Vô Thượng Sát Thần

Chương 1242 : Đoạt Dược

Chẳng biết lúc nào, trên quảng trường xuất hiện một đạo thân ảnh áo đen, cho người ta một loại cảm giác không giận tự uy, đám người vội vàng đóng chặt miệng. Nhìn thấy đạo thân ảnh kia, sắc mặt Tiêu Phàm khẽ hơi trầm xuống một cái, trong lòng thầm mắng không thôi, đồng thời, đạo thân ảnh áo đen kia cũng nhìn thấy hắn, nhếch miệng cười tà. Thân ảnh áo đen không phải người khác, chính là Lục Bá Hậu trước đó bị Tiêu Phàm giận mắng một trận. - Vòng thứ hai bắt đầu. Lục Bá Hậu thản nhiên nói, đưa tay một hồi, trên quảng trường lập tức gió xoáy vân dũng, vô số điểm sáng từ trong tay hắn gào thét mà ra. Cùng lúc đó, trên quảng trường đột nhiên xuất hiện một cái thạch đài to lớn, bệ đá nhanh chóng chuyển động, từng đạo từng đạo hào quang từ bên trên tản ra. Nhìn kỹ, trên bệ đá trưng bày đủ loại Dược Tài, tản ra nồng đậm mùi thuốc, rất nhiều người nhìn thấy những Dược Tài kia, trong mắt lập tức nổi lên quang mang. - Trời ạ, đó lại là Cửu Phẩm Hoàng Viêm Huyết Tâm Chi, cái này sớm đã tuyệt tích ngàn năm. - Đó là Tuyệt Hồn Thảo? Ta chỉ thấy trong một bản cổ tịch cũ nát! Chỉ bằng vào mùi thuốc, chí ít cũng có ngàn năm. - Ta thấy cái gì, kia không phải Bạo Long Tham à, nghe nói có thể dung luyện Long Chi Huyết Mạch, rèn luyện thể phách vô địch! Ánh mắt đám người nhao nhao rơi vào phía trên bệ đá, trợn mắt hốc mồm nhìn qua nơi đó, trong mắt đều là vẻ khó tin. Trên bệ đá có rất nhiều loại Linh Dược sớm đã tuyệt tích, nhưng mà hôm nay vậy mà ở chỗ này nhìn thấy, như thế nào khiến bọn hắn không kinh ngạc. Rất nhiều người đã ma quyền sát chưởng, bọn hắn biết rõ quy củ tranh tài vòng thứ hai, chính là luyện đan. Mỗi người đều có một cơ hội luyện đan, bất quá, chỗ Dược Tài luyện đan dược nhất định phải từ trên bệ đá lấy được, đương nhiên, muốn có được Dược Tài phẩm giai cao cũng nhất định phải cần thực lực tương ứng. Đây cũng là một phân đoạn trọng yếu ở vòng thứ hai, chính là đoạt dược. Nhìn đám người rục rịch, thần sắc Lục Bá Hậu đạm mạc, coi thường, chậm buông tay xuống, cùng lúc đó, bệ đá cũng ngừng chuyển động. - Nơi này hết thảy có 81 loại Dược Tài, mỗi người nhiều nhất có thể chọn chín loại, mỗi loại Dược Tài không thể vượt qua một lượng, sau đó luyện chế một viên Đan Dược, thời gian không hơn một canh giờ. Mặt khác lựa chọn lấy Dược Tài đều phải dùng luyện chế Đan Dược, chỗ luyện đan dược phẩm giai càng cao, thời gian càng ngắn, được điểm tích lũy càng nhiều. Lục Bá Hậu nhìn về phía đám người mở miệng nói. - Lần trước không phải có thể luyện chế nhiều Đan Dược à, lần này làm sao chỉ cần luyện chế một viên? Đám người kinh ngạc nhìn Lục Bá Hậu, bất quá cũng không dám phản bác. Rất nhiều người sắc mặt