Vũ Cực Đỉnh Phong
Chương 107 : Guy cơ
- Không cần, những người khác cùng nhanh chóng rời khỏi đây, ta và La Vũ có thể tạm thời ngăn cản nó, nhưng nếu là nó muốn công kích các ngươi, chúng ta không thể cứu viện kịp!
Hai tròng mắt La Đỉnh nhìn chằm chằm vào ám dạ miêu thú, trong miệng chậm rãi thốt ra.
- Lão đại, chúng ta có nhiều người như vậy, trực tiếp liều mạng với đầu súc sinh này là được! Cần gì phải chạy trốn?
La Hành vừa nghe để hai người đồng thời ngăn cản, tự nhiên ngăn cản vạn phần, trong miệng vội vã đề nghị nói.
Nhãn thần La Vũ chợt lóe, nhất thời ánh lên tia sáng… Đích xác, nhiều người như vậy, muốn săn giết ám dạ miêu thú mà nói, không phải là không có khả năng.
- Sợ rằng không được.
Nhưng mà không đợi La Vũ mở miệng, La Đỉnh bên cạnh đột nhiên nói.
Lã Vũ nhướng mày, nghi hoặc nhìn về phía La Đỉnh.
- Chúng ta cũng đến để săn giết yêu thú, vốn tưởng rằng trốn tại nơi này có thể né tránh tử vũ bằng điêu truy sát, không nghĩ tới…
La Đỉnh cười khổ một tiếng, lắc đầu.
- Tử vũ bằng điêu?
La Vũ nhất thời mở to hai mắt nhìn, lập tức nhếch miệng cười khổ sáp.
So sánh với ám dạ miêu thú trước mặt, tử vũ bằng điêu càng thêm khó đối phó hơn nhiều.
- Vì vậy các ngươi nên nhanh chóng chạy đi, dẫn tử vũ bằng điêu rời khỏi nơi này. Bằng không chờ khi ám dạ miêu thú và tử vũ bằng điêu liên thủ, vậy thì tất cả chúng ta phải chôn xác tại đây hôm nay!
Hít sâu một hơi, La Đỉnh nghiêm túc quay sang nói với mọi người.
Đám người La Hành nghe được lời này, cả đám đều trầm mặc, cuối cùng cắn chặt răng nói:
- Tốt! Các ngươi chỉ cần chống đỡ được ám dạ miêu thú mười giây liền nhanh chóng rời đi! Tử vũ bằng điêu bên ngoài do chúng ta phụ trách dăn dắt!
Nói xong, tất cả mọi người liếc mắt nhìn La Vũ và La Đỉnh, cắn răng một cái, xoay người nhảy vào trong rừng.
Ám dạ miêu thú thấy bọn họ cư nhiên muốn chạy, nhất thời hóa thành ảo ảnh màu xám muốn chặt lại, thế nhưng La Đỉnh và La Vũ đồng thời công kích, trong miệng quát:
- Nghiệt súc, mơ tưởng!
Lập tức, chân lực toàn thân bốc lên…
Mọi người chạy vội trong bụi cỏ cây dây leo âm u lạnh lẽo, lúc đầu tiến vào đều cẩn thận từng ly từng tý, không dám mở miệng. Thế nhưng hiện tại chạy ra ngoài, dùng tốc độ lớn nhất điên cuồng chạy nhanh, thân hình lấp lóe như thiểm điện, rất nhanh đã tới cuối bụi cỏ, mắt thấy cửa sơn cốc trước mặt!
La Dật vừa chạy, nhãn thần vừa lập lòe sáng bóng suy tư.
- Săn giết tử vũ bằng điêu? Nếu như sào huyệt của tử vũ bằng điêu ngay bên cạnh, vì sao trên địa đồ chúng ta nhận được không có nửa phần đánh dấu?
La Vũ nhận địa đồ từ chỗ giao nhiệm vụ, trong đó đánh dấu rất nhiều địa phương nguy hiểm. Bao gồm cả những nơi hay xuất hiện yêu thú quần cơ, yêu thú từ cấp bảy sơ kỳ trở lên, tất cả đều có ghi chú rất rõ sào huyệt nơi nào… Vì sao chỉ thiếu một đầu yêu thú tử vũ bằng điêu cấp bảy hậu kỳ?
Nếu như nói tử vũ bằng điêu vừa mới bay tới nơi này xây tổ, địa đồ chưa kịp cập nhật, thay đổi, như vậy vì sao thành viên tiểu tôt số một lại có một địa đồ rõ ràng như vậy?
Những thứ trọng yếu như địa đồ, nếu như thực sự có thay đổi mà nói, tất nhiên phải thu hồi lại toàn bộ số địa đồ cũ, bằng không, có thể làm hại tới tinh anh hậu bối La gia. Ai dám gánh chịu hậu quả như vậy? Trừ phi là đã rời khỏi doanh địa mang theo địa đồ cũ, người ở trong doanh địa rời đi sau nhận được địa đồ mới đã thay đổi rất gần.
