Vô Thượng Sát Thần
Chương 477 : Lưu Quang Trích Tinh Bộ
Bên trong tiểu viện, Tiêu Phàm vung ra từng kiếm không ngừng hoàn thiện Ngũ Thức Tàn Dương Huyết, đồng thời cũng nâng cao bốn thức trước.
Từ lần gặp Bắc Lão cùng Túy Ông đợt trước đã qua hơn nửa tháng, những ngày qua Tiêu Phàm đắm chìm trong tu luyện bất tận.
Đột phá Chiến Hoàng cảnh, thực lực Tiêu Phàm có bước tiến mới. Tứ Thức Hồng Trần Sát, Hồng Trần Tiếu, Thiên Địa Tiêu Sát, cùng Vô Tình Nhất Kích đã cùng không còn nói lên thực lực hắn.
Tiêu Phàm lại lĩnh ngộ một phen, dung nhập Sát Ý, Hủy Diệt Chi Ý vào trong tam đại kiếm: Hồng Trần Sát, Hồng Trần Tiếu và Thiên Địa Tiêu Sát, khiến tam đại chiến kỹ đột phá đến uy lực Thất Phẩm.
Về phần Vô Tình Nhất Kích, Tiêu Phàm vẫn chỉ dung hợp vào Khoái Mạn Chi Ý, so với lần trước chém giết Đại Long Ngũ Tử, uy năng của Vô Tình Nhất Kích đã tăng lên vài lần.
Nếu như gặp Ngũ Tử lần nữa, Tiêu Phàm vô cùng tự tin một kích tùy ý là có thể giết hắn, dù là đối mặt với Nhất Tử, Tiêu Phàm cũng không còn phải chiến khổ cực như thế.
Đồng thời, Tiêu Phàm trong lúc đó còn đi Vô Kiếm Nhai một chuyến, lại tiếp tục dung nhập vô số kiếm chiêu vào trong Vô Tận Chi Kiếm, uy lực Vô Tận Chi Kiếm lại gia tăng.
- Tàn Dương Huyết, Vô Tình Nhất Kích cùng Vô Tận Chi Kiếm, ba chiêu này xem như át chủ bài của ta. Đáng tiếc, muốn lĩnh ngộ tầng Ý cảnh cao hơn trong thời gian ngắn vẫn khó có thể lĩnh ngộ được.
Tiêu Phàm thu liễm khí thế đứng ở trong đình viện, Tu La Kiếm lóe một cái.
- Từ giờ tới lúc Cổ Địa Bí Cảnh mở ra cũng chỉ còn bảy ngày, mặc dù đi Kiếm Ý Cốc có lẽ có thể khiến Ý cảnh tăng thêm một bước, nhưng mà lại nợ Hướng Lão một cái nhân tình.
Trong lòng Tiêu Phàm thầm nhủ, cuối cùng lắc đầu, tạm thời từ bỏ dự định tiến vào Kiếm Ý Cốc.
Bởi vì bình thường mà nói, chỉ có học viên Địa Các và Thiên Phủ mới có tư cách tiến vào Kiếm Ý Cốc. Thực lực Tiêu Phàm cố nhiên có thể so với cường giả Thiên Bảng, nhưng mà hắn hiện tại vẫn chỉ là học viên Linh Điện.
- Thôi, còn có thời gian bảy ngày, nhân cơ hội tu luyện một loại Thân Pháp Chiến Kỹ vậy.
Tiêu Phàm hít sâu một hơi, tâm thần trong nháy mắt chìm vào bên trong Tu La Truyền Thừa.
Bây giờ hắn muốn nhanh chóng tăng thực lực thì có lẽ không có khả năng, chỉ có thể đột phá từ chiến kỹ, trong tất cả chiến kỹ cũng chỉ có Thân Pháp Chiến Kỹ mới có thể trong thời gian ngắn tăng thực lực của hắn lên.
Sau nửa ngày, Tiêu Phàm rốt cục từ bên trong Tu La Truyền Thừa tìm được một loại Thất Phẩm Thân Pháp Chiến Kỹ hoàn chỉnh.
- Lưu Quang Trích Tinh Bộ, tổng cộng chia làm Nhị Trọng, Nhất Trọng Lưu Quang, thân nhanh như điện, nhẹ như rắn trườn, có thể lui có thể thủ, có thể công có thể phòng, Nhị Trọng Trích Tinh, chớp mắt đi trăm dặm, có thể lên cửu thiên hái sao trời, Thân Pháp Chiến Kỹ này chính là Thất Phẩm Đỉnh Giai, tám chín phần mười khó mà tu luyện thành công.