khó nhìn, một mai đan dược và nhiều viên Đan Dược, đây chính là hoàn toàn không giống. Bởi vì người ở đây có Chiến Thánh cảnh, có Chiến Đế cảnh, đừng nói trình độ luyện chế Đan Dược chênh lệch rất lớn, chính là cướp đoạt Dược Tài đều là một vấn đề khó khăn không nhỏ. Nếu như là luyện chế nhiều viên Đan Dược mà nói, mỗi một viên Đan Dược là hơn gấp đôi điểm tích lũy, dù là luyện chế Đan Dược phẩm giai không bằng Luyện Dược Sư Cao Giai, nhưng bọn hắn cũng có thể thắng về số lượng. Dù sao, số lượng luyện chế Đan Dược Cao Giai nhất định là không bằng Đan Dược cấp thấp, hơn nữa, thời gian luyện chế Đan Dược Cao Giai rất dài, một khi vượt qua một canh giờ, vậy tương đương với thất bại, còn không bằng luyện chế Đan Dược cấp thấp. Nhưng hiện tại quy củ thay đổi, tất cả mọi người chỉ cần luyện chế một viên Đan Dược, hơn nữa phân lượng Dược Tài cũng có hạn, đây đối với tu sĩ thấp giai mà nói là cực kỳ bất lợi. Luyện Dược Sư Cao Giai vì giảm xuống phong hiểm có lẽ sẽ chọn luyện chế Đan Dược cấp thấp, vô luận như thế nào đều ở thế bất bại. Tiêu Phàm liếc nhìn lấy Dược Tài phía trên bệ đá, trong mắt lóe lên từng đạo từng đạo quang mang dị dạng, sau đó quay người nhìn về phía Lục Bá Hậu, lại phát hiện Lục Bá Hậu đang nhìn hắn, tràn ngập vẻ đăm chiêu. - Cái lão gia hỏa này không phải là cố ý lừa ta chứ. Tiêu Phàm thầm mắng, thực lực hắn bất phàm, bên trong tất cả mọi người hẳn là xem như hiếm có. Lấy thực lực hắn, muốn cướp đoạt Dược Tài phẩm cấp cao là không có áp lực chút nào, nhưng mấu chốt là Tiêu Phàm cảm giác những Dược Tài kia rất có vấn đề. Được những Dược Tài Cao Giai đó rất có thể tạo thành luyện đan thất bại, mặc dù Tiêu Phàm tạm thời cũng không biết nguyên nhân gì nhưng trong lòng hắn có loại trực giác này. Nhất là câu "Lựa chọn lấy Dược Tài đều phải dùng để luyện chế Đan Dược", nhất định chính là một cái hố to. Nếu như những Dược Tài Cao Giai đó có vấn đề mà nói, dùng luyện chế Đan Dược thành công, vậy cơ hồ là không có khả năng. Đương nhiên, không có khoảng cách gần quan sát những Linh Dược kia trước, Tiêu Phàm cũng không dám hoàn toàn xác định. Mặt khác, Tiêu Phàm quét những Luyện Dược Đỉnh đó một cái, phát hiện những Luyện Dược Đỉnh vẻn vẹn chỉ là Thất Phẩm Hồn Binh, Thất Phẩm Hồn Binh nếu như dùng để luyện chế Bát Phẩm Đan Dược, thậm chí Cửu Phẩm Đan Dược mà nói, xác xuất thành công sẽ giảm mạnh, hậu quả thất bại, vô cùng có khả năng bị đào thải. Tiêu Phàm mị mị hai mắt, tại trong mắt phần lớn người, quy tắc vòng thứ hai có lợi cho tu sĩ cao giai, nhưng Tiêu Phàm biết rõ, tu sĩ thấp giai ngược lại chiếm cứ lấy ưu thế. