Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Chương 179 : Diễn trò, diễn xong rồi

Gọi xong cú điện thoại này, Hạ Nhất Nhiễm ngã ngồi trên giường, đờ đẫn cúi thấp đầu. Chưa từng nghĩ tới lại muốn một đứa bé, nhưng mà, cái tiểu sinh mệnh này liền bất ngờ không phòng ngự đến đây như thế, để cho cô có phần trở tay không kịp. Cùng lần đầu tiên một dạng, hoảng hốt, khổ sở, cái loại cảm giác bất lực này, có thể cho người ta tuyệt vọng. Tỉnh táo lại, phát hiện chính mình giống như làm một chuyện cực kỳ hèn mọn. Cô vậy mà dùng con cái tới níu kéo trái tim Đường Hạo Nam. Lại cảm thấy chính mình rất buồn cười, có sẵn con trai mà Đường Hạo Nam đều đã không thích, còn có thể bởi vì cô lại mang thai mà đầu? Trái tim từng đợt địa co rút nhanh chóng, cảm giác buồn nôn lại đánh úp tới, cô che miệng, hướng tới buồng vệ sinh chạy đi. Đường Hạo Nam mới vừa trở lại chỗ ở, liền nhận được điện thoại của Hứa Thành. Tin tức này, quả thực làm anh tan vỡ. Cô, lại mang thai rồi... Thân thể nặng nề mà ngã xuống giường lớn, anh từ từ nhắm hai mắt, nước mắt tùy ý chảy ra. Từng có cái tư tâm, hy vọng cô lại sinh một đứa, bù lại một chút toàn bộ quá trình từ lúc cô mang thai đến sinh sản mà người đàn ông như anh lại ở bên cạnh chăm sóc một người khác. Cô mang thai con trai, lúc sinh con trai, anh liền không ở bêm cạnh, đó là tiếc nuối lớn nhất của anh đời này. Về sau tới cảm thấy như vậy thật sự cực kỳ ích kỷ, một người phụ nữ đã hơn 30 tuổi, mang thai sinh con, khẳng định không dễ dàng, lúc sinh con trai vẫn lại là sinh mổ... Hiện tại, vậy mà thật sự mang thai rồi. Anh chảy nước mắt, cũng cười, cảm giác vận mệnh thật sự luôn đối nghịch trêu đùa anh như vậy! "Nhiễm Nhiễm... Em để cho anh làm sao đây? Anh có thể làm sao đây? Anh là một người sắp chết...!" Đường Hạo Nam lầm bầm lầu bầu, âm thanh khàn khàn không thôi, đây là phương thức tốt nhất anh nghĩ đến. So với việc cho cô nhớ mãi anh, chẳng bằng để cho cô hận, triệt để hận. Nhưng chung quy không nỡ nhìn cô lẻ loi mà dẫn theo hai đứa nhỏ, hiện tại là ba đứa, vất vả sống như vậy. ... Hạ Nhất Nhiễm ngày hôm sau nhận được điện thoại của Hứa Thành, nói là có địa chỉ Đường Hạo Nam rồi. Cô do dự cả ngày, mới chọn một bộ quần áo ổn nhất ra cửa. Trên đường nhận được tin tức, khách hàng người Mỹ bên này đồng ý ký hợp đồng, điều này làm cho cô có phần bất ngờ, đều đã nói chuyện bốn năm lần rồi. Cô ra rảnh quan tâm nghiệp vụ. Chỉ nghĩ đến, một lát gặp Đường Hạo Nam, phải nói như thế nào. Kỳ thật trong không có một chút niềm tin nào. Anh đã từng oán trách cô, lúc cô mang thai con trai, không nói cho anh, hiện tại cô nói cho anh, anh lại phản ứng như thế nào? Dựa theo địa chỉ Hứa Thành cho, lái xe đưa cô đến cửa biệt thự, cô một người xuống xe, đi đến, ấn chuông cửa. Đây là một tòa biệt thự nhỏ thời phục hưng điển hình. Cửa mở, là một Nữ Quản Gia mặc chế phục đen, cô gật đầu, đối phương mời cô đi vào. "Là ai vậy?" Vừa mới vào cửa, chỉ thấy bên cạnh tay vịn lầu hai biệt thự, Đường Hạo Nam mặc áo ngủ đứng sừng sững, cô ngửa đầu, nhìn anh. Lúc này, lại có