Từ nhỏ, Hoàng Hân Nguyệt là một cô gái ngoan ngoãn, lúc nhỏ rất ít nói, khi lớn lên càng khiến người ta có cảm giác như vậy. Từ nhỏ đến lớn cô không có bạn bè, chỉ có duy nhất một người bạn đó chính là Vương Tiếu Vân. Bởi vì công việc của ba mẹ nhiều lúc bận rộn, mà anh hai là con trai không thể chăm sóc chu đáo, cho nên khi đó cô và Vương Tiếu Vân có tình cảm rất tốt. Lúc nhỏ, cô có đồ ăn gì tốt, người nghĩ đến đầu tiên chính là cô ấy. Cô vẫn cảm thấy, cô và Vương Tiếu Vân sẽ làm bạn cả đời, cô vẫn nghĩ nhất định sẽ như thế......... Nhưng mà, dần dần cô không biết tại sao Vương Tiếu Vân lại thay đổi, động tác luôn nắm bả vai của cô, lôi kéo cô chạy như điên khắp phố lớn phố nhỏ. Vì cô mà bị đứa trẻ một tuổi đánh cho sưng bầm mặt mũi, nói lặng lẽ với cô rằng sẽ làm bạn tốt cả đời với cô. Không biết bắt đầu từ lúc nào, Vương Tiếu Vân tính toán cô khắp nơi, cô nghĩ tới khi còn bé Vương Tiếu Vân làm những chuyện kia vì cô, vẫn lựa chọn tha thứ cho cô ấy. Nhưng mà, sau này cô mới phát hiện, cô thật sự rất ngu xuẩn, làm sao con người có thể không thay đổi chứ.. diễn đàn lqd. Còn nhớ rõ Vương Tiếu Vân biết cô có chút ấn tượng tốt với Lý Hồng Vũ, cho nên lợi dụng cái buổi tối sinh nhật của Lý Hồng Vũ kéo cô vào quán bar. Hơn nữa còn nói với cô, nếu muốn tỏ tình thì thừa dịp làm luôn vào lúc này đi! Đó là lần đầu tiên cô đi vào cái nơi đó, cô ngồi an tĩnh ở trong góc, nhìn Vương Tiếu Vân vừa nói vừa cười với người khác. Cô chỉ có thể nhìn chăm chú vào, đồng thời trong mắt hâm mộ Vương Tiếu Vân gặp người hợp với mình ở trong đám người. Ngồi ở nơi đó, cô cảm thấy không hợp nhau. Lúc cô muốn rời khỏi, một người phục vụ đưa một ly rượu cho cô. Kông biết có phải Vương Tiếu Vân cố ý hay là vô tình, đúng vào lúc này dẫn toàn bộ con gái đi về phía cô. "Hân Nguyệt, mọi người nói muốn uống rượu. Nhưng là mình bị dị ứng với rượu cồn, cậu có thể uống thay mình được không?" Vương Tiếu Vân nói xong, một tay đưa chiếc ly tới miệng của cô. Cô không nghi ngờ gì cô ấy, uống hết một hơi. Tiếp theo, mỗi người một ly lần lượt mời cô uống. Sau khi uống xong, cả người cô mơ mơ màng màng, hoàn toàn không biết gì bất tỉnh nhân sự luôn. Chờ khi cô tỉnh lại, cô phát hiện cả người đau nhức không thôi, đầu càng đau muốn chết, cả người không thoải mái. Nhưng mà, điều khiến cô giật mình là có một người đàn ông xa lạ nằm bên cạnh cô. Cô sợ hãi lăn một vòng rơi xuống giường, cuối cùng sợ hãi mặt cắt không còn một giọt máu. Từ nhỏ gia đình dạy cô rất nghiêm, không được qua đêm ở bên ngoài, không được tùy tiện tình một đêm với người đàn ông xa lạ, không được uống rượu, không được......... Truyện chỉ được đăng tải tại Diễn Đàn. Nhưng mà, cô đã phạm vào rất nhiều cái không được, vì không để cho ba mẹ hổ thẹn, tay cô run run, nhặt