện Đạo Cung Cửu Tinh, tục truyền Hỗn Nguyên Thiên Tôn luyện thành Đạo Cung Cửu Tinh, nhưng đó là mượn nhờ thần khí nghịch thiên như Hồng Mông linh châu.
- Chẳng lẽ Lâm Minh đạt được Hồng Mông linh châu?
Có cường giả Nhân tộc thốt ra, nhưng mà lời này nói ra hắn thấy mấy Nhân tộc Thiên Tôn nhìn qua hắn, dùng ánh mắt cổ quái đánh giá hắn.
Tên cường giả Nhân tộc này giọng nói dừng lại, sắc mặt ngượng ngùng, hắn thầm nghĩ mình đúng là ngu xuẩn, Hồng Mông linh châu chẳng phải trong tay của Tạo Hóa thánh tử sao!
Nếu Lâm Minh đạt được Hồng Mông linh châu, chẳng lẽ Tạo Hóa thánh tử cùng Tạo Hóa Thánh Hoàng đều biến thành kẻ ngu, cầm một kiện hàng giả đi diễu võ dương oai các nơi?
Truyện khác cùng thể loại
46 chương
81 chương
261 chương
115 chương
13 chương
28 chương
32 chương