Vợ Trước Muốn Tái Hôn
Chương 197 : Lựa chọn rơi vào đường cùng
"Boss, phu nhân cùng Đổng Hưng Á ngủ lại lầu 7 phòng tổng thống khách sạn Sùng Xuyên."
"Cái gì? Hai người bọn họ ở chung một phòng sao?" Đường Hạo Nam nháy mắt nổi trận lôi đình.
"Không phải, phu nhân cùng Đổng Hưng Á là ở phòng riêng, một người ở phòng 715 một người ở phòng 705, hai phòng đối diện nhau." Hứa Thành vội vàng giải thích, xem trạng thái Đường Hạo Nam hiện tại, cực kỳ không vui, đem chính mình ngộ thương vậy cũng không phải không có khả năng.
"Vậy cũng không được, Đổng Hưng Á là tên cầm thú, nói không chừng sẽ nửa đêm xuống tay với Nhiễm Nhiễm."
Hứa Thành dở khóc dở cười. Nhưng mà cũng là có thể hiểu được, nếu vợ của chính mình lúc này bị người ta mang đi, chính mình chắc là cũng sẽ không hơn Đường Hạo Nam bao nhiêu.
"Cha, mẹ đâu?" Nini xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ từ trong phòng ngủ chạy đến. Williamđi theo phía sau giống như ông cụ non. Bọn nhỏ hôm nay là làm hoa đồng lên sân khấu, cho nên Đổng Hưng Á xuất hiện, bọn nhỏ cũng đương nhiên là thấy ở trong mắt.
Hạ Nhất Nhiễm bị Đổng Hưng Á mang đi, cho nên lễ đính hôn của cha mẹ bị phá hỏng bét, bọn chúng trong lúc hỗn loạn bị chú Hứa Thành ôm về nhà.
Nhưng mà đây không có nghĩa là bọn chúng không biết, mẹ bị chú Đổng Hưng Á mang đi, không thấy nữa.
Đường Hạo Nam còn đang tại mặc quần áo, động tác liền ngưng lại ở giữa không trung, nhìn hai đứa con ngây thơ bé bỏng, anh không biết nên giải thích với bọn nhỏ như thế nào.
"Mẹ đi cùng chú Đổng Hưng Á làm một ít chuyện, qua một thời gian nữa liền trở về." Đường Hạo Nam ngồi xổm xuống, đem hai đứa con ôm vào trong ngực, mặc kệ thế nào. Ạnh sẽ không để cho Đổng Hưng Á thực hiện được, anh nhất định sẽ đem Hạ Nhất Nhiễm mang về cạnh mình.
Nhiễm Nhiễm, đừng sợ, toàn bộ đều có anh cùng em gánh vác.
"William, con mang em gái trở về phòng nghỉ ngơi, cha đi tìm mẹ các con."
"Con cũng phải đi tìm mẹ." Nini khóc rống thất thanh, bám chặt lấy ống quần Đường Hạo Nam, nói cái gì cũng không chịu buông tay.
Đường Hạo Nam vốn là tâm tình trầm trọng nhưng không hề bi thương, không hiểu sao bị hai đứa họ làm cho chua xót theo.
"Thiếu gia, tiểu thư, Boss cùng phu nhân vẫn còn có chuyện rất quan trọng muốn làm, giống như chuyện cứu vớt Địa Cầu vậy đó, người biết không?" Hứa Thành ngồi xổm xuống, trên mặt xuất hiện vẻ kinh sợ nói.
Đường Hạo Nam nghe không nói gì, Hứa Thành đây là đang miệt thị chỉ số thông minh hai đứa con nhà anh sao?
Nhưng mà Hứa Thành này nhìn như không giỏi lừa gạt, lại giống như thật sự liền nổi lên chút tác dụng như vậy, Nini quả nhiên mở to mắt đầy vẻ kinh ngạc, bình tĩnh nhìn Hứa Thành không nói lời nào.
"Thật vậy sao? Giống như trong phim hoạt hình bên trong Deyja Ultraman anh dũng như vậy, có thể đánh chạy tất cả quái thú?"
"Đúng vậy, cha con rất lợi hại, con không biết sao?"