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tu sĩ cao giai nhìn không ra vấn đề những Linh Dược Cao Giai đó, bằng không mà nói, tu sĩ cao giai vẫn mạnh hơn tu sĩ thấp giai. - Quy tắc vòng thứ hai nhìn như đơn giản, nhưng thật muốn luyện chế ra Đan Dược lý tưởng vẫn là cực kỳ khó khăn. Tiêu Phàm thầm nghĩ trong lòng. - Ta tuyên bố, vòng thứ hai chính thức bắt đầu. Lục Bá Hậu căn bản không cho đám người nhiều cơ hội suy nghĩ, hắn giơ tay vung lên, một cái nến thơm to lớn cắm ở phía trên quảng trường. - Hoàng Viêm Huyết Tâm Chi là của ta! Lục Bá Hậu vừa dứt lời, đám người nhao nhao xông ra, không muốn sống hướng về bệ đá bắn ra, bọn hắn trước tiên đều muốn có được Cao Giai Linh Dược. Bởi vì Linh Dược Bát Phẩm trở lên đều là duy nhất, chỉ có Linh Dược phía dưới Thất Phẩm là nhiều, nếu như có thể được một gốc Linh Dược Bát Phẩm trở lên, lúc luyện đan vô cùng có khả năng tăng lên một cấp độ. Lúc này, thực lực tu sĩ cao giai phát huy vô cùng tinh tế, xông lên phía trước nhất là Sở Vân Phi, hắn là Chiến Thánh cảnh hậu kỳ ở chỗ này cơ hồ không ai là địch. - Sở Đại Thiếu quá không đem người để ở trong mắt. Mắt thấy Sở Vân Phi sắp lấy được Hoàng Viêm Huyết Tâm Chi, một đạo cười nhạt vang lên. Ngay sau đó, một đạo chưởng cương từ phía sau đánh tới, thẳng đến hậu tâm Sở Vân Phi. Sắc mặt Sở Vân Phi không đổi, đưa tay chính là một chưởng nghênh đón, khi thấy người khác tập kích, hai mắt Sở Vân Phi muốn nứt, khí thế trong nháy mắt nhảy lên tới mấy điểm. - Kiếm Hồng Trần, chết đi! Sở Vân Phi nổi giận gầm lên một tiếng, quanh thân thiêu đốt lên huyết sắc Hỏa Diễm Chi Lực bá đạo dị thường, mãnh liệt. - Trước đó ngươi không giết chết ta, hiện tại ngươi không có cơ hội. Thần tình Tiêu Phàm lạnh nhạt, chưởng cương cùng Sở Vân Phi đâm vào cùng một chỗ. Ầm! Hai người mãnh liệt đâm vào cùng một chỗ, tiếng vang cực lớn quanh quẩn hư không, Hồn Lực ba động cuồn cuộn bành trướng, không ít tu sĩ cấp thấp bốn phía trực tiếp bị chấn bay ra ngoài. Những người khác không chút do dự hướng về bốn phía thối lui, không dám nghênh đón phong mang, bên trong ánh mắt đám người kinh hãi, Sở Vân Phi phun ra một đạo máu tươi, thân thể lui lại ba bước. Mà Tiêu Phàm lại đứng tại chỗ không nhúc nhích, vẻn vẹn trên mặt có chút ửng hồng. - Ngươi làm sao mạnh như vậy? Sở Vân Phi trợn to hai mắt, kinh hãi nhìn Tiêu Phàm. Mấy ngày trước đó, hắn áp chế tu vi còn có thể cùng Tiêu Phàm không phân trên dưới, nhưng không qua bao lâu, Tiêu Phàm vậy mà cường đại như thế, dù là hắn không áp chế tu vi cũng bị đẩy lui ba bước. Mặc dù vừa nãy cũng không phải toàn bộ thực lực hắn, nhưng ai biết rõ vừa nãy có phải ranh giới cuối cùng Tiêu Phàm hay không? - Là ngươi quá yếu, Sở Đại Thiếu. Tiêu Phàm mỉm cười, mặt ngoài thập phần đạm nhiên, nhưng trong lòng lại cực kỳ không bình tĩnh, ngưng tiếng nói: