Vợ Trước Muốn Tái Hôn
Chương 224 : Không phải anh Hạo Nam
Hành lang hội trường có chút tối, nhưng mà lúc này sảnh chính tiếng động lại vô cùng ồn ào. Lúc Hạ Nhất Nhiễm xuất hiện, Đường Hạo Nam đang bị các phóng viên vây vào giữa.
Nhìn đến Hạ Nhất Nhiễm, đám người kia trong nháy mắt an tĩnh, rồi sau đó giống như là điên rồi, ầm ầm phát ra tiếng động lớn ồn ào, Hạ Nhất Nhiễm cũng bị vây lại.
"Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư, xin hỏi người đối với chuyện này có quan điểm gì. Thật sự giống như lời đồn, người cùng chồng mình, Đổng Hưng Á tiên sinh quan hệ bất hòa sao? Tấm hình là chụp lúc nào, người cùng Đường Hạo Nam tiên sinh rốt cuộc có quan hệ gì, xin hỏi các vị có phải có ý định tái hợp hay không." Hạ Nhất Nhiễm hơi hơi quay đầu, có chút đờ đẫn nhìn ảnh chụp bị phóng đại trên màn hình lớn.
Cũng thuận thế thấy được Đổng Hưng Á cũng đang bị phóng viên bao vây lại như vậy.
Trong ảnh chụp cô cùng Đường Hạo Nam cả người trần truồng, Hạ Nhất Nhiễm lại mạnh giật thót mình, kia không phải thân thể của cô cùng Đường Hạo Nam. Bối cảnh phía sau bọn họ chính là khách sạn theo giờ đêm qua họ ngủ lại. Nhưng mà cô cùng Đường Hạo Nam rõ ràng cái gì đều không có xảy ra.
Là có người cố ý vu oan hãm hại, cố ý muốn cho cô thân bại danh liệt.
Không cần suy nghĩ, Hạ Nhất Nhiễm đã có câu trả lời xác định rồi. "Tôi cùng Đường tiên sinh chỉ là quan hệ chồng trước cùng vợ trước thôi. Nếu nói phải muốn lại thêm một tầng quan hệ nữa, cũng hẳn là quan hệ hợp tác giữ Hưng Á cùng Đế Cảnh. Trừ chuyện này ra, cũng không có quan hệ gì khác."
"Như vậy xin hỏi ảnh chụp trên màn hình lớn kia, Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư người có thể giải thích một chút hay không."
"Ảnh chụp này là dùng kỹ thuật pts ghép lại, là có người cố ý nói xấu, cố ý tổn hại thanh danh của tôi, tôi nhất định sẽ bắt được người sau lưng giở trò bêu xấu tôi, hơn nữa yêu cầu người đó tiến hành bồi thường trên tinh thần cho tôi, ngoài ra loại hành vi chửi bới hủy hoại danh dự người khác như vậy, nhất định phải trả giá lớn." Hạ Nhất Nhiễm nói năng chuẩn xác. Xuất thân quan hệ xã hội như cô, lúc này chính chủ tự mình nói ra những lời này, cũng là có vẻ ung dung khéo. Nhưng mà những phóng viên này không cho rằng chính chủ như Hạ Nhất Nhiễm giải thích đã thỏa đáng.
Lại càng dây dưa không ngớt đem micro đưa tới bên miệng Hạ Nhất Nhiễm. "Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư không hổ là xuất thân quan hệ xã hội, trả lời có nề nếp. Những phóng viên như chúng tôi muốn từ chỗ Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư moi ra được chuyện gì, quả thực là khó hơn lên lên trời. Nhưng mà nhật báo tin nóng mỗi ngày, sáng nay đã đưa tin chụp được hình ảnh người cùng Đường Hạo Nam tiên sinh sóng đôi đi ra khách sạn thuê theo giờ gần sân bay, xin hỏi Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư, việc này có thật hay không."
Đối mặt những phóng viên này không ngừng lải nhải, Hạ Nhất Nhiễm không vui càng thêm rõ ràng hơn, một đôi mắt nháy mắt híp lại, có chút lạnh như băng rơi ở trên người phóng viên trước mặt.
