Võng Du Chi Dâm Đãng Nhân Sinh
Chương 61
Đối mặt với khí thế cự tuyệt không có gì đáng nói của Lương Tu Ngôn, trong lòng Hắc vân áp thành đắc ý như hồ ly thâu tinh, trên mặt lại muốn ra vẻ khó xử, lo lắng một chốc, mới nói: “Vậy ngươi chủ động hôn ta một lần.”
“Thật sự?” Lương Tu Ngôn mở to hai mắt nhìn, bộ dáng khó mà tin được, tên cầm thú đợt này vậy mà không cầm thú? Được rồi, mặc kệ y có chủ ý quỷ gì, chung tốt hơn ngày mai lên diễn đàn xuất hiện trên màn hình, viết ‘ ngoài kinh thành, hai nam nhân hiên ngang dã hợp ’. Nếu không cậu tuyệt đối phải dẹp cái trò chơi này. Lương Tu Ngôn sợ y đổi ý, vội nói: “Đây là ngươi tự mình nói đó, quân tử nhất ngôn tứ mã nan truy.”
“Đương nhiên, ” Hắc vân áp thành gật gật đầu, theo sau bổ sung thêm câu, “Bất quá ngươi nhanh lên, bằng không ta sẽ có thể đổi ý.”
Bất cứ giá nào, nơi công cộng hôn môi còn tốt hơn dã hợp!
Do một tay còn ôm Tiểu Khâu, Lương Tu Ngôn dùng tay kia ôm lấy cổ Hắc vân áp thành, đem y hơi kéo xuống, ngẩng đầu liền hôn lên.
Hơi thở nam tính tràn ngập trong không khí, theo hô hấp mà xâm chiếm đầu óc của cậu. Trong khoang miệng, mũi đều là mùi hương quen thuộc, khiến thân thể bắt đầu nóng lên, cảm thấy chưa đủ.
Đối phương cũng không hôn đáp lại, tùy ý Lương Tu Ngôn ở trong khoang miệng mình chơi đùa, lại tận lực chuyển nước bọt cho cậu, khiến cho cậu nuốt hết.
Cách thức hôn môi làm cho người ta xấu hổ.
Lương Tu Ngôn cảm thấy mình nhất định là choáng đầu, nếu không sao lại khát khao nuốt nước miếng của đối phương.
Không biết vào lúc nào, Tiểu Khâu trong lòng đã bị nam nhân túm sau gáy ném lên trước, mèo nhỏ đáng thương chỉ kịp phát ra một tiếng hét thảm, nhòm chủ nhân bị kẻ khác chiếm lấy, hông hề có tí ý cứu nó, nó đành phải bốn chân ôm chặt cổ ngựa, miễn cho té dập đít.
Mà Lương Tu Ngôn cuối cùng rảnh một cánh tay, vội quàng cổ đối phương, làm nụ hôn giữa hai người thêm sâu hơn.
Hai người đang hôn hừng hực khí thế, Lương Tu Ngôn lại đột nhiên vươn tay đẩy Hắc vân áp thành ra, rước lấy vẻ không vui của đối phương. Lương Tu Ngôn lại căn bản không chú ý, đấm thắt lưng mình, nói: “Không được, thắt lưng mỏi quá, tư thế này thực con mẹ nó không được tự nhiên.”
Đây không thể trách Lương Tu Ngôn, thắt lưng cậu cũng tính mềm mại, nhưng phải thời gian dài duy trì từ thế nghiêng người quá lớn nên không chịu được.
Hắc vân áp thành dở khóc dở cười, vốn tưởng anh ta không tình nguyện mới đẩy mình ra, ai dè mỏi thắt lưng. Y xoa bóp lưng Lương Tu Ngôn vài cái, nói là mát xa, không bằng nói đúng hơn là không buông tha cơ hội ăn đậu hủ.”Vậy đổi tư thế.”
Còn muốn đổi cái gì? Lương Tu Ngôn lập tức tâm sinh cảnh giác, nói: “Mới vừa nói hôn một cái là được mà.”
“Ta đổi ý.” Hắc vân áp thành nhún nhún vai, nói ra vẻ đương nhiên.
“Ngươi!” Lương Tu Ngôn chán nản, lời tên cầm thú này nói quả nhiên không thể tin, mình đúng là thằng ngu,, vậy mà đi tin lời nói của một tên cầm thú đang t*ng trùng lên não.
“Ngươi không phải cũng có cảm giác sao?” Hắc vân áp thành tựa đầu lên bờ vai của cậu, cố ý tiến đến nói bên tai cậu, dùng giọng nói trầm thấp câu dẫn. Tay vốn vòng qua thắt lưng cậu, cũng dịch tới hạ bộ, cách lớp vải, nhẹ nhàng đè ép.
