Còn có hai người thấy thế, cũng ra theo ông ta.
Nhưng bọn họ mới vừa đi tới cửa, chân giống như là định trụ, rốt cuộc không đi nổi nữa.
Đám đàn ông thuần một sắc đồ đen kính đen ở cửa, chặn cửa phòng bao của bọn họ đến kín mít, đến con ruồi cũng không bay ra được.
Vân Phàm cười lạnh xoay người: “Chạy đi, các người ngược lại tiếp tục chạy đi!”
Đạo diễn Tôn hoàn toàn bị dọa choáng váng.
Nếu ông ta sớm biết Tô Bắc là thân phận này, ông đã hòa hòa khí khí, nhanh chóng ký hợp đồng, cũng không đến mức nháo thành bộ dáng bây giờ.Ông ta cầu xin nhìn Vân Phàm, giọng nói bi thiết: “Vị tiên sinh này, xin anh có thể thương xót, thả chúng tôi rời đi không, chúng tôi thật là vô tội, sự tình đều là một mình anh ta làm, chúng tôi không biết gì hết!”
Vân Phàm châm chọc nhìn ông ta, khinh thường mở miệng: “Hiện tại xảy ra chuyện, chỉ biết trốn tránh trách nhiệm, ông biết thân phận Anne không? Một đám ngu xuẩn!”
Người trong phòng bao hoảng sợ hai mặt nhìn nhau.
Bọn họ nhỏ giọng nói thầm.
“Các người có biết thân phận của người đàn ông vừa rồi không?”
Lập tức có người thấp giọng nói tiếp.
“Lần trước ở trên một tiệc từ thiện buổi tối, tôi giống như ở rất xa liếc mắt nhìn thấy một lần, chẳng qua, anh ta cũng không có ở lâu lắm, nghe người khác nói, anh ta chính là Lộ tổng của tập đoàn Thịnh Thế, gần đây mới vừa về nước!”
Lý tổng hoàn toàn bị dọa mềm nhũn, may mắn người bên cạnh đỡ ông ta: “Không phải nói Lộ Nam diện mạo xấu xí, bệnh tật quấn thân sao? Người vừa rồi…… Sao có thể là……”
Sản xuất Vương sợ tới mức nói lắp: “Xem…… Xem ra…… vừa…… vừa rồi, người phụ…… người phụ nữ kia nói, nói…… Nói…… Đều…… Đều là…… sự…… sự thật!”
Tất cả mọi người sợ tới mức cả người phát run.
Địa vị nhà họ Lộ ở thành phố Nam Hi, bọn họ quá rõ ràng.
Đều do bọn họ không có mắt!
Lần này thật muốn xúi quẩy.
Vân Phàm hừ lạnh, trong lòng cũng là tràn đầy lửa giận.
Tổng giám đốc nhà bọn họ mà diện mạo xấu xí, bệnh tật quấn thân.
Vậy phỏng chừng những người này, không phải đầu óc có vấn đề, chính là nên phải đi khoa mắt khám xem.
Không phát hiện vừa rồi Lộ Nam duỗi tay mạnh mẽ, bộ dáng hiên ngang mạnh mẽ, tư thế oai hùng sao!
Nhìn Cố Thắng Trạch bị Lộ Nam đánh thành tàn phế.
Trong lòng Vân Phàm nhịn không được mắng xứng đáng!
Anh ta thương tổn Tô tiểu thư thành như vậy, buông tha anh ta đều là một loại tội lỗi!
Vân Phàm như là một tôn tượng thần, đứng ở trong phòng bao, tất cả mọi người không dám động.
Lộ Nam ôm Tô Bắc đi ra ngoài, nhìnsắc mặt ửng hồng bây giờ của cô, cũng không thể trực tiếp ôm đi bệnh viện.
Nhưng bộ dáng cô, vừa thấy liền biết là trúng thuốc.
Chính mình luôn không thể mặc kệ không hỏi đi.
Lộ Nam cắn chặt răng, trực tiếp ôm Tô Bắc lên phòng tổng thống ở tầng cao nhất.
Anh thật cẩn thận đặt Tô Bắc ở trên giường, vừa muốn đứng dậy đi gọi điện thoại, đã bị Tô Bắc đẩy ra.
Lộ Nam lảo đảo một cái, ngơ ngẩn nhìn Tô Bắc.
Thần sắc Tô Bắc thống khổ vặn vẹo ở trên giường, trong miệng lẩm bẩm.
“Các người đừng chạm vào tôi, tôi là con dâu nhà họ Lộ…… Không cần!”
Nhìn cô bị thuốc khống chế, ý loạn tình mê, lại còn thống khổ giãy giụa như vậy.
Trong lòng Lộ Nam giống như là bị đao xẻo, giống như đang nhỏ máu.
Đám súc sinh này, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ!
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
121 chương
78 chương
10 chương
13 chương
11 chương
14 chương
501 chương
10 chương
306 chương