Vô Thượng Sát Thần

Chương 698 : Ngàn Năm Nhắc Nhở

Chiến Vô Cực chết, chẳng ai ngờ rằng hắn sẽ chết ở chỗ này. Độc Cô Trường Dật chết, hắn cũng không ngờ tới mình sẽ chết trong tay Nguyên Thiên Nhất. Sự thật chính là quỷ dị như vậy, hơn nữa còn thực sự xảy ra, ngay cả Mạch Quy cùng Hận Thiên cũng không ngờ Nguyên Thiên Nhất lại tàn nhẫn như vậy. Bọn họ không tin là lúc Nguyên Thiên Nhất đâm xuyên Hồn Hải Chiến Vô Cực thì không dừng lại được, chỉ có thể nói là hắn căn bản không muốn dừng tay mà thôi. Nhưng hai người nghĩ lại cũng cảm thấy đương nhiên là như vậy, Độc Cô Trường Dật chính là Đệ Nhất Sát Thủ trẻ tuổi của Diêm La Phủ, vẫn luôn đè đầu Nguyên Thiên Nhất, bây giờ Độc Cô Trường Dật chết, Nguyên Thiên Nhất há không phải trở thành đệ nhất sao? - Chỉ còn lại một người là Huyết Vô Tuyệt, chúng ta liên thủ giết hắn, hai người các ngươi thấy thế nào? Nguyên Thiên Nhất đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hận Thiên cùng Mạch Quy nói. Gương mặt bị áo bào màu đen che phủ không nhìn thấy rõ, chỉ lộ ra một đôi con ngươi màu trắng, cùng một hàm răng trắng. - Bây giờ đuổi theo chắc có thể tìm được hắn. Hận Thiên thản nhiên nói, mặc dù thấy được sự tàn nhẫn của Nguyên Thiên Nhất, nhưng hắn cũng chẳng có chút e ngại nào. Chỉ cần về sau chú ý một chút, cẩn thận hơn là được. - Ta không thành vấn đề. Mạch Quy nhún nhún vai, lơ đễnh nói. Liếc nhìn cánh rừng chôn cất thi thể của Độc Cô Trường Dật cùng Chiến Vô Cực, ba người lại nhìn bốn phía, Nguyên Thiên Nhất nói: - Bên này có không ít điểm tích lũy, không nên lãng phí, hướng này thuộc về ta. Để lại một câu nói, Nguyên Thiên Nhất nhanh chóng bay về hướng đó, trong mắt hắn, đám người đang âm thầm quan sát cũng chỉ là điểm tích lũy mà thôi. Cho dù là Diêm La Phủ, hay là La Sinh Môn, hay là Huyết Lâu sát thủ, trong mắt hắn cũng chỉ là điểm tích lũy, thậm chí ngay cả Độc Cô Trường Dật cũng chỉ là như vậy, đây cũng là nguyên nhân hắn mặc kệ tất cả giết chết Độc Cô Trường Dật. Cái chết của Chiến Vô Cực cùng Độc Cô Trường Dật, giúp bọn họ bớt đi hai đối thủ mạnh mẽ. - Bên này của ta. - Bên kia là của ta. Hận Thiên cùng Mạch Quy hai người cũng nhanh chóng lao đi, Hồn Lực của bọn họ quét qua, mấy chục người hiện lên trong tầm mắt. Người bọn họ muốn giết không mấy người có thể chạy thoát. Không bao lâu, trong rừng truyền đến từng tiếng kêu thê lương thảm thiết, ba người Nguyên Thiên Nhất, Hận Thiên cùng Mạch Quy đại khai sát giới. Cũng vào lúc đó, trong đại sảnh trong lòng núi Hắc Sắc Thạch Sơn. Tiêu Phàm xếp bằng ngồi dưới đất, quanh thân bao phủ huyết quang, giống như Huyết Hải đang cuộn trào mãnh liệt, quét sạch toàn bộ đại điện, trên đỉnh đầu hắn có một hư ảnh to lớn đang bay