Cho dù Lương Tu Ngôn không muốn thừa nhận, nhưng không thể che giấu dương v*t mình đang cương. Cú hôn lưỡi nhiệt tình vừa rồi, quả thật đã khơi lửa lên thân thể cậu. Bây giờ lại đang tựa vào thân thể nam nhân cường tráng, dương v*t bị nam nhân ra sức trấn an, làm sao không khiến cậu bị dục hỏa đốt người chứ. Bất quá bên bờ lý trí vẫn nhắc nhở cậu, cho dù là trong trò chơi thì ngay giữa thanh thiên bạch nhật dã hợp, cũng thật sự rất đáng sợ.”Không được, sẽ bị người ta nhìn thấy.”
Hắc vân áp thành nghe thấy hô hấp cậu trở nên dồn dập, biết rằng cậu bắt đầu dao động, thế là dứt khoát cởi bỏ dây lưng cậu, bàn tay luồn vào, trực tiếp nắm dương v*t đang cương kia, chậm rãi bộ lộng, nói: “Sẽ không, nơi này không có người đi qua.”
Tính khí đằng trước bị người nắm trong tay, phần eo đằng sau bị một cây sắt lớn nóng rực chọt chọt, theo bước ngựa cọ xát, từng chút từng chút nhẹ nhàng va chạm phần eo mình, thắt lưng Lương Tu Ngôn bị chọt đến mềm nhũn, hận không thể kéo cái vật ấy xuống dưới hướng mông mình đâm vào.
Lương Tu Ngôn nhìn quanh bốn phía, phát hiện không biết từ khi nào đã vào một cánh rừng, quả thực chung quanh không một bóng người, chỉ có gió thổi lá cây phát ra tiếng “Sàn sạt”. Trong lòng không khỏi lại buông lỏng vài phần, hỏi: “Ngươi cam đoan?”
“Ừ, ” Hắc vân áp thành đáp, “Bất quá phải chờ ngươi không kêu lớn tiếng quá, bằng không ta không có thể cam đoan có người tới đây hay không.”
“Hỗn đản!” Ta mới cóc có lớn tiếng đâu nhá! Lương Tu Ngôn quay đầu lại trừng y.
Hắc vân áp thành hôn lên bên miệng cậu, nói: “Còn nói không cần đâu, sao lại bắt đầu câu dẫn ta rồi “
“Rõ ràng là ngươi câu dẫn ta.” Lương Tu Ngôn vội chối, nếu không lại bị y nói thành dâm đãng.
“Được rồi, xem ra ta câu dẫn mà còn rất thành công.” Hắc vân áp thành trêu tức nói, đè lên tính khí đối phương, lập tức làm đối phương bật ra tiếng thở dốc.
“A......”
Hắc vân áp thành lúc này mới vừa lòng thu tay lại, nghiêm trang nói: “Hiện tại phối hợp tốt một chút.”
Mặc dầu giọng điệu Hắc vân áp thành tựa như đang nói với con nít nhóc phải ngoan ngoãn, hoàn toàn quên mất mình còn lớn tuổi hơn y, điều này làm cho Lương Tu Ngôn hơi khó chịu, nhưng nay dục vọng là tên đã lên dây không thể không bắn, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp y, để y giúp mình cởi quần xuống.
Ngồi ở trên lưng ngựa trơn trợt, loại cảm giác này thật đúng là kỳ quái, dưới mông là yên ngựa bằng da, thô ráp mà còn lạnh như băng, ma xát lên cánh mông mềm mại. Hai chân buông xuôi hai bên ngựa, làn da trần trụi chạm lên lông ngựa, thực thoải mái, nhưng lại cảm thấy ngưa ngứa.
Mặt trời trên cao, trời xanh mây trắng, nhưng mình lại dâm đãng thế này, nửa người dưới trần trụi ngồi trên lưng ngựa, dương v*t không biết thẹn vểnh cao cao.
Đáng tiếc nam nhân mới không cho cậu cơ hội hối hận, trực tiếp ôm lật người cậu đối diện với mình.
Lương Tu Ngôn không dám ngẩng đầu nhìn thẳng ánh mắt đối phương, cậu biết nơi đó nhất định tràn đầy dục vọng nóng bỏng, một bên thưởng thức thân thể của mình, một bên cười nhạo sự chủ động của mình.
Cậu cúi đầu, tầm mắt lại đối diện với dương v*t thô to. Đối phương không cởi hẳn quần, mà là trực tiếp kéo dương v*t ra.
Cự vật khủng bố đó đang nhảy lên tỏ rõ hùng vĩ của đàn ông.
Lương Tu Ngôn có chút không biết làm sao, không biết ánh mắt nên ngó đi chỗ nào. Dưới ánh mặt trời, hết thảy đều trông thật dâm mĩ.
Cậu biết rõ mình không nên như thế, không nên dễ dàng phối hợp để nam nhân cỡi quần, không nên phóng đãng ở dã ngoại cùng nam nhân giao cấu.
Song càng biết rõ không nên, trong lòng lại càng khát vọng, ẩn chứa sự khẩn trương cùng hưng phấn.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
196 chương
21 chương
14 chương
53 chương
101 chương
151 chương
53 chương