"Anh là do người nào bỏ ra số tiền lớn mời đến." Mục đích của phóng viên này quá rõ ràng, chính là muốn kéo Hạ Nhất Nhiễm xuống nước, rồi mới hất bùn lên khắp người cô. Chẳng qua phóng viên này đối với ánh mắt có chút lạnh như băng của Hạ Nhất Nhiễm hoàn toàn vô cảm, vẫn như cũ cúi đầu viết viết lên cuốn sổ ghi chú ở trong tay. Loại hành động máy móc này, đã đối ánh mắt người khác chán ghét hoàn toàn miễn dịch rồi.
Nhưng mà Hạ Nhất Nhiễm vẫn không ở phía sau tự loạn đầu trận tuyến, càng bối rối, cô giờ này khắc này lại càng là trấn định. "Chuyện này, tôi nghĩ các vị có thể hỏi chồng tôi, Đổng Hưng Á tiên sinh, đối với chuyện tôi tại sao cùng Đường Hạo Nam tiên sinh cùng ra khỏi khách sạn, tôi cảm thấy Đổng Hưng Á tiên sinh vô cùng rõ ràng, anh ta sẽ cho các người một câu trả lời." Hạ Nhất Nhiễm trực tiếp vứt của nợ.
Cô không thể tưởng được ngoại trừ Đổng Hưng Á còn có người nào có thể quá đáng như thế, tại buổi đấu giá từ thiện, đem ảnh chụp cô cùng Đường Hạo Nam, trần truồng treo lên triển lãm trên màn hình lớn như vậy, nếu là anh ta gây ra phiền toái, cô để cho anh ta tự mình giải quyết.
Đối với chuyện Hạ Nhất Nhiễm đột nhiên vứt của nợ sang mình, Đổng Hưng Á hơi sững sờ, rồi sau đó bất ngờ không phòng ngự bị tất cả phóng viên vây quay. "Xin hỏi người đối với chuyện vợ mình, Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư cùng Đường Hạo Nam tiên sinh cùng nhau đi ra từ khách sạn theo giờ có suy nghĩ ra sao? Đây là đã nói lên, người vì Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư cam nguyện bị đội nón xanh sao?"
Lời phóng viên cũng là thật khó nghe. Đổng Hưng Á nhướng mày, ánh mắt híp lại, "Anh vừa mới nói cái gì? Anh lặp lại lần nữa xem?" Giọng điệu có chút âm lãnh, thật giống như là gió âm trong địa ngục thổi tới, giọng điệu lạnh như băng rõ ràng không có uy hiếp, nhưng cũng đã làm cho người ta toàn thân rét run.
Vị phóng viên kia bỗng nhiên liền cúi đầu không dám tiếp tục đặt câu hỏi. Đắc tội Đổng Hưng Á, anh ta chỉ một phóng viên nhỏ, không ai giúp đỡ.
"Đối với chuyện vợ tôi từ khách sạn thuê theo giờ đi ra ngoài, tôi nghĩ tôi cần cho mọi người một lời giải thích. Vợ của tôi tuy đã cùng chồng trước ly hôn, nhưng mà giữa hai người họ còn có một đứa con, vốn là tính toán do Đường Hạo Nam tiên sinh đón vợ tôi đến thăm con, nhưng do bất ngờ nhận được lời mời tham gia tiệc từ thiện lần này, cho nên vội vàng đến đây rồi. Tôi tin tưởng vợ của mình, cũng mời các vị phóng viên chú ý không viết bưa tung tin đồn nhảm, nếu lại có viết những vấn đề công kích nhân phẩm người khác như vậy, tôi sẽ đi theo con đường pháp luật để xử lý, dùng quy trình pháp luật giữ gìn tôn nghiêm vợ chồng tôi."
Đổng Hưng Á đơn giản sơ lược nói ra, Hạ Nhất Nhiễm khinh thường bĩu môi. Cô cũng không tin chuyện này cùng anh ta không có liên quan gì. Lúc này ra vẻ đạo mạo bày ra bộ dạng muốn giữ gìn cô, quả thực là buồn cười.
