Võ trang gió lốc

Chương 108 : Thắng lợi là gì.

Auvraud sửng sốt, thằng nhóc này điên rồi. Thắng lợi trong tầm tay rồi còn mạo hiểm như vậy, đang định mở miệng mắng thì bị Materazzi ngăn lại. Vị hiệu trưởng truyền thuyết của Berna chỉ lẳng lặng chăm chú quan sát trận chiến. Thời gian từng giây từng giây trôi qua. Tinh thần lực Tào Nghị đã bọa phát lên tới mức 147 tác. Từ khi bại trên tay Võ Thần Tự Nhận, hắn lại càng tập luyện khắc khổ hơn. Để đối phó với công kích cương mãnh, khủng bố của Dũng Sĩ quyền, hắn đã bỏ không biết bao nhiêu công sức, trí óc để cải tiến công kích củamình. Mặc dù trước mắt hắn chính là Dũng Sĩ quyền cường đại đã từng đánh bại hắn nhưng hắn vẫn có thừa dũng khí chiến một trận. Uỳnh.... Hai chân Tào Nghị phát lực, cả người hắn lập tức bắn đi như một quả đạn pháo. Hạch lực tập trung lên song đao, thời khắc phân thắng bại cuối cùng cũng đã đến. Tất sát -------- Hồi toàn X trảm! "Tới hay!" Nhẫn nhịn một hồi, Vương Bí cuối cùng nghênh đón điều hắn trông đợi! Đến tột cùng là Dũng Sĩ quyền của hắn lợi hại hay là Dũng Sĩ quyền của Võ Thần Tự Nhận lợi hại. Tất cả hãy để chiêu này quyết định. Hống..... Mãnh hổ thập bát thức ------- Hổ khiếu sơn lâm! Một quyền kinh thiên động địa, giống như vừa có một tiếng sấm vừa xuất hiện. Đây chính là Dũng Sĩ quyền, quyền pháp cương mãnh nhất liên bang địa cầu! Xoẹt....Xoẹt.... Uỳnh! Choang.... Thời gian thi đấu vừa kịp chấm dứt. Vô luận học sinh hay là lão sư đều đứng lên. Tất cả mọi người đềulo lắng nhìn lên màn hình, ai là người chiến thắng đây???? Kỳ tích đã không xảy ra. Người thắng trận --- Vương Bí. Dũng Sĩ quyền chưa bao giờ thất bại trong quyết đấu loại này. Tào Nghị bị miểu sát, ngay khi trận đấu kết thúc, hắn đã bị knock out trực tiếp. Auvraud và những học viên Berna trong nháy mắt buồn bã, vô lực ngồi xuống ghế của mình. Không ngờ lại thất bại trong gang tấc cuối cùng. Materazzi vẫn đứng đó, hắn cũng biết, giấc mộng tiến vào cấp S của Berna đã hoàn toàn tan vỡ rồi. Tào Nghị bật khóc, hắn không thể đứng lên nổi nữa. Cuối cùng hắn vẫn không thể sáng tạo ra kỳ tích, hắn lại bại trước Dũng Sĩ quyền một lần nữa. Vương Bí nhìn vết thương hình chữ X cong như hai vầng trăng khuyết trước ngực. Vừa rồi hắn đã không thể phá vỡ hoàn toàn một kích kia. X trảm trước khi bị phá tan vẫn kịp làm hắn trọng thương. Đáng tiếc là dù chỉ hơn kém một gang tấc nhưng kết quả lại hoàn toàn khác nhau. Nhưng nếu như đối phương cường thịnh trở lại, hắn có thể sẽ phải đối mặt với thất bại đầu tiên sau khi khai khiếu. X trảm Tào Nghị vừa xuất ra khác hẳn với lần trước khi hắn đấu với Võ Thần Tự Nhận. Nói chính xác chính là lực sát thương mạnh hơn rất nhiều. Nói thật, hắn rất kính trọng một đối thủ như vậy, mà người có thể phát hiện ra hắn - Materazzi cũng hoàn toàn xứng đáng với danh tiếng của hắn. Chỉ là thắng lợi vẫn đứng