một bóng dáng xuất hiện, xâm nhập trong tầm mắt của cô. Cô gái cũng mặc áo ngủ, đi tới bên cạnh anh, Hạ Nhất Nhiễm xa xa, cảm thấy được cô gái này rất quen tất. An Nhiên... Cô ấy giống như cũng nhìn thấy cô, "Anh Hạo Nam, anh có khách kia, em vào phòng trước..." "Đừng đi! Cô ấy là vợ trước của anh, em thấy đến không ăn giấm sao? Chẳng qua, bảo bối, anh cùng cô ấy đã chặt đứt! Em không nên suy nghĩ bậy bạ!" Đường Hạo Nam nói xong, đem An Nhiên kéo vào trong ngực, nhìn về phía Hạ Nhất Nhiễm dưới lầu, giương giọng nói. Hạ Nhất Nhiễm ngu ngơ nhìn cái người đàn ông cô đã khắc cốt ghi tâm kia, trong lòng ôm lấy một cô gái khác, bọn họ là thân mật như vậy, áo ngủ đôi. Quan hệ của bọn họ, lại quá rõ ràng rồi. "Hạ Nhất Nhiễm! Em tìm tôi còn có chuyện gì?" Anh nhìn cô, trầm giọng hỏi, xa xa, tầm mắt hướng tới bụng cô di động, lòng như đao cắt, rất muốn lao xuống kia, ôm lấy cô. "Đường Hạo Nam! Em mang thai rồi! Cọn của anh!" Hạ Nhất Nhiễm hai đấm nắm chặt, cho dù An Nhiên kia ở đây, cô cũng không che dấu, lớn tiếng kêu hô, có một loại kích động muốn đem anh cướp về! Anh là người đàn ông của cô, anh từng nói qua, anh đời này chỉ có cô duy nhất một người, những người phụ nữ khác đều là gặp dịp thì chơi, cũng chưa từ xảy ra bất cứ quan hệ xác thịt nào! Thân thể cùng trái tim anh đều là thuộc về riêng cô! Cô muốn đoạt lại! Đường Hạo Nam dương môi, ở cạnh lan can đi tới vài bước, "Chứng cớ đâu? Cho dù là con của tôi, lại như thế nào? Một đứa con trai lớn như vậy, tôi cũng không cần, em cảm thấy, tôi còn cần đến đứa nhỏ này sao?! Hạ Nhất Nhiễm! Tôi đã nói với em, tôi thích chính là An Nhiên!" "Anh nếu thích cô ấy, lại vẫn cùng em lên giường?! Coi cô ấy như cái gì rồi hả?! An Nhiên! Người đàn ông như vậy, cô cảm thấy có thể cho cô hạnh phúc sao?! Trước anh ấy luôn miệng nói yêu tôi, hiện tại liền đem tôi một đạp đá văng, tương lai, tôi chính là tương lai của cô!" Hạ Nhất Nhiễm kích động rống, hướng tới cầu thang đi đến. Đường Hạo Nam không nghĩ tới cô sẽ nói những thứ này với An Nhiên, mà còn, cô khí thế mười phần, nếu là trước kia, đã sớm bị tức chạy, hiện tại sao không có kiêu ngạo cùng tự tôn muốn cướp đi anh như thế? Chẳng qua, cô có thái độ cùng phản ứng như vậy cũng thật là để cho anh cảm động! Anh không biết cô có nhìn tới ánh mắt thâm tình lại bất đắc dĩ của mình hay không. Hoàn hồn, hướng An Nhiên liếc mắt ra hiệu. An Nhiên chắn ở trước mặt anh, đi đến bậc cầu thang. "Hạ tổng! Tôi mặc kệ anh ấy đối với cô đã làm cái gì, trước kia với cô là có quan hệ gì, tóm lại, tôi yêu anh ấy, tôi nguyện ý bao dung toàn bộ những chuyện anh ấy từng làm! Mời cô không cần lại đến bám lấy anh ấy không buônh, chúng tôi liền muốn đính hôn rồi!" AN Nhiên hai tay khoanh trước ngực, Hạ Nhất Nhiễm dậm chân, đỡ lan can cầu thang, ngửa đầu, đứng ở trên bậc thang, nhìn An Nhiên đang hung hăng vênh váo với mình, lại nhìn Đường Hạo Nam đang thờ ơ đứng ở kia. Đột nhiên giống bị người ta vả miệng mấy cái. Chật vật như vậy! Bạn gái người ta đều đã nói như thế, cô còn có thể làm sao đây? "Đúng nhỉ..." Cô chế giễu