Vũ Cực Đỉnh Phong
Chương 125 : Tùy thời
Nàng vốn đã lãnh diễm tới cực điểm, hiện tại La Dật rời đi, càng khiến vẻ tươi cười của nàng hầu như hoàn toàn biến mất, mỗi ngày mỗi đêm đều biến mình thành một kẻ nghiện tu hành... Đây cũng là nguyên nhân khiến nàng đề thăng cực nhanh chỉ trong vòng nửa năm qua.
- Không nói nữa, tiếp theo cứ để nàng giết nhiều yêu thú một chút, phát tiết nhiều một chút, cuối cùng sẽ có ngày nàng cảm thấy tốt hơn...
Người nọ lại lắc đầu, mở miệng nói.
Tất cả mọi người phía sau đều gật đầu, đi theo phía sau tiên tử áo trắng, tiềm hành về phía xa.
Tất cả mọi người đều không phát hiện, khi bọn họ rời đi xa một lúc, có một đạo thân ảnh lặng lẽ hiện ra tại chỗ bọn họ vừa đi qua trong rừng.
Ánh mắt thân ảnh này lẳng lặng nhìn theo mọi người rời đi, cuối cùng trên khóe miệng cũng lộ ra một vẻ tươi cười ấm áp...
- Băng Vân tỷ...
Thân ảnh kia khẽ lẩm bẩm một tiếng, lập tức lộ ra vẻ tươi cười.
Có người tỷ tỷ như vậy, còn phải cầu khẩn gì nữa?
Nghĩ vậy, thân ảnh kia cũng ngẩng đầu lên, khẽ lẩm bẩm nói:
- Tiểu tổ số một... La Đỉnh, La Hào... Nếu các ngươi quyết định sẽ đối phó ta, nói vậy cũng nên có giác ngộ tử vong rồi đi?
Nói xong, thân ảnh liền hít sâu một hơi, lập tức thân hình hóa thành một đạo ảnh xám, vô tung vô ảnh, biến mất khỏi rừng cây xung quanh.
Nếu đã quyết định muốn tính sổ, như vậy hiện tại La Dật cần làm một chuyện thứ nhất... Chính là tìm được tiểu tổ số một.
Lại nói điều này vốn không khó, nhưng với La Dật hiện tại thì có chút khó khăn.
Doanh địa La gia có chừng hơn năm mươi tiểu tổ, hơn nữa doanh địa còn có chừng bảy tám trăm người hộ vệ. Nếu muốn tìm trong đó mười người, hơn nữa còn phải tìm kiếm bí mật... Độ khó này cũng không nhỏ nữa.
Càng khiến La Dật khó khăn hơn nữa là... Vấn đề lịch lãm.
Tiểu tổ số một rất có thể rời đi lịch lãm rồi, thế nhưng bọn họ đi lịch lãm ở đâu? Đi bao lâu? Lúc nào mới trở về?... Mấy vấn đề này, hắn đều không biết, như vậy hắn phải bắt đầu từ đâu?
Đương nhiên, hắn cũng có thể lựa chọn trực tiếp tiến vào doanh địa. Dù sao hắn cũng là đệ tử dòng chính La gia, tùy tiện nói chính mình ở bên ngoài gặp rủi ro trong nửa năm, đến nay mới có thể trở về, lý do này hoàn toàn dùng được. Về phần nói có mấy người nguyện tin tưởng hắn hay không, đây không phải điều La Dật cần suy nghĩ.
Thế nhưng, La Dật không có dự định lúc này hiện thân trước mặt đệ tử La gia... Hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm, nếu ở cùng chỗ với mọi người, tất nhiên sẽ rất bất tiện. Thế nên, La Dật không muốn trở về.
Còn có một phương pháp khác, chính là che mặt, tập kích đệ tử La gia, sau đó ép hỏi hành tung đám người La Hào, La Đỉnh... Trước áp lực sinh tử, tự nhiên có rất nhiều người nguyện ý bán đứng hai người này.
Có điều biện pháp này hiển nhiên là một biện pháp vô cùng ngu xuẩn... Vô luận chính mình giết hay buông tha những đệ tử này, tự nhiên sẽ kinh động tới La Thiên Hưng... Lấy thực lực hiện tại của La Dật, muốn đối phó với La Thiên Hưng, hiển nhiên còn có chút miễn cưỡng.
Huống hồ, La Dật cũng không nghĩ đứng ra đối lập với La Thiên Hưng sớm như vậy... Chí ít, hắn còn không muốn tỏ thái độ đối lập La Thiên Hưng ra bên ngoài.
Đương nhiên còn có một biện pháp khác, chính là đi tìm La Băng Vân hỗ trợ...
Có điều biện pháp này chỉ vừa hiện ra trong đầu liền bị La Dật trực tiếp vất bỏ.
Tìm được nàng rồi sao? Nói nàng đi giết La Thiên Thần? Hay nói cho nàng bước tiếp theo hắn chuẩn bị đi giết La Hào, La Đỉnh?
La Dật âm thầm cười khổ, lắc đầu.
La Băng Vân khác với hắn, hắn chỉ có thân thể này là người La gia, nhưng trên thực tế linh hồn lại đến từ thế giới khác... Hắn vốn không có một chút lòng trung thành nào với La gia, thế nên đánh chết La Thiên Thần, tìm giết La Hào, La Đỉnh với hắn là chuyện thực sự thiên kinh địa nghĩa... Người ta muốn giết hắn, hắn chung quy không thể mặc nhiên chịu đòn, không được hoàn thủ?
Thế nhưng cả thân thể lẫn tâm hồn La Băng Vân đều là nữ nhi của La gia, ăn cơm của La gia, uống nước của La gia, chịu giáo dục của La gia từ nhỏ cho tới lớn, lòng trung thành với La gia rất cường liệt! Nếu nghe được chuyện đại nghịch bất đạo như thế, nàng sẽ phản ứng ra sao?
La Dật không có ý khảo cứu trong lòng La Băng Vân, chính mình quan trọng hay La gia quan trọng hơn... Vô luận kết quả là hắn trọng yếu hơn hay La gia trọng yếu hơn, La Dật đều không muốn La Băng Vân làm ra lựa chọn.
Đôi khi, đưa ra lựa chọn là việc vô cùng thống khổ, so với việc đi tìm La Băng Vân, bắt nàng làm ra lựa chọn khiến nàng thống khổ, cũng có thể khiến chính mình thương tâm, không bằng chẳng cần làm ra lựa chọn nào hết.
Đôi khi, hồ đồ lại là phúc phận.
Càng nghĩ, La Dật liền nghĩ đến biện pháp cuối cùng, là biện pháp ổn thỏa nhất, cũng là biện pháp ngu ngốc nhất...
Ôm cây đợi thỏ!
Doanh địa La gia là đại bản doanh của đệ tử La gia, trước khi rời đi vào tháng mười một, đám người La Đỉnh, La Hào tất nhiên phải trở lại doanh địa... Chỉ cần để chính mình phát hiện ra bọn họ thì...
Khóe miệng La Dật tràn ra một tia cười nhạt, lấy thực lực hiện tại của hắn, còn thật không sợ đám La Đỉnh có thể chạy trốn.
- Thừa dịp trong khoảng thời gian chờ đợi, vừa hay có thể một lần nữa củng cố cảnh giới Triều Tịch Quyết tầng chín trung kỳ... Ngược lại cũng coi như nhất cử lưỡng tiện...
La Dật nghĩ, liền cứ quyết định như vậy.
Thế nên, La Dật chọn ẩn dấu tại một chỗ trong rừng cách xa cổng lớn doanh địa La gia... Rừng cây nơi này nằm ngay bên cạnh bờ biển, thông thường sẽ không có người đi tới, cũng là một nơi giám thị không tồi.
Sau đó, La Dật liền bắt đầu chờ đợi, hắn có đủ kiên nhẫn.
Từng ngay trôi qua, đám người La Hào thủy chung không có xuất hiện, có điều La Dật cũng không nóng nảy, chân khí Triều Tịch Quyết tầng chín trung kỳ ở trong khoảng thời gian này đã được hắn dần dần củng cố vững chắc...
Thoáng cái đã qua sáu ngày.
Hôm nay, La Dật tỉnh lại từ trong nhập định tại chỗ thường ngày lui tới. Hắn hít sâu một hơi, trên khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười.
- Thực khí tầng thứ chín trung kỳ đã được củng cố hoàn toàn!... Không biết tới khi nào Long Hổ Đan sẽ bạo phát một lần nữa...
Bên môi La Dật tràn ra một tia chờ mong.
Ngẩng đầu, ánh mắt La Dật nhìn thẳng về cổng lớn doanh địa La gia tại phía xa xa.
- Hi vọng bọn họ... Di?
La Dật vừa vô thức lẩm bẩm một tiếng, lập tức, con mắt đột nhiên sáng ngời. Ánh mắt nưng lại, khu vực bên ngoài doanh địa La gia nhất thời hiện rõ lên trong mắt.
- Xuất hiện rồi...
Khi thấy các thành viên tiểu tổ số một đầy vẻ mệt mỏi phong trần đang từ bên ngoài cổng lớn doanh địa tiến vào bên trong, khóe miệng La Dật rốt cuộc hiện lên một tia cười khuây khỏa.
...
- Đỉnh ca, chào!
- Đỉnh ca, xin chào!
Bên ngoài cổng lớn doanh địa La gia, nhóm mọi người phong trần mệt mỏi đang đi vào cổng lớn. Đệ tử ở bên trong cổng lớn nhìn thấy bọn họ, cảm đám nhất thời đều hướng về phía đầu lĩnh nhóm người kia, bắt chuyện chào hỏi.
Truyện khác cùng thể loại
393 chương
78 chương
1157 chương
38 chương
18 chương