"Bảo an! Đem những phóng viên này đều đuổi hết ra ngoài cho tôi! Kỹ thuật! Máy tính của các người còn không sửa xong sao? Tiệc tối từ thiện tiếp tục!" Đổng Hưng Á hét lớn một tiếng, tất cả bảo an quả thực ùa lên, bắt đầu đem các phóng viên xô xô đẩy đẩy đẩy ra ngoài.
Nhưng mà những phóng viên này làm sao đồng ý dễ dàng rời đi như vậy, bọn họ lúc này chính đang không ngừng vùng vẫy.
"Đổng tiên sinh, các người cũng không có quyền đuổi chúng tôi ra hội trường, chúng tôi là phóng viên do ban tổ chức mời đến."
Đổng Hưng Á cũng không chút phản ứng, một đôi mắt băng lãnh cứ như vậy lạnh lùng nhìn những phóng viên chuyên làm cho người ta cảm giác chán ghét này bị đuổi ra ngoài.
"Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư!" Một nữ ký giả bỗng nhiên vươn tay túm chặt cánh tay Hạ Nhất Nhiễm, ra sức bắt lấy cánh tay Hạ Nhất Nhiễm không hề có ý buông tay, có bảo an tới kéo đi, cũng có phóng viên mượn sơ hở này né sang một bên, Hạ Nhất Nhiễm nháy mắt bị đoàn người vây khốn ở giữa.
Đường Hạo Nam bước chân muốn đi lên cứu viện, nhưng mà mới vừa đi về phía trước một bước, dưới chân cũng đã giống như mọc rể trên mặt đất.
Giờ này khắc này, trước mắt bao người, anh ngoại trừ làm bộ như yên lặng, anh vậy mà cái gì đều đã làm không được, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Nhất Nhiễm ở trong đám người vô tình đẩy tới kéo đi.
Đổng Hưng Á không mặn không nhạt nhìn Đường Hạo Nam liếc mắt một cái, rồi mới ngẩng đầu mà bước hướng tới chỗ Hạ Nhất Nhiễm, anh ta hiện tại mới đúng là người chồng danh chính ngôn thuận của Hạ Nhất Nhiễm.
Đổng Hưng Á mạnh mẽ tách ra đám người, cường bạo giữa đám người mở một con đường, rồi mới đem Hạ Nhất Nhiễm ôm vào trong ngực mình.
Hành vi Đổng Hưng Á giờ này khắc này, càng khiến Đường Hạo Nam cảm thấy vô cùng ghen tị. Đối phương có năng lực giải vây vì Hạ Nhất Nhiễm, anh hiện tại lại không có thể.
"Anh buông ra." Len lỏi giữa đám người, Hạ Nhất Nhiễm gầm nhẹ, ở trong Đổng Hưng Á ôm ấp từ chối.
"Em cũng đừng quên, em hiện tại là phụ nữ có thai, bị bọn họ đẩy tới đẩy lui, con của em còn muốn nữa hay không?" Đổng Hưng Á giọng điệu cất cao, mơ hồ chứa vẻ uy hiếp, Hạ Nhất Nhiễm không lại tiếp tục vùng vẫy, tùy ý để Đổng Hưng Á làm bộ làm tịch ôm mình ở trong ngực.
"Đều đã dừng tay cho tôi!" Lệ Áo không biết từ lúc nào chen qua đám người đi tới, rồi sau đó màn hình lớn phía sau mạnh tối sầm lại, thay lên ảnh ảnh phóng đại một sản phẩm bán đấu khác.
Những phóng viên nhìn đến Lệ Áo trong nháy mắt giống như thấy được cọng rơm cứu mạng. "Lệ Áo tiểu thư, chúng tôi muốn tiếp tục ở trong hội trường làm việc, là các vị mời chúng tôi tới đây."
"Nhưng tôi không nói đám chó săn các người được hung hăng gây sự, phá hủy danh dự của người khác, tôi mời đến là phóng viên, không phải chó săn." Lệ Áo trên mặt lạnh lùng vô cùng, vung tay lên, nói: "Đem những phóng viên không có đạo đức nghề nghiệp đều đã đuổi ra hội trường cho tôi."