Tiêu Phàm lẩm bẩm giới thiệu công pháp Lưu Quang Trích Tinh Bộ, hơi hơi nhíu mày.
Thân Pháp Chiến Kỹ Thất Phẩm Đỉnh Giai, chỉ có mấy chữ này đã khiến hắn có loại cảm giác kích động.
Thu liễm tâm thần, trong nháy Tiêu Phàm mắt chìm vào trong tu luyện công pháp. Có điều khiến hắn rất ngạc nhiên là, Lưu Quang Trích Tinh Bộ này thật đúng là không đơn giản
Thất Phẩm Chiến Kỹ bình thường hắn tùy ý quét mắt qua liền có thể hiểu rõ, nhưng Lưu Quang Trích Tinh Bộ này hắn thô sơ giản lược liếc qua một lần vẫn không thấy có bất kỳ thu hoạch gì.
- Lưu Quang Trích Tinh Bộ không hổ là Thất Phẩm Thân Pháp Chiến Kỹ, rất lâu không có việc nào có tính khiêu chiến thế này.
Con ngươi Tiêu Phàm vô cùng kiên định.
Hắn đối với thiên phú lĩnh ngộ của bản thân vốn không có bất kỳ hoài nghi nào, nếu là chiến kỹ, hắn liền tự tin có thể tu luyện thành công.
Vô Tận Chiến Quyết cũng xem là rất khó rồi, chẳng phải bản thân cũng một đường tu luyện thành công sao, huống chi chỉ là một bộ Thất Phẩm Thân Pháp Chiến Kỹ chứ.
Trên người Tiêu Phàm có một cỗ khí chất không chịu thua, thời gian cách ngày Cổ Địa Bí Cảnh mở còn bảy ngày, Tiêu Phàm cũng không nóng nảy.
Ngày qua ngày, Tiêu Phàm một mực đắm chìm trong trong tu luyện Lưu Quang Trích Tinh Bộ.
- Hôm nay chính là ngày Cổ Địa Bí Cảnh mở, công tử sao còn chưa ra.
Phong Lang và Thiên Tàn đứng ở bên ngoài biệt viện Tiêu Phàm, trong mắt hai người lóe lên một tia lo lắng.
- Yên tâm, công tử khẳng định biết rõ.
Phong Lang lắc đầu nói, hắn có một loại bản năng tín nhiệm đối với Tiêu Phàm.
Hô!
Cũng đúng lúc này một vệt sáng lóe qua trong sân, ánh mắt hai người Phong Lang cùng Thiên Tàn trong nháy mắt rơi vào trên người Tiêu Phàm trong sân. Quỷ dị là thân ảnh Tiêu Phàm chậm rãi hòa tan, đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
- Công tử.
Phong Lang kêu lên sợ hãi, nhanh chóng nhào lên, nhưng phía trước trống không.
Tiêu Phàm không thấy đâu nữa, tựa như chưa từng xuất hiện, thế nhưng trước đó hai người rõ ràng nhìn thấy mà.
- Người đâu rồi?
Thiên Tàn cũng kinh ngạc không thôi. Vừa rồi Tiêu Phàm còn đang yên đang lành đứng ở nơi đó, tại sao lại đột nhiên biến mất.
Sau đó, ánh mắt hai người đồng thời nhìn về phía không trung lại phát hiện một bóng người màu đen, con ngươi hai người hơi hơi co rụt lại.
- Thật nhanh! Đây là thân pháp gì?
Phong Lang kinh ngạc nói, hắn liếc mắt liền nhận ra bóng đen kia, ngoài Tiêu Phàm còn có thể là ai.
Thế nhưng Tiêu Phàm rõ ràng là ở trong biệt viện, làm sao đột nhiên đã ở không trung, nếu như lấy tốc độ thế này để ứng phó địch nhân thì ai có thể đỡ nổi.
Trên bầu trời, Tiêu Phàm nhìn tiểu viện phía dưới giống như điểm đen, trong mắt cũng lóe qua vẻ kinh dị:
- Hay cho một Lưu Quang Trích Tinh Bộ, tốc độ này thực sự khỏi phải bàn, thời gian bảy ngày cũng coi là nhập môn, về sau nhất định phải dùng nhiều thời gian chút mới được.