Thế nhưng, La Dật biết, điều này không có khả năng, bởi vì hiện tại tiểu tổ số một đã xuất hiện ở đây! Mà tại địa phương này, bọn họ tổng cộng tiêu tốn thời gian mười ngày mới chạy tới được, vì vậy, bọn họ tất nhiên phải dùng thời gian không kém hơn chính mình mới tới được.
“Đám người trước đó vẫn đi theo chúng ta, nhất định chính là bọn họ rồi!”
Chỗ sâu trong đôi mắt La Dật lóe lên tinh mang, cũng hiện lên một tia nghi hoặc.
“Nhưng bọn họ hiện tại làm chuyện này, thân phận của mấy người La Vũ, La Băng Vân khác so với ta, nếu như bọn họ hại chết cả người khác trong tiểu tổ số ba, chẳng phải khiến cho La gia tứ phân ngũ liệt?”
La Dật rất rõ ràng địa vị của chính mình trong gia tộc.
Có thể nói, tuy rằng hắn có thân phận là trưởng tôn hành đầu dòng chính tộc trưởng, thế nhưng thực tế lại kém xa so với mấy người La Vũ, La Băng Vân.
Nguyên nhân rất đơn giản, phụ thân của hắn chính là tội nhân gia tộc!
Bao nhiêu người trong trận chiến đấu hai nhà bao vây La gia đã ngã xuống? Trong số bọn họ thậm chí có không ít trưởng lão La gia, hiện tại bậc tiền bối dòng chính La gia không còn nhiều! Mà hết thảy điều này đều là do phụ thân hắn. Nói thù hận ngập trời cũng không quá đáng! Như vậy chuyện Dật thiếu gia tại năm trước mới bị người hạ nhân mạnh mẽ đánh chết, nói thực nếu bình thường là một chuyện không thể tưởng tượng nối. Bằng không, với thân phận tôn tử tộc trưởng của hắn, sao có thể để nô bộc bình thường cũng tùy ý khi nhục? Tại trước lúc hắn xuyên qua, nô bộc bình thường cũng thường xuyên khi dễ hắn, nói phía sau không có cái bóng của đệ nhị đại dòng chính, ai tin được?
Lúc đầu từ việc La Hùng đưa bí tịch suy xét, có thể thấy được hắn muốn giữ gìn “La Dật”… Thế nhưng cũng không thể chọc oán khí nhiều người, La Hùng chỉ có thể dùng hết khả năng giúp hắn sống sót, như vậy đã coi như cực hạn khả năng của hắn. Về phần những cái khác, La Hùng có thể làm sao? La Hùng tuy thân là gia chủ, thế nhưng trong gia tộc lớn như thế này lại không phải một mình hắn độc hành độc đoán. Theo như hiện tại La Dật biết được, một phương thế lực La Thiên Phách cũng không phải hoàn toàn nghe theo lệnh tộc trưởng, mà một gia tộc to lớn như La gia, các thế lực lớn nhỏ phân chia đan xen lẫn nhau, ai có thể nói rõ ràng?
Có thể nói như vậy, tuy rằng hôm nay La Dật trong La gia đã có vị trí nhất định, nhưng cũng không phải phong cảnh như biểu hiện ra ngoài, dùng sát khí bốn phía để hình dung cũng không phải quá đáng!
Mà hiện tại các thế lực dòng khác không tiện động tới chính mình, thế lực trưởng lão cũng không động tới mình, nguyên nhân lớn nhất chính là vì sợ vị cường giả thần bí ban cho hắn “đan dược nghịch thiên”! Cũng chỉ có người như La Thiên Phong hận chính mình thấu xương, tại lúc phụ thân hắn chết đi còn mời người đi uống rượu chúc mừng suốt đêm, chỉ có hắn mới bất chấp tất cả, tình nguyện mạo hiểm đắc tội với vị cường giả kia cũng muốn xuất thủ đối với La Dật.
La Dật có thể đoán được suy nghĩ của hắn… Hắn đang sợ hãi!
Tất cả mọi người đều biết chính mình và La Thiên Phách bất hòa, La Thiên Phách làm sao có thể để chính mình dần dần trưởng thành, để mặc khong đối phó chính mình? La Thiên Phách sao có thể vì vị cường giả thần bí chưa từng xuất hiện mà buông tha? Có thể nói, không thể bỏ qua, thậm chí càng thêm kiên định quyết tâm loại bỏ chính mình! Có một cường giả như vậy giáo dục nhi tử của đối thủ một mất một còn, nếu đổi là bất cứ người nào khác, tuyệt đối không thể đơn giản để hắn trưởng thành.
Truyện khác cùng thể loại
1157 chương
98 chương
18 chương
262 chương
192 chương