Tiếp đó, Lệ Áo quay đầu, cung kính đối với Hạ Nhất Nhiễm khom người xuống.
"Thật có lỗi với Hạ Nhất Nhiễm tiểu thư, là chúng tôi không làm tốt hệ thống an ninh internet, cho nên mới xuất hiện chuyện như vậy, hiện tại internet đã sửa chữa xong, hi vọng Hạ tiểu thư có thể thông cảm, đợi tiệc đấu giá kết thúc, tôi nhất định đến cửa nhận lỗi." Lệ Áo thái độ khiêm tốn, Hạ Nhất Nhiễm giật mình cho rằng khi đó chính mình nhìn lầm rồi, người phụ nữ này không phải người phụ nữ buổi chiều với ánh mắt đầy khiêu khích kia.
Nhưng mà ngay khi Hạ Nhất Nhiễm vừa định đồng ý, Lệ Áo dường như bị người ta đẩy một cái, một tiếng thét kinh hãi, mạnh hướng trên người Hạ Nhất Nhiễm té nhào qua, vươn ra hai tay, dường như là muốn để cho Hạ Nhất Nhiễm đỡ cô ta một cái.
Dưới ánh đèn điện, Hạ Nhất Nhiễm theo bản năng muốn vươn tay đỡ lấy, mà cánh tay kia lại mạnh hung hăng đẩy ở trên bờ vai cô. Thân thể Hạ Nhất Nhiễm mất đi trọng lực, lảo đảo vài bước, đặt mông té ngã trên mặt đất.
Lại vẫn chưa kịp cảm giác đau, thân thể Lệ Áo cũng đã giống như một ngọn núi lớn hung hăng nện ở trên người Hạ Nhất Nhiễm.
Đường Hạo Nam nháy mắt bụm miệng, một đôi mắt màu đỏ tươi, run run khống chế chính mình không có phát tiếng hét.
Bụng Hạ Nhất Nhiễm mạnh co rút đau đớn. Đau đớn mất đi cảm giác, đau đến Hạ Nhất Nhiễm cắn chặt khớp hàm.
"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý. Thực xin lỗi." Lệ Áo giống như bối rối đứng lên, nhưng mà một bàn tay hung hăng ở trên bụng Hạ Nhất Nhiễm, thậm chí, đem toàn bộ sức nặng thân thể đều đã đè ở phía trên.
"A!" Đau nhức truyền đến, Hạ Nhất Nhiễm phát ra một tiếng thét chói tai tê tâm liệt phế. Một đạp hung hăng đem Lệ Áo đá sang một bên, Hạ Nhất Nhiễm cuộn mình trên mặt đất, nước mắt từng giọt từng giọt tỏa ra ngoài, trong bụng quặn đau làm đầu cô cũng đau theo, Hạ Nhất Nhiễm phân không rõ đám người là an tĩnh hay vẫn lại là nhốn nháo.
Trong lúc đó hình ảnh thoáng qua, hình ảnh vừa rồi Lệ Áo đè trên thân thể cô đứng lên cứ như vậy cùng bảy năm trước, Đồng Y Mộng đè ở trên bụng cô muốn đứng dậy là giống nhau như đúc.
Trong lúc mơ mơ màng màng, có một cái ôm ấp ôm cô lên, Hạ Nhất Nhiễm hít hít cái mũi tựa vào.
"Anh Hạo Nam..."
"Đều đã là lúc nào, em còn muốn anh Hạo Nam của em?" Tiếng người đàn ông nhẹ giọng cười nhạo truyền đến, để cho Hạ Nhất Nhiễm nháy mắt liền lạnh cả người, rồi đột nhiên yên tĩnh trở lại.
Không phải Đường Hạo Nam...
Hình như nghỉ lâu quá nên đâm ra lười >"
Truyện khác cùng thể loại
25 chương
110 chương
104 chương
58 chương
25 chương
55 chương