Hít sâu một hơi, Tiêu Phàm hơi chuyển động ý nghĩ một chút, thân hình lần nữa biến mất, lúc hắn xuất hiện đã là ở bên trong tiểu viện.
- Công tử, Cổ Địa Bí Cảnh sắp mở rồi.
Nhìn thấy Tiêu Phàm xuất hiện, Phong Lang ực ực nuốt nước miếng, tốc độ này quá không thể tưởng tượng.
- Ta biết rồi.
Tiêu Phàm gật đầu, lập tức cười nói:
- Các ngươi có muốn học Thân Pháp Chiến Kỹ vừa rồi không?
- Đương nhiên muốn.
Hai người đáp không chút do dự. Nói đùa gì chứ, đây chính là Thất Phẩm Thân Pháp Chiến Kỹ, sao có thể không học.
- Đợi lát nữa ta sao chép Thân Pháp Chiến Kỹ cho các ngươi, sau khi xem xong nhớ phải thiêu hủy.
Tiêu Phàm cho tới bây giờ đều không lạnh nhạt với huynh đệ mình, một bộ Thất Phẩm Thân Pháp Chiến Kỹ mà thôi, hắn tất nhiên sẽ không để ở trong lòng.
Chờ đột phá Chiến Đế cảnh, bên trong Tu La Truyền Thừa tất nhiên còn có Thân Pháp Chiến Kỹ càng mạnh. Hơn nữa, với thiên phú của hai người Thiên Tàn cùng Phong Lang cũng chưa chắc có thể tu luyện thành công trong thời gian ngắn.
- Đa tạ công tử.
Hai người không che giấu niềm vui sướng trong mắt.
- Công tử!
Đúng lúc này, một thanh âm quen thuộc nơi xa truyền đến, lúc mấy người quay lại, lại nhìn thấy một đạo hắc ảnh xuất hiện trong sân.
Gần như đồng thời, một đạo lợi mang hắc sắc trong nháy mắt xuất hiện ở trên bờ vai Tiêu Phàm.
- Ảnh Phong, Tiểu Minh, các ngươi sao lại tới? Vừa hay, ta cũng không cần đi tìm các ngươi.
Tiêu Phàm hơi ngoài dự liệu, sau đó kinh ngạc nói:
- A, ngươi cũng đột phá Chiến Hoàng?
- Cái này còn phải đa tạ Tiểu Minh.
Ảnh Phong gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn Thiên Tàn và Phong Lang, nói:
- Nghe nói công tử muốn đi vào Cổ Địa Bí Cảnh, ta đến xem có thể giúp công tử cái gì không.
- Được, dù sao ta cũng có hai chỗ.
Tiêu Phàm nhún nhún vai, lại nói:
- Phải rồi, Ảnh Phong, đây là Phong Lang, Thiên Tàn.
- Thiên Tàn, Phong Lang?
Nghe được hai từ này, trong mắt Ảnh Phong lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng chắp tay nói:
- Tại hạ Ảnh Phong, nghe qua đại danh hai vị!
Trong lòng Ảnh Phong kinh ngạc vô cùng, Phong Lang cùng Thiên Tàn không phải chết rồi sao? Làm sao còn sống tốt, hơn nữa còn đều ở cạnh Tiêu Phàm.
- Việc này ngươi biết là được.
Tiêu Phàm cường điệu một câu, Ảnh Phong trịnh trọng gật đầu, Tiêu Phàm lại nói:
- Như vậy đi, Tiểu Minh, Ảnh Phong, Thiên Tàn, ba người các ngươi một tổ. Ta, Tiểu Kim cùng Phong Lang một tổ.
Bởi vì giết được Đại Long Ngũ Tử, trên tay Tiêu Phàm có hai chỗ, hơn nữa mỗi chỗ lại có thể mang hai người tiến vào, vậy tương đương với sáu người, bọn hắn vừa hay có sáu người.
Mấy người gật đầu, tất nhiên không phản đối lời Tiêu Phàm. Ảnh Phong lại đột nhiên nghĩ tới cái gì, nói:
- Phải rồi, công tử, bọn họ đã tập hợp tại Huyền Cung, chúng ta phải lập tức đến đó thôi.
Truyện khác cùng thể loại
157 chương
66 chương
194 chương
73 chương
392 chương
65 chương