mở miệng nói, nhìn về phía Đường Hạo Nam cách đó không xa, tâm như tro tàn. "Đường Hạo Nam, em có thể đơn độc nói chuyện với anh không?" Cô nhẹ giọng hỏi. Đường Hạo Nam tim đập nhanh, nhìn cô cách đó không xa, mặc áo gió, dáng người thon dài, "Cô thật đúng là bám dai như đỉa đói!" Hạ Nhất Nhiễm xoay người, không tiếp tục miễn cưỡng, có cảm giác tự rước lấy nhục, cô chậm rãi xuống lầu. An Nhiên quay đầu, nhìn Đường Hạo Nam, vẻ mặt bất đắc dĩ. Làm một người phụ nữ, cô cực kỳ đồng tình Hạ Nhất Nhiễm. "Cẩn thận!" Lúc quay đầu, gặp Hạ Nhất Nhiễm đột nhiên ngã ngồi ở trên bậc thang, An Nhiên lớn tiếng nói. Đường Hạo Nam kinh hãi, hai tay nắm chặt tay vịn, nhìn cô ngồi ở trên bậc thang, người phụ nữ chết tiệt này, sao lại không cẩn thận như vậy! May mắn không té xuống! An Nhiên đã chạy tới trước mặt Hạ Nhất Nhiễm. "Cô không sao chứ?" Cô quan tâm nói, Hạ Nhất Nhiễm nhìn cô, vẻ mặt phức tạp, cảm giác cô lại vẫn cực kỳ thiện lương, hay chỉ là biểu hiện trước mặt Đường Hạo Nam mà thôi? Cô trong lúc vô ý nhìn được đến dưới áo ngủ An Nhiên dường như vẫn còn mặc quần áo, vươn tay liền muốn kéo xuống, "Cô vậy là sao?!" Hạ Nhất Nhiễm lớn tiếng nói. Bên trong lại vẫn mặc áo lông! Hạ Nhất Nhiễm nhìn chằm chằm bên trong áo ngủ của An Nhiên. Diễn trò?! Lập tức, lập tức đứng dậy, xoay người, nhanh chóng lên lầu! "Các người đang diễn trò! Các người tại diễn trò! Đường Hạo Nam! Anh giải thích rõ ràng cho em! Tại sao diễn trò?! Tại sao Đế Cảnh đổi tổng giám đốc rồi hả?! Anh nói cho em biết! Nói cho em biết tới cùng có phải có nỗi khổ gì hay không!" Cô nghẹn ngào rống, Đường Hạo Nam còn đứng tại chỗ. "Cô cmn mắc chứng hoang tưởng à? Tôi cùng An Nhiên đang muốn triền miên, bị cô phá đám, cô ấy đương nhiên quấn áo ngủ đi ra! Hạ Nhất Nhiễm! Cô bệnh không nhẹ! Tôi cho tới bây giờ chưa thấy qua người phụ nữ nào đáng bị coi thường giống cô như thế!" Anh bạo rống, những lời khó nghe đều nói ra. Cô chỉ là không tín, lúc trước anh đối tốt với cô chỉ là giả vờ. Hạ Nhất Nhiễm không nói lời nào, một đôi mắt nhìn chằm chằm anh, lên án nhìn sâu vào trong hai mắt anh! Đó là một người phụ nữ, lên án người mình yêu! "Anh đã từng trách em, lúc mang thai con trai, không nói cho anh, lần này, em nói, em nghe theo lòng mình, buông bỏ tự tôn cùng kiêu ngạo, nói cho anh rồi. Bởi vì em sợ, tương lai lại có tiếc nuối. Anh đã biết rõ, vẫn còn không muốn quay đầu, tốt lắm, chúng ta cứ như vậy đi." Cô khôi phục bình tĩnh, gằn từng tiếng, nghiêm túc nói. Nên chết tâm rồi... "Đứa nhỏ này, em sẽ phá bỏ." Lãnh đạm nói xong, xoay người đi. Đường Hạo Nam lờ mờ, cô muốn đem con, phá bỏ! Không, đó là một tiểu sinh mệnh vô tội! Nhưng mà, cô có quyền lợi quyết định, mà anh, không tư cách. An Nhiên nhìn bọn họ, lòng tràn đầy bất đắc dĩ, cô đồng tình nhìn Hạ Nhất Nhiễm, Hạ Nhất Nhiễm cũng nhìn cô. Là một cô gái diện mạo cực kỳ ôn nhu, rất đẹp, cực kỳ trẻ tuổi. Mỗi một bước đi, dưới chân đều như rót chì, nặng nề như vậy, cô rất muốn đi nhanh một chút, để cho chính mình chật vật, sớm một chút biến mất trong ánh mắt anh. Giờ phút này, nếu