"Con biết chứ, bọn họ đều đã sợ hãi cha." Hứa Thành quay đầu nháy mắt, ý bảo Đường Hạo Nam nhanh đi.
Đường Hạo Nam cuối cùng nhìn thoáng qua William vẫn đứng ở nơi đó không nói được một lời, đối diện ánh mắt Đường Hạo Nam, rồi mới kiêu ngạo đem đầu chính mình quay hướng một bên, làm bộ như không có nhìn đến ánh mắt Đường Hạo Nam.
Lấy lại bình tĩnh, Đường Hạo Nam xoay người rời đi.
Đúng, tối nay cha bọn nhỏ liền muốn biến thành một anh hùng có thể đánh quái thú, muốn đánh chạy tất cả những kẻ bại hoại muốn thương tổn Nhiễm Nhiễm.
Mà lúc này Hạ Nhất Nhiễm cũng đang đi loanh quanh trong trong phòng ngủ khách sạn tìm đường trốn ra, cửa phòng đối diện đang đóng kín, không biết Đổng Hưng Á là ở bên trong hay vẫn lại là đang ở nơi khác. Mới vừa trốn đến hành lang, vừa đến chỗ rẽ, hai cánh tay liền ngăn ở trước mặt cô.
Là cận vệ của Đổng Hưng Á.
"Phu nhân, người có cần gì có thể nói với chúng tôi." Ngụ ý chính là không cho Hạ Nhất Nhiễm được rời khỏi lầu 7 một bước.
"Tôi đau bụng, nghi ngờ là bị động thai, tôi muốn đi bệnh viện." Hạ Nhất Nhiễm nghễnh cao cổ, xem ra cùng vị phu nhân trước kia càng tự tin lạnh nhạt lại một mình gánh vác được cả Đổng gia, cũng không có khác gì nhau.
Hai vệ sĩ đưa mắt nhìn nhau, trong khoảng thời gian ngắn không biết làm sao. Tổng giám đốc chỉ nói cho bọn họ thỏa mãn tất cả yêu cầu của Hạ Nhất Nhiễm, nhưng không cho phép để cô ra khỏi lầu 7 một bước, nhưng mà hiện tại, phải làm sao đây.
Là cho đi, hay vẫn lại là không cho.
Ánh mắt lần lượt thay đổi, hai người nhiều năm ăn ý đã thương lượng xong kết quả rồi, một đôi tay lại vẫn ngăn ở trước mặt Hạ Nhất Nhiễm, một người khác đã xoay người đi gọi điện thoại cho Đổng Hưng Á.
Hiện tại nếu không hành động, liền không còn kịp rồi.
Hạ Nhất Nhiễm thấy đúng thời cơ, nhanh chóng từ trong người móc ra xịt hơi cay vừa rồi tìm được trong khách sạn, hướng thẳng mắt hai người đàn ông phun liên tục.
Tiếng kêu rên nổi lên bốn phía, hai người đàn ông bởi vì đôi mắt đau đớn nhắm mắt lại, tìm không thấy phương hướng, Hạ Nhất Nhiễm xem chuẩn thời cơ, tông cửa xông ra. Cũng chẳng quan tâm đi thang máy, trực tiếp dọc theo cầu thang bộ bỏ chạy.
Cô muốn đi gặp Đường Hạo Nam, ngoại trừ nhớ nhung đến phát điên, còn muốn kết thúc toàn bộ hiểu lầm.
Cửa phòng 705 lạch cạch một tiếng mở ra, Đổng Hưng Á từ bên trong khí định thần nhàn đi tới, chân mang giày da bản giới hạn giẫm lên trên mặt đất, phát ra tiếng lộp cộp.
Lập tức anh ta liền thấy được hai vệ sĩ mắt đỏ hồng đứng tại đầu cầu thang.
Không biết là tâm trạng tốt hay là cười mỉa. "Vẫn lại là để cho cô ấy chạy rồi sao?" Đổng Hưng Á cười nói, hai vệ sĩ lập tức rùng mình một cái. Hoảng sợ.
"Chúng tôi, chúng tôi lập tức đuổi theo."
