Chẳng lẽ cô lại xảy ra chuyện gì sao? Nhớ tới chuyện phát sinh ngày hôm qua, Lộ Nam không dám chậm trễ một giây. Anh lãnh lệ nói một câu, “Cuộc họp tạm dừng năm phút!” Liền trực tiếp đứng lên, cầm di động, lập tức kết nối, đi ra bên ngoài phòng họp. Một đám lãnh đạo cấp cao trong phòng hội nghị đều giật mình há to miệng. Lộ tổng nghe điện thoại lúc mở họp, đây tuyệt đối là chuyện lạ từ xưa đến nay, quả thực là tin tức lớn! Đến tột cùng là ai, lại có mặt mũi lớn như vậy, khiến Lộ tổng phá quy củ. Lúc mọi người ở đây không ngừng khe khẽ nói nhỏ, thảo luận đến tột cùng vì sao Lộ Nam khác thường như thế, Lộ Nam đã tiếp nghe cuộc điện thoại của Tô Bắc. Anh trầm thấp mở miệng: “Alo, làm sao vậy? Cô gọi điện thoại có chuyện gì?” Lúc Tô Bắc gọi điện thoại, suy nghĩ rất kiên định, nhưng giờ phút này vừa nghe thấy Lộ Nam nói chuyện, cô lập tức sợ hãi. Cô lắp bắp nửa ngày, mới nói: “Cái kia…… Lộ Nam, bây giờ anh đang làm gì?” Lộ Nam mặt vô biểu tình mở miệng: “Mở họp!” Trên mặt Tô Bắc lập tức hiện lên thần sắc ngượng ngùng: “Thật sự là ngượng ngùng, có phải tôi quấy rầy các người mở họp không, vậy tôi cúp đây, chờ giữa trưa rồi nói sau!” Lộ Nam bất đắc dĩ nói: “Không cần, cuộc họp đã tạm dừng, có chuyện gì, cô nói đi!” Tô Bắc thẹn thùng nhìn chằm chằm máy tính trước mặt: “Cái kia…… Cái kia Lộ Nam……” Nghe cô do dự nói lắp, Lộ Nam có chút sốt ruột: “Đến tột cùng có chuyện gì, cô nói thẳng đi!” Tô Bắc ở trong lòng hung hăng xem thường chính mình một phen, cô lấy hết can đảm, cắn chặt răng, nhanh chóng mở miệng nói: “Lộ Nam, giữa trưa hôm nay anh có thời gian không?” Lộ Nam ngẩn người, giữa trưa? Cô hỏi chuyện này làm gì? Chẳng lẽ, giữa trưa cô muốn ăn cơm với mình? Anh lắc đầu: “Có thời gian, làm sao vậy?” Tô Bắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, có thời gian thì tốt, cô chỉ sợ bị cự tuyệt, người ta nói anh không có thời gian. Cô mở miệng nói: “Giữa trưa tôi muốn mời anh ăn một bữa cơm, có thể nể mặt không!” Nghe lời nói nửa mang vui đùa của Tô Bắc, Lộ Nam gật đầu: “Được, chuyện này không thành vấn đề!” Tô Bắc lập tức cười khẽ lên. Cô cười nói: “Vậy quyết định như vậy đi, giữa trưa tôi chờ anh ở chỗ xuống xe buổi sáng, chúng ta cùng đi ăn cơm!” “Ừ! Vậy tôi đi mở họp trước!” Lộ Nam nói xong, liền cúp điện thoại. Tô Bắc nhìn chằm chằm di động, cười ngây ngô một hồi mới lấy lại tinh thần. Cô thầm mắng chính mình không tiền đồ, cuối cùng lắc đầu, tiếp tục làm việc. Lộ Nam họp xong, anh mới đi ra từ phòng họp, liền thấy Vân Phàm vội vàng chạy về phía mìnhLộ Nam hơi nhíu mày: “Làm sao vậy? Gấp gáp như vậy!” Vân Phàm tới gần Lộ Nam, bám vào bên tai anh thấp giọng nói: “Lộ tổng, không tốt, hôm nay Tây Tây tiểu thư đi dạo phố, bị Cố Thắng Trạch phái người ngăn cản, Tây Tây tiểu thư không dám gọi điện thoại cho người trong nhà, kêu tôi gọi ngài đi qua, tôi đoán chừng Cố Thắng Trạch là muốn cố ý tìm việc, tùy thời trả thù!” Lộ Nam cười lạnh một tiếng: “Cho dù anh ta có trả thù, đời này anh ta cũng không tốt được, phế đi chính là phế đi!” Hạ thân Vân Phàm có chút lạnh căm căm, anh xấu hổ ho khan một tiếng. Lộ tổng, bộ dáng phách lối này của ngài, có suy xét qua chúng ta đều là đàn ông không? Lộ Nam đi theo Vân Phàm, hai người vội vàng chạy tới trung tâm thương mại Lộ Tây Tây đi dạo phố.