về phe hắn. "Hiệu trưởng Samantha, tôi thua, thua tâm phục khẩu phục." Materazzi không hề than thở mà nói một cách thẳng thắn. Không ít nữ sinh Berna đã rơi nước mắt, thất bại đến quá đột ngột, các nàng hoàn toàn chưa chuẩn bị tâm lý cho kết quả này. "Cuộc đấu còn chưa kết thúc, tiền bối sao lại nói thua cuộc?" Samantha đột nhiên cười nói. Materazzi hơi ngẩn ra: "Chúng ta đã ước định, chỉ cần Alan thắng năm trận là giành thắng lợi." "Tiền bối, tôi rất kính phục ngài. Là một hiệu trưởng, ngài làm được đến bước này đã tuyệt đối là tấm gương cho tôi học tập. Ý nghĩa của lần giao lưu này là để học sinh hai học viện có thể cọ sát, nâng cao thực lực. Lần này chúng tôi đã có những thu hoạch không nhỏ, vì thế chúng ta cứ dùng trận quyết đấu cuối cùng để phân thắng bại đi!" Samantha vừa nói xong, khán đài bên Berna liền vang lên những tràng pháo tay nhiệt liệt. Chẳng ai có thể ngờ, vị hiệu trưởng Alan này lại có thể độ lượng như vậy. Materazzi hiểu ý cười: "Trận này bất kể Alan thắng hay bại, Berna đều sẽ nhượng lại quyền giao lưu. Cái này vốn thuộc về Alan, nay chỉ hoàn lại cố chủ thôi. Hậu sinh khả úy, Alan dưới sự dẫn dắt của cô nhất định sẽ có một khoảng trời mới!" "Hiệu trưởng, ...em xin lỗi." Tào Nghị hối hận. Nếu như hắn thực hiện theo phân phó của Materazzi thì đã không có chuyện gì xảy ra. "Thôi nào, cậu đã làm rất tốt. Tâm thắng bại sẽ khiến ta mất đi chính mình. Cậu là người tài năng, hơn nữa lại có thể tiến bộ, lần sau gặp lại nhất định phải giành được thắng lợi!" Materazzi an ủi Tào Nghị. Đột nhiên hắn nhận ra, có học trò như vậy, có các học viên khác chống đỡ, Berna vẫn có hi vọng. Chỉ vì thắng lợi nhất thời mà bóp chết ý chí chiến đấu của chính mình, đây không phải điều một lão sư nên làm. Xã hội sẽ dạy cho ngươi những trải nghiệm, cách toan tính... Còn cái học viện cần phải dạy... đó chính là ý chí chiến đấu! Ở trước những công lợi, bất cứ ai cũng có thể đánh mất mình. Hắn đã tỉnh ra rồi. Tiếng vổ tay càng lớn hơn nữa, lần này, toàn bộ mọi người trong trường đấu đã đứng dậy. Đây mới một cuộc giao lưu thực sự, là điều mà mọi người đã đánh mất bấy lâu nay. "Cậu rất mạnh, tôi rất mong sau này sẽ được đấu với cậu một lần nữa!" "Tôi cũng vậy!" Toàn trường vỗ tay rào rào. Lúc này Vương Bí đã có được đáp án cho riêng mình. Khi pha tan chiêu X trảm của Tào Nghị, Võ Thần Tự Nhận hoàn toàn không bị một vết xước. Mặc dù sát chiêu của Tào Nghị đã được cải tiến nhưng Vương Bí biết, bản thân mình vẫn còn thua kém Võ Thần Tự Nhận. Nhưng điều này lại càng kích phát ý chí chiến đấu của hắn. "Trận quyết chiến cuối cùng cũng đã đến. Ta đã chờ rất lâu rồi." Apache trực tiếp nhảy lên sân đấu. "Lên đi." Trong mắt Samantha ánh lên một tia hàm ý sâu xa. Khi Vương Động đi qua, cô nhỏ giọng nói: "Nhớ ước định của chúng ta đó, nếu mà thua... hừ hừ!" "Hiệu trưởng, cô cứ chuẩn bị