"Không cần, để cô ấy đi đi, cơ hội bọn họ còn có thể gặp mặt nhau không nhiều lắm rồi." Hạ Nhất Nhiễm, em rất nhanh liền phải trở thành người phụ nữ của tôi, cái gì chuyện cũ trước kia, yêu cùng không thích, mặc kệ em nguyện ý hay không, nhất định phải buông bỏ tất cả cho tôi.
"Vâng, tổng giám đốc." Hai vệ sĩ nhận được mệnh lệnh, có chút khúm núm lui xuống, nhưng không có nhìn đến ánh mắt Đổng Hưng Á, bên trong ánh mắt kia chứa đầy âm lãnh hung ác nham hiểm.
Hạ Nhất Nhiễm, em có thể phản kháng tôi, tôi ngược lại muốn nhìn xem em có thể bày được trò gì.
Một đôi tại bên người anh ta gắt gao nắm chặt lại, trong lúc đó khung xương không ngừng phát ra tiếng răng rắc.
Đường Hạo Nam mới vừa lái xe đến trước cửa khách sạn Sùng Xuyên, lại vẫn chưa kịp tìm bãi đậu xe, liền nhìn đến một bóng dáng mảnh khảnh theo cửa lớn khách sạn Sùng Xuyên tông cửa xông ra, vừa ra tới liền sốt ruột ngoắc chặn xe taxi.
"Nhiễm Nhiễm!" Đường Hạo Nam vội vàng từ trên xe thể thao chính của mình nhảy xuống, đến cửa xe cũng không kịp khóa." Người phụ nữ ngu ngốc này, cô ấy sao lại lỗ mãng liều lĩnh một mình chạy ra như vậy, bây giờ cô còn có thai, nếu như xảy ra chút chuyện gì ngoài ý muốn, để cho anh làm sao có thể hoàn toàn tâm an.
"Anh Hạo Nam..." Hạ Nhất Nhiễm quay đầu, nước mắt không quen khống chế ứ đầy hốc mắt, sao anh lại đến đây.
Đường Hạo Nam mấy bước dài liền vọt tới bên người Hạ Nhất Nhiễm, bàn tay to dang rộng, liền sốt ruột đem Hạ Nhất Nhiễm ôm vào trong lòng. Không nói gì, nụ hôn nóng bỏng, tràn đầy trời đất hướng về Hạ Nhất Nhiễm cuốn đến.
Anh đường đường là một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, công ty đối mặt vô số lần rung chuyển cũng không từng biến sắc, vậy mà hôm nay, anh thừa nhận chính mình sợ hãi, sợ hãi bản thân nếu vừa buông tay, liền lại một lần nữa trời nam biển bắc, hai người còn không quan hệ.
Đã phải sống cuộc hai người không chút quan hệ như vậy sáu năm, anh cảm giác giống như là một cơn ác mộng dài, so với sống hết cả đời vẫn còn dài hơn rất nhiều.
"Đi, chúng ta về nhà." Đường Hạo Nam bàn tay to lớn, nhanh chóng nắm lấy cổ tay Hạ Nhất Nhiễm. Anh muốn dẫn cô đi, anh không tin, anh ở trên thương trường đối mặt phong ba bão táp nhiều năm như vậy, còn có chuyện gì mà tiền bạc cùng con người giải quyết không được.
Nếu như ngay cả người phụ nữ của chính mình đều bảo hộ không được, cũng uổng phí anh công thành danh toại đến giờ.
Giờ khắc này, anh cái gì cũng không muốn quản, chỉ muốn mang theo Hạ Nhất Nhiễm về nhà.
"Anh Hạo Nam, anh hãy nghe em nói, hiện tại nếu ly hôn, em gánh trên vai tiếng xấu cũng không sợ, chỉ là, em nếu muốn lựa chọn cùng anh ta ly hôn mà nói, hiện tại em liền là bên sai trước, em lấy không được quyền nuôi dưỡng Nini."
Nini... Đường Hạo Nam trầm mặc. Tuy Nini không phải con gái ruột của anh, nhưng anh vẫn coi Nini làm con gái ruột của chính mình mà đối đãi.