như cô quay đầu lại, sẽ nhìn đến một người đàn ông đang lệ rơi đầy mặt, chính đang nhìn cô, mà tim của anh, cũng đang chảy máu. "Đừng tới tìm anh nữa! Quên anh đi!" Anh đột nhiên rống to, âm thanh vang vọng biệt thự. Đây là lời anh muốn nói với cô nhất. Quên đi tất cả về anh, sớm một chút bước tới, tìm một người đàn ông yêu cô, bên cạnh cô quãng đời còn lại... Quên anh, cô cũng muốn, cực kỳ muốn, thật muốn mất đi trí nhớ! Nhưng mà, cô vẫn lại là muốn xoay người, chạy tới trước mặt anh, đem tim anh moi ra, nhìn xem là đen hay vẫn lại là hồng! Người đàn ông cặn bã này! "Đường đại ca..." Hạ Nhất Nhiễm bóng dáng vừa biến mất, An Nhiên nhìn về phía Đường Hạo Nam, nhẹ giọng kêu hô. "Khụ khụ khụ..." Đường Hạo Nam đỡ lan can, kịch liệt ho khan, trái tim như hỏa thiêu! "Anh không sao chứ?" An Nhiên đến gần, chỉ thấy Đường Hạo Nam ho khan cực kỳ lợi hại hơn, anh khom người, vậy mà ho ra một ngụm máu tươi! An Nhiên kinh hãi! "Đường đại ca! Anh đây là nộ hỏa công tâm sao?!" An Nhiên kích động hỏi. Đường Hạo Nam lắc đầu, "An Nhiên, em nói cho anh biết, nếu không trị liệu, anh bao lâu có thể chết? Anh chỉ muốn chết, muốn lập tức chết..." Anh thì thầm. An Nhiên lắc đầu, "Đường đại ca! Anh vừa qua thời kỳ cửa sổ, hiện tại có thể đi bệnh viện làm kiểm tra HIV rồi! Còn không kiểm tra, anh làm sao biết chính mình nhất định bị cảm nhiễm rồi chứ?!" "Hơn nữa, trên thế giới này còn có 5% người trời sinh miễn dịch với bệnh AIDS mà! Anh cần gì hèn nhát như vậy?!" An Nhiên lại nói, Đường Hạo Nam từ đầu liền không đi kiểm tra, mới qua thời kỳ cửa sổ, có thực sự bị cảm nhiễm hay không, kiểm tra liền biết! Nhưng anh không đi, nhận định chính mình chính là cảm nhiễm rồi! Điều này làm cho An Nhiên cực kỳ buồn bực! "Kiểm tra cái gì mà kiểm tra, kiểm tra thật sự bị bệnh, những đối thủ cạnh tranh của anh, lập tức liền đem tập đoàn chỉnh không yên, đến lúc đó, Đường Hạo Nam anh, dù chết, chết đến một chút tôn nghiêm đều không có! Bọn họ có thể nói, Đường Hạo Nam là vì ăn chơi trác tán chơi gái quá nhiều, bị nhiễm AIDS mà chết! Mà những sự nghiệp từ thiện lúc trước anh làm, giữ gìn tốt hình tượng, chính là ra vẻ đạo mạo!" "Lỡ như không bị lây nhiễm thì sao?!" An Nhiên lớn tiếng phản bác. "Không có lỡ như! An Nhiên! Em quản quá nhiều rồi! Trình diễn xong rồi, em trở về đi, anh muốn nghỉ ngơi rồi!" Anh không khách khí nói, nhanh chóng hướng tới phòng ngủ đi đến. An Nhiên cười khổ. Hạ Nhất Nhiễm ở Mỹ sau khi hoàn thành nghiệp vụ, liền bay trở về nước, đi bệnh viện kiểm tra, quả thật mang thai, không tới hai tháng. Tô Tiểu Quả cùng cô ngồi cửa phòng phẫu thuật, Hạ Nhất Nhiễm ánh mắt đờ đẫn. "Đừng làm, Nhiễm Nhiễm, chị không biết, anh linh cực kỳ đáng thương, những linh hồn trẻ con bị phá bỏ này không được tiếp tục đầu thai chuyển thế..." Tô Tiểu Quả lại khuyên, cô đã từng mất đi con mình, làm sao có thể nhẫn tâm nhìn đến Hạ Nhất Nhiễm đem một tiểu sinh mệnh vô tội phá bỏ. Hạ Nhất Nhiễm bán tín bán nghi nhìn cô, lúc này, điện thoại cũng vang rồi. Là trại tạm giam gọi tới, nói là, Đồng Y Mộng muốn gặp cô...