diện bộ đồ đẹp nhất của mình đi." Vương Động nháy nháy mắt. Đến lúc này, đối với Alan và Berna mà nói, thắng bại trận này không phải là không quan trọng nữa. Alan thắng, đó có nghĩa là Alan xứng đáng nhận lại quyền giao lưu. Còn nếu thua, khí thế lập tức sẽ giảm sút đi rất nhiều. Hoàn mỹ và không hoàn mỹ hoàn toàn là hai phạm trù riêng biệt. Đối với học viên Berna mà nói, quyền giao lưu đã mất rồi. Nhưng bọn họ vẫn có thể dùng một thắng lợi để kết thúc. Đặc biệt là khi Apache - thần tượng của bọn họ sẽ thượng đài. Ngay cả Hồ Dương Hiên còn thua trắng bụng chứ đứng nói đến một kẻ vô danh như Vương Động. Hơn nữa Vương Động rõ ràng là chủ công trong phần hạm đội chiến nên phương diện chiến đấu chắc chắn không mạnh. Nhưng mà cũng chẳng sao, cho dù là ai lên thì cũng thua thôi. Hai tuyển thủ đã vào sân đấu chuẩn bị. Lúc này có thể thấy được tâm tình hai người đều rất thoải mái. Chỉ là hai kiểu buông lỏng hoàn toàn khác nhau: một bên là niềm tin tất thắng, một bên là buông tay. Đây chính là cách nhìn của đa số mọi người trong trường thi đấu. "Các em thấy thế nào, Vương Động có thể thắng không?" Samantha hỏi. "Rất khó." Hồ Dương Hiên cũng không đánh giá cao Vương Động : " Kinh nghiệm thực chiến của tên Apache này hoàn toàn vượt xa chúng ta. Ngay cả khi đấu với em, hắn vẫn một mực đè nén sát khí." Vương Bí đứng bên cạnh cũng gật đầu đồng tình. Nếu để bọn họ thực chiến một thời gian ngắn thì cũng có thể đạt tới trình độ như vậy, nhưng vấn đề là ở chỗ bọn họ vẫn chưa đến lúc đó. Mã Tiểu Như hơi do dự một chút rồi nói: "Cũng không nhất định như vậy. Mình có cảm giác, trận này sẽ rất kịch liệt." Tuy không dám khẳng định nhưng Mã Tiểu Như vẫn cảm giác trên người Vương Động cũng có một cỗ sát khí bức nhân. Đây chính là do sự mẫn cảm của Ma Nữ Quyết, Đại đa số công pháp đều là những thủ pháp đề cao tinh thần lực, khác biệt duy nhất chính là tốc độ và mức độ khó khăn. Nhưng năm đại công pháp đều khác vậy, mỗi một công pháp đều có chứa những năng lực đặc thù. Chính loại lực lượng đặc thù trên người Vương Động đó đã hấp dẫn cô. Trên sân đấu, sau khi hai người đã chuẩn bị xong, Apache nhìn Vương Động với ánh mắt rất hứng thú: "Để xem vận khí của cậu có còn hay không!" Vương Động mỉm cười không nó. Lúc này, trên hông của hắn đã có thêm một thanh đoản kiếm, xem ra là hệ thống cung cấp. Nhưng mà khả năng hắn sử dụng cũng không lớn lắm. "Học trưởng, mời!" Bước lên phía trước một bước, hạch lực bùng nổ, toàn bộ thân hình bắn ra đồng thời tung ra một quyền! Tốc độ! Một tốc độ kinh nhân. Có thể nói một chiêu mở màn trận này so với trận của Hồ Dương Hiên hoàn toàn khác nhau. Apache chẳng những không buông lỏng mà còn gia tăng sức mạnh. Vương Động không hề né tránh, khẽ cong người cũng tung ra một quyền. Ầm... Apache lập tức bị chấn ngược trở lại, lộn hai vòng trên không rồi đáp xuống đất