lên mặc vào từng cái quần cái áo rơi trên mặt đất. Sau khi mặc xong, lảo đảo nghiêng ngả chạy trốn. Chỉ có như vậy, mới không khiến cha mẹ lo lắng. Vừa vào mộng chính là một đời (2) Sau đó, cô lén lún trốn ở trong nhà trọ, thậm chí còn xin nghỉ một tuần lễ, cô mới dám bước ra khỏi cửa phòng trọ. Một tuần sau, Vương Tiếu Vân lại chạy đến trước mặt cô khóc lóc giải thích với cô, nói chính mình cũng bị người khác lừa gạt lên giường, còn nói sợ hãi trốn tránh mấy ngày, mới dám ra đây gặp cô, l cảm thấy rất có lỗi với cô. Cô chỉ ngây ngô nhìn Vương Tiếu Vân, mãi cho đến một thời gian sau, cô mới biết thì ra là đêm hôm đó là cái bẫy của Lý Hồng Vũ và Vương Tiếu Vân. Bọn họ chủ yếu là muốn tính kế người đàn ông xa lạ kia. Sau khi hoàn thành xong, hai người bọn họ lại hẹn lăn trên giường với nhau. "Mình thề. Hân Nguyệt, mình thề là mình thật sự bị người khác lừa." Trong lúc Vương Tiếu Vân khóc lóc thảm thương, cô vẫn lựa chọn tha thứ cho cô ấy. Chỉ là, cô ấy không nên không nên lừa cô triệt để như vậy. Hại cô vĩnh viễn không thể sinh con, hại cô mất bản thiết kế, trộm luận văn tốt nghiệp của cô tham gia dự thi. Những thứ này làm sao cô có thể tha thứ chứ. Trộm luận văn tốt nghiệp của cô, còn nói quang minh chính đại như vậy, nói giống như đó là đúng rồi, cầu xin tha thứ ở trước mặt cô: "Thực xin lỗi Hân Nguyệt, không phải mình cố ý. Rõ ràng mình đã đóng dấu là luận văn của mình, đến cuối cùng sao lại thành luận văn của cậu mang đi nộp được chứ. Thật xin lỗi, thật xin lỗi….Xin lỗi...." Cô trầm mặc với lời giải thích của cô ấy, cái gì cũng không nói, quay người đi chỗ khác. Sau này, cô và Lâm Vĩnh Mặc biết nhau, hiểu nhau, yêu nhau, kết hôn. Anh ấy rất yêu cô, coi cô như bảo bối mà cưng chiều cô. Đoạn thời gian đó chính là hạnh phúc nhất với cô, hạnh phúc nhất. Diễn Đàn Đột nhiên thảm họa ập tới quá nhanh, công ty nhà họ Hoàng phá sản, sau đó tập đoàn Lâm thị cũng bị ảnh hưởng đến. Cô vừa thiết kế một bản mẫu chuẩn bị cầm đi tham thi đấu quốc tế, lại bị Vương Tiếu Vân trộm, vì phản ánh với ban ngành liên quan, Lâm Vĩnh Mặc vì cứu cô, xảy ra tai nạn xe cộ. Đoạn thời gian kia, đúng là đoạn thời gian tối đen nhất của cuộc đời cô, không thể sinh, không thể chết, cả ngày chỉ có thể lấy nước mắt rửa mặt. Nhưng ả Vương Tiếu Vân tiện nhân này, còn chạy đến trước mặt cô khoe khoang. Thời điểm kia cô chỉ hận không thể giết cô ta, hơn nữa người đàn ông mà cô yêu nhất cũng đã chết. Cô cũng không thể sinh cũng không thể yêu nữa, kết thúc cô ta xong cô cảm thấy đã giải thoát rồi, nhưng mà cô không biết rằng. Cô cảm thấy cả đời này của cô thật sự rất thất bại, vì giữ gìn cái gọi là tình hữu nghĩ, vì quý trọng cái gọi là bạn bè, sai lầm biết bao nhiêu. Cô nhắm mắt lại mãi mãi, chỉ là vào mộng chính là một đời!!