Võ trang gió lốc

Chương 22 : Cuồng phong đao

Cuồng Phong Đao nhận lại đao, biết được mình đã gặp phải cao thủ, vừa rồi quả là quá sơ ý. “Nhóc con, mặc áo giáp võ trang của chú mày vào nhanh, không tí nữa thua đừng có mà oán trách!” “Không việc gì, mời tự nhiên ra tay. Tôi cũng muốn xem thử ‘Cuồng phong đao’ một chút. Sự kiêu ngạo của đối phương khiến Cuồng Phong Đao vô cùng kích thích….Nếu không phải Võ Thần Tự Nhận chỉ cỡ 16 tuổi thì hắn quả thực sẽ hoài nghi đối phương là ‘cao thủ’ trà trộn. Ầm…. Tinh thần lực bùng nổ, gien hạch lực phát động, Cuồng Phong Đao đã nghiêm túc!~ “Thử đón thêm một đao này của ta xem!” Từng bước từng bước dẫm mạnh xuống, chỉ một đao này có thể thấy được hỏa hầu của Cuồng Phong Đao. Nhìn ra trong đó có sự ma luyện ở chiến trường, mang theo sát khí trước nay chưa từng có, mặc giáp đứng cách một mét mà còn có thể cảm nhận rõ lực lượng đang ập đến…Vấn đề là cái tay Võ Thần Tự Nhận kia vẫn đứng ngơ ra đó, tay này đang bị sốc hay sao? Thượng Đế ơi! Nhìn một đao mạnh như thế nhưng lại bị Võ Thần Tự Nhận chặn lại. Hai ngón tay không biết từ lúc nào đã nắm chặt trên sống đao, mà Cuồng Phong Đao thì bị chặn cứng không nhúc nhích được. “Theo lời ngươi nói…Chỉ là chút bản lĩnh đó thật sự chẳng có ý nghĩa gì cả” Vương Động tùy tiện đẩy tay, Cuồng Phong Đao thất thểu lùi về sau hai bước. Xôn xao...... Đám người đứng xem bên ngoài rì rầm…Tay không mà bắt đao sắc bén! Chỉ là một bàn tay! Động tác vừa rồi không ai có thể thấy rõ ràng, thanh đao dường như bị khống chế chỉ trong nháy mắt. Áo giáp cấp ba của Cuồng phong đao là ‘Hỏa tinh cuồng thú X’ , thiên về công kích, vô cùng cuồng bạo. Chẳng qua vậy mới phù hợp với tính cách của người Sao Hỏa. Cuồng Phong Đao tuy có mặc áo giáp, nhưng một đao vừa rồi hắn cũng chưa sử dụng khả năng tăng phúc lực lượng, do cảm giác không muốn chiếm nhiều ưu thế hơn. Vậy mà lại bị chặn lại! Ánh mắt của Cuồng Phong Đao liền thay đổi, áo giáp võ trang bắt đầu xuất hiện hồng quang màu nhàn nhạt. Nếu còn thất bại một lần nữa, hắn chắc chẳng còn mặt mũi mà đánh tiếp. Lực lượng từ từ tăng lên, ánh mắt hoàn toàn tập trung vào Võ Thần Tự Nhận. Giờ phút này Cuồng Phong Đao đã coi đối thủ trở thành ‘kình địch’ thật sự, để hắn cuối cùng phải xuất chiêu thức ‘khó chịu’ nhất của cuồng phong đao. Mọi người đến đây cũng là vì muốn xem chiêu đao ấy. Loại hình công kích này là điển hình đặc sắc của Hỏa Tinh. Hoàn toàn là đấu pháp liều mạng, khí thế nặng nề, chỉ cần đối thủ hơi có chút khiếp đảm thì coi như…xong béng! Gien hạch lực khởi động để xuất đao này rồi thì không có áo giáp không thể dùng thân thể mà đón đỡ được. Cùng một đao chém ra, nhưng lần này góc độ và lực đạo càng thêm