Tô Noãn quay đầu lại trừng Tô Bắc, tức đến lửa giận công tâm, thiếu chút nữa phun máu.
Tô Bắc cười tủm tỉm tiễn đi Tôn Lệ Lệ kéo ghế dựa, còn không quên nói: “Đổi cái sạch sẽ một chút, cảm ơn!”
Tôn Lệ Lệ cười gật đầu, kéo ghế dựa đi ra ngoài.
Tô Bắc ở trong ánh mắt phẫn nộ của Tô Noãn, chậm rãi đóng cửa lại, ngăn cách ánh mắt cô ta ở ngoài cửa.
Ngay sau đó, cô chậm rãi đi tới sô pha.
Phẫn nộ có tác dụng cái lông!
Người lợi hại chân chính, đều là cảm xúc không lộ ra ngoài.
Tô Bắc mới vừa ngồi xuống, chọn lựa kịch bản.
Chờ huấn luyện phong bế của Nghiêm Nghệ Đình và Cố Thiến Oánh kết thúc, cô liền phải để bọn họ bắt đầu nhận kịch bản và thông báo.
Nhưng kịch bản này cần thiết thích hợp với bọn họ, hơn nữa có thể làm người xem nhớ kỹ bọn họ.
Cần thiết chọn lựa tỉ mỉ!
Ai ngờ, Tô Bắc mới vừa ngồi xuống năm phút, di động liền đòi mạng vang lên.
Tô Bắc cầm lấy di động nhìn nhìn, là một dãy số xa lạ.
Chẳng qua, là số bản địa của thành phố Nam Hi.
Tô Bắc kéo khóe miệng, lộ ra tươi cười châm chọc.
Sẽ không phải Tô Noãn đã về nhà, đi cáo trạng chứ.
Đôi ba mẹ kỳ ba kia của cô, là tới hưng sư vấn tội cô sao!
Tô Bắc nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là nghe điện thoại.
“Tô Bắc, mày lăn về cho tao!”
Tô Bắc hơi dời điện thoại di động ra khỏi lỗ tai.
Xem đi, cô biết ngay mà, suy đoán của mình, khẳng định không sai!
Đây còn không phải sao, cáo trạng người cực kỳ lợi hại nha!
Vừa mở miệng, chính mình đã bị mắng máu chó phun đầu.
Cô không nóng không lạnh mở miệng, không hề phẫn nộ.
“Xin hỏi ông là ai?”
“Tô Bắc, đứa con gái bất hiếu mày, đến giọng nói của ba mày cũng nghe không ra, mấy năm nay, cô mày là giáo dục mày như thế nào! Hiện tại đều dám động thủ đánh em gái mày, gia giáo của mày đi đâu rồi?”
Tô Bắc hít sâu một hơi, cô nỗ lực nặn ra một nụ cười.
Làm giọng nói của mình nghe vui sướng một chút.
“Đúng vậy, ông cũng biết tôi không có gia giáo, nhưng ông không nghĩ, một người không nhà như tôi, đâu ra gia giáo đáng nói. Về phần cô tôi giáo dục tôi như thế nào, liền không nhọc ông lo lắng, tôi còn có việc, cúp trước!”
Tô Bắc nói xong, lập tức cúp điện thoại.
Cô nỗ lực ổn định tâm tình một chút, cố gắng trấn áp chút ủy khuất nho nhỏ trong lòng mình!
Có cái gì để ủy khuất, bọn họ hoàn toàn không phải ba mẹ cô!
Di động lại vang lên, Tô Bắc dứt khoát tắt máy.
Tô Bắc xem kịch bản cả buổi sáng, buổi chiều lại đi gặp vài vị đạo diễn trong nước.
Nghệ sĩ cô dẫn dất trước kia, cũng từng diễn một ít phim trong nước, lúc trước cô cũng có giao thiệp với mấy đạo diễn nổi tiếng trong nước.
Chẳng qua, hiện tại muốn ở trong nước phát triển, vẫn là phải quen thuộc với bọn họ hơn.
Bận rộn một buổi trưa.
Buổi tối lúc Tô Bắc về nhà, cả người đã mệt đến tâm thần mỏi mệt.
Tựa hồ lại về tới lúc ở nước Mỹ.
Vì không dựa vào cô mình giúp đỡ, cô nỗ lực liều mạng làm việc, mỗi ngày đều tiêu hao quá mức thân thể của mình.
Mỗi lần về nhà, cô đều mệt đến ngã đầu liền ngủ.
Chẳng qua, cô có hai bảo bối, cho dù là chịu nhiều khổ hơn nữa, cô cũng vui vẻ chịu đựng.
Bảo bối của cô, không có ba cũng không quan trọng.
Cô sẽ cho bọn chúng tất cả tình yêu của mình.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
121 chương
78 chương
10 chương
13 chương
11 chương
14 chương
501 chương
10 chương
306 chương