quanh, chính là một Dục Huyết Tu La. Trong đầu Tiêu Phàm, vô số bức họa cùng tin tức tràn vào, đầu Tiêu Phàm cảm giác như muốn nổ tung. Khí thế quanh người hắn càng ngày càng thịnh, trong thân thể phát lên tiếng ầm ầm không dứt. Bên trong Kinh Mạch và Hồn Hải, Vô Tận Chiến Hồn mãnh liệt, Sát Lục Ý Chí đáng sợ kia từ từ bị hắn luyện hóa hết, Tiêu Phàm cũng triệt để khống chế được sức mạnh huyết mạch. - Sức mạnh của Tu La Huyết Mạch thật cường đại. Bỗng nhiên, Tiêu Phàm mở ra hai mắt, hai cỗ hung lệ huyết quang từ trong mắt hắn bắn ra. Giờ khắc này, Tiêu Phàm giống hệt Tu La chuyển thế, khí thế vô cùng kinh người. Phần phật! Đột nhiên, một đôi cánh huyết sắc từ sau lưng hắn mọc ra, dài đến ba bốn trượng, giống như hai thanh Thiên Đao, vô cùng đáng sợ. Đôi cánh này lại là tồn tại như thực thể, nếu như để cho người khác nhìn thấy, nhất định sẽ vô cùng kinh hãi. - Đây chính là Tu La Thần Dực sao? Tiêu Phàm nhìn thấy đôi cánh huyết sắc phía sau, trong mắt lóe lên một vẻ kinh hãi, thức tỉnh Tu La Huyết Mạch, khiến hắn hiểu rõ rất nhiều điều. Đôi cánh huyết sắc sau lưng hắn, chính là một loại bí kĩ của Tu La Huyết Mạch, Tu La Thần Dực. Nghe đồn, Tu La Thần Dực lúc đạt tới đỉnh phong có tốc độ nhanh nhất thế gian, một khi sử dụng Tu La Thần Dực rất ít người có thể đuổi kịp tốc độ của nó. Tiêu Phàm có thể cảm nhận được, giờ phút này cho dù là Chiến Đế sơ kỳ bình thường, hắn cũng có thể tuỳ tiện chém giết, tuyệt đối sẽ không vất vả như lúc đối chiến với La Phong. Hơn nữa đến Chiến Đế trung kỳ, hắn cũng có thể đấu một trận, thậm chí, nếu như thi triển toàn bộ con át chủ bài của hắn mà nói, cho dù là Chiến Đế hậu kỳ, Tiêu Phàm cũng dám đánh cược một lần, đây chính là thực lực hiện tại của hắn. - Đáng tiếc, Tu La Huyết Mạch còn chưa thức tỉnh hoàn toàn, Tu La Huyết Mạch nếu thức tỉnh hoàn toàn, không chỉ có thể tu luyện Tu La Thần Dực, còn có thể tu luyện cả Tu La Thần Nhãn, Tu La Thần Thể trong truyền thuyết. Tiêu Phàm hít sâu một cái nói. Sau đó trên mặt lại lộ ra vẻ cười khổ, lần này bản thân có thể ngẫu nhiên thức tỉnh Tu La Huyết Mạch đã là cơ hội cực kì hiếm hoi, lại còn có yêu cầu hơn nữa vậy chính là tham lam. Khẽ thay đổi ý nghĩ một chút, đôi cánh huyết sắc bỗng biến mất, tựa như cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện. Cảm thụ sự biến hóa của bản thân, Tiêu Phàm phát hiện bản thân mạnh mẽ hơn nhiều so với lúc chưa thức tỉnh Tu La Huyết Mạch. Điều khiến hắn vui vẻ nhất là Vô Tận Chiến Hồn có vẻ như mạnh hơn so với trước kia, hơn nữa sau khi Tu La Huyết Mạch thức tỉnh, Vô Tận Chiến Hồn sinh ra một loại liên hệ mật thiết với mình. Trước kia hắn chỉ là có thể điều khiển Vô Tận Chiến Hồn, nhưng là hiện tại, hắn lại cảm giác được