tinh chuẩn. Hơn nữa lại càng có vẻ trầm trọng, không còn sự tùy tiện như lúc nãy để Vương Động tùy ý lùi về sau từng bước. Đối mặt với người Sao Hỏa phải có nguyên tắc! Đó là tuyệt đối không cho đối thủ hoàn toàn phát huy, nếu không thì giống thả hổ về rừng vậy, hậu hoạn vô cùng. Làm vậy khác nào để cho Cuồng phong đao cơ hội ‘thể hiện’. Vụt...... Vụt...... Vụt...... Trong nháy mắt ánh đao nổ ra, chỉ là Võ Thần Tự Nhận cũng không lùi lại, mà thân thể không ngừng chớp động. Còn Cuồng Phong Đao thì giống như là điên rồi, điên cuồng chém, chém…Chém chém chém… Cuồng Phong Đao đã muốn chém đến cả 20 đao, chẳng qua đến sợi tóc cũng không chém được, kết quả lại bị Vương Động giữ lấy đao. Sau đó là một chưởng đánh ra, Cuồng Phong Đao kinh nghiệm thực chiến cũng phi thường phong phú, thân hình nhoáng lên một cái đã quay người lại phản chiêu đánh về phía…dưới. Chiêu thức này quả là phi thường lợi hại, có thể nói là …âm hiểm. Dù sao con trai lúc phát hiện có thứ gì công kích đến ..chỗ đó của mình đều luôn có sự ám ảnh trong lòng! Vậy mà Võ Thần Tự Nhận lại vô cùng thoải mái, xoay người tiếp cận sát Cuồng Phong Đao, tay không biết làm động tác gì đã khóa chặt đầu của đối phương, thân thể di chuyển thì tay cũng di chuyển theo...’Răng rắc!’ Đợi lúc Vương Động thu tay lại thì tất cả đã…xong. Rất thuận tay. Quen giết Zago nhiều, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu đôi khi có lúc quá ‘phiêu’… Tất cả mọi người đều rì rầm bàn luận. Người nọ từ đâu chui ra đây không biết? Đấy là chiêu thức gì?...Xoay cổ, khóa đầu..Cảm giác như đối phương ra tay vô cùng thuần thục, giống như đã ‘xử’ không ít lần! Trên cơ bản làm gì có quân đội hoặc trường học nào dạy mấy chiêu đó đâu! Bạn học Vương Động ở đây là do thói quen bẻ đầu Zago mà nên. Không vặn đứt đầu bọn chúng sẽ nổ mạnh, như vậy vô cùng nguy hiểm. Chỉ tại Cuồng Phong Đao cận chiến quá áp sát, khiến cho hắn …ngứa tay, đã lâu không được dùng chiêu này rồi… Nhìn đám người xung quanh đang dùng ánh mắt khác thường quan sát, Vương Động biết không thể chờ lâu được, vội vàng bỏ trốn. “Nhóc con, sao phải chạy đâu? Đánh tiếp đi, chẳng đã ghiền gì cả! Tưởng gì chứ, hóa ra lại gặp ‘hàng lởm’, Cuồng Phong Đao cái quái gì, ngay cả dao làm bếp cũng không bằng nổi” Võ Thần Tự Nhận bất mãn nói. “Không tệ lắm, mấy đao cuối cùng của hắn cũng có bản lĩnh. Chẳng qua cảm giác hình như loại áo giáp này lực công kích không tồi, nhưng tốc độ lại không cân xứng, chỉ thích hợp chiến đấu trong quân đội chứ không hợp solo” “Ồ, nhóc con ngươi không ngờ nói chuẩn đấy. Nhưng dù sao cũng chẳng có ý nghĩa lắm đối với chúng ta. Xem xét kỹ chút đi, chẳng lẽ chỗ này không có nổi cao thủ cấp chuyên môn sao?” “Chắc