"Nini vừa sinh ra liền không gặp qua cha, hiện tại, anh chính là cha con bé, em chính là mẹ con bé. Hai người chúng ta cũng không thể vứt bỏ con bé." Hạ Nhất Nhiễm gắt gao nắm tay Đường Hạo Nam. Cô sợ anh cứ như vậy từ bỏ Nini.
"Nini chính là con gái anh." Lời Đường Hạo Nam nói, giống như là cho Hạ Nhất Nhiễm một liều thuốc an thần.
"Vậy biện pháp duy nhất bây giờ, chính là em phải cùng Đổng Hưng Á về Singapore, chờ em lấy được báo cáo kiểm tra sức khoẻ Nini không phải con ruột của anh ta, liền cùng anh ta khởi tố ly hôn."
"Muốn bao lâu." Anh thật là một ngày cũng không nghĩ muốn rời ra cô gái nhỏ trước mặt này.
"Tối đa một năm." Hạ Nhất Nhiễm có chút chột dạ. Nhưng mà dù sao Đổng Hưng Á là một người đàn ông tinh thông tính kế như vậy, muốn tính kế anh ta, nào có dễ dàng như vậy.
"Một năm?" Đường Hạo Nam nháy mắt nổi trận lôi đình.
Nhưng mà nhìn Hạ Nhất Nhiễm ánh mắt bất lực, anh lại có chút nhụt chí. "Được rồi, một năm liền một năm, xem ra, anh lại phải bỏ lỡ con thứ ba của mình chào đời rồi." Đường Hạo Nam vươn tay, nhẹ nhàng đặt ở trên bụng Hạ Nhất Nhiễm hơi hơi to lên.
Đường Hạo Nam đáng thương tội nghiệp nói như vậy, không hiểu sao làm cho Hạ Nhất Nhiễm lòng có chút buồn bực, ngực giống bị một tảng đá lớn đè ép, nháy mắt nặng nề khó chịu để cho cô thở không được.
Mặc kệ tất cả vươn tay ôm lấy cổ Đường Hạo Nam liền triền miên hôn lên.
Hơi thở người đàn ông, bị nụ hôn ẩm nóng lâu dài của cô khiêu khích, dần dần bắt đầu trở nên dồn dập. Bàn tay to nâng đỡ, đem Hạ Nhất Nhiễm ôm vào trong ngực, hướng về xe của chính mình đi qua.
Cửa xe lộng cạch một tiếng khóa lại, Hạ Nhất Nhiễm cuối cùng mới hơi hơi xoay người lại, tứ chi run lên, không biết là nên chống cự hay là nên nghênh đón nhiệt tình không báo trước của người đàn ông.
"Bà xã à, bác sĩ nói, ba tháng, là có thể sinh hoạt vợ chồng rồi." Đường Hạo Nam giọng khàn khàn lại tràn ngập dục niệm, nghe vào trong lỗ tai Hạ Nhất Nhiễm, lại là cực kỳ ái muội.
Cô bỗng nhiên ngửa đầu cắn vành tai anh, trằn trọc mút hút.
"Uh"m..." Người đàn ông khó chịu cùng người phụ nữ tinh tế thở gấp, đan xen cùng một chỗ, là hợp âm thuần túy động lòng người, chương nhạc nguyên thủy nhất.
Sợ thương tổn đến đứa bé trong bụng Hạ Nhất Nhiễm, Đường Hạo Nam động tác cực kỳ ôn nhu, đem ghế dựa chậm rãi hạ xuống, thuận thế đặt Hạ Nhất Nhiễm ở trên người.
Bàn tay to lớn, nhẹ nhàng mà cởi ra nút thắt trước ngực Hạ Nhất Nhiễm, bộ ngực tròn trịa, bởi vì mang thai mà càng thêm trơn mềm no đủ, chậm rãi lộ ra làm cho người ta xem thèm nhỏ dãi.
Đường Hạo Nam trong mắt lập tức sáng lấp lánh. "Bà xã..."
Truyện khác cùng thể loại
188 chương
80 chương
5 chương
54 chương
54 chương
10 chương
24 chương
41 chương
41 chương