Vô Tận Chiến Hồn giống như là một bộ phận trên thân thể hắn vậy. - Bây giờ ta lúc nào cũng có thể đột phá Chiến Đế cảnh, nhưng mà Vô Tận Chiến Quyết Bát Trọng vẫn chưa có tung tích. Tiêu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn đã lĩnh ngộ Tu La Ý Chí, Chiến Đế cảnh đã thấy ở xa xa, nhưng mà công pháp bình thường, căn bản là không thể nào ngưng tụ được Hồn Lực như vậy. Bên trong Tu La Truyền Thừa, Bát Phẩm công pháp cũng không ít, nhưng là không có mấy thứ lọt vào mắt xanh của hắn. Chiến Hoàng cảnh đột phá thành Chiến Đế cảnh, không chỉ đơn giản là có bao nhiêu Hồn Lực là có thể đột phá. - Mặc kệ đi, trước đi ra ngoài rồi hãy nói. Tiêu Phàm lắc lắc đầu nói, bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt hắn đột nhiên chuyển về phía cái hộp gấm màu đen. - Cái này hẳn là đồ tốt, lại có thể phong ấn đồ vật đã kích hoạt Tu La Huyết Mạch. Tiêu Phàm đi đến trước bàn, cầm lấy hộp gấm màu đen. Mở ra xem, trong nháy mắt ánh mắt của Tiêu Phàm bị hấp dẫn, chỉ thấy trong hộp gấm màu đen, lại còn có một tờ giấy ố vàng, không biết đã đi qua bao nhiêu năm tháng. Đoán chừng hẳn đã tồn tại hơn ngàn năm, hẳn là lưu lại từ lần Tu La Điện bị hủy diệt. - Người thừa kế Tu La Điện, cần phải cẩn thận hai điện khác. Tiêu Phàm lẩm bẩm, chữ viết trên tờ giấy mặc dù không rõ, nhưng vẫn miễn cưỡng đọc được. Tiêu Phàm không ngờ tới, đây là sự nhắc nhở đối với hắn, không khỏi cau mày một cái, chậm chạp nói: - Cẩn thận hai điện khác? Trước kia có vẻ như có tam đại Chí Cao Thần Điện, trừ Tu La Điện ra, hai điện còn lại chính là Truyền Thừa Điện cùng Chiến Thần Điện, chẳng lẽ Tu La Điện có thù với hai điện này? Nghĩ vậy, sắc mặt Tiêu Phàm trầm xuống, Chiến Thần Điện cùng Truyền Thừa Điện này mặc dù hắn đến hiện tại còn chưa nghe nói qua, nhưng hắn biết rõ, nếu như hai điện này vẫn còn tồn tại mà nói, khẳng định là ở tại Thánh Thành, thậm chí là ở Thần Thành trong truyền thuyết. Hắn bây giờ đến Thánh Thành còn chưa đi qua, đừng nói cái gì mà Thần Thành, Thần Thành chưa hẳn còn tồn tại. - Khó trách lão đầu ở Luyện Tâm Tháp kia nói với mình, nếu như ở Thần Thành, nếu có người biết rõ mình được Tu La Truyền Thừa, sớm đã bị xé xác, có lẽ Tu La Điện bị hủy diệt có liên quan đến hai điện khác. Tiêu Phàm khẽ giật mình, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng. Sau đó hắn vừa muốn nói: - Như vậy há không phải Tu La Thần Dực cũng không thể tuỳ tiện bại lộ sao? Nghĩ vậy, trong lòng Tiêu Phàm vô cùng nặng nề, nếu như thực sự là như vậy, một khi bản thân phải thi triển Tu La Thần Dực, nhất định phải toàn lực giết chết đối phương. Cẩn thận từng li từng tí thu hồi hộp gấm cùng tờ giấy kia, Tiêu Phàm hít sâu một cái hướng về bên ngoài đi đến.