Vợ yêu có chút tâm cơ

Chương 898 : Phát Dục Không Tốt

Buổi sáng, cô nhỏ Đỗ và Đỗ Di Nhiên ở trong chòi nghỉ mát ăn bữa sáng. “Di Nhiên, cháu không thể luôn ở nhà như vậy được, ra ngoài chơi đùa, quên hết những chuyện trước đây đi. ” Đỗ Di Nhiên nhún vai: “Cháu không sao, gần đây trong nhà náo nhiệt như thế, cháu cũng không cảm thấy nhàm chán. ” Cô nhỏ Đỗ uống một ngụm trà, nói rất nhỏ: “Thực ra ý của cô là, cháu nên tỉnh táo lại, chẳng lẽ cháu muốn trơ mắt chắp tay tặng nhà họ Đỗ cho Đỗ Chấn Diệp?” Đỗ Di Nhiên liếc mắt nhìn cô ả một cái, cô ta không có tâm trạng đấu tới đấu lui, chỉ muốn tìm tên khốn nạn gây tai họa cho cô ta, cắt anh ta thành tám mảnh. “Cô út, trai cò đánh nhau Ngư Ông đắc lợi. Cháu cảm thấy phải diệt trừ đám người bụng dạ khó lường ở bên ngoài trước, lại giải quyết vấn đề bên trong chúng ta. ” Cô nhỏ Đỗ hiểu rõ ý của cô ta: “Vậy chuyện đó, cô sẽ điều tra rõ ràng giúp cháu. Cháu đừng vì chuyện này mà suy sụp, nhanh khôi phục ý chí chiến đấu, kề vai chiến đấu với cô đi. ” Đỗ Di Nhiên ăn bữa sáng, không nói gì. <img src="https://img./pp./ppcom/public/images/storyimg/20210623/vo-yeu-co-chut-tam-co-898-0./ppjpg" data-pagespeed-url-hash=995380549 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> Nhưng trên thế giới này vĩnh viễn có không ít người thị lực kém còn gato. Lục Sênh Hạ nhảy một bài với Đỗ Chấn Diệp xong, thì tới phòng hóa trang trang điểm lại. Bên trong có mấy cô gái đang vụng trộm bàn luận về cô ấy. “Tuy bộ dạng của Lục Sênh Hạ rất xinh đẹp, nhưng dáng người quá kém, không trước không sau, quả thực như cây củ cải mất nước phát dục không tốt. ” “Còn không phải sao? Phẳng như sân bay, một chút xúc cảm cũng không có, sau này anh Đỗ thảm rồi. ” Nghe bọn họ nói như vậy, Lục Sênh Hạ bị chọc tức. Cô ấy còn đang trong thời gian phát dục mà. Đợi tới khi cô ấy mười tám, dáng người nhất định sẽ thay đổi. Cô ấy sẽ không so đo với đám phụ nữ này, là một thiên kim nhà giàu có, cô ấy phải duy trì hình tượng tốt đẹp của mình là rèn luyện hàng ngày. Trở lại bên cạnh Đỗ Chấn Diệp, cô ấy nhỏ giọng hỏi: “Anh Chấn Diệp, anh có cảm thấy em quá gầy, dáng người không tốt hay không?” Đỗ Chấn Diệp mỉm cười: “Em vẫn còn là đứa nhóc, còn đang trong thời gian phát dục, đừng quá để ý tới dáng người. ” “Em không còn nhỏ nữa, em đã mười sáu tuổi. ” Lục Sênh Hạ bĩu môi nói: “Anh thích em gầy một chút, hay là thích em đầy đặn tròn một chút?” Đỗ Chấn Diệp có chút dở khóc dở cười: “Cô gái ngốc, cho dù em như thế nào, anh đều thích cả. ” Tuy là nói như vậy, nhưng trong cái nhìn của Lục Sênh Hạ, cậu ta chắc chắn có yêu thích của mình. Lúc này, một cô gái có dáng người nóng bỏng đi tới: “Hi, anh Đỗ, đã lâu không gặp, anh về nước khi nào vậy?” Cô gái cố gắng đẩy bộ ngực lên cao hơn, giống như đang thị uy với Lục Sênh Hạ. Lục Sênh Hạ âm thầm hít vào một hơi khí lạnh, dạo này kẻ thứ ba càn rỡ bao nhiêu, cô ấy từng thấy. Lúc trước kẻ thứ ba ở bên cạnh anh cả đếm đều đếm không rõ, may mà chị dâu lợi hại, quét sạch tất cả. Đỗ Chấn Diệp nhếch miệng, cười mà như không cười, lạnh nhạt nói hai chữ đáp lại: “Tuần trước. ” <img src="https://img./pp./ppcom/public/images/storyimg/20210623/vo-yeu-co-chut-tam-co-898-1./ppjpg" data-pagespeed-url-hash=2998537552 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> “Có phải đàn ông không thích sân bay hay không?” Cô ấy nhỏ giọng hỏi. Lục Kiến Nghi bị sặc: “Em còn đang phát dục, đừng nghĩ mấy chuyện linh tinh. ” “Em phát dục tới mức nào, cũng không được như chị dâu đúng không ạ?” Lục Sênh Hạ lè lưỡi. “Đúng vậy. ” Lục Kiến Nghi nói thầm, hoàn toàn là đang lẩm bẩm, người phụ nữ phát dục như vợ anh, trên thế giới này cũng không nhiều. Lục Sênh Hạ chịu chục nghìn điểm vật lý thương tổn đánh mạnh vào: “Anh cả, anh hơi quá đáng. ” Lục Kiến Nghi vội vàng đổi giọng: “Ý của anh là, chị dâu em đã sinh mấy đứa, em còn chưa sinh đứa nào, sao có thể như nhau?” Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Lúc chị dâu còn chưa sinh con, dáng người cũng rất tốt. ” Lục Kiến Nghi xoa đầu cô ấy: “Em cần tới hai mươi tuổi, mà vẫn phát dục không tốt, lại lo lắng cũng không muộn. ” Anh phát hiện, gần đây cô nhóc này luôn lo được lo mất. Cái miệng nhỏ của Lục Sênh Hạ vểnh cao, sắp treo được bình dầu. .