là có đấy!” Vương Động tra xét một chút, bên trong quả là có một khu cao thủ, chỉ tiếc là chiến tích hiện tại của Vương Động không đủ để vào đó. “Mâu Tu, Mâu Tu, mau đến đây xem. Võ Thần Tự Nhận lên, mà lại vừa đánh bại một tên mặc áo giáp cấp 3” “Theo dõi hắn, ta lập tức tới!” Vừa nghe tiếng gọi, Mâu Tu vội vàng dừng việc ..tán gái lại. Rõ ràng một hồi chiến đấu phấn khích hấp dẫn hơn nhiều so với việc tán một em. Mặc dù chiến đấu nhiều, nhưng người ta phần lớn là quen biết. Còn Vương Động ở đây chẳng quen biết đứa nào cả, cũng không thể tùy tiện kiếm người mà đấu, chẳng may gặp kẻ không có chút lực chiến đấu nào thì cũng quá tội. Chính trong lúc hắn không biết làm sao thì đột nhiên nhận được một phong thư khiêu chiến. Võ Thần Tự Nhận nhìn qua thành tích người này một chút. 40 trận thắng liên tiếp, người nay nếu không phải kẻ ‘ăn may’ thì chính xác là một cao thủ. Tỉ lệ thắng 100%, quả thật chỉ có 2 loại trên. “Có gì đi thử một chút!” Võ Thần Tự Nhận nói. Đối thủ nơi này quá yếu, khiến cho Võ Thần Tự Nhận cũng có cảm giác giết gà dùng dao mổ trâu! Cao thủ khẳng định là có, nhưng mà cái Vương Động thiếu giờ chính là thời gian. Không nắm chắc thời gian thì sẽ muộn giờ tới lớp của hắn. “Ok!” Vương Động trả lời đối phương : Đồng ý! “Mâu Tu, nhanh lên. Đối phương đã chấp nhận rồi. Ta đã chọn địa điểm cho ngươi rồi, quy tắc cũ!” Emma cười nói. Mâu Tu tuy rằng thực lực rất mạnh, nhưng tên này vốn rất ghét có nhiều người vây quanh xem. Hắn cảm thấy như thế mình giống như con khỉ làm trò. Chính vì vậy mà danh tiếng của hắn cũng không nổi lắm. Hắn chỉ là mới ‘dứt đẹp’ tầm 40 đối thủ tương đối khá. Tiếc là cao thủ thì không muốn đánh cùng hắn, điều này càng làm Mâu Tu lười. Không bằng ở trường học kiếm mấy chú bác trung niên hoặc mấy thầy giáo để ‘làm phiền’ còn hơn. Đúng vậy, Mâu Tu ngay kỳ khai giảng đầu tiên đã đánh bị thương cả thầy giáo! “Đến đây, nhóc con! Ngàn lần đừng làm cho ta thất vọng, bổn soái ca ta đây bỏ cả cơ hội ‘trò chuyện’ cùng mỹ nữ cả đêm để tiếp ngươi rồi đấy!” Mâu Tu khó mà dằn lòng nổi nữa. Vương Động cùng Võ Thần Tự Nhận cùng lao tới chỗ đối phương ước chiến, hi vọng không bị lãng phí thời gian. Chỉ là một cuộc luận bàn cá nhân nho nhỏ, nói cách khác là có ít hoặc là không có người đứng xem! Vương Động đối với điều này cũng không vấn đề gì. Dù sao trên TPA cũng chẳng ai biết ai. Không bao lâu sau hai người đã xuất hiện. Một ID là ‘Phong Lưu Lãng Tử’ , một ID là ‘Duệ Nhận’. Xem ra hai người này lấy khuôn mặt thật xuất hiện, hơn nữa lại là người Inventer điển hình, vô cùng đẹp trai. Hai bên đối mặt với nhau, Vương Động cũng không có cảm giác gì, còn tên ‘Phong Lưu Lãng Tử’